Truyện Chàng Rể Trùng Sinh - Diệp Thiên

Chàng Rể Trùng Sinh - Chương 766: Vẫn là thầy Diệp lợi hại!




"Chuyện gì thế? Bá chủ tại sao lại trì trễ không ra tay?"

"Bá chủ đang nói gì với tên họ Diệp đó thế? Tại sao lâu như thế rồi vẫn không thấy Bá chủ ra tay?"

"Tên họ Diệp miệng toàn là phân, chắc không phải là đang tẩy não Bá chủ chứ?"

"Nếu như Bá chủ bị tẩy não, thì phải làm sao?"

"..."

Người vây xem còn tưởng là Bá chủ bảo mọi người lùi ra xa chút, là muốn một chưởng đánh chết Diệp Thiên, nhưng bọn họ đã lùi ra rất xa rồi, vẫn thấy Bá chủ trì trễ không ra tay, dường như đang nói chuyện gì đó với Diệp Thiên, bọn họ nhìn đến mặt cũng hiện lên nghi ngờ.

Đặc biệt là nhà họ Lý và người của Thiên Quân thế gia, thời gian thấm thoát thôi đưa, mà Bá chủ vẫn chưa ra tay, bọn họ càng lộ vẻ bất an và lo âu, càng trở nên suy nghĩ lung tung.

"Tên quách con họ Diệp, chắc không phải là đang bêu rếu chúng ta đó chư?"

"Cũng có thể lắm đó, nếu không lý nào Bá chủ lại trì trệ không ra tay.

"Mẹ nó, tên nhóc này quá nham hiểm rồi, nhất định là đang bêu xấu chúng ta, nói chúng ta dùng dược liệu giá rẻ luyện đan, lừa phủ Bá chủ thanh toán, nhất định nói những cái đáng ghét này!"

"..."

Chính tại lúc này, giọng của Bá chủ vang lên.

"Đừng xem nữa! Quay lại đi quay lại đi! Đan dược trừ ma chưởng rất nhanh sẽ được luyện thành! Sắp thử đan dược rồi!"

Nghe thấy thế, nhà họ Lý và người của Thiên Quân thế gia toàn bộ đều ngẩn ra.

"Xem ra cái tên họ Diệp kia, đã lấy đan dược ra lựa lộc Bá chủ rồi, cho nên Bá chủ mới do dự, trì trệ không ra tay với hắn, dự là đợi sau khi đan dược luyện xong, nếu như không có kết quả mới ra tay." Có vị tộc trưởng của Thiên Quân thế gia suy đoán.

"Nói có lý!"

Rất nhiều người bày tỏ tán đồng.

"Tộc Trưởng Lý. Có cần đi qua đó không?"

Người của Thiên Quân thế gia nhìn về hướng của Lý Hồng Cương.

"Bá chủ gọi đi quá đó, đương nhiên cần phải đi qua đó rồi." Lý Hồng Cương nói: "Tôi chính là không tin, đan dược khư trừ ma chướng, mà cái tên họ Diệp kia có thể luyện ra được, đây là chiêu bài cuối cùng của hắn, sau khi thử xong không có kết quả, vậy hôm này chính là ngày chết của hắn."

"Nhưng nếu anh tố cáo chúng ta thì sao?" Có người lo lắng nói.

"Sợ cái gì." Lý Hồng Cương trong lòng rất có tự tin nói: "Pháp không trách được quân chúng, Bá chủ còn có thể giết hết chúng ta chắc?"

"Cùng lắm thì bị Bá chủ phát tiền thôi, các người bị phát bao nhiêu, nhà họ Lý của chúng tôi thanh toán hết, sợ cái rắm gì, ngược lại là tên họ Diệp kia, kết quả thử đan kết thúc, chúng ta lại tạo thành nhóm công kích anh vì tội không cúng kính với Bá chủ, đến lúc đó anh nhất định sẽ chết!"

"Uhm!"

Mọi người cảm thấy rất có lý.

Thế là, Lý Hồng Cương vung tay lơn lên:

"Đi!"

Một nhóm người, lập tức đi đến hiện trường đại hội đấu đan.

Rất nhanh, người ở hiện trường đại hội đấu đan lại như thủy triều dâng trào.

Đóa Đóa cũng quay về bên cạnh ba mình, khoác tay ba mình, mặt tràn đầy đắc ý nói với người đang rất kinh ngạc Giang Ánh Tuyết: "Sao vậy chị Ánh Tuyết, lần này tin ba của em rất lợi hại rồi chứ, sẽ không có chuyện gì đâu đúng không?"

"Ồ..."

Giang Ánh Tuyết thấy hơi ngáo, không biết Diệp Thiên đã nói gì với Bá chủ, có thể khiến cho Bá chủ tha tội bất kính đối với Bá chủ của Diệp Thiên.

"Ha ha!"

Trương Diên Niên ha ha cười lớn một tiếng, quan sát Đóa Đóa rồi nói: "Thầy Diệp, con gái của thật thật xinh đẹp, so với... So với rất nhiều thiếu nữ khác thì xinh đẹp hơn nhiều."

Anh ta vốn muốn nói so với cung chủ của Huyền Băng Cung còn đẹp hơn nhiều, bỗng thấy nói thế thì không phù hợp nên mới thay đổi cách nói.

"Cái gì? Thầy Diệp?"

Xưng hô này, khiến cho chị em Giang Ánh Tuyết cùng với nhà họ Lý, Thiên Quân thế gia, bao gồm luôn cả nhóm người đang hóng chuyện. Toàn bộ đều kinh ngạc và chấn đống.

"Bá... Bá chủ, gọi anh là thầy?"

Lý Xương Thọ biểu cảm đầy sửng sốt và ngạc nhiên, không dám tin tiến lên phía trước hỏi.

"Đúng vậy."

Trương Diên Niên nói: "Thầy Diệp dạy tôi luyện chế thứ mà người trong thiên hạ không ai có thể luyện chế ra được, đó chính là đan dược khu trừ ma chướng, tôi gọi Diệp Thiên là Thầy thì có chỗ nào không đúng ư?"

"Cái này... Loại đan dược này vẫn còn chưa thử thành công, Bá chủ sao có thể tin được chứ, những lời lẽ của anh kiểu như đan dược của anh có thể khư trừ ma chướng sao có thể tin được?" Lý Xương Thọ rất không hiểu nói.

"Đúng đó Bá chủ, cái tên này miệng chó không mọc được ngà voi, Bá chủ đừng bị anh tẩy náo chứ!" Lý Hồng Cương cũng tiên lên nói.

"Câm miệng!"

Bá chủ hà khắc nói: "Ông mới là miệng chó không mọc được nga voi đó, bản thân mình không có năng lực, lại còn nghi ngờ thầy Diệp của bổn tọa, ông có tâm cơ gì?"

"Tôi tôi tôi..." Lý Hồng Cương lập tức cạn lời.

Tất cả mọi người đều ngẩn ra, không biết Diệp Thiên đã tẩy não Bá chủ như thế nào, có thể khiến cho Bá chủ trước khi chưa có kết quả thử nghiệm đan dược, đã tin tưởng đan được khư trừ ma chướng của Diệp Thiên như thế.

"Hừ, bất luận Bá chủ có tin hay không, dù sao tôi cũng không tin, sau khi thử xong Bá chủ nhất định sẽ thất vọng lớn."

Trong lòng của rất nhiều người họ Lý và Thiên Quân thế gia đều nghĩ như người kia.

Lúc này Diệp Thiên vươn vai một cái, vỗ mạnh lên vai của Lý Hồng Cương mấy cái, quét nhìn nhóm người trên mặt đều hiện lên vẻ không tin nói: "Mở to con mắt chó của mấy người ra, tôi là đang tẩy não Trương Diên Niên hay sự thật chính là ông ta cầu tôi dạy ông ta luyện chế đan dược khu trừ ma chướng."

Nói rồi, anh phất ống tay áo một cái, lò lửa tắt.

Sau đó lại khẽ quát một tiếng:

"Thu!"

Lò luyện đan trong nháy mắt hóa thành vạn đạo kim sắc khí, cần thăng thiên thì thăng thiên, cần nhập đất thì nhập đất, chỉ còn lại một đống đan dược ánh vàng rực rỡ. Ít nhất có một ngàn viên, trôi lơ lửng ở giữa không trung.

"Mang số đan dược này thu lại, lấy một viên cho người bị trúng ma chướng ăn." Diệp Thiên nói với Trương Diên Niên.

Trương Diên Niên đáp một tiếng, rồi lấy một hồ lô ra, đem số đan dược bên trong đổ lên mặt đất, rồi thu lại những viên đan dược đang trôi lơ lửng trên không trung, toàn bộ đều thu lại hết vào trong hồ lô.

Theo như ông ta thấy, đan dược của Bắc Minh Đế Tôn luyện chế ra, viên nào cũng giá trị liên thành, còn những viên đan dược dơ dơ ương ương kia của ông ta, dù cho có số lương một bầu hồ lô cũng không sánh bằng một viên đan dược của Bắc Minh Đế Tôn.

"Ông Chu, dẫn người qua đây."

Trương Diên Niên ra lệnh cho thủ lĩnh thị vệ.

''Vâng, Bá chủ!"

Chu Thiên Hạt bay lên trên lễ đài, chém đứt dây thừng, níu lấy cổ áo một người bị trúng ma chướng, đem người đó đến trước mặt của Bá chủ, bóp miệng người đó ra.

Bá chủ cong ngón tay bắn ra, ngay trước mắt mấy chục ngàn cặp đôi mắt, đem đan dược của Diệp Thiên luyện búng một viên vào miệng người đó.

Sau đó Chu Thiên Hạt buông lỏng tay ra.

Một giây sau!

"Ôi!!"

Người bị trúng ma chướng, tiếng kêu của người đó như muốn xé nát tim gan, lăn lộn trên mặt đất, thuận theo tiếng kêu thảm thiết và đau đơn, từ trên cơ thể của người đó bốc lên một đường hắc khi phiêu lên.

"Đây đây đây..."

Tất cả mọi người đều kinh ngạc nhìn thẳng.

Trong lòng dâng lên một cách nghĩ.

Đó chính là đan dược mà Diệp Thiên luyện được thật sự có thể khư trừ ma chướng.

Đúng như dự đoán!

Không đến năm phút một giây, chướng khi trên người của người đó đã hoàn toàn được tiêu trừ, ngửa trên mặt đất thở hổn hển, toàn thân đều là mồ hôi, giống như là mới cùng tiên nữ đánh xong một trận đại chiến vậy, mệt lẻ người ra.

Thấy tình hình vậy, toàn bộ hồi trường trong chốc lát sôi trào.

"Trời ơi! Thật sự có thể khư trừ ma chướng rồi."

"Kỳ tích! Đây đúng thật là kỳ tích! Ngàn năm mới có! Người đầu tiên luyện chế được đan dược khư trừ ma chướng đã ra đời rồi!"

"Họ Diệp thật sự có chút bản lĩnh, bội phục! Tại hạ xin bái phục sát đất!"

"..."

Sắc mặt của người nhà họ Lý và Thiên Quân thế gia đều đen lại.

Điều này có nghĩa là, Diệp Thiên nối chắc vị trí thầy của Bá chủ, bọn họ muốn giết chết Diệp Thiên, đã trở thành chuyện không thể nữa rồi.

Mà còn có khả năng sẽ bị Diệp Thiên báo thù lại.

Nhất thời, trong lòng bọn họ đều trở nên vô cùng hốt hoảng.

"Tiếp theo sau đây, có thể dùng lôi pháp và hỏa pháp, tiêu trừ những ma khi còn lại, tránh bị hút vào bên trong, cũng sẽ bị sản sinh ma biến." Diệp Thiên nói.

Bá chủ nghe thế, liền khởi động lôi pháp, đánh về hướng những đóm ma khí đang lơ lửng.

Xẹt ầm xoẹt xoẹt!

Một trận nổ như bắp nổ đậu vang lên.

Sau đó ma khí bị thanh trừ sạch sẽ.

"Ha ha!"

Bá chủ lập tức vui vẻ: "Vẫn là thầy Diệp lợi hai, cuối cùng khiến cho tiên thổ cũng có được đan dược khu trừ ma chướng, có được những đan dược này, chúng ta có thể kiếm được đầy ắp một bồn tiền, ha ha!''

Bá chủ rất vui vẻ.

Toàn bộ Tiên Thổ, chí ít có đến ngàn vạn người trúng ma chướng, trong đó có rất nhiều đệ tử của các đại tiên tông, thẩm chí ngay cả trưởng lão cúng trúng ma chướng.

Một viên một tỷ tuyệt đối bán cháy hàng.

Cái này thiệt sẽ kiếm được rất nhiều Thiên Tinh Thạch đây!

Nghĩ đến mình sắp phát tài rồi, trở thành Bá chủ giàu nhất ở Tiên Thổ.

Mà nhà họ lý sắc mặt đến như gỗ than.

Nếu như lúc bắt đầu, không vì muốn hốt bạc mà làm bậy, tiếp nhận mỗi một người tham gia đấu đan đại hội, không đắc tội với Diệp Thiên, khác khí với anh chút, anh ta cũng sẽ không đi tố cáo, Bá chủ cũng sẽ không chạy đến đây, vậy thì đan dược khu trừ ma chướng của Diệp Thiên luyện chế ra, sẽ trở thành công lao của nhà họ Lý, sau đó cứ đòi Diệp Thiên đưa cách thức luyện chế đan dược ra, cùng Bá chủ bắt đầu khai thác đan dược, chia ba bảy, nhà họ Lý lấy ba, cũng có thể kiếm được rất nhiều tiền nha!

Nhưng mà hiện tại, tiền không kiếm được, lại còn đặt tối thầy Diệp của Bá chủ.

Quả thật là thiệt thòi lớn mà!

Trong lòng nhà họ Lý oán hận không thôi.

Mà đúng lúc này, ánh mắt của Diệp Thiên, quét nhìn người nhà họ Lý, lạnh lùng cười nói: "Nhà họ Lý các người, cùng với Thiên Quân thế gia cấu kết với nhau làm việc xấu, thống nhất dùng dược liệu giá rẻ luyện đan, lựa gạt Bá chủ kiếm lời cao, không để cho người không quen biết tham gia đâu đan đại hội, thiếu chút nữa là khiến cho Bá Chú mất đi cơ hội phát tài,các người đáng tội gì đây!"


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.