Trùng Sinh Thiên Tuyết

Chương 113




Thiên Tuyết không nói nhiều nữa, bởi vì ở đây có thứ hấp dẫn cô hơn. Là đang đóng phim đó nha! Lần đầu tiên cô nhìn thấy, cảnh đóng phim ở trường bắn!

Vô Ưu nhìn Thiên Tuyết ngẩn người liền lên tiếng: "Phu nhân, nếu như người muốn thì có thể qua đó chơi thử. Đó là cảnh quay thử của công ty giải trí "N&T", thuộc tài sản sở hữu của chủ tử."

Ngụ ý là của nhà cô nha!

Thiên Tuyết 'ừ', vội vàng kéo Vô Ưu qua. Hỏi một chút liền biết, đây là đang quay bộ "Sát thủ", nam nhân vật chính là Diêu Quân Hàn, nữ chính là Tâm Như. Do là diễn viên mới nên Diêu Nhật Hàn cũng chỉ làm bộ phim khá ngắn, khoảng 24 tập. Nhưng mà yêu cầu kĩ thật khá cao. Cảnh đánh nhau gì đó, nhất định phải có!

Cô nhớ không lầm thì nhờ bộ phim này hắn mới gặp Tiêu Ngọc, từ đó yêu không lối thoát!

Nghĩ đến cô liền cười cười, đúng là cô ta có phúc!

"Thiên tiểu thư?" Diêu Quân Hàn bỏ qua mọi người, đang nghỉ ngơi lại gặp cô gái xinh đẹp đứng đằng kia, hắn liền qua chào hỏi. Dù sao bài hát lần trước cô viết cho hắn, khiến trở thành thần tượng không tên tuổi được biết đến nhiều nhất trong bảng bình chọn của "N&T". Đây là một bước nhảy vọt, hắn phải cảm ơn cô một tiếng mới đúng!

"Anh Diêu" Thiên Tuyết gật đầu.

"Có thời gian không? Chúng ta nói chuyện một chút?" Diêu Quân Hàn chờ mong mở miệng

"Có"

Nghĩ như vậy, hai người liền vào một quán cafe ở trường bắn hàn huyên. Diêu Quân Hàn nói vài tiếng cảm ơn khách sáo với Thiên Tuyết. Đồng thời cũng dò hỏi cuộc sống của cô. Hắn nhớ rõ, lần trước cô xuất hiện cùng với boss, nhưng mà lần này lại không, hắn hi vọng có tể an ủi cô, chia tay với Lãnh Ngạo cũng không sao, sống thoải mái là được.

Thiên Tuyết nghe cả buổi mới hiểu ý của hắn, thì ra hắn nghĩ cô bị Lãnh Ngạo bỏ rồi!

Thiên Tuyết cảm thấy buồn cười, bỗng nhiên trầm ngâm nghĩ ngợi, sau đó hỏi hắn

"Anh có biết vết nhạc phổ không?"

Diêu Quân Hàn tuy là không hiểu ý cô nhưng vẫn gật đầu.

Thiên Tuyết bảo Vô Ưu mang giấy bút đến đưa cho hắn, cô hơi ngại nhưng mà cái này rất cần thiết

"Thế này nhé! Tôi cho anh vài bài hát, đến khi nó công chiếu, anh trả cho tôi 40%"

Diêu Quân Hàn tựa tiếu phi tiếu "Tuy là bài hát lúc trước của tôi thu được doanh thu khá cao, nhưng mà không phải lần nào cũng như vậy! Nếu thua lỗ thì cô chịu sao?"

Nào ngờ Thiên Tuyết gật mạnh đầu, cực kì khẳng định "Được"

Diêu Quân Hàn bắt đầu nghiêm túc cầm bút "Hát đi."

Thiên Tuyết nghĩ ngợi liền hát cho hắn nghe 3 bài Cry on my shoulder, Take me to your heart, Remember When.

Thiên Tuyết thanh thanh cổ họng "Tạm thời như vậy khi nào anh trình diễn xong hết rồi, tôi sẽ xem xét lợi ích, tiếp tục hợp tác!"

Diêu Quân Hàn nghiêm túc vừa viết nhạc phổ, vừa nghe cô nói, liên tục gật đầu.

"Cô hát lại lần nữa đi. Lần này chậm thôi"

Thiên Tuyết sững người, bảo cô hát trước mặt mặt siêu sao, còn là ảnh đế, chẳng phải bảo cô múa riều qua mắt thợ còn gì? Rất mất mặt. Lúc nãy còn chưa đủ sao?

Diêu Quân Hàn nhìn khuôn mặt túng quẫn của cô, vừa buồn cười vừa dáng yêu. Hắn đương nhiên biết cô tự ti, chỉ là không như vậy không được. Hắn vẫn chưa biết lời bài hát.

Thiên Tuyết bất đắc dĩ hát đại hát càng, sau đó mới nói "Anh tự xem rồi sửa lại, tôi không hát theo đúng nhịp được."

Diêu Quân Hàn ngạc nhiên "Cô không phải nhạc sĩ?"

Thiên Tuyết lắc đầu "Được rồi, anh còn có chuyện, đi trước đi, khi nào phát hành thì cho tôi biết." Đồng thời thuận tay viết số điện thoại của mình cho hắn.

"Chậm nhất là ba tháng, cô yên tâm." Diêu Quân Hàn tự tin cười, sau đó quay về phim trường. Tay lại siết chặt nhạc phổ. Hắn lại có thêm ba bảo bối mới. Vấn đề những bài này làm sao cô biết hắn vẫn lựa chọn không tò mò.

Vô Ưu nghiêng đầu "Phu nhân, người không sợ hắn có lợi sẽ lật lọng?"

Thiên Tuyết chắc chắn "Không sợ!" Bởi vì cả đời hắn hận nhất lợi dụng phụ nữ!

Thở dài đứng dậy đi luyện súng. Cô ở cùng với Lãnh Ngạo đã một năm, khảo nghiệm tình cảm của hắn cũng đủ. Hắn tranh đấu gia tộc cô cũng biết rất cực khổ.

Cũng đến lúc phải giúp đỡ hắn, cùng nhau kề vai sát cánh!

Lời tác giả: Chào các bạn, cảm ơn các bạn đã ủng hộ. Nhưng có vài điều mình cần nói rõ, bộ này là do mình sáng tác, không phải edit, đồng thời mình là người Việt Nam, do đó, đây không phải ngôn tình Trung Quốc! Thân!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.