Trùng Sinh Chi Nha Nội

Chương 1871: Độ khó cao




- Ha ha, mọi người đừng chỉ biết nói chuyện chứ, nào nào, tôi mời ba vị một chén.

Lăng Quân Khách cười ha hả cầm chén rượu lên.

Mọi người cùng nâng chén uống cạn, Giang Hữu Tín tửu lượng tương đương với Liễu Tuấn, có điều kiểu tụ hội như thế này, chẳng lo bị người ta chuốc rượu.

Thế nhưng bất kể như thế nào Liễu Tuấn cũng phải mời Lăng Quân Khánh một chén, vừa rồi chỉ lo nói chuyện, để ông ta mời rượu trước là không hợp lý.

- Tôi mời Lăng bộ trưởng một chén.

Liễu Tuấn đứng dậy nói.

Lăng Quân Khánh cũng đựng dậy chạm cốc với Liễu Tuấn.

Vương Minh Vượng thầm lấy làm lạ, Liễu Tuấn đúng là rất tôn trọng Lăng Quân Khánh. Trước kia Lăng Nhã công tác ở chính phủ tỉnh A, có tin đồn cô và Liễu Tuấn có quan hệ không tầm thường. Vương Minh Vượng tất nhiên cũng nghe nói tới, về sau đột nhiên Lăng Nhã từ chức rời khỏi tỉnh A còn làm hắn ngạc nhiên một hồi.

Giờ nhìn thái độ của Liễu Tuấn với Lăng Quân Khánh, có lẽ tin đồn kia là sự thực.

Nhưng bất kể tin đồn đó có phải thật hay không, chuyện này không phải là điều hắn có thể tìm hiểu được. Nhất là hiện giờ mốn ngả theo Liễu Tuấn, thì lại càng không thể tùy tiện suy đoán.

- Giang tỉnh trưởng, nói thực lòng ban đầu TW quyết định điều tỉnh trưởng tới tỉnh Ích Đông công tác, tôi vừa hưng phấn lại có chút lo lắng. Ích Đông thực sự là quá nghèo khó, điều kiện ở các phương diện đều khó khăn. Nhưng những hành động lớn của tỉnh trưởng ở Ích Đông làm mọi người mở rộng tầm mắt, không phục cũng không phục không được. Ích Đông hiện giờ đã thay da đổi thịt rồi.

Lăng Quân Khánh nói.

Giang Hữu Tín vội xua tay:

- Lăng bộ trưởng quá khen, Ích Đông hiện nay tuy có chút phát triển nhưng vẫn chưa đủ. Mong rằng Lăng bộ trưởng Vương bộ trưởng ủng hộ thêm cho Ích Đông chúng tôi.

- Đương nhiên, đương nhiên, điều nên làm mà. Tôi rất muốn được lãnh giáo Giang tỉnh trưởng lâu rồi.

Vương Minh Vượng cười ha hả nói.

Bữa tiệc không khí rất hài hòa, Vương Minh nhiều lần nhắc tới muốn "tăng cường kinh nghiệm thực tế", khéo léo biểu đạt mong muốn của mình. Xét tình thế hiện nay, chức vụ Giang Hữu Tín muộn nhất sang năm sẽ có biến động, khả năng tiếp tục nhậm chức tỉnh trưởng Ích Đông không cao. Là cán bộ Nghiêm Liễu hệ ra sức bồi dưỡng, con rể Liễu Tấn Tài, không thể làm tỉnh trưởng hai nhiệm kỳ ở mộ tỉnh nghèo khó. Khi hắn cùng bạn bè thân thiết phân tích, Giang Hữu Tín rất có khả năng tiến bộ thành bí thư tỉnh ủy Ích Đông. Tiền đồ của Liễu nha nội không được rõ ràng như thế, có lẽ tiếp tục ở lại tỉnh A làm tỉnh trưởng, dù sao y còn quá trẻ, kinh nghiệm hơi thiếu, tiếp tục rèn luyện ở vị trí tỉnh trưởng thêm một khóa là rất nên. Cũng có khả năng tới TW đảm nhận phó chức ở bộ ủy ban.

Có lẽ vì nguyên nhân này Liễu Tuấn mới mời Giang Hữu Tín tới dự tiệc cùng, để hắn dựa theo Giang Hữu Tín.

Bất kể là đi theo Liễu Tuấn hay Giang Hữu Tín, đối với Vương Minh Vượng mà nói đều là cơ hội cực tốt. Chỉ luận thực tế, nếu như Giang Hữu Tín lên làm bí thư tỉnh ủy Ích Động, chủ động xin TW để hắn tới Ích Đông công tác là rất có thể. Có lẽ không nhất định thành tỉnh trưởng, nhưng chắc chắn được an bài vị trí có phân lượng trong thường ủy tỉnh.

Hiện giờ quan trọng là phải được Liễu Tuấn và Giang Hữu Tín tin tưởng, còn về an bài vị trí cụ thể không cần lo lắng nữa.

Trong bữa tiệc, mọi người thảo luận một số phương án cụ thể về mặt nông nghiệp, trò chuyện rất vui vẻ.

Xem thời gian cũng tới lúc rồi, Liễu Tuấn hỏi:

- Lăng bộ trưởng và Vương bộ trưởng tối nay có an bài công việc không?

Lăng Quân Khánh hơi ngẩn ra, ông ta cũng đi uống rượu với Liễu Tuấn vài lần rồi, nhưng sau đó không hề có an bài hoạt động khác, ví như chuyện mát xa, thủy liệu, Lăng Quân Khánh thấy không tiện đi cùng Liễu Tuấn.

Vương Minh Vượng thì lại mừng khôn xiết.

Liễu Tuấn hỏi như thế, tất nhiên là có an bài, chẳng phải biểu thị Liễu Tuấn có ý để quan hệ mọi người kéo gần thêm một bước sao? Vương Minh Vượng cũng có dự định này, chẳng qua không dám lên tiếng thôi.

Giang Hữu Tín cười:

- Cậu còn an bài tiết mục nào nữa à?

- Đúng vậy, tối nay khách sạn Thu Thủy có một buổi biểu diễn từ thiện, do quỹ Hoa Hưng tổ chức, nếu mọi người có hứng thú, hay là cùng đi xem góp vui.

Liễu Tuấn nói.

Giang Hữu Tín biết rất rõ quan hệ của Liễu Tuấn với khách sạn Thu Thủy thậm chí với Lương Xảo và Hắc Tử. Hôn lễ của hắn và Liễu Hoa chính được tổ chức ở khách sạn Thu Thủy huyện Hướng Dương.

Vương Minh Vượng nói ngay:

- Quyên góp làm từ thiện là chuyện tốt, phải tận lực. Quỹ Hoa Hưng mấy năm nay làm không ít việc thiện, thanh doanh ngày càng vang vọng.

Mấy năm qua quan hệ giữa Liễu Tuấn và nhà họ Hà đã dần dần có người biết được. Điều này chủ yếu là do địa vị của y, nhất cử nhất động đều bị người ta chú ý. Trước kia có ai đi chú ý tới một chàng trai trẻ cấp bậc không cao chứ?

Vương Minh Vượng nhân cơ hội thổi phồng quỹ Hoa Hưng mấy câu cũng không ai trách được.

Liễu Tuấn đã mời, Giang Hữu Tín và Lăng Quân Khánh tất nhiên càng không từ chối, thế là đoàn người nhường Lăng Quân Khánh đi trước tới phòng biểu diễn nghệ thuật của khách sạn Thu Thủy.

Khách sạn Thu Thủy ở thu đô có một phòng biểu diện nghệ thuật có công năng hoàn chỉnh, rất nhiều đo nghệ thuật, nhóm nhạc tổ chức biểu diễn ở đây. Đương nhiên những minh tinh đang nổi biểu diễn thì phải tới nới như nhà thể dục, sân vận động. Chứ phòng biểu diễn có lớn đến đâu cũng chẳng chứa nổi cả vạn fan hâm mộ cuồng nhiệt.

Đoàn biểu diễn của quý Hoa Hưng mới được thành lập, hôm qua Hà Mộng Doanh đã nói với Liễu Tuấn, tối nay là buổi biểu diễn công khai đầu tiên.

Liễu Tuấn gặp cơ hội thì phải tới cổ vũ, Bạch Vô Hà là nhân vật quan trọng nhất xúi giục Khổng Học Hải làm phản, Liễu nha nội không phải là người qua cầu rút ván. Hơn nữa y đúng là rất hi vọng Bạch Vô Hà có thành tựu ở mặt âm nhạc.

Từ sau năm 85 xây dựng khách sạn Thu Thủy đầu tiên ở Giang Khẩu, biểu diện nghệ thuật luôn được duy trì, thường ngày khách sạn có tiết mục tự chuẩn bị, không thu vé, nếu như có đoàn thể biểu diễn muốn kinh doanh thì tất nhiên bán vé, biểu diễn từ thiện cũng bán vé.

Liễu Tuấn vốn không định kinh động tới cao tầng khách sạn, chuẩn bị tự mua vé xem biểu diễn, coi như là cống hiến cho sự nghiệp từ thiện.

Không ngờ bọn họ chưa rời phòng bao được bao lâu, đã có một vị phó giám đốc vội vàng chạy tới, đích thân dẫn đường cho bọn họ. Lăng Quân Khánh khi đặt phòng cáo báo danh, một bộ trưởng của Quốc vụ viện, dù ở khách sạn Thu Thủy cũng là vị khách rất tôn quy rồi.

Biết được bọn họ đã dùng cơm xong, quản lý khách sạn nhất định có người ra chào hỏi, đó là đường lối làm ăn cơ bản của dân kinh doanh.

Có phó giám đốc dẫn đường, nhân viên phòng biểu diễn tất nhiên không dám thu vé. Có điều Liễu Tuấn vẫn lấy 800 đồng mua bốn tấm vè. Không thể dùng đặc quyền ở buổi biểu diễn từ thiện.

Vương Minh Vượng muốn tranh mua vé nhưng bị Liễu Tuấn ngăn lại, Giang Hữu Tín và Lăng Quân Khánh thì bình thản tiếp nhận, Liễu nha nội là phú ông trong thể chế, chẳng còn là bí mật gì nữa.

Vương Minh Vượng dù có biết, thì quan hệ chưa tới mức đó, hành động nên có vẫn phải làm.

- Chà, phòng biểu diễn này lớn thật.

Giang Hữu Tín lần đầu tiên tới đây, mặc dù hắn thường xuyên mời khách ở khách sạn Thu Thủy, nhưng sau bữa cơm, thì không có tiết mục trợ hứng nào khác. Trong ba anh em đồng hao, Giang Hữu Tín chịu ảnh hưởng của Liễu Tấn Tài sâu nhất, thậm chí còn trên cả Liễu Tuấn.

So ra sinh hoạt tư nhân của Liễu nha nội phong phú hơn nhiều.

Liễu Tuấn cười:

- Khách sạn năm sao mà thế nào cũng phải chú ý tới bề ngoài.

Giang Hữu Tín gật gù, trước kia chính hắn tận mắt nhìn khách sạn Thu Thủy được gây dựng lên ở huyện Hướng Dương, hai mươi năm trôi qua phát triển tới quy mô hôm nay, thật rất tài ba.

Phó giám đốc dẫn bốn vị lãnh đạo tới ngồi ở hàng ghế đầu tiên, phục vụ liền mang hoa quả đồ uống lên.

Trên sân khâu sáng rực, đã bày các loại nhạc cụ cổ, phối thêm với cảnh cung điện xưa ở đằng sau, cung với cách trang trí ở hai bên sân khấu, mọi người như đi vào chốn biểu diễn của hoàng cung.

Liễu Tuấn xem giấy giới thiệu trước mặt, không khỏi giật mình, khúc đầu tiên là Nghê thường vũ y khúc, khúc này độ khó rất cao. Nguyên khúc sớm đã thất lạc trong loạn An Sử , Lý Dục hậu chủ Nam Đường khi đại phá thành Kim Lăng đã hạ lệnh thiêu hủy, chỉ tới thời Nam Tống mới phát hiện ra phần còn sót lại, đây là khúc nhạc cung đình. Bạch Vô Hà lần đầu tiên chính thức biểu diễn đã chọn khúc nhạc khó như thế, xem ra có ý định khiêu chiến chính bản thân rồi.

Người chủ trì sau khi nói những lời mở đầu, ánh đèn trong phòng liền hạ xuống, trên sâu khấu có sương khói bay lên, mười tám cô gái mặc trang phục cung đình thời Đường, ôm trong lòng các loại nhạc khí, uyển chuyển lướt ra sân khấu. Đi đầu chính là Bạch Vô Hà ôm đàn tỳ bà.

Tới chính giữa sân khâu, Bạch Vô Hà dẫn các chị em cúi mình chào cá quan khách, khi ngẩng đầu lên vừa vặn đối diện với Liễu Tuấn, tức thì hơi ngẩn ra.

Liễu Tuấn mỉm cười gật đầu.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.