Truyện Chàng Rể Trùng Sinh - Diệp Thiên

Chàng Rể Trùng Sinh - Chương 773: Mỗi người có mưu đồ riêng!




"Trước tiên ở lại nhà trọ, để tôi suy nghĩ cách chút."

Diệp Thiên nhất thời không có biện pháp giải quyết tốt nào, muốn tìm một nơi yên tĩnh, tựa hồ muốn xem có cách nào lấy được máu của Kim Ô Huyết hay không.

“Thầy Diệp, ANH đây thật khách sao quá rồi.” Vương Hiếu Hiền nói: “Biệt thự của Bá chủ rất lớn, có rất nhiều phòng để ở, vậy tại sao phải đi ở nhà trọ?”

"Hơn nữa, hiện tại các tà ác nghiêm trọng, ở đây so với Hắc Phong Vực thì ở lại phủ của Bá chủ ít nhiều gì có cũng có thể tương trợ lẫn nhau."

"Ông nói xem có đúng không?"

Nói đến đây, ông ta nhìn Trương Diên Niên .

"Đúng đó thầy Diệp."

Trương Diên Niên và Vương Hiếu Hiền là bạn cũ của nhau đã mười vạn năm, họ cảm thấy đến địa bàn của bạn cũ nhưng lại đi phòng trọ, có chút nói không thông, bèn nói: "Ở lại đây cũng được mà Thầy Diệp, lỡ như thầy nghĩ ra được cách gì đó, cũng có thể giúp đỡ Vương Hiếu Hiền, tránh phải chạy tới chạy lui.

Diệp Thiên gật đầu: "Vậy trước tiên ở lại chỗ này.”

Thật sự ở lại đây thì tiện lợi hơn nhiều, nghĩ ra cách gì, được hay không được, cũng có thể thương lương với Vương Hiếu Hiền bất cứ lúc nào.

Có được sự đồng ý của Diệp Thiên, Vương Hiếu Hiền cùng con trai Vương Tuấn Kiệt dẫn khách đi chọn phòng dành cho khách.

Cuối cùng chọn ba gian phòng liền nhau. Diệp Thiên và Đóa Đóa một phòng, Trương Diên Niên và Chu Thiên Hạt một phòng, Giang Ánh Tuyết một phòng.

“Ba ơi, ba rất là được sao!”

Vừa về đến phòng, Đóa Đóa đã quái dị nói.

Diệp Thân đương nhiên biết Đóa Đóa ý muốn nói gì, cười khổ nói: “Đóa Đóa, đó là trước đây khi ba chưa có vợ, chưa có con gái, sống rất tùy tâm muốn làm gì làm, con tuyệt đối đừng có gì thế mà thay đổi cách nhìn về ba nhé.”

“Nhưng mà linh hồn cũng vậy, suy nghĩ cũng vậy, chỉ là đổi một lớp da, vẫn còn may con ở bên cạnh quản lý ba, nếu không, nói không chừng ba lại làm ra thêm có biết bao nhiêu người mẹ cho con.” Đóa Đóa bĩu môi, bộ dạng nhỏ tức giận.

Còn không quên thì thầm nói: “Ngay cả vợ của người ta ba cũng không buông tha, nếu để mẹ biết những lý lịch đen này của ba, tuyệt đối... Tuyệt đối sẽ không thèm quan tâm đến ba.”

Diệp Thiên vừa nghe, lập túc hoảng hốt, kéo đôi vai của Đóa Đóa, ẩm cô bé ngồi lên trên ghế, rót ly trà cho Đóa Đóa dỗ dành nói: “Tiểu tổ tông của ba ơi, con ngàn vạn nhớ giữ kín miệng nha. Tuyệt đối không được mang những lịch sự đen này của ba nói cho mẹ con biết nha?”

“Nhưng mà nếu giấu mẹ, con lại cảm thấy trong lòng không yên.” Đóa Đóa nhận lấy ly trà, làm ra bộ dạng đau đầu.

Diệp Thiên xoa bóp lưng cho cô bé nói: “Con nghĩ xem, ba và mẹ con cảm tình tốt như thế, nếu như lỡ như con nói ra rồi, mẹ không thèm để ý đến ba nữa, nổi nóng với ba, sẽ ảnh hưởng đến tình cảm của ba và mẹ, cũng ảnh hưởng đến sự hòa hợp trong gia đình, càng ảnh hưởng đến tâm tình của anh trai và con, như vậy đâu có tốt đâu đúng không?”

“Nói hình như cũng rất đúng.”

Đóa Đóa gật đầu một cái, cảm thấy rất có đạo lý.

Thế là, cô bé quay đầu qua nhìn về hướng của Diệp Thiên trịnh trọng nói: “Chỉ có điều ba phải đồng ý với Đóa Đóa, không được làm chuyện có lỗi với mẹ nữa, nếu không con sẽ đem toàn bộ lịch sự đen của ba tiết lộ hết với mẹ.”

Diệp Thiên trong lòng cười khổ.

Cô nhóc này, tại sao chỉ nghĩ cho mẹ vậy, không nghĩ cho ba gì hết thế?

Trong lúc bất lực, Diệp Thiên chỉ có thể thề thốt: “Ba thề với trời, nếu như ba, nếu như ba vi phạm lời hứa với con gái Đóa Đóa và làm chuyện có lỗi với vợ Tần Lạc Tuyết, thì để cho trời...”

“Không cần phải thế đâu.”

Đóa Đóa ngăn lại nói: “Lỡ như bâ không thể quản nổi mình, bị ngũ lôi đánh, Đóa Đóa không còn ba nữa thì không tốt. Ba chỉ cần đảm bảo là được rồi.”

Diệp Thiên nghe thế, trong lòng rốt cuộc cũng lấy lại thăng bằng.

Cô nhóc này, vẫn là suy nghĩ cho ba mà!

Thế là, anh liền vỗ ngực đảm bảo: “Ba đảm bảo với Đóa Đóa, tuyệt đối không làm chuyện gì có lỗi với Đóa và mẹ, nếu không Đóa Đóa sẽ tiết lộ hết lịch sử đen của ba.”

“Như vậy còn được.”

Đóa Đóa nở ra nụ cười rạng rỡ.

Diệp Thiên vuốt ve cái mũi của Đóa Đóa, ngồi xuống cạnh cô bé, rót một ly rượu, bĩu môi thở dài nói: “Làm sao để có thể có được Kim Ô Huyết?”

‘”Ba, thật ra ba có thể tìm phu nhân Tổng Chủ giúp đỡ mà, không phải ba với bà ta chơi rất thân sao? Đóa Đóa cười nói.

Diệp Thiên trợn tròn mắt hai cái: “Ba cũng từng nghĩ qua, nhưng người đàn bà đó nhất định sẽ đưa ra yêu cầu vô lý, ba mà đồng ý thì sẽ có lỗi với mẹ còn rồi, không đồng ý, cô ta nhất định không giúp, cho nên cách này không được.”

“Ba ơi, thật ra ba có thể làm như thế này.”

Đóa Đóa dịu dàng nói bên tai cua Diệp Thiên.

“Ha ha!”

Sau khi Diệp Thiên nghe xong cười nghiêng ngả, lại vuốt ve mũi của Đóa Đóa một chút: “Không thẹn là con gái tốt của ba, chủ ý quỷ quái thật nhiều.”

“Hi hi!”

Đóa Đóa cười híp mắt một cái.

Thế là Diệp Thiên đứng dậy: “Ba đi thương lượng với ông Trương và Vương Hiếu Hiền, con ở đây đợi nhé, ba sẽ gọi Giang Ánh Tuyết đến chơi cùng con.”

“Dạ.” Đóa Đóa gật đầu.

Diệp Thiên cưng chiều xoa cái đầu nhỏ của cô bé rồi ra khỏi cửa.

...

Lúc này, bên trong tẩm cung của Bá chủ.

“Ba, sao không xử luôn Trương Diên Niên, rồi ép Diệp Thiên dạy chúng ta luyện đan, đợi khi chúng ta học được rồi, sẽ xử luôn Diệp Thiên, sau này núi tiên thổ, chỉ có phủ Bá chủ của chúng ta biết luyện loại đan dược trừ ma chướng, như thế không phải muốn mưa được mưa, muốn gió được gió hay sao?”

Vương Tuấn Kiệt thăm dò hỏi.

Làm như thế, không những Phủ bá chủ có thể phát tài, anh ta còn có thế có được hai người đẹp Đóa Đóa và Giang Ánh Tuyết, có thể nói là lương toàn kỳ mỹ.

“Ba cũng từng nghĩ qua sẽ làm như thế, nhưng mà thực lực không cho phép.” Vương Hiếu Hiền thời dài nói: “Hôm nay bị hắc liên của con ma nữ yêu hỏa đó làm bị thương đến thần hồn, không đến tám trăm năm thì sợ là không thể nào hồi phục hoàn toàn được, Trương Diên Niên không phải loại dễ đối phó đâu, chí ít ba đã bị thương Phủ bá chủ không đủ năng lực để xử ông ta.”

“Sao không bảo Kim tông chủ giúp đỡ?” Vương Tuấn Kiệt hỏi.

“Không được.” Vương Hiếu Hiền lắc đầu nói: “Tông chủ nổi tiếng là bủn xỉn bần tiện, tìm ông ta giúp đỡ, chẳng khác nào mang tiền kiếm được dâng tặng đến tận cửa của ông ta, đến lúc đó ông ta kiếm được đầy áp một thao tiền, chúng ta ngay cả nước mía cũng không có uống.”

“Vậy sao không nói với Tông Chủ thì tìm Trưởng lão.” Vương Tuấn Kiệt đề nghị.

“Cũng không được.” Vương Hiếu Hiền nói: “Trương Diên Niên nói thế nào cũng chưởng quản một vùng, mưu đồ không có lợi ích, ai lại muốn đi giết ông ta, cái này không những đắc tội với Hắc Phong Vực, mà còn sẽ đắc tội Kim Đỉnh tông, người ta hay nói chuyện mất sức làm thì thương không có gì tốt, các trưởng lão sẽ không ngu đi làm mấy chuyện này.”

“Chẳng lẽ cứ như vậy mà bỏ đi cơ hội tốt phát tài này hay sao?” Vương Tuấn Kiệt không cam tâm, anh ta cảm thấy Diệp Thiên sẽ không mang Đóa Đóa gả đến một một lãnh thổ phía Nam liên tiếp bị nạn ma chướng như nơi này, không loại trừ Diệp Thiên, thì anh ta rất khó có được Đóa Đóa và Giang Ánh Tuyết.

“Không có cách nào tốt đâu, chỉ có thể bỏ qua thôi.”

Vướng Hiếu Hiền xua tay.

“Con không cam tâm.”

Vương Tuấn Kiệt buồn bực ngồi trên một cái ghế dài suy nghĩ.

Đột nhiên!

Anh ta cười gian ác: “Có cách rồi!”

“Cách gì chứ?”

Vương Hiếu Hiền lập tức nhìn anh ta.

Trên thực tế, ông ta cũng đang suy nghĩ cách.

Vương Tuấn Kiệt cười xấu xa nói: “Ba chỉ cần dẫn dụ Trương Diên Niên và Diệp Thiên đến Phủ bá chủ, tạo chút thời gian cho con, con sẽ hiếp con gái của Diệp Thiên, khi Diệp Thiên quay về, phát hiện con gái đã bị con ăn sạch rồi, nhất định sẽ nổi trận lôi đình muốn giết chết con.”

“Đến lúc đó ba bèn nói, không phải chỉ hiếp con gái thầy Diệp thôi sao, có cần phải nổi giận vậy không, Trương Diên Niên là học trò của Diệp Thiên, nhất không không vui, sẽ ra mặt thay cho Diệp Thiên.”

“Ba tuy là bị tổn thương đến thần hồn, nhưng Phủ bá chủ cũng có rất nhiều cao thủ, không đánh lại Trương Diên Niên, thì vẫn có thể kéo dài thời gian đợi cứu binh.”

“Đến lúc đó sắp xếp người, một khí đã đánh nhau, bèn đi đến Kim Hà Tông tìm một trưởng lão có thể đánh thắng được Trương Diên Niên đến, cứ nói Trương Diên Niên không nể mặt Kim Hà Tông, dám ở trong địa bàn của Kim Hà Tông ra tay với Phủ bá chủ, giết được Trương Diên Niên rồi, bên chỗ của Kim Hà Tông cũng không hé ra nửa lời.”

“Trương Diên Niên một khi chết, cái tên Diệp Thiên đó theo như con thấy tu vi không cao, đến lúc đó Diệp Thiên và con gái của Diệp Thiên đều rơi vào trong tay chúng ta, còn sợ Diệp Thiên không dạy chúng ta luyện đan sao?”

“Nếu như Diệp Thiên không dạy, con sẽ ở trước mắt Diệp Thiên hiếp con gái của hắn, còn sợ anh không dạy chúng ta luyện đan hay sao?”

“Ha ha!!”

Vương Hiếu Hiền nghe xong cười lớn xâu xa.

“Tuy nhiên chiêu thức này có chút hiểm độc, nhưng có câu nói rất đúng, vô độc bất trượng phu, những người đàn ông làm chuyện lớn như chúng ta, không nên quá câu nệ tiểu tiết.”

Nói đến đây, ông ta mạnh mẽ vỗ vai của Vương Tuấn Kiệt, nói chuyện rất có khí phách: “Ba đồng ý với cách làm này của con.”

“Quá tốt rồi!”

Vương Tuấn Kiệt vui mừng khôn xiết.

Điều này có nghĩa là, anh ta rất nhanh sẽ có được hai người đẹp để chơi đùa.

Cúng đúng ngay lúc này, có hạ nhân chạy đến bẩm báo nói: “Bá chủ, Hắc Phong Vực Trương Bá chủ và Thầy Diệp cầu kiến.”

“Nhanh nhanh mời vào!”

Vương Hiếu Hiền vừa hay đang định tìm bọn họ, vừa hay vọn họ chủ động tìm đến.

Rất nhanh, Diệp Thiên và Trương Diên Niên đi vào.

Sau một hồi nói những lời khách sáo, Vương Hiến Hiền hỏi: “Hai vị có gì dặn dò?”

“Là như thế này ông Vương.”

Trương Diên Niên nói thay cho Diệp Thiên: “Thầy của tôi muốn ông giúp mời phụ nhân Bá Chú đến gặp mặt, thầy tôi có một viên định nhan đan, có thể giúp giữ gìn nhan sắc vạn năm không thay đổi, muốn cùng với tông chủ phu nhân làm một cuộc buôn bán, mong cô ta lấy Kim Ô Huyết để đổi.”

“Đương nhiên, chúng tôi cũng sẽ không để ông đi công không.”

Nói đến đây, Trương Diên Niên lấy ra hai mươi thùng lớn: “Ở đây là hai trăm tỷ, sau khi chuyện thành công, sẽ cho ông thêm năm trăm tỷ, ngoài ra cộng thêm năm trăm viên đan dược khu trừ ma chướng, ông thấy sao?”

“Ha ha!”

Vương Hiếu Hiền cười nói: “Tôi còn tưởng là chuyện gì, hóa ra là muốn tôi hẹn tông chủ phu nhân đến đây, có chuyện gì to tát đâu, với tôi mà nói chuyện này dễ như trở bàn tay, tiền ông cầm lại đi, sau khi chuyện thành rồi cũng không cần cho tôt gì hết, nếu khách sáo với tôi qua, tôi sẽ không giúp đâu nha.”

Cái ông ta nhìn trúng chính là muốn sau này luyện được thêm nhiều viên đan dược khu trừ ma chướng hơn, chính là muốn luyện bao nhiêu đan dược khu trừ ma chướng thì luyện ra bấy nhiêu khư ma đan, sao có thể nhìn trúng tiền tài này được chứ?

Lời nói đến đây, Trương Diên Niên cũng không phí lời, thu lại mấy thùng tiền đó, vỗ ngực nói: “Nếu Anh Vương đã sản khoái như thế, sau này có chuyện gì cần Trương Diên Niên tôi giúp đỡ, xin mời cứ trực tiếp mở miệng, Duyên Niên tôi sẽ không từ chối!”

“Được rồi, được rồi.”

Vương Hiếu Hiền cười nói: “Vậy chúng ta đi ra ngoài đi, bao một phòng ở nhà hàng, tôi sẽ bảo phu nhân tôi đi mời tông chủ phu nhân đến nơi hẹn được không?”

“Được.”

Trương Diên Niên và Diệp Thiên biểu hiện đồng ý.

Đóa Đóa ở lại Phủ bá chủ, lại có Chu Thiên Hạt bảo vệ, Diệp Thiên cũng yên tâm, bèn không suy nghĩ quá nhiều.

Thế là, một nhóm người đi ra khỏi phủ Bá chủ.

Còn Vương Tuấn Kiệt lại vô cùng vui mừng.

“Mùa xuân của ông nhỏ đây đến rồi.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.