Truyện Chàng Rể Trùng Sinh - Diệp Thiên

Chàng Rể Trùng Sinh - Chương 789: Tiên tông chính đạo tức giận!




"Dừng lại! Mau mau rút lui!"

Mắt thấy Tô Lạc Thiền và Diệp Thiên hợp sức tiến lại đây, ông ta lập tức la lên.

Lúc này, ông ta mới ý thức được rằng bấy lâu nay mình đã quá xem nhẹ thực lực của Tô Lạc Thiền!

Giang hồ truyền miệng tu vi của Tô Lạc Thiền khác xa so với năm vạn năm trước, đạt tới hợp đạo cảnh hậu kỳ viên mãn, cách hợp đỉnh chỉ có một bước.

Mà ông ta cũng đang ở cấp độ tu vi này.

Theo lý mà nói, tu vi ngang nhau, hợp đạo chân tiên giao chiến, trong vòng một trăm hiệp bất phân thắng bại mới đúng.

Kết quả ngoài dự đoán chính là phòng ngự của Tô Lạc Thiền cực kỳ kinh khủng, ông ta xuất toàn lực đánh tới, không những không xảy ra chuyện gì, ngược lại ông ta còn bị đánh bay ra ngoài, ngay cả xương tay cũng bị đánh gãy.

Đối đầu như vậy quả thật làm cho ông ta cảm thấy hoang mang lo sợ!

Phòng ngự cao hơn nhiều so với ông ta, chẳng sợ công kích ngang nhau, chiến đấu đến phút cuối, không đoán cũng biết người bại nhất định là ông ta, không khéo lại bị thịt nát xương tan.

Cho nên với tình huống như hiện nay, thực lực chênh lệch nhau xa như vậy, ông ta cũng không dám mạo hiểm tính mạng, dù sao ông ta cũng đã sống gần hai mươi vạn năm, ông ta biết cuộc sống tươi đẹp đến mức nào mà, sao ông ta có thể dại khờ chơi đùa với sinh mệnh?

Cho nên trước mắt, đào tẩu là biện pháp tốt nhất!

"Rút! Mọi người mau chạy đi!"

Mọi người nhìn thấy người có thực lực mạnh nhất ở đây là nhị trưởng lão còn trốn chạy, bọn họ nào dám nhiều lời, lập tức chia ra mỗi người một hướng, chia năm xẻ bảy rút lui.

"Hừ, chạy nhanh thật!"

Tô Lạc Thiền chém chết hai gã có tu vi thấp, cô ta còn chưa kịp phản ứng, xung quanh đã chẳng còn ai, nhưng cô ta cũng không đuổi theo.

Bọn họ chia nhau ra để rút lui, nếu đuổi theo, cùng lắm cũng chỉ giải quyết được một người, nếu như cô ta đuổi theo rồi trúng kế của bọn họ, Diệp Thiên phải làm sao bây giờ?

Vì vậy, để bảo toàn an nguy cho Diệp Thiên, cô ta quyết định không tiếp tục đuổi theo.

"Đi Huyền Băng Cung, đưa tôi Tu Di hoa để tôi luyện đan, đợi tôi vào hợp đạo, cho dù có mưa rền gió dữ, tôi cũng sẽ thay em xử lý bọn họ." Diệp Thiên nói, địch nhân phân tán rút lui cũng không làm tổn thương gì đến hai người bọn họ, nên anh cảm thấy không cần thiết phải đuổi theo.

"Em không cần anh xử lý thay em."

Tô Lạc Thiền nhìn về phía Diệp Thiên, kiêu ngạo nói: "Em muốn anh phải bồi thường cho em."

Diệp Thiên: "......"

Tôi không nợ nần gì em, bồi thường cái gì chứ!

"Anh có đồng ý hay không? Nếu anh không đồng ý, em không đưa Tu Di hoa cho anh luyện đan." Tô Lạc Thiền nói.

"Ách..."

Diệp Thiên không biết phải đối phó như thế nào với cô ta?

Anh đành phải nói: "Về trước rồi nói sau, em đừng nói những lời như vậy trước mặt con gái anh. Con bé còn nhỏ, không thể làm nó suy nghĩ bậy bạ được."

"Vậy được."

Tô Lạc Thiền gật đầu: "Vậy chúng ta nói lén cho nhau nghe."

Nói xong, cô ta kéo tay Diệp Thiên quay trở lại con đường cũ.

Sau đó, đoàn người đứng trên phi kiếm của Tô Lạc Thiền đi về Huyền Băng Cung.

......

Lúc này, tại tổng đàn Kim Hà Tông.

Nhị trưởng lão, tam trưởng lão, ngũ trưởng lão, lục trưởng lão... Lưu Thiên Sơn, Vương Hiếu Hiền, tất cả đều đã ngồi vào chỗ, tông chủ đứng ở trong đại điện, mọi người cùng nhau kể rõ mọi chuyện.

"Đáng giận! Con mụ Tô Lạc Thiền này thật quá đáng!"

"Sao cô ta dám to gan như vậy, vì một người nam nhân mà tàn sát tám vị chân tiên của chúng ta? Chẳng lẽ cô ta không sợ Kim Hà Tông chúng ta trả thù sao?"

"Con mẹ nó! Tôi muốn trực tiếp phát binh đi san bằng Huyền Băng Cung để xem cô ta còn dám lỗ mãng hay không!"

"......"

Trưởng lão và một nhóm thần tướng thi nhau oán giận.

Tông chủ đứng lên khỏi bảo tọa, oán trách nói: "Các người nhiều người như vậy, ngay cả một nữ nhân cũng không đối phó được là sao? Tuy tôi nghe nói tu vi của cô ta cao hơn so với năm vạn năm về trước nhưng cũng không đến mức như vậy chứ, nhiều người liên thủ đều không đánh lại cô ta sao?"

"Khởi bẩm tông chủ."

Nhị trưởng lão đau khổ nói: "Ngài không giao thủ cùng Tô Lạc Thiền, không biết cô ta khủng bố cỡ nào đâu, tu vi của thuộc hạ ở trên tiên thổ không tính là kém, nhưng một kích toàn lực của thuộc hạ đánh vào người cô ta tựa như đánh vào bịch bông gòn, không ảnh hưởng đến một sợi tóc."

"Cho nên thuộc hạ liền phán đoán. Phòng ngự của cô ta cao như vậy, mọi người liên thủ cùng nhau chưa chắc đã có thể phá vỡ được, trong khi cô ta bắt được một người liền giết một người, chúng tôi cứ tiếp tục như vậy, chẳng khác gì nộp mạng cho cô ta cả, mà chúng tôi lại không đủ sức gây thương tổn đến cô ta, càng kéo dài sẽ càng tạo thành tổn thất nghiêm trọng."

"Tu luyện không dễ, tu đến chân tiên càng không dễ, toàn tiên thổ chỉ có ít ỏi mấy ngàn người, càng đừng nói Kim Hà Tông chúng tôi ngàn năm chỉ có thể có được một người."

"Cho nên vì bảo tồn thực lực Kim Hà Tông, thuộc hạ chỉ có thể kêu mọi người phân tán lui lại, nếu không, Tô Lạc Thiền không những không bị thương, ngược lại người của chúng tôi bị dọn sạch sẽ, địa vị tứ đại tiên tông của Kim Hà Tông khó lòng giữ được."

"Đúng vậy tông chủ, nhị trưởng lão quyết định hoàn toàn chính xác." Tam trưởng lão nói.

Tất cả trưởng lão cùng thần tướng ở đây đều gật đầu ra vẻ tán đồng.

Tông chủ cẩn thận suy ngẫm lại, đúng là như vậy thật.

"Bổn tọa cảm thấy khó hiểu. Huyền Băng Cung là tông môn được xếp hạng thứ ba, trăm vạn năm cũng chưa sản sinh ra được quá mười chân tiên, năm vạn năm trước Tô Lạc Thiền độ kiếp thành công, xếp vào hàng tiên ban, đó đã là kỳ tích rồi. Vậy tại sao chỉ trong năm vạn năm ngắn ngủn, cô ta lại trở nên lợi hại như vậy?"

"Bẩm tông chủ!"

Lưu Thiên Sơn đứng dậy, nói: "Lúc ấy thuộc hạ đợi mười mấy người ở đấy, chính tai thuộc hạ nghe được cuộc đối thoại giữa Tô Lạc Thiền và Diệp Bắc Minh, năm đó Diệp Bắc Minh dạy Tô Lạc Thiền nhiều loại công pháp, còn truyền thụ lại cho cô ta cách tăng tu vi cấp tốc, cho nên chỉ trong năm vạn năm ngắn ngủn, từ một chân tiên không ai biết đến đã nhảy lên vị trí mười tiên thổ mạnh nhất."

"Hơn nữa trên người cô ta có kiện pháp bảo, tên là tiên thổ chi tâm, là tiên phẩm ngũ đoạn toàn phòng mà năm đó Diệp Bắc Minh chế tạo đưa cho cô ta."

"Thuộc hạ cho rằng, sở dĩ phòng ngự của cô ta cao như vậy, chắc chắn là có liên quan đến tiên thổ chi tâm kia."

"Đúng vậy! Thuộc hạ cũng nghe thấy! "Vương Hiếu Hiền nói.

"Thuộc hạ cũng nghe thấy! "

Đám người ngũ trưởng lão đồng loạt lên tiếng.

"Thì ra là thế!"

Tông chủ bừng tỉnh đại ngộ, hỏi: "Vậy tên Diệp Bắc Minh kia sao lại trở thành như vậy? "

"Cái này Diệp Bắc Minh chưa nói, thuộc hạ cũng không biết. "Lưu Thiên Sơn lắc đầu nói.

Tông chủ ồ một tiếng, không khỏi cảm khái:" Xem ra tên Diệp Bắc Minh này còn có tác dụng. Năm đó cậu ta cho bổn tọa đội nón quai xanh, truyền bổn tọa một quyển công pháp, cho bổn tọa được lợi không ít. "

"Xem ra bổn tọa nên tự thân xuất mã, bắt tên Diệp Bắc Minh kia, khai thác hết những món đồ hay ho mà cậu ta chế tạo để toàn tông của mình được lợi, thực lực Kim Hà Tông sẽ càng lớn mạnh, trở thành tiên thổ mạnh nhất! "

Sau khi tông chủ nói xong, các trưởng lão thần tướng ở đây đều cảm thấy vui mừng.

Nhị trưởng lão dẫn đầu nói:" Thuộc hạ tán đồng quyết định của tông chủ, nguyện cùng tông chủ đi đến Huyền Băng Cung, bắt giữ Diệp Bắc Minh!"

"Thuộc hạ cũng nguyện ý đi đến Huyền Băng Cung cùng tông chủ, bắt giữ Diệp Bắc Minh!" Tam trưởng lão cũng nói.

"Thuộc hạ cũng nguyện ý!"

"Thuộc hạ cũng nguyện ý!"

"Thuộc hạ cũng nguyện ý!"

Rất nhiều trưởng lão và thần tướng đều tỏ thái độ nhất trí.

"Vậy chúng tôi chuẩn bị, ngày mai liền xuất phát đi Huyền Băng Cung!"

Tông chủ bị nhiệt huyết sôi trào của bọn họ lây lan.

"Tông chủ, không thể được!"

Lúc này, một vị trưởng lão đứng lên ngăn cản.

"Đại trưởng lão, vì sao không thể?" Tông chủ hỏi.

Đại trưởng lão nói: "Hiện giờ ma hoạn nghiêm trọng, Tô Lạc Thiền tu vi cao thâm khó lường, nếu tông chủ mang một đội nhân mã nhỏ đi qua khả năng gặp nguy hiểm sẽ rất lớn. Còn nếu mang một đại đội nhân mã đi qua, ma hoạn đột kích, khó có thể ngăn cản, tiếp đó sẽ mang đến hậu quả nghiêm trọng cho Kim Hà Tông."

Tông chủ vừa nghe, gật đầu, cảm thấy có lý.

Nhưng ông ta lại không cam lòng, nói: "Chẳng lẽ cứ như vậy bỏ qua? Nếu việc này đồn ra ngoài, Kim Hà Tông chúng ta còn mặt mũi gì nhìn người trong thiên hạ?"

"Tông chủ, thật ra chúng ta có thể tìm người giúp đỡ để đối phó với Huyền Băng Cung." Đại trưởng lão nói.

"Sao?"

Vừa nghe đến đây, hai mắt tông chủ sáng ngời: "Ông nói tôi nghe một chút."

"Vâng thưa tông chủ." Đại trưởng lão nói: "Chúng ta sẽ không đem tin tức Diệp Thiên là Diệp Bắc Minh đồn ra ngoài, chỉ nói với các tông khác chuyện Trương Diên Niên cấu kết với Ma giáo, Kim Hà Tông chúng ta đuổi giết Trương Diên Niên cùng yêu hỏa, Tô Lạc Thiền lại cứu Trương Diên Niên cùng yêu hỏa, tàn sát chúng ta."

"Cứ như vậy, các tông đều sẽ tin tưởng, vì Trương Diên Niên quản lý Hắc Phong Vực nghìn năm qua, chưa bao giờ bị ma hoạn, không thể không làm người khác nghi ngờ cậu ta cấu kết cùng Ma giáo."

"Mà Tô Lạc Thiền và Trương Diên Niên là bạn thân từ bé, các tông cũng sẽ nghi ngờ, Tô Lạc Thiền bị Trương Diên Niên xui khiến cũng đã bí mật gia nhập Ma giáo."

"Cứ như vậy, các tông sẽ tức giận, đến lúc đó tông chủ đưa ra đề nghị tấn công Huyền Băng Cung, mọi người chắc chắn sẽ đáp ứng, hơn nữa, chúng ta đề xuất các tông mang vài vị chân tiên có tu vi cao đi trước tạo thành một tập hợp thế lực cường đại."

"Chờ Kim Hà Tông diệt trừ được bọn họ, tông chủ dùng một chưởng tiêu diệt Diệp Thiên, nói với bên ngoài là Diệp Thiên giết chết con trai Vương Bá chủ nên ngài muốn đem cậu ta mang về Kim Lăng thành, xử tử cậu ta trước linh vị của con trai Vương Bá chủ, không ai có thể nhìn ra vấn đề, tông chủ cũng có thể thuận lý thành chương có được Diệp Bắc Minh và những thứ cậu ta chế tạo ra, để toàn tông chúng ta cùng được hưởng lợi.”

"Ha ha ha!!!"

Tông chủ nghe xong lập tức vui mừng: "Đại trưởng lão không hổ danh là cánh tay đắc lực của Kim Hà Tông, chiêu này cực hay, bổn tọa rất vui mừng, tôi quyết định tiếp nhận ý kiến này của đại trưởng lão."

Nói đến đây, tông chủ nhìn về phía một vị trưởng lão: "Bát trưởng lão, lập tức truyền âm cho các đại tiên tông chính đạo, bảo Trương Diên Niên và Tô Lạc Thiền cấu kết cùng Ma giáo, không những thế bọn họ còn cứu yêu hỏa đem về Huyền Băng Cung."

"Nhớ kỹ, nhắc nhở các đại tiên tông, không cần đem việc này bàn tán ra ngoài, để tránh Ám Dạ Thần Giáo bên kia cũng biết việc này, mau đến diệt trừ Huyền Băng Cung trước, nếu Diệp Thiên bị giết, chúng ta sẽ không có được những tiên phẩm của cậu ta, tổn thất sẽ rất lớn."

"Thuộc hạ tuân mệnh! Thuộc hạ đi làm ngay!"

Tin tức này nhanh chóng truyền khắp tiên tông chính đạo, khiến cho mọi người càng thêm tức giận!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.