Truyện Chàng Rể Trùng Sinh - Diệp Thiên

Chương 1721: toàn bộ quân đội bị tiêu diệt




“Đây là cái gì? Tên lửa ư?”

Diệp Thiên khẽ cau mày nhìn hàng ngàn viên đạn bao phủ tới chỗ mình.

Nó được bắn từ rất xa, nên hắn nghĩ ngay đến các tên lửa trên trái đất, có thể được định vị bằng vệ tinh để thực hiện các cuộc tấn công tầm xa.

“Cũng không biết uy lực như thế nào.”

Trong lòng Diệp Thiên thầm nghĩ.

Ngay lập tức, hắn điều khiển Chuông Đông Hoàng, đánh về phía đầu đạn dày đặc đang bay thẳng tới.

Chỉ thấy Chuông Đông Hoàng xé toạc mưa bom bão đạn, đột nhiên trở nên lớn hơn, va chạm vào hàng trăm đầu đạn từ phía trước bắn nhanh tới.

Một tiếng nổ lớn vang lên, những đám mây hình nấm trên bầu trời nổi lên, Chuông Đông Hoàng bị nổ tung bay ngược trở về và được Diệp Thiên đỡ lấy.

Chợt vừa nhìn thoáng qua.

Chuông Đông Hoàng đã bị bom nổ đến có chút biện dạng.

“Uy lực của đầu đạn này không nhỏ.”

Diệp Thiên lập tức điều khiển Thiên Thư và Hoàng Thiên Kiếm, thôi phát năng lượng đi chặn đầu đạn đang bay tới ở hai bên trái phải và kích nổ những đầu đạn này trước và ngăn chúng bắn trúng người mình.

Rất nhanh.

Mưa bom bão đạn của quân địch kết hợp với đầu đạn tầm xa bắn ra từ ba hướng tấn công về phía Diệp Thiên.

Diệp Thiên sử dụng Chuông Đông Hoàng, Thiên Thư, Hoàng Thiên Kiếm để đánh chặn đầu đạn từ ba hướng đang bay tới, đồng thời sử dụng Địa Thư để phối hợp phòng thủ, cố gắng chống lại hỏa lực của đại quân.

Cứ như vậy, hắn sử dụng sức mạnh của chính mình để đối kháng với tất cả hỏa lực ở phía đối diện.

Khiến đại quân điện thờ và cả hàng nghìn tỷ bách tính ở Tây Vực đều kinh ngạc đến há hốc mồm.

“Điều này cũng quá khủng bố đi, hắn sử dụng sức mạnh của chính mình để đối kháng với tất cả vũ khí của Tây Vực chúng ta, người này quả thật không phải là người nữa.”

“Xem ra không có Diệt Thiên Đạn sẽ không thể nào đánh lùi được hắn.”

“Đáng sợ, quá đáng sợ, cứ tiêu hao như thế này, khi đạn dược của chúng ta cạn kiệt cũng là lúc đại quân của chúng ta bị tiêu diệt.”

“Không hổ là thượng đế của Thiên Giới, sức chiến đấu này quả thực quá kinh khủng.”

Tất cả bách tính ở Tây Vực đều chìm trong cơn hoảng loạn vô tận.

Mà lúc này.

Thông Thiên và Sát Bà Da, Lục Áp đã từ dưới lòng đất lẻn đánh vào khoảng trống bên cánh quân bên trái của đại quân.

Hắn dựa vào sức mạnh của chính mình, đánh đến Sát Bà Da và Lục Áp khó có thể chống đỡ được .

“Nữ Oa, mau tới giúp bọn ta, tên phạm nhân chiến tranh Thông Thiên này quá khó đối phó.”

Lục Áp hô to.

Sát Bà Da là thất trọng, hắn là nửa lục trọng, hai người liên thủ đối phó Thông Thiên là thất trọng, không những không đánh lại được, mà còn bị hắn trấn áp đến không còn sức chống đỡ, cũng bị hắn đánh đến càng ngày càng tiến gần đại quân, khiến cho không ít đại quân bị sức chiến đấu ảnh hưởng, đánh chết tới hơn hàng chục tỷ người.

Nữ Oa lập tức gia nhập vào cuộc chiến đối phó Thông Thiên.

Ba đánh một, lúc này mới áp chế được Thông Thiên.

“Thái Nhất đạo huynh, bọn họ ba người đánh một mình ta, ta không thể tiến vào bên trong đại quân được.”

Thông Thiên giáo chủ kêu lên.

Diệp Thiên trả lời: “Không sao, ngươi cứ giữ chân bọn chúng, trẫm cũng thu hút hỏa lực của bọn chúng, chờ năm trăm triệu tỷ đại quân tới, tiêu diệt bọn họ chỉ là chuyện trong tầm tay.”

Nghe thấy điều này, trái tim Sát Bà Da, Nữ Oa và Lục Áp đều lạnh thấu xương.

Dưới loại tình huống này, nếu lại có thêm một đội quân năm trăm triệu tỷ khác đến, bất kì khi nào cũng có thể tiêu diệt được đại quân điện thờ, bao gồm cả ba người bọn họ.

Nếu đại quân bị tiêu diệt, ba người bọn họ cũng sẽ bị tiêu diệt, một khi Thái Nhất tìm được Hồng Quân Lão Tổ, mà lỡ như Hồng Quân Lão Tổ vẫn chưa mở được phong ấn, vậy thì ngay cả sinh mạng của Hồng Quân Lão Tổ cũng sẽ gặp nguy hiểm.

“Sư tôn, khi nào thì người có thể mở được phong ấn đây.”

Nội tâm Nữ Oa đang hò hét.

“Làm thế nào mới có thể đánh đuổi quân địch đây.”

Tất cả mọi người ở Tây Vực cũng đang hò hét.

Cứ như vậy, sau một tiếng Diệp Thiên cố gắng đối kháng.

A Tu La đã dẫn theo năm trăm triệu tỷ đại quân đến Tây Vực.

Chợt vừa nhìn thoáng qua.

Trái tim của đại quân điện thờ, cùng với toàn bộ người ở Tây Vực đều lạnh ngắt đi.

Lúc này A Tu La, tức giận ra lệnh: “Toàn quân nổ súng, dẹp yên quân địch.”

Sau khi mệnh lệnh được truyền đạt, năm trăm triệu tỷ đại quân đồng loạt nổ súng.

Mạng lưới hỏa lực dày đặc hùng hồn bao trùm về phía đại quân điện thờ.

Bùm bùm bùm.

Những đại quân bị nổ tung khắp nơi, chia thành những mảnh nhỏ bay tán loạn khắp trời.

Sau nhiều đớt tấn công của họ, tất cả hai mươi nghìn tỷ đội đại quân đều chết thảm dưới bom nổ này.

“Mẹ nó ơi, thật quá khủng bố.”

“Đội đại quân hai mươi nghìn tỷ của chúng ta, cứ như vậy bị quét sạch rồi sao?”

“Quá mạnh đi, đối thủ quá cường đại rồi.”

“Gần như trong chốc lát, bọn họ đã quét sạch hết tất cả đội đại quân của chúng ta. Từ nay trở đi, Tây Vực chúng ta sẽ phải chìm trong bóng đen vô tận rồi.”

Thông qua truyền hình vệ tinh trực tiếp, khi bách tính nhìn thấy xác chết ở khắp mọi nơi. Tất cả những người dân của Tây Vực theo dõi buổi truyền hình trực tiếp đều khóc rống cả lên.

Bọn họ biết rằng ngày tận thế của bọn họ sắp đến rồi.”

Một vị cao thủ đáng sợ như vậy, còn dẫn theo một số lượng lớn đại quân đến như vậy, tất cả đội đại quân của Tây Vực đều bị tiêu diệt hết rồi, trận này làm sao có thể đánh được nữa đây?

Nếu bọn họ bị thống trị còn đỡ.

Nhưng khi bị tàn sát là tiêu rồi.

Trong lúc nhất thời, toàn bộ bách tính ở Tây Vực đều rơi vào trạng thái hoang mang vô tận.

Mà lúc này, chỉ còn lại đầu đạn vẫn đang bao trùm bắn nhanh từ phía ba hướng tới.

Bởi vì sự xuất hiện của đại quân Hoàng Thiên, cũng bởi vì không thể giết chết Diệp Thiên. Những đầu đạn này bắt đầu phân tán, không còn tiếp tục đối phó với Diệp Thiên nữa, mà lại nổ bom về phía đại quân Hoàng Thiên.

Diệp Thiên cố gắng chặn lại, nhưng vẫn có một số đầu đạn rơi vào trong đội đại quân, khiến cho đại quân bị nổ trúng, thương vong có chút nghiêm trọng..

“A Tu La, mau dẫn một số hàng ngũ bay lên trên không trung đi tìm Thiết Ngật Đáp và phá hủy tất cả những Thiết Ngật Đáp đang di chuyển kia đi.”

Diệp Thiên hét lên.

Nếu vệ tinh bị phá hủy, việc định vị sẽ không thể thực hiện được.

“Vâng, thưa bệ hạ.”

A Tu La dẫn theo một vài vị thánh nhân và hàng trăm người cao thủ đại đạo cảnh giới bay lên không trung, tìm kiếm vệ tinh.

Rất nhanh, bọn họ ở độ cao hàng chục triệu mét nhìn thấy những chiếc Thiết Ngật Đáp đang bay trên không trung.

“Chết đi con mẹ ngươi.”

A Tu La một quyền đấm tới tấp làm nổ tung mất một vệ tinh.

“Tìm tiếp đi, coi còn có cái thứ này, cứ phá hủy nó hết cho ta.”

A Tu La hô to.

“Vâng.”

Mọi người tiếp tục phân tán đi tìm.

Rất nhanh.

Bùm bùm bùm.

Lần lượt các vệ tinh khác bị đánh nổ tung, trong đó có những vệ tinh truyền báo thông tin, những vệ tinh mạng lưới, những vệ tinh thời tiết, những vệ tinh vô tuyến và những vệ tinh quân sự, vân vân…

Sau khi các vệ tinh này lần lượt bị đánh nổ tung, mạng internet và truyền báo thông tin của Tây Vực bị gián đoạn, không xem được TV và không thể nào thực hiện được định vị nữa, khắp cả Tây Vực rơi vào hỗn loạn.

Đầu đạn vẫn bắn mù mịt.

“Chúng ta không thể để đầu đạn của chúng ta tiếp tục công kích đại quân Thiên Giới nữa, một khi khiến bọn họ tức giận, e rằng bọn họ sẽ giết chết hết Tây Vực chúng ta.”

“Chúng ta phải nhanh chóng đi ngăn chặn việc phóng đầu đạn.”

“Hiện tại không ai có thể cứu chúng ta, chúng ta cần phải tự cứu lấy bản thân mình và cách tốt nhất để tự cứu lấy bản thân mình chính là ngăn chặn đầu đạn đang đối phó đại quân Thiên Giới.”

Có không ít bách tính của Tây Vực đều lần lượt kéo đến căn cứ, dùng súng bắn chết những tên lính điện thờ đang bắn phát đầu đạn kia, rồi tháo đầu đạn ra tiêu hủy.

Có rất nhiều nơi căn cứ đều là như thế.

Bách tính của Tây Vực đều đồng loạt hành động, nơi căn cứ lần lượt bị tiêu hủy, những đầu đạn bao phủ cũng đang giảm dần.

“Tiêu rồi, đại quân của chúng ta tiêu rồi, nhanh chóng chạy thoát thân đi.”

Sát Bà Da nhìn thấy tất cả đội đại quân đều bị bom nổ chết, ngay cả truyền báo thông tin cũng bị gián đoạn, đầu đạn bắn phát cũng đang giảm dần, hắn đã không còn sức lực để chiến đấu nữa, rơi lệ đầy mặt nói.

“Ha ha.”

Thông Thiên giáo chủ cười lớn.

“Vừa rồi ta yêu cầu các ngươi đầu hàng, nhưng các ngươi lại không chịu, bây giờ các ngươi biết sợ và biết xong đời, nhưng đã muộn màng quá rồi, ngày chết của các ngươi đã tới.”

“Thái Nhất đạo huynh, mau tới đây hỗ trợ ta tiêu diệt Nữ Oa, Lục Áp và cái tên tóc quăn này đi.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.