Truyện Chàng Rể Trùng Sinh - Diệp Thiên

Chàng Rể Trùng Sinh - Chương 1124: Trợ giúp Quân Sư thượng vị




(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); “Nếu không phải trẫm đã phát thệ không giết ngươi, chỉ dựa vào lời này của ngươi, trẫm có thể định cho ngươi là dư nghiệt của Bắc Minh Giáo, có thể dùng vạn đao để giết ngươi!”

Tiên đế Đạo Quang sắc mặt đột nhiên thay đổi, từ trên mặt đất đứng lên, hung ác trừng mắt nhìn Quân Sư rồi tức giận rời đi.

“Haha.” Quân Sư cười: “Vậy thì tiên đế đừng nghĩ đến việc vạch mặt người mặc đồ đen nữa.”

“Không vạch mặt được thì sao, không phải là Cực Đạo Giáo của ta bị nổ. Chân Võ Giáo còn không vội, trẫm vội cái gì.”

Tiên Đế Đạo Quang không quay đầu lại, ông ta nói xong câu này thì biến mất khỏi mắt Quân Sư.

Quân Sư vuốt râu dưới cằm, thầm nghĩ: “Chờ người mặc đồ đen đấu với với Cực Đạo Giáo, tôi xem ông sẽ cầu xin ông đây thế nào.”

Lúc này, Diệp Thiên và Đóa Đóa đang đi trên con phố cách Thông Thiên Thành không xa.

Bỗng thấy một thông báo được dán trên đường phố.

Nội dung thông báo: Người mặc đồ đen cực kỳ hung ác, không biết đã kích nổ vật gì ở Thông Thiên Thành, kinh đô của Chân Võ Giáo. Tạo nên con số thương vong ước tính lên đến năm trăm tỷ ở Thông Thiên Thành, vì thế Tiên Đế cực kỳ tức giận, đặc biệt làm một thông báo đén người mặc đồ đen: Trẫm không hề sợ ngươi, có giỏi thì tìm nơi nào giao đấu một đấu một, có giỏi thì đừng làm mấy chuyện hại người vô tội như thế này nữa. Trẫm đã tỏ rõ thái độ, miễn là tàn dư của Bắc Minh Giáo không gây ra hỗn loạn, thì cũng sẽ không đuổi giết tàn dư của Bắc Minh Giáo nữa, đồng thời cũng không giết tù nhân của Bắc Minh Giáo, nếu người mặc đồ đen ngươi một lần nữa làm loạn địa bàn Chân Võ Giáo, chọc giận trẫm, đến lúc đó đừng trách trẫm liều chết không thôi với ngươi!

“Thật quá ghê tởm! Tên người mặc đồ đen đó thật quá ghê tởm! Hơn năm trăm tỷ sinh mệnh đồng loạt bị giết, bảo sao Thái Hòa Tiên Đế không tức giận.”

“Thái Hòa Tiên Đế cũng không có cách nào, địch ở trong tối, ta ở ngoài sáng, còn có thể cùng người mặc đồ đen làm cái gì?”

“Tôi không biết khi nào có thể tìm được và tiêu diệt người mặc đồ đen, nếu không chúng ta có nguy cơ bị giết bất cứ lúc nào.”

“...”

Nhiều người vừa nói vừa xem thông báo.

Sau khi đọc nội dung thông báo, Đóa Đóa gần như cười lên.

Thái Hòa Tiên Đế này, sợ là bị dọa gần chết rồi đúng không?

Bố thật sự quá đáng sợ rồi!

Làm hết sức luôn!

Diệp Thiên nhìn mà trong lòng đắc ý không thôi.

Chơi với bổn tọa, tạm thời không đánh được ông, bổn tọa còn không thể uy hiếp ông sao?

Diệp Thiên đột nhiên phát hiện, người không có thế lực chống lưng, nếu có tu vi Thái Hư Cảnh đại viên mãn thì càng thú vị.

Cho nổ tung kinh đô của bảy đại giáo, khiến bảy ông già chết tiệt đó tức điên lên, nghĩ đến mà thấy sảng khoái.

Tuy nhiên, anh cũng biết rằng sau khi Thông Thiên Thành bị nổ, những kinh đô của các giáo khác chắc chắn đã cử cao thủ đến tọa trấn.

Tuy rằng có thể cho nổ thành công, nhưng kích nổ xong, e rằng khó thoát.

Sở dĩ người kích nổ ở Thông Thiên Thành có thể trốn thoát suôn sẻ là bởi vì các cao thủ của Chân Võ Giáo đều đã tới núi Mang Đãng để bố trí phục kích, ngoài ra, đây là lần đầu tiên bị kích nổ, ai cũng bất ngờ và choáng váng, nhất thời không phản ứng kịp.

Nếu bây giờ đi đánh bom những kinh đô khác, một khi vụ nổ được phát nổ, họ sẽ biết rằng những người mặc đồ đen đã làm điều đó. Toàn bộ cao thủ chiến đấu, hậu quả sẽ rất tai hại.

Do đó, trước khi tu vi tăng lên đại viên mãn, không thể cho nổ tổng đàn của bảy đại giáo được. Yếu tố rủi ro quá cao.

“Bổn tọa sẽ dừng lại một chút, tìm một nơi để nâng cao tu vi, sau đó đến nhà của Ngô Huyền Chung của Minh Thiên Giáo ở Thiên Thủy Thành, thu lại thần hồn của Chu Kình Thiên và các thuộc hạ.”

Nghĩ vậy, Diệp Thiên liền đưa Đóa Đóa đến địa bàn của Cực Đạo Giáo.

Sở dĩ đến địa bàn của Cực Đạo Giáo, là muốn thăm dò tìm tòi, quân sư đã bị Thái Tử của Cực Đạo Giáo đưa đi, vẫn chưa có quân sư nào lên thay thế.

Chỉ cần Quân Sư tiếp nhận chức quân sư của Cực Đạo Giáo, thì sẽ có địa vị dưới một người trên vạn người, mới có cách để gây lên hỗn chiến giữa bảy đại giáo.

Ngày hôm sau, Diệp Thiên và Đóa Đóa đến một thành phố lớn của Cực Đạo Giáo tên là Bích Thiên Thành.

“Đạo hữu, tôi đến từ một tinh cầu gần đó. Mạn phép hỏi một câu, bảy đại giáo của Tử Vi Tinh, hiện tại nơi nào mạnh nhất?” Đang ăn ở nhà hàng, Diệp Thiên đang nói chuyện với vị tu sĩ.

“Đương nhiên Chân Võ phái là mạnh nhất.” Tu sĩ đó nói: “Mặc dù Chân Võ Giáo vừa mới bị người mặc đồ đen tấn công, đã bị tổn thất nặng nề, gây ra cái chết cho Vũ Thành Vương, người có thực lực xếp thứ tám trong nội bộ Chân Võ Giáo.”

“Tuy nhiên, cho dù nói về cao thủ hay là về binh lực, trong Tử Vi Tinh này, họ chắc chắn là mạnh nhất.”

“Ồ.” Diệp Thiên giả vờ hiểu ra, liền hỏi: “Vậy thì Bích Thiên Thành ở bên trong Cực Đạo Giáo sao, thực lực thế nào?”

“Cực Đạo Giáo của chúng tôi, so với toàn bộ các giáo thì thực lực xếp cuối, thực lực tổng thể chỉ mạnh hơn một chút so với Vô Cực Giáo, tổng xếp thứ sáu.” Tu sĩ đó đáp.

Diệp Thiên cười nói: “Chênh lệch thực lực cũng không thành vấn đề, chỉ cần có một quân sư mạnh mẽ am hiểu chiến lược là được, tôi nghe nói năm đó Bắc Minh Giáo là bởi vì có một quân sư mạnh mẽ mới trở thành tổ chức dẫn đầu Tử Vi Tinh.”

“Nói như vậy cũng không sai, nhưng Ziweixing có thể không tìm được con cừu đực thứ hai!” Tu sĩ xúc động thở dài.

Diệp Thiên cau mày.

Nói như vậy, quân sư của Cực Đạo Giáo vẫn là Công Dương Hạ Cách sao?

Với câu hỏi này, Diệp Thiên cười hỏi: “Đúng rồi, quân sư của Cực Đạo Giáo là ai mà đề ra được những mưu kế tuyệt với như vậy?”

“Tướng quân là Ngưu Hàn Hư, có lẽ ứng với tên của ông ta là nói khoác, thực lực cũng không lớn, nếu không thì sức mạnh toàn diện của Cực Đạo Giáo sẽ không bị Minh Thiên Giáo vượt qua.” Tu sĩ đó nói.

Diệp Thiên nói: “Xem ra quân sư vẫn chưa lấy được sự tín nhiệm của lão già Đạo Quang đó. Đợi bổn tọa nâng cao tu vi của mình, tôi sẽ trợ giúp quân sư thượng vị.”

Từ lúc đó, Diệp Thiên đưa Đóa Đóa đến một khu rừng già sâu trong núi Cực Đạo Giáo, và tìm thấy một bảo địa thiên nhiên để tu luyện.

Phong thủy nơi tu luyện càng tốt, càng có lợi cho việc tu luyện thăng tiến. Vì vậy, các địa bàn chính của các đại giáo đều được lựa chọn trên các bảo địa phong thủy, phía sau núi thường là nơi có phong thủy tốt nhất, khi bế quan tu luyện đến sau núi, mang lại lợi ích to lớn cho việc cải thiện tu vi và đột phá các bình cảnh.

Bởi vì anh đã đạt tới Thái Hư Cảnh viên mãn, cho dù có thạch Nữ Hoa tu luyện, sợ là vì người khác, tốc độ tu luyện của Diệp Thiên vẫn rất nhanh.

Phải mất mười hai năm mới sơ kỳ đến trung kỳ.

Tuy nhiên thế vẫn là quá nhanh rồi, một số tu sĩ phải mấy đến hơn trăm nghìn năm, cũng vẫn rất khó khăn để nổi tiếng hơn.

“Trước tiên phải giúp Thái Sư thượng vị, khiến cho cuộc chiến Thất Đại Giáo để chiếu lâu hơn. Càng đánh càng khó, lúc đó cơ hội phản công càng có cơ hội thắng!”

Nghĩ vậy, Diệp Thiên mang Đóa Đóa đến một nơi cách xa thành phố.

Đúng vậy, anh muốn đánh bom Bích Thiên Thành, khiến cho Tiên đế Đạo Quang bị tổn thất, chỉ có thể nhờ cậy Quân Sư giúp, như thế thì Quân Sư mới có thể thượng vị.

Lần này Diệp Thiên không chọn ở trung tâm vụ nổ, mà chạy đến cách xa một nơi cách thành phố hơn mười nghìn kilomet, lại kích động đến Đóa Đóa khiến cô kích hoạt bảo thạch.

Lúc này ở Bích Thiên Thành đã là buổi trưa, vô số người đi ăn ở các quán ăn hay nhà hàng.

“Trong mười hai năm qua, cũng không biết người mặc đồ đen đã đi đâu. Không có động tĩnh gì cả. Không hiểu sao cảm thấy việc khôi phục Bắc Minh Giáo là vô vọng rồi, hay là một âm mưu lớn hơn đang được lên kế hoạch.”

“Hẳn là vô vọng rồi đúng không. Thái Hòa Tiên Đế đã nói, nếu còn dám đánh bom lần nữa, ông ấy sẽ liều mạng, có thể không sợ được sao? Cho nên, người mặc đồ đen đang sợ hãi rồi.”

“Kẻ ác phải chịu trừng phạt, người mặc đồ đen có hung hãn đến đâu cũng bị một lời của Thái Hòa Tiên Đế khiến cho sợ hãi mười hai năm thôi. E là từ nay hắn sẽ không bao giờ dám làm loạn nữa.”

“....”

Nhiều người vừa trò chuyện vừa ăn uống.

Bỗng tại thời điểm này.

Có một tiếng nổ lớn.

Các món ăn trên bàn ăn đều đã vỡ vụn.

“Trời lơi! Có phải người mặc đồ đen đến để làm nổ tung Bích Thiên Thành không?”

“Trời ơi! Hãy chạy đi trước khi bạn bị giết bởi vụ đánh bom!”

“Tên người mặc đồ đen chết tiệt, sao hắn đã biến mất mười hai năm rồi lại làm loạn!”

“...”

Vô số tu sĩ nghe thấy tiếng nổ, cảm nhận được rung động mạnh mẽ, lần lượt nháo nhào chạy trốn khắp nơi.

Nhưng giây tiếp theo!

Một vòng sóng xung kích lao tới, phá hủy các tòa nhà của Bích Thiên Thành, và thổi bay các tu sĩ đang chạy đi thành sương máu.

Chỉ trong vài giây.

Bích Thiên Thành với dân số ba trăm tỷ trong phút chốc đã biến thành đống đổ nát, các tu sĩ dưới Thái Hư Cảnh gần như bị tiêu diệt, toàn bộ Bích Thiên Thành chẳng khác nào địa ngục!

“Tạo nghiệt! Tạo nghiệt!”

Một vị Tiên Tôn Thái Hư Cảnh bị chấn động làm bị thương, sau khi sóng xung kích tan biến, bay lên không trung, nhìn thấy Bích Thiên Thành đã bị phá hủy, mắt đỏ lên như thể ứa ra máu.

Chẳng bao lâu, một số tu sĩ Thái Hư cảnh lần lượt lấy đá truyền âm ra để truyền âm đến Cực Đạo Giáo.

Không lâu sau, Bích La Thành và Bích Thủy Thành, cách Bích Thiên Thành không xa, cũng bị đánh bom.

Tin tức lan đến tổng đàn của Cực Đạo Giáo, làm dấy lên sự phẫn nộ của toàn thể giáo hội!

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.