Truyện Chàng Rể Trùng Sinh - Diệp Thiên

Chàng Rể Trùng Sinh - Chương 1005: Đúc thành Cửu Trọng Đạo Thể!




Giờ này phút này, dưới mệnh lệnh của Diệp Thiên, đại quân vừa nổ súng vừa rút lui, bên kia khoảng ba trăm Tiên Tôn đang dốc toàn lực tiến lên, từng bước áp sát đại quân, dự kiến nửa giờ nữa đại quân sẽ bị đuổi kịp.

"Không nói giỡn với các người nữa, bổn tọa sẽ đại khai sát giới với các người!"

Tám đoạn thần binh của Phượng Hoàng Đảo Chủ đã sớm mài đao xoèn xoẹt. Nhưng Diệp Thiên đã có mệnh lệnh, ông ta phải một mực nhẫn nhịn, muốn treo vài Tiên Tôn lên đánh nhưng lại không dám, sợ phá hỏng kế hoạch chọc thủng trời của Diệp Thiên.

Mà bây giờ, Diệp Thiên đã lên tiếng, ông ta hoàn toàn có thể buông bỏ, không hề cố kỵ, không giữ lại chút nào đi khai chiến với bọn họ.

Nói đùa, thân mang pháp bảo phòng ngự cấp tám, cầm trong tay thần binh cấp tám, lại có thái hư cảnh tiểu thành hậu kỳ tu vi. So sánh với thái hư cảnh đại thành lúc trước, thân mang pháp bảo cấp bốn, tay cầm thần binh cấp bốn, chẳng những không yếu, ngược lại còn mạnh hơn so với trước đây.

Tu vi không đủ sẽ có pháp bảo thần binh đền bù, bù vào trống chỗ còn dư thừa.

Mà trước đây đối mặt chính là bốn vị tiên tôn trình độ đại thành cảnh, gần trăm vị đại thành Tiên Tôn trở xuống, hiện tại đối mặt chính là hai vị Tiên Tôn trình độ đại thành cảnh, bảy tám chục Tiên Tôn đại thành trở xuống, đội hình so với trước đây yếu hơn rất nhiều.

Cho nên, lúc đó không đánh lại bọn họ ở quần đảo Tiên Sơn, nhưng lần này thì không giống như thế, giết bọn họ thì vẫn dư sức.

Chí ít phòng ngự của ông ta cao, sẽ không bị đánh hạ, không cần lo bị thương, chỉ cần vây chặt là được, mà thần binh công kích cao, giết những Tiên Tôn mới nhập môn cảnh kia cũng dễ dàng giống như chém dưa thái rau.

Kết quả, ông ta tung ra một cuộc tấn công dữ dội.

Choang choang choang!!!

Tám đoạn thần binh điên cuồng chém giết, từng Tiên Tôn bị đánh bại một cách rất vui nhộn. Bị chặt đứt cánh tay, chém đầu, chém ngang lưng, quét và chém tất cả cùng một lúc, khiến cho những vị Tiên Tôn này trở tay không kịp.

"Má ơi! Làm sao đột nhiên Phượng Hoàng Đảo Chủ trở nên hung mãnh quá vậy!"

Trước đó mấy vị Tiên Tôn nghĩ Phượng Hoàng Đảo Chủ rất thoải mái, nhưng khi bị Phượng Hoàng Đảo Chủ điên cuồng chém giết không khỏi bị dọa đến lui nhanh, toàn bộ lộ vẻ kinh ngạc, chấn kinh, sợ hãi, hoảng hốt, khó có thể tin nổi, rất nhiều biểu cảm phức tạp.

Kết quả này, bọn họ quá bất ngờ rồi!

Quả thực không thể tin được, hơn hai mươi ngày bị đánh không có sức chống trả, Phượng Hoàng Đảo Chủ nhờ vào phòng ngự cao mà không bị giết chết lại đột nhiên trở nên hung hãn như vậy, một kiếm vung ra đều có thể làm tổn thương một hoặc nhiều vị Tiên Tôn.

Quả thực quá kinh khủng!

Không đến một phút ngắn ngủi, vốn dĩ là bảy mươi vị Tiên Tôn vây công Phượng Hoàng Đảo Chủ, đã có ít nhất mười người bị chém chết, mười người bị thương, còn lại đều lui ra xa mà không dám tới gần, kinh hãi nhìn Phượng Hoàng Đảo Chủ.

"Ông ông ông ông… Làm sao ông có thể lợi hại như vậy?" Kim Sơn Đảo Chủ không dám tin hỏi.

"Hừ!" Phượng Hoàng Đảo Chủ khẽ nói: "Bởi vì tiềm năng của bản tọa bạo phát!"

Dứt lời, ông ta cũng mặc kệ những Tiên Tôn này, trước mắt cứu đại quân quan trọng hơn, cơ thể nhoáng một cái, phóng tới chỗ hơn ba trăm vị Tiên Tôn, bắt đầu đánh lén từ phía sau bọn họ, một kiếm hung hăng quét ra ngoài.

"Cẩn thận đằng sau!!!"

Kim Sơn Đảo Chủ và Côn Bằng Đảo Chủ sợ hãi kêu lên.

Nhưng vẫn chậm!

Chỉ thấy một thanh kiếm sáng rực được rút ra, như thể một cỗ máy cắt lao về phía những Tiên Tôn kia.

Một giây sau!

Phập phập phập!!!

Có ít nhất năm mươi vị Tiên Tôn bị chém ngang lưng bởi vì pháp bảo phòng ngự bị đánh nát.

Những vị Tiên Tôn này, đại bộ phận đều là cấp bậc Tiên Tôn nhập môn, toàn thân dốc hết sức lực đẩy ánh sáng vàng về phía trước, trên thân ngoại trừ pháp bảo phòng ngự thì không còn cái gì khác phòng ngự, cho nên đối mặt với tám đoạn thần binh tấn công, căn bản là không chịu nổi một đòn.

"Mẹ của con ơi!"

Lúc này mấy vị Tiên Tôn khác mới quay đầu nhìn lại, đột nhiên thấy Phượng Hoàng Đảo Chủ bạo phát, một đòn chém ngang lưng hơn năm mươi vị Tiên Tôn, tất cả đều kinh ngạc muốn rớt con mắt.

Mặc dù những vị Tiên Tôn đó không hoàn toàn chết đi, nhưng nó đủ để có tác dụng răn đe mạnh mẽ đối với họ.

"Lại đến kìa!"

Phượng Hoàng Đảo Chủ cũng không đi đánh nổ cơ thể của những vị Tiên Tôn bị chém ngang lưng mà lại vung ra một kiếm. Bổ về phía những vị Tiên Tôn khác.

Một giây sau!

Phập phập phập!!!

Lại có khoảng năm mươi vị Tiên Tôn bị kiếm đánh nát pháp bảo hộ thể, bị kiếm chém ngang lưng.

Rầm rầm rầm!!!

Bọn người Kim Sơn Đảo Chủ phát động tấn công, năng lượng đánh vào người Phượng Hoàng Đảo Chủ, nhưng một điểm tác dụng cũng không có. Căn bản không thể phá nổi tám đoạn pháp bảo phòng ngự trên người Phượng Hoàng Đảo Chủ.

"Đại tiên Sử Đông Lai! Bên này báo nguy! Mau nghĩ biện pháp giúp chúng tôi một chút đi!" Côn Bằng Đảo Chủ thất kinh kêu to lên.

Sử Đông Lai có tới giúp bọn họ hay không, lấy tình huống trước mắt, để Phượng Hoàng Đảo Chủ tùy ý giết chóc đi, chưa đến một phần tư giờ, nhóm Tiên Tôn sẽ bị đánh tan, trận chiến này tất phải thất bại.

Sử Đông Lai nghe vậy thì liếc mắt một cái, không khỏi chau mày. Bởi vì ông ta ra ngoài để áp chế Lâm Bá Thiên, cho nên nhất định phải ra tay, lúc này vung cánh tay lên, Càn Khôn hộ vệ có thể so với tốc độ ánh sáng đánh về phía Phượng Hoàng Đảo Chủ.

"Phượng Hoàng Đảo Chủ cẩn thận!"

Rất nhiều người hô to.

Phượng Hoàng Đảo Chủ phản ứng cực nhanh, lóe lên ngay tại chỗ.

Ầm!

Càn Khôn hộ vệ nện ở trên người một vị Tiên Tôn, vị Tiên Tôn kia lập tức thịt nát xương tan.

"Mẹ nó!"

Sử Đông Lai thầm mắng một tiếng, thu hồi Càn Khôn lại. Một bên ngăn cản Lâm Bá Thiên, một bên hô: "Hai trình độ đại thành cảnh tới đây, bần đạo cho các người Càn Khôn và roi Đả Tiên!"

Lời vừa nói ra, Kim Sơn Đảo Chủ và Côn Bằng Đảo Chủ lập tức bay đến.

Phượng Hoàng Đảo Chủ muốn ngăn cản hai người bọn họ, nhưng lại bị hai Tiên Tôn tiểu thành cảnh giữ chặt, sau khi giết chết hai vị Tiên Tôn này, Kim Sơn Đảo Chủ cầm Vòng Càn Khôn, Côn Bằng Đảo Chủ cầm roi Đả Tiên, đồng thời một người còn có ngũ đoạn pháp bảo phòng ngự.

Ngũ đoạn pháp bảo phòng ngự tương đối phổ biến ở thế giới Tinh Hà trong trung tâm vũ trụ, còn khá dễ kiếm, cho nên Tiên Tôn có thực lực hơi mạnh một chút đều mang theo ít nhất hai cái, mà hai cái này, chính là Sử Đông Lai đã từng mang nhưng về sau không mang theo pháp bảo phòng ngự nữa.

"Ha ha!"

Có ngũ đoạn pháp bảo phòng ngự trên người, lại có bảy tám đoạn pháp bảo thần binh trên tay. Kim Sơn Đảo Chủ và Côn Bằng Đảo Chủ lập tức cảm thấy nhẹ nhõm.

"Phượng Hoàng Đảo Chủ, tiếp theo tôi muốn nhìn xem ông còn có thể đánh thắng được hay không!"

Dứt lời, hai người phóng tới chỗ Phượng Hoàng Đảo Chủ.

Đối mặt với hai người đang lao tới. Phượng Hoàng Đảo Chủ cũng không để ý, hướng tới một Tiên Tôn đang tán phét đằng sau quét ra một kiếm.

Chém ngang lưng khoảng năm mươi vị Tiên Tôn một lần nữa.

"Đạp ngựa!"

Kim Sơn Đảo Chủ nổi giận, sử dụng Càn Khôn hung hăng quăng về phía Phượng Hoàng Đảo Chủ.

Ầm!

Phượng Hoàng Đảo Chủ vốn định quét ra một kiếm. Nhưng chưa kịp quét ra đã bị Càn Khôn đánh trúng sau lưng, cả người nhào về phía trước, kiếm lật mười mấy cái Chân Tiên.

Cũng may pháp bảo hộ thể của ông ta là tám đoạn. Tu vi cũng không yếu hơn Kim Sơn Đảo Chủ bao nhiêu, mà Càn Khôn là bảy đoạn, Kim Sơn Đảo Chủ so với Phượng Hoàng Đảo Chủ không mạnh hơn bao nhiêu, cho nên không thể phá vỡ phòng ngự.

"Tới đi!"

Phượng Hoàng Đảo Chủ cũng không e sợ ông ta, ông ta có tám đoạn pháp bảo thần binh trong tay, cũng là kẻ tài cao gan cũng lớn, ra đòn ngay phía sau hai vị Kim Sơn Đảo Chủ và Côn Bằng.

Ba tầng tu vi của ông ta rất cao, giao thủ với đằng sau bát quái đồ một lát, tai họa quá lớn, tiểu thành cảnh còn đỡ, nhập môn cảnh căn bản là không dám tiếp tục đứng ở đó, nhất định sẽ gặp nạn, nhẹ thì trọng thương, nặng thì tử vong, cho nên rơi vào đường cùng, nhập môn cảnh chỉ có thể rút khỏi đằng sau bát quái.

Mà những Tiên Tôn nhập môn vừa mới rút lui, dưới sự bắn phá của hỏa lực, tiểu thành cảnh không thể chống đỡ, bị hỏa lực đánh lui từng bước, lui về phía sau với tốc độ ba mươi mét một giây.

"Đừng sợ! Đứng vững! Có tôi liên thủ với Côn Bằng Đảo Chủ, Phượng Hoàng Đảo Chủ không chống đỡ được đâu, không bao lâu là có thể phá vỡ phòng ngự của ông ta rồi giết chết ông ta!" Kim Sơn Đảo Chủ vừa tấn công Phượng Hoàng Đảo Chủ vừa hô.

Không tệ, quả thật Phượng Hoàng Đảo Chủ không thể chống đỡ được hai người này.

Tuy ông ta có tám đoạn pháp bảo thần binh, nhưng đối phương cũng có bảy đoạn pháp bảo tấn công và tám đoạn thần binh, mà tu vi của hai người bọn họ lại cao hơn ông ta, có thể áp chế ông ta, khiến ông ta không thể tấn công hai người bọn họ, mà còn bị tấn công ngược lại, mặc dù trong thời gian ngắn không phá nổi phòng ngự của ông ta, nhưng vẫn có hi vọng rất lớn có thể phá vỡ phòng ngự của ông ta.

"Diệp Bắc Minh, cậu nhanh lên cho tôi, miễn cho tám đoạn pháp bảo phòng ngự của tôi bị đánh vỡ!" Chợt Tiên Tôn gấp gáp thúc giục.

Tám đoạn pháp bảo đấy!

Ông ta luyện mấy trăm cái mới có hai cái thành công, nếu như nó bị đánh nổ, ông ta sẽ nôn ra máu mất.

Cũng may Phượng Hoàng Đảo Chủ cũng không chịu thua kém, quả thực dưới sự tấn công mãnh liệt của hai người kia, khiến cho bọn họ không thể thả ra đại chiêu, không có cách nào phá mở phòng ngự của ông ta.

Rốt cuộc!

Diệp Thiên cũng đúc thành Cửu Trọng Đạo Thể!

Chín đường ánh sáng nở rộ toàn thân, chiếu sáng khắp nơi!

"Ha ha!"

Lâm Bá Thiên kích động.

"Tôn thượng! Mau tới! Chơi chết đồ chó này!"

"Được!"

Diệp Thiên đáp lại một tiếng, lập tức hóa thành một đạo kiếm khí mười vạn linh hồn huyết sắc.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.