Trùng Sinh Xuyên Việt Đích Ngũ Hảo Gia Đình

Chương 21




Chương 21

Chỉ là, Lăng Dục Cẩn là người đảm đương song thương trong nhà, làm sao có khả năng bại bởi quan hệ nhân duyên trong học sinh đâu?

Nữ hài tử thích những thứ xinh đẹp căn bản không ngăn cản nổi bộ dáng Lăng Dục Cẩn mím môi cười nhạt; nam hài tử không thích nhìn Lăng Dục Cẩn thì đã nhận thức lại hắn trên chuyện bài tập.

Về phần những tên đầu gấu thích tìm đường chết luôn xoát độ tồn tại, phương pháp đối phó liền càng đơn giản hơn, tan học đừng về, chúng ta gặp mặt ở sân thể dục, đánh mấy người cảnh xuân sáng lạn mi phi sắc vũ!

Nhất là mấy bạn học nhiều gien có thể biến thân trong ban, hứng lên thì vô pháp vô thiên, tiện hề hề trêu chọc Lăng Dục Cẩn thuần nhân loại đánh không lại bọn họ, không ngờ còn chưa hưng phấn được một ngày, đã bị Lăng Dục Cẩn đánh cho rụng lông.

Bạn học có vẻ rất không vui, hơn phân nửa là thiếu đòn, bắt lấy đánh một trận là được rồi (●—●)~

Ha hả, Lăng Dục Cẩn cậu chính là do Lăng Thanh Huyền tự tay dạy dỗ, bình thường mọi người hòa bình với nhau, không xung đột vũ lực thì cũng thôi, nhưng nếu như bạo lực với cậu, cậu Lăng Dục Cẩn tuyệt đối sẽ không khách khí.

Chẳng lẽ mấy người cho rằng thể chất cấp S trắc nghiệm ra được chỉ là để nhìn, không có tác dụng thực tế nào sao?

Hơn nữa Lăng Thanh Huyền thích mao nhung nhung, khi nhìn thấy đám bạch hổ, hồ ly này nọ sau khi biến thân thì có khả năng sẽ nương tay một chút, nhưng Lăng Dục Cẩn là một nam hài tử thiên về mô hình máy bay, tàu thuyền và cơ giáp, hoàn toàn không get được bất luận cái gì mà kɦoáı ƈảʍ thị giác nhuyễn manh, đánh xuống kia cứ gọi là rõ ràng lưu loát.

Ai bảo đám động vật lông nhiều thịt dầy này bảo vệ được ngón tay hoàn mỹ, thời điểm dùng nắm đấm đánh đặc biệt có xúc cảm đâu?

Đám học sinh này không tin tà hẹn gặp mặt Lăng Dục Cẩn sau khi tan học nhiều lần, sau lại phát hiện những người sau khi biến thân có nhiều lông, sẽ bị đánh càng thảm.

Có một bạn học là một con gấu lông rậm không phục, nên bị đánh đến mức cả người sưng lên, nguyên bản hình thể là một con gấu uy vũ cường tráng, khi về nhà thì không kém gấu Teddy lắm.

Bị đánh, cũng không dám về nhà giải thích với cha mẹ, bằng không với chuyện trộm khi dễ bạn học thuần nhân loại sẽ bị đánh, mà đi khi dễ còn bị người ta đánh lại thì cũng sẽ bị đánh một trận.

Các bạn học nhiều gien: Mấy ngươi không thể bởi vì chúng ta đáng yêu, liền dùng sức đánh chúng ta QAQ!

Vì sao luôn là đám gấu nhất như bọn họ bị thương?

Về phần có phải là Lăng Dục Cẩn chủ động khi dễ bọn họ không? Đã gặp qua một bạn học ưu tú các môn, được giáo viên yêu thích lại mỗi ngày đánh nhau chưa? Đừng nói là cha mẹ của bọn họ, cho dù là bọn họ trước khi gặp được Lăng Dục Cẩn, cũng sẽ không nghĩ qua học bá nhã nhặn tuấn tú như vậy lại biết đánh nhau!

_(:з" ∠)_

Chúng ta thương lượng một chút đi, đánh cũng được, nhưng đừng đánh lên mặt bọn họ được không?

Anh đại, bọn tớ gọi cậu là anh đại còn không được sao?

Cứ như vậy, sau mấy lần hữu hảo dùng vũ lực giao lưu, đám bạn học bị đánh đến thuận mao cũng tâm phục khẩu phục, bắt đầu giống như vịt con đi theo phía sau Lăng Dục Cẩn.

Lăng Dục Cẩn chọn môn học, bọn họ đi theo phía sau làm bài tập, Lăng Dục Cẩn kết thúc môn học xong, bọn họ đi theo phía sau làm bài tập, Lăng Dục Cẩn đi tới thư viện, bọn họ còn đi theo phía sau làm bài tập.

Vì thế, không lâu sau đám bạn học lớp khác liền biết, lớp học của Lăng Dục Cẩn cho bài tập đặc biệt nhiều, cả ngày đều có thể nhìn thấy một đám người tại các loại địa phương làm bài tập.

⊙v⊙

Hiểu lầm tốt đẹp ~

Lăng Dục Cẩn cứ như không biết là tốc độ đổi môn học của mình hiện tại rất nhanh, bởi vì cậu xem như là một người từ bên ngoài tới, rất nhiều vấn đề thưởng thức cùng tri thức trụ cột của thế giới tinh tế đều không hiểu biết đủ, ở trường học có một hệ thống giáo dục hoàn thiện, cậu không có đạo lý không nắm chặt cơ hội này hảo hảo phong phú chính mình.

Nếu như nói tiếp xúc tri thức mới giống như là đang đan một cái lưới lớn trong đầu, vậy Lăng Dục Cẩn không chỉ muốn làm cho diện tích cái lưới này che phủ tất cả, còn muốn cố gắng học để cho những chỗ trống trong cái lưới này thu nhỏ lại.

Dù sao đám "vịt con" phía sau Lăng Dục Cẩn đã buông tha, đừng nói là đan lưới, chỉ kêu bọn họ đem tri thức sắp xếp tốt thôi thì cũng khó khan rồi, năng lực học một hiểu mười không phải ai cũng có, "IQ" quả thực là chứng cớ tàn khốc khi phân chia chỉ số thông minh.

Nhưng mà, chỉ cần đi theo Lăng Dục Cẩn, cho dù là làm bài tập cũng đặc biệt có cảm xúc ~

(×ω×")

"Cậu mỗi ngày học nhiều như vậy, không đau đầu sao?" Bài tập về nhà hôm nay đã sớm làm xong, đàn em số một của Lăng Dục Cẩn thu hồi bút màu nước lại, nghiêng đầu qua nhìn Lăng Dục Cẩn đang làm đề toán học.

"Rất thoải mái, bài tập của mấy cậu làm xong chưa?" Đầu cũng không nâng, Lăng Dục Cẩn tại trên giấy nháp vẽ ra một con gấu nhỏ đơn giản, đưa cho đàn em bên cạnh đi tô màu.

Bởi vì thời gian thành niên bị kéo dài, chương trình học mà học sinh mười bốn mười lăm tuổi có thể tiếp xúc vẫn rất đơn giản, tựa như Lăng Dục Cẩn lần đầu tiên phát hiện, trong đám người mỗi ngày đi theo phía sau cậu, có một nửa đám người thích dùng bút sáp màu và màu nước tô tô vẽ vẽ.

Nội tâm Lăng Dục Cẩn cũng sắp hỏng mất rồi.

Tiếp nhận được giấy, đàn em số một đem bản nháp chia ra cho người bên cạnh một nửa, hai người cùng nhau tô màu, than thở, "Sách cậu đọc chúng ta đều nhìnkhông hiểu, cái đường cuộn sóng này không phải là lớp lớn hơn mới có thể học sao?"

Lăng Dục Cẩn đang vẽ đường parabol, nghe nói như thế ngòi bút xoẹt một phát, hình vẽ hàm số liền lệch, "Tớ đây là chuẩn bị tham gia một trận đấu, cho nên luyệnthử coi có cảm giác không thôi."

Lần trước tiếp xúc với phương trình hàm số là khi còn ở trên địa cầu giải đề cho anh chị, bây giờ Lăng Dục Cẩn đã báo danh tham gia một cuộc thi hỏi đáp tri thức, nên muốn chỉnh lý ý nghĩ một chút.

"Tuy rằng nghe không hiểu, nhưng có cảm giác rất là lợi hại nha!" Hai nguyên tố một phương trình cũng đã làm cho bọn họ khóc không ra nước mắt, Lăng Dục Cẩn làm mấy thứ này, liền càng nhìn không hiểu, "Cậu muốn tham gia trận đấu nào? Chẳng lẽ là quyền anh?"

"..." Lăng Dục Cẩn sờ sờ mặt, chẳng lẽ mình thoạt nhìn không phải là càng am hiểu học tập hơn sao? "Là thi đấu tri thức học sinh của cúp hi vọng liên bang, à, đây là tớ từ lớp lớn tìm được phương thức dự thi."

"Nhưng cái này không phải là sinh viên lớp lớn đã thành niên mới tham gia sao? Chúng ta vẫn còn là tiểu hài tử mà!" Mấy đàn em quả thực kinh ngạc đến ngây người, cuộc thi này đặc biệt đặc biệt khó, ngay cả thi cái gì bọn họ cũng không hiểu.

Lăng Dục Cẩn muốn tham gia cái này?

"Tuổi hạn chế thấp nhất là mười lăm tuổi, tớ đã có thể tham gia." Lăng Dục Cẩn bị ba chữ "tiểu hài tử" lôi một phen, sau đó nói đơn giản một chút về mục đích mà mình dự thi, "Giải nhất cuộc thi không phải là mười vạn, giải nhì tám vạn đồng liên bang sao? Tớ chuẩn bị thi cùng anh hai của tớ, cố gắng đem về mười tám vạn."

"(#Д)" Đám đàm em cảm thấy tam quan đã bị đánh sâu, "Có thể tham gia cúp hi vọng, không phải là nên cảm thấy đó là một loại vinh quang sao?" Làm sao có thể hướng về phía tiền đâu?

"Vậy nếu thắng giải nhất, có được tiền thưởng thì có cái gì không đúng sao?" Lăng Dục Cẩn hỏi lại.

Hình như, hình như đúng là không có cái gì không đúng! Đám đàn em ghé vào nhau tính toán sức mua của mười vạn đồng liên bang, lại nghĩ tới giải nhì cũng có thể lấy tám vạn, không khỏi dấy lên động lực học tập.

Nhìn đi, tri thức chính là động lực kiếm tiền, tùy tiện tham gia một trận đấu, tiền lấy được còn nhiều hơn một năm tiền lương của ba mẹ bọn họ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.