Truyện Chàng Rể Trùng Sinh - Diệp Thiên

Chương 1778: Mục đích của Diệp Thiên!




Thông qua cổng truyền tống, đoàn người của Diệp Thiên đã đến Tán Long Cốc ở ngoại ô Ninh Thiên thành.

Đứng trên hư không của Tán Long Cốc, đưa mắt nhìn về phía Ninh Thiên thành cách đó không xa, không khỏi cảm khái: “Sau hơn 36.000 năm, trái đất đã xảy ra thay đổi to lớn, nhưng Ninh Thiên thành chẳng những không có thay đổi chút xíu nào mà ngược lại còn trở nên nhỏ hơn rồi, rốt cuộc là tại sao lại như vậy cơ chứ?”

Diệp Mộ Hàn trả lời: “Cái lần mà ông nội phản công Tử Vi Tinh, người ta nói rằng Tử Vi Tinh đã nội chiến trong suốt một trăm năm, tiêu hao rất nhiều dân số. Sau đó khi ông nội dẫn đầu Bắc Minh Giáo đại quân và tấn công thế giới Tinh Hà trung tâm của vũ trụ lại khiến cho dân số của thế giới Tinh Hà trung tâm của vũ trụ giảm mạnh.”

“Hơn 30.000 năm sau, ba của con tấn công Tử Vi Tinh, Thất Đế vì để chống cự cũng đã khiến cho rất nhiều người phải chết trong trận chiến đó.”

“Sau trận đại chiến, ba con đã quét sạch tàn dư của Thất Giáo trên quy mô lớn và tàn sát một số lượng lớn những người còn sót lại.”

“Không qua bao lâu thì để tộc nhân đánh vào, để chống lại tộc nhân, Tử Vi Tinh lại giết thêm rất nhiều người nữa.”

“Còn Ninh Thiên thành là nơi mà ba con đóng đô. Sau khi ba con bị giết, tộc nhân đã đánh vào Ninh Thiên thành tiến hành đốt phá, giết chóc và cướp của, biến Ninh Thiên thành trở thành một đống đổ nát.”

“Hàng trăm năm sau thì Ninh Thiên thành này mới được xây dựng thành quy mô như hiện nay.”

Diệp Thiên gật đầu.

“Thì ra là vậy.”

Lúc này, Tú Nhi nói: “Thái công, ông có thể dẫn Tú Nhi đi tìm xem ba của Tú Nhi có ở Tử Vi Tinh hay không được không ạ?”

Diệp Mộ Hàn vội vàng nói: “Ông ơi, từ sau khi ba con chết trong trận chiến, chồng của con đã luôn đi theo ông, coi việc giết tộc nhân là trách nhiệm của chính mình, xả thân không màn sống chết chỉ vì để giết thêm một vài tộc nhân, để an ủi linh hồn của ba con ở trên trời.”

“5 năm trước, trong một lần hành động ở Tử Vi Tinh chúng con đã bị ly tán, sau đó chúng con không hề gặp lại nhau thêm lần nào nữa, cho đến bây giờ con vẫn không biết chồng mình còn sống hay đã chết.”

“Nếu như ông có thể tìm được, thì xin hãy giúp con tìm xem chồng của con còn sống hay không.”

Diệp Thiên gật đầu nói được.

Rút một giọt máu của Tú Nhi ra, sử dụng máu của cô bé tiến hành để tìm kiếm huyết thống.

Thông qua tìm kiếm huyết thống.

Chỉ tìm thấy Diệp Mộ Hàn và Đóa Đóa, hai dòng máu có quan hệ huyết thống với Tú Nhi, không hề tìm được dòng máu thứ ba nào nữa.

“Có tìm ra được chưa ạ, thái công?”

Tú Nhi hỏi.

Diệp Thiên lắc đầu: “Tìm không ra máu huyết của ba Tú Nhi.”

Nghe thấy vậy, Diệp Mộ Hàn lập tức che miệng lại bật khóc.

Tú Nhi đã bắt đầu khóc nức nở.

“Thái công, có phải ba của con đã bị kẻ xấu giết chết rồi không?”

Diệp Thiên không hề đáp lại.

Đóa Đóa vội vàng an ủi: “Tú Nhi đừng khóc, biết đâu ba của con đã rời khỏi Tử Vi Tinh và đi đến những hành tinh khác rồi thì sao? Như vậy thì thái công của con sẽ không thể tìm thấy huyết thống của anh ấy đâu.”

Nói đến đây, cô bé nói với Diệp Thiên: “Phụ hoàng, hay là gọi Thổ Địa ra, hỏi Thổ Địa ba của Tú Nhi có ở đây hay không?”

Diệp Thiên gật đầu.

Mặc dù nói một năm sau thời gian sẽ bị đảo ngược, mọi thứ sẽ được thiết lập lại từ đầu, ba của Tú Nhi đã chết hay còn sống, hoàn toàn có thể không cần phải lo lắng về điều đó, đến thời điểm thì chết cũng sẽ được phản hồi, có sống cũng sẽ được phản hồi, sống và chết đều như nhau.

Cùng một đạo lý đó, có giết tộc nhân hay không giết, thực ra thì cũng giống nhau, bị giết rồi nhưng khi phản hồi lại bọn họ vẫn ở đó, hay không giết thì lúc phản hồi lại bọn họ cũng vẫn ở đó.

Nhưng lý do mà Diệp Thiên vẫn làm những việc tưởng chừng như vô nghĩa này nhưng trên thực tế không phải là vô nghĩa.

Như câu nói biết người biết ta trăm trận trăm thắng.

Anh có thể sử dụng thời gian của hiện tại để đi tìm hiểu một chút về tộc nhân, đợi đến khi thời gian và không gian thay đổi, đến khi đó vẫn sẽ có sự xuất hiện tộc nhân, dù có mạnh mẽ thì cũng phải chuẩn bị sẵn sàng cách để đối phó.

Khi thời gian quay ngược trở lại, Quy luật Thiên Đạo không còn nữa, những người của tộc nhân cũng sẽ chạy đến thế giới Tinh Hà ở trung tâm vũ trụ.

Vì vậy, quen thuộc với loại sức mạnh của tộc nhân, cũng có chỗ tốt cho việc đối phó với tộc nhân trong tương lai sau này.

Ngoài ra, nếu thời gian quay ngược lại, Tú Nhi và Diệp Mộ Hàn sẽ không còn ở đó nữa.

Mà Diệp Mộ Hàn và Tú Nhi đều là những đứa trẻ ngoan, anh phải làm thật tốt việc chuẩn bị cho sự xuất hiện trong tương lai của bọn họ không phải sao?

Ví dụ, Diệp Mộ Hàn là do Hoàng Phủ Tư Thần và ai sinh ra, Tú Nhi lại do Diệp Mộ Hàn và ai sinh ra, những người này sống ở đâu, bao nhiêu tuổi, những điều này đều phải được ghi lại để sau này mới có thể làm mối liên kết cho bọn họ được.

Nếu không thì khi bắt đầu lại một lần nữa, mọi thứ đều sẽ thay đổi, Hoàng Phủ Tư Thần chưa chắc đã kết hôn với mẹ ruột của Diệp Mộ Hàn, Diệp Mộ Hàn không chắc đã có thể lấy được người chồng hiện tại của mình.

Nếu như vậy thì sẽ không có Diệp Mộ Hàn và Tú Nhi nữa rồi.

Vì vậy, anh mới muốn để Hỗn Nguyên Lão tổ đảo ngược thời gian và không gian chậm hơn một ngày.

Nếu không thì làm sao mà anh biết được Tư Thần con trai mình là một người con ngoan, ngoài lạnh trong nóng cơ chứ?

Lại làm sao có biết rằng có người của tộc nhân đã giết thế giới Tinh Hà ở trung tâm của vũ trụ?

Cái gì cũng không biết gì, việc gì cũng không hiểu rõ, cứ đảo ngược thời gian và không gian quay trở lại như thế, đến lúc đó giết chết Thất Đế, cả gia đình hạnh phúc vui vẻ, thì tộc nhân đến chém giết, làm sao có thể khiến tộc nhân trở tay không kịp được?

Vì vậy có thể nói, những gì mà Diệp Thiên đang làm bây giờ không phải là việc vô nghĩa, mà là đang chuẩn bị cho việc quay ngược thời gian.

“Thổ Địa, mau chóng ra đây gặp Trẫm.”

Diệp Thiên quát lên một câu.

Sau đó, nghe thấy một tiếng nổ lớn, một ông già ăn mặc lộng lẫy, thuận theo làn khói nhảy lên, xuất hiện ở trước mặt Diệp Thiên.

“Thổ Địa của Tử Vi Tinh, bái kiến Thái Thượng Hoàng, bái kiến trưởng công chúa!”

“Bình thân.”

“Tạ ơn Thái Thượng Hoàng!”

Thổ Địa đứng dậy, cười he he nói: “Thái Thượng Hoàng triệu tiểu thần, là có chuyện gì muốn dặn dò tiểu thần xử lý ạ?”

Diệp Thiên chỉ về phía Diệp Mộ Hàn và nói: “Năm năm trước, cháu gái của Trẫm và chồng của con bé đã bị phân tán khi giết tộc nhân, chồng của con bé bây giờ vẫn còn sống không?”

“Xin Thái Thượng Hoàng chờ một chút, tiểu thần sẽ đi kiểm tra ngay.”

Thổ địa vừa nói, khuất tay, một cuốn sách dày cộp xuất hiện trên tay ông ta.

Thổ Địa là quan tình báo, phụ trách tinh cầu nào, công việc lớn nhỏ gì của tinh cầu ông ta đều sẽ ghi chú lại, cho dù không ghi chú lại, thì Thổ Địa còn phát triển rất nhiều Sơn Thần và tiểu Thổ Địa, nên cũng có thể hỏi bọn họ.

Những Sơn Thần, tiểu Thổ Địa kia đều không phải do Thiên Đình sắp xếp, dù sao thì Thiên Đình cũng sẽ sắp xếp cho mỗi vì sao có dân cư một Thổ Địa, những Thổ Địa đó vì muốn lười biếng và được thoải mái hơn một chút, nên những Thổ Địa đó đã chọn một số sơn tinh quỷ quái có bản tính tốt, để bọn họ làm Sơn thần và tiểu Thổ địa nhằm san sẻ giúp một số công việc.

Vì vậy có rất nhiều nơi trong địa giới đều thờ Sơn Thần và Thổ Địa.

“Tìm thấy rồi.”

Thổ Địa nói: “Chồng của cháu gái Thái Thượng Hoàng không chết, mà là do đã bị tộc nhân bắt cách đây mấy ngày. Hiện tại đang bị bắt nhốt và tra tấn ở trong nhà lao của Nhân Vương Cung, tộc nhân muốn cạy miệng để anh ta nói ra tàn tích của Bắc Minh Giáo đang ẩn náu ở đâu.”

“Ồ!”

Diệp Thiên vô cùng kinh ngạc nói: “Nếu như chưa chết, thì tại sao Trẫm lại không tìm được máu huyết của cậu ta?”

“Chẳng lẽ là…”

Diệp Thiên nhìn về phía Diệp Mộ Hàn.

Diệp Mộ Hàn biết suy nghĩ của Diệp Thiên, nhanh chóng nói: “Ông ơi, Tú Nhi là do con và Lý Mộc Thần sinh ra, trong lòng con biết rất rõ điều đó.”

Thổ Địa cười cười: “Thái Thượng Hoàng, chính là Nhân Hoàng Cung đã thiết lập pháp trận bao vây để phòng ngừa tàn dư của Bắc Minh Giáo ném bom. Đó là lý do vì sao ngài có thể tìm kiếm qua huyết thống thì cũng không thể tìm ra được huyết thống đang được bao quanh bởi pháp trận.”

“Thì ra là thế.”

Trong pháp trận, kết nối khí trường bị chia cắt, quả thực là tìm không thấy.

Ngay thấy vậy, Diệp Thiên nói: “Đưa Trẫm đến chỗ của Nhân Hoàng Cung, sau đó ông lẻn vào đại lao đem cháu rể của Trẫm ra ngoài.”

“Vâng thưa Thái Thượng Hoàng!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.