Trùng Sinh Chi Nha Nội

Chương 1622: Vu Hướng Hoành khẩu khí rất lớn




Đại hội Đảng toàn quốc thắng lợi bế mạc. Các đại biểu mang theo các loại tâm tình khác nhau đều tự trở về cương vị công tác sở tại.

Tâm tình của Liễu bí thư có thể coi là tương đối tốt. Không lâu sau khi y trở lại TP Ngọc Lan, thủ tục điều động của Lương Tuyết Bình cũng đã xong, tạm thời định tại Khoa Tổng hợp của văn phòng Thành ủy Ngọc Lan.

Đến TP Ngọc Lan cùng Lương Tuyết Bình còn có vợ chồng Lương Tuyết Kiều và Long Hằng Hoa. Họ đi cùng qua trên danh nghĩa là đi cùng em trai tới TP Ngọc Lan để quen thuộc tình hình, dù sao đây là lần đầu tiên Lương Tuyết Bình rời khỏi thủ đô ra ngoài công tác, cũng giống như lần đầu tiên cậu ra xa nhà đến thủ đô học đại học vậy, trong nhà có người đưa tiễn, vẫn còn có ý coi cậu ta như là đứa trẻ.

Lần này vợ chồng Lương Tuyết Kiều đến đây, mục đích chính yếu là nói lời cảm ơn trước mặt Liễu Tuấn.

Trong một phòng tại khách sạn Thu Thủy ở TP Ngọc Lan, vài người ngồi quanh bàn, đều là người trong nhà. Liễu Tuấn, Nghiêm Phỉ còn có cả Liễu Dương cũng đến, mặt khác còn có hai người tiếp khách, chính là Cam Khả Tuệ và Đặng Địch.

Lúc này Đặng Địch là phó tổng của nhà khách Ngọc Lan, khách sạn Thu Thủy. Đây cũng là do Liễu Tuấn an bài, quan hệ giữa Cam Khả Tuệ và Đặng Địch vẫn rất tốt, vẫn chưa xuất hiện dấu hiệu muốn chia tay, Liễu Tuấn đương nhiên muốn chiếu cố đến cô, để cho cô và Cam Khả Tuệ có cơ hội ở cạnh với nhau.

Cô gái này thông minh nhanh nhẹn, tại khách sạn Thu Thủy rèn luyện một chút, tương lai có thể trọng dụng.

An bài như vậy Liễu Tuấn và Hà Mộng Oánh đã thương lượng qua. Xét thấy Cam Khả Tuệ muốn phát triển tại thể chế nội, kế thừa y bát của Hà Duyên An, căn cứ vào kinh nghiệm của Liễu Tuấn, người làm quan đầu tiên phải chống lại sự khảo nghiệm tại phương diện kinh tế. Thí dụ như Liễu bí thư chưa từng vì tiền mà phát sầu, cũng có thể làm được "Cự hủ thực vĩnh bất triêm"* . Đây là một trong những nguyên nhân chủ yếu giúp Liễu Tuấn tại thể chế nội không cách nào bị người đánh chính diện.

(*)chống suy đồi đạo đức cán bộ.

Tôi có tiền nhưng tiền đó có lai lịch rõ ràng, không sợ bị điều tra!

Mở rộng ra, kinh nghiệm này dùng tại trên người Cam Khả Tuệ cũng thật thích hợp. Ủng hộ Đặng Địch phát triển trên thương trường, sau này an bài một số sinh ý thích hợp hoặc là chức vị thích hợp cho cô ta, chẳng khác nào mua "bảo hiểm" cho Cam Khả Tuệ.

Hà đại tiểu thư tiền nhiều đến mức không biết nên xài như thế nào, trợ một số cho em họ rất là hợp lý.

Hà Mộng Oánh nhân tình thạo đời, thế sự hiểu rõ, hiện tại chị và Liễu Tuấn là người dẫn đầu của một đám tiểu bối, có nghĩa vụ cũng có năng lực để chiếu cố những đứa em khác thì đương nhiên phải toàn lực chiếu cố, đợi sau khi những thanh niên này trưởng thành rồi, Hà Nam Phương cũng từ từ lớn lên, khi đó bọn Cam Khả Tuệ có thể lại chiếu cố Hà Nam Phương.

Cái gọi là mạng lưới quan hệ, không phải là thành lập như thế này sao?

Vinh hoa phú quý có thể đời đời tương truyền.

Bởi vì yến hội này là thuần túy cá nhân, Liễu Tuấn liền mời Cam Khả Tuệ và Đặng Địch đến đây tiếp khách, để cho giữa họ cũng có sự hiểu biết lẫn nhau, sau này có thể thân cận nhiều hơn. Hơn nữa, Cam Khả Tuệ đến TP Ngọc Lan công tác cũng đã một đoạn thời gian, có thể truyền thụ lại kinh nghiệm tương quan cho Lương Tuyết Bình. Trừ việc đó ra, Liễu Tuấn còn có một dụng ý, đó chính là muốn Cam Khả Tuệ dạy Lương Tuyết Bình làm sao để trở thành một "nha nội" .

Lương Tuyết Bình đang rất cần bổ sung một khóa học này.

Mặc dù Lương Quốc Cường rất phản đối con cái dùng chiêu bài của ông ta, nhưng chuyện này rất khó giấu diếm được người khác. Cán bộ địa phương thường ngày quan tâm nhất chính là các loại mạng lưới quan hệ. Con trai của phó bộ trưởng Thường vụ Bộ công an đã đến TP Ngọc Lan công tác, muốn mọi người không biết thì quá khó. Thân phận của Lương Tuyết Bình vừa ra ngoài ánh sáng, mọi người đều sẽ đối đãi với cậu ta như một "Nha nội", nếu như Lương Tuyết Bình không thể nhanh chóng thích ứng "thân phận" này, vậy sau này trên công tác có thể đụng phải không ít nan đề.

Quan trường vĩnh viễn là hiện thực như vậy.

Cậu là nha nội thì phải có diễn xuất của nha nội, không thể coi mình trở thành cán bộ bình thường, bằng không thì các cán bộ khác cũng sẽ không hiểu đây là cậu đang sống khép mình mà họ chỉ cảm thấy cậu không có bản lĩnh, thân là nha nội, không ngờ năng lực gì cũng không có, vậy ai còn đi tâng bốc cậu?

Cam Khả Tuệ hoàn thành chuyển biến tại TP Ngọc Lan cũng rất triệt để, từ một sinh viên tao nhã tốt nghiệp đại học biến thành một phó khu trưởng trẻ tuổi mười phần quyết đoán, khi còn trẻ cũng như Liễu Tuấn, nhiễm phải thói xấu "động tay động chân".

Liễu Tuấn cũng không cảm thấy điều này không tốt.

Thanh niên chính là phải có tinh thần phấn chấn của thanh niên, có đôi khi xung động một chút, không nhất thiết tất cả đều là chuyện xấu.

"Liễu bí thư, cảm ơn anh!"

Lương Tuyết Kiều bưng lên ly rượu, nói với Liễu Tuấn.

Liễu Tuấn cười khoát tay: "Tuyết Kiều, đây là gặp gỡ, không cần phải nói xa lạ như vậy. Nào, mọi người cạn một ly, vẫn là quy định cũ, nam uống rượu, phụ nữ và trẻ em uống nước!"

Liễu Dương vẫn ngồi như một tiểu đại nhân, nghe vậy lập tức nói: "Ba, con cũng là nam, con muốn uống rượu!"

Tất cả mọi người nở nụ cười.

Nghiêm Phỉ vội nói: "Dương Dương, đừng nghịch ngợm, con là trẻ em."

Liễu Dương ngẩng đầu lên, nói: "Con là trẻ em nhưng con cũng là nam. Ba nói nam uống rượu, trẻ em uống nước. Cho nên con có thể lựa chọn nước cũng có thể lựa chọn uống rượu."

Liễu Dương đã học tiểu học, đã hiểu biết thêm rất nhiều, đối với lời của mẹ cũng không phải "tín phục" nữa, thường xuyên sẽ đề xuất hỏi lại, có đôi khi khiến Nghiêm Phỉ đau đầu.

Nghiêm Phỉ nói: "Dương Dương đương nhiên là nam, nhưng bây giờ còn là trẻ em, phải đợi con đủ 18 tuổi mới có thể uống rượu, bằng không thì sẽ ảnh hưởng đến thân thể, hiểu chưa?"

Đối với con trai, Nghiêm Phỉ vẫn rất kiên trì.

Dương Dương vẫn bướng, chu miệng nói: "Vì sao ba và các chú đều có thể uống rượu?"

Liễu bí thư cười ha ha: "Dương Dương, mẹ con nói rất đúng. Nhưng con đã tự xưng là nam, vậy cũng được, con có sự lựa chọn của mình, uống rượu hay là uống nước. Nhưng này, ba cho con một kiến nghị, trước tiên con cứ nếm thử đã, thử xem rượu nó có dễ uống không?"

Nghiêm Phỉ liền trừng mắt nhìn y, rất không vui, nói: "Tiểu Tuấn!"

Người này thật là, không ngờ ủng hộ đứa trẻ 7 tuổi uống rượu!

Dương Dương vui mừng nhảy nhót, quả nhiên cầm lấy ly rượu trước mặt Cam Khả Tuệ rồi nếm thử một chút, tức khắc cay đến "sơn hà biến sắc", không ngừng hít hà.

Mọi người cười ha ha.

Liễu Tuấn cười nói: "Thế nào, làm nam hay là làm trẻ em? Có quyết định chưa?"

Liễu Dương suy nghĩ một chút, nói: "Con tạm thời làm trẻ em vậy!"

Mọi người trên bàn không khỏi bật cười.

Long Hằng Hoa thở dài: "Liễu bí thư, đạo tiết chế này của anh thật giỏi, khiến người khác biết khó mà lui."

Từ sau khi lên làm tổng giám đốc Cty Hằng Viễn, Long Hằng Hoa đối với Liễu Tuấn chính là bội phục sát đất. Thảo nào người ta tuổi còn trẻ có thể làm được phó bí thư Tỉnh ủy, quả nhiên không chỉ có hai người cha tốt, trí tuệ quan trường, nhân tình thạo đời cũng không ít.

Liễu Tuấn khoát tay, nói: "Ha ha, đạo quản lý chính là ở chỗ nhân nhân nhi dị*. Mấy người tuổi tác tương đương, sau này cũng phải thân cận lẫn nhau."

(*)biến đổi tùy từng người.

"Vâng ạ!"

Long Hằng Hoa kính cẩn đáp.

Cam Khả Tuệ bưng lên ly rượu, nói: "Nào, Tuyết Bình, Hằng Hoa, chúng ta cạn một ly, sau này tất cả mọi người là bạn bè, thường xuyên qua lại."

Ba người nâng ly khẽ cạn rồi uống một hơi cạn sạch. Lương Tuyết Bình tuy trầm mặc ít lời, tửu lượng thì thật không kém, phỏng chừng cũng bởi vì quan hệ di truyền.

"Tuyết Bình, chuyện Cẩm Quan Thành cuối cùng xử lý thế nào rồi?"

Mọi người uống một hồi mới nói chuyện tào lao, Cam Khả Tuệ rất hứng thú hỏi kết quả của "sự kiện Cẩm Quan Thành".

Lương Tuyết Bình nói: "Thông báo phê bình, Hoàng Nguy và Quách Bỉnh Chương đều bị xử phạt. Hoàng Nguy bởi vì dẫn đầu gây rối nên bị giáng cấp hành chính, điều khỏi chiến tuyến công an, an bài công tác khác. Quách Bỉnh Chương giáng cấp hành chính, điều xuống làm phó cục trưởng cục huyện, hưởng thụ đãi ngộ cấp Phó xử!"

Cam Khả Tuệ không khỏi nhíu mày: "Nếu nói như vậy, tất cả đều là xử lý người của cơ quan công an? Mặc dù Hoàng Nguy và Quách Bỉnh Chương đáng giận, gieo gió gặt bão, nhưng Cẩm Quan Thành và Đào Tư Thanh cũng không thể nói không có một chút trách nhiệm mà? Họ là chỗ ăn chơi, ngang nhiên ấu đả cảnh sát công an tại chức mà không có một ý kiến nào sao?"

Lương Tuyết Bình lắc đầu, không nói gì.

Nội tình này cậu ta cũng không rõ lắm, mặc dù là một trong đương sự, bởi vì có Liễu Tuấn tham gia nên có thể giúp cậu ta thoát khỏi liên can, thế đã cảm ơn trời đất rồi, đâu còn thừa hơi mà đi hỏi thăm chuyện này? Vội vàng làm thủ tục điều động để sớm một ngày rời khỏi kinh thành thì đã rời khỏi nơi thị phi đó.

"Liễu ca, như vậy thì không đúng rồi! Chiếu theo cách giải quyết này, sau này còn ai dám đi quản Cẩm Quan Thành của tên Đào Tư Thanh nữa. Ở nơi đó hắn tha hồ giấu ô nạp cấu, việc chó má cũng không ít, rồi cứ để chúng làm càn thế sao?"

Cam Khả Tuệ uống vài chén rượu, miệng đã không giữ được.

Thấy bộ dạng tùy ý giữa Cam Khả Tuệ và Liễu Tuấn, luôn mồm "Liễu ca", Lương Tuyết Kiều liền liếc nhìn em trai, ý bảo cậu ta nên học hỏi một chút. Nếu thật có thể xác định được quan hệ với Liễu Tuấn như Cam Khả Tuệ, vậy sau này không cần lo lắng đến tiền đồ nữa.

Lương Tuyết Bình chỉ là người không thích nói, nhưng rất nhanh trí. Cậu ta liền hướng về tỷ tỷ khẽ gật đầu, biểu thị đã hiểu ý của chị.

Liễu Tuấn mỉm cười: "Khả Tuệ, cậu hình như rất có ý kiến với Đào Tư Thanh hả?"

"Đúng vậy, em không nhìn hình dạng kiêu ngạo ương ngạnh của nó. Nó tưởng nó là ai chứ? Mẹ, không ai động nó đó là bởi vì nó chưa trêu đến nhân vật lợi hại, bằng không thì thằng như nó, cho dù mười cái Cẩm Quan Thành cũng bị người niêm phong rồi!"

Cam Khả Tuệ hầm hừ.

Liễu Tuấn thản nhiên nói: "Hắn làm chỗ ăn chơi của hắn, cậu làm cán bộ Ngọc Lan của cậu, cả hai có liên quan gì đâu."

Cam Khả Tuệ nói: "Đúng là vậy, nhưng em nghe nói cái Cty internet Tư Thanh của nó đang cạnh tranh Game online cùng Cty Triều Lưu của Trương Thiên.Thằng nhóc này thật không biết sâu cạn, lại còn hùng hổ hăm doạ nữa chứ!"

Quan hệ giữa Liễu Tuấn và Cty Triều Lưu, ít nhiều Cam Khả Tuệ cũng biết một chút.

Liễu Tuấn cười nói: "Cạnh tranh thương nghiệp là rất bình thường, đừng động hắn làm gì."

Cũng không phải Liễu Tuấn giả vờ khoan dung, loại việc trên sinh ý này y vẫn không để trong lòng. Cạnh tranh giữa hai Cty Tư Thanh và Triều Lưu, là thắng hay bại theo Liễu Tuấn thấy đều không quan hệ đại cục. Cũng chỉ là một chút tiền tài được hay mất mà thôi.

Lợi nhuận mấy nghìn vạn hoặc là cả trăm triệu đi, hà tất phải bận tâm vì chuyện như vậy?

Cam Khả Tuệ gật đầu, uống một ly rượu, bỗng nhiên còn nói thêm: "Liễu ca, em nghe nói Vu Hướng Hoành tại TP Minh Châu, khẩu khí rất lớn thì phải."

Mọi người nhất thời đều ly rượu xuống, nhìn Cam Khả Tuệ rất chăm chú.

Liên quan đến Vu Hướng Hoành cũng không phải việc nhỏ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.