Trùng Sinh Chi Nha Nội

Chương 1567: Uy vọng cao thượng




Gần đây thị trưởng Ngọc Lan Lý Đào tâm tình khá vui vẻ.

Thời gian bất tri bất giác đã đến tháng 11, khí trời đã từ từ trở lạnh, tuy nhiên các nơi của Ngọc Lan vẫn khí thế ngất trời, không chỉ khu Khai phá kỹ thuật cao tân của Trường Hà và khu Khai phá công nghiệp nặng Hoa Lâm, mỗi khu kiến thiết trực thuộc thành phố cũng hừng hực khí thế.

Trải qua hơn nửa năm phấn đấu, 'chiêu thương dẫn tư'(*) của TP Ngọc Lan đã sáng tạo ra một kỳ tích. Cho tới bây giờ, còn chưa tới một tháng, tổng ngạch chiêu thương dẫn tư của năm nay đã vượt lên trước 40 tỷ, trong đó tài chính được đưa vào đúng chỗ vượt qua 20 tỷ, đã vượt mức 200% nhiệm vụ 'chiêu thương dẫn tư' hoàn thành cả năm. Nếu chỉ luận về mức độ tăng trưởng của chiêu thương dẫn tư, TP Ngọc Lan không thể nghi ngờ đứng đầu toàn quốc.

(*)hoạt động thu hút vốn đầu tư từ bên ngoài.

Đặc biệt khiến người khác mừng rỡ chính là, xu thế tăng trưởng của vốn nước ngoài đưa vào cũng không có chậm lại, ngược lại còn có xu thế tăng nhanh hơn. Mặc dù đã tới gần cuối năm, những thương nhân nước ngoài đến Ngọc Lan để khảo sát hoàn cảnh đầu tư vẫn nối liền không dứt, trên cơ bản, các thương nhân nước ngoài đối với hoàn cảnh đầu tư của Ngọc Lan đều rất thoả mãn.

Những thương nhân nước ngoài này không phải là đồ ngốc, họ muốn thấy cũng không phải là một thành phố chỉ có biểu tượng bên ngoài, năm ngoái TP Ngọc Lan bắt đầu thực thi phương án "thành phố vườn hoa" và đã hoàn thành hơn phân nửa, kiến thiết khu xanh hoá bên trong khu nội thành đã gần như hoàn thành, nhiệm vụ chủ yếu của năm tới là kiến thiết vòng đai xanh hoá quanh thành phố.

Chỉ nhìn bề ngoài thì TP Ngọc Lan so với hai năm trước khi Liễu Tuấn mới đảm nhiệm thị trưởng đã thay đổi hoàn toàn, trở nên xa hoa, chân chính có hình thức của một thành phố vườn hoa. Hiện giờ "ra bên ngoài đi dạo" đã trở thành câu cửa miệng của thị dân Ngọc Lan.

Thành phố đã trở nên sạch đẹp, tâm tình của mọi người cũng theo đó mà vui sướng hơn, ngôn hành cử chỉ cũng trở nên văn minh lễ phép. Hoàn cảnh sẽ cải biến tố chất của một người!

Tuy nhiên đây không phải là điều các thương nhân nước ngoài coi trọng nhất, họ coi trọng chính là hiệu suất làm việc của các bộ môn Ngọc Lan, cùng với thái độ của các nhân viên. Điểm này mới là thứ mà Ngọc Lan kiêu ngạo nhất.

Từ lúc Liễu Tuấn đảm nhiệm thị trưởng, hình thức "tập trung cơ cấu làm việc" đặt tại khu Trường Hà đã đạt được hiệu quả, bắt đầu mở rộng toàn thành phố. Bao quát cả huyện khu cấp một và thành phố cấp một ở bên trong, toàn bộ bộ môn có chức năng hành chính đều tập trung công việc tại một phòng hành chính, chọn hình thức quản lý cởi mở, và các thương nhân nước ngoài vô cùng tán thưởng loại hình thức này .

Các thương nhân nước ngoài đầu tư vào quốc nội, thứ họ đau đầu nhất không phải là chính sách mà là nhân viên chấp hành chính sách. Tại những nơi khác, họ đã quen lo một giấy chứng nhận mà chạy hơn mười cơ quan, đóng vô số con dấu, tốn hơn mười ngày thậm chí thời gian dài hơn, trong đó còn phải có các hình thức tặng lễ mời khách. Thế nhưng loại công tác này tại TP Ngọc Lan thì quả thực trở nên cực kỳ đơn giản.

Liễu Tuấn đối với công tác này bắt rất nghiêm. Từ khi phòng hành chính của Phủ thị chính được thành lập, hầu như mỗi tháng Liễu thị trưởng đều muốn đích thân thị sát nơi này, tiếp đãi các thương nhân và thị dân đến đây làm việc, ngay mặt nghe ý kiến của họ. Sau khi chính vị Thành ủy bí thư, thói quen này cũng không có thay đổi nhiều, chỉ là tần suất thị sát ít đi, khoảng chừng 2 tháng thị sát một lần. Nhưng mà thị trưởng Lý Đào lại tiếp nhận "cây gậy tiếp sức" này của Liễu bí thư, bảo trì mỗi tháng thị sát một lần.

Dưới "chính sách cao áp" thế này, hiệu suất làm việc của phòng hành chính không phải là cao thông thường, không phải chuyện đặc biệt phức tạp, trong một ngày có thể có kết quả.

"Cần chính", "liêm khiết" là yêu cầu nhất quán của đảng đối với nhân viên quốc gia, hai yêu cầu này quán triệt tại TP Ngọc Lan rất là triệt để. Liễu bí thư có thể không cách nào trừ tận gốc hoàn toàn hiện tượng tại Ngọc Lan nhưng "cần chính" phải tận khả năng bảo chứng làm được. Một đoàn đội chấp chính có hiệu suất cao xưa nay là một trong những "pháp bảo" quan trọng nhất để 'chiêu thương dẫn tư'. Những điều này cũng hòa tan tâm tình phiền muộn không được đi nước ngoài của Lý Đào.

Hơn nữa sau khi Liễu Tuấn viếng thăm St. Petersburg, Lý Đào đã trải qua một số cách để hiểu thêm về một ít nội tình. Lần đi nước ngoài này của Liễu Tuấn, "Sứ mệnh đặc biệt" mang theo tựa hồ có quan hệ đến hạng mục đàm phán của quân đội.

Căn cứ vào tin tức mà Lý Đào tìm hiểu được, Liễu Tuấn đi nước ngoài lần này đã đạt được thành công. Quân đội và Nga đã triển khai lại đàm phán, đạt được tiến triển trọng đại. Lãnh đạo cao tầng của quân đội và lãnh đạo bộ ngoại giao rất khen ngợi Liễu Tuấn.

Điểm này khiến trong lòng Lý Đào thầm giật mình, vị bí thư trẻ tuổi này ở trong đầu Lý Đào trở nên càng thần bí khó lường. Liễu Tuấn đã có thể ảnh hưởng đến quyết sách trọng đại như vậy sao? Lý Đào không khỏi phải tăng thêm cẩn thận, ở trước mặt Liễu Tuấn càng thêm kính cẩn. Lần liên hệ này vẫn phải theo bổn phận tiến hành.

Tại phương diện này, Liễu Tuấn cũng biểu hiện ra sự "cần chính" của y, kiên trì mỗi tháng cùng toàn bộ ban thành viên liên hệ chí ít một lần, về phần liên hệ cùng thị trưởng thì mỗi tuần tiến hành một lần. Không có điều ngoài ý muốn thì không gián đoạn. Cho dù trong lúc đi nước ngoài cũng kiên trì liên hệ qua điện thoại với Lý Đào, đây cũng là một trong những "thói quen tốt" mà Lý Đào học được. Lý Đào nhậm chức thị trưởng Ngọc Lan đã hơn nửa năm, nếu nói từ trên ý nghĩa nào đó thì chính là một quá trình học tập, từ bộ ủy quốc gia chuyển đến thủ trưởng địa phương, những thứ cần học tập quả thực rất nhiều. Mà Liễu Tuấn cũng quả thực là một vị người thầy hiếm có.

Sau khi cùng Liễu Tuấn giao tiếp một lúc, Lý Đào càng lúc càng cảm giác được uy vọng cao thượng của Liễu Tuấn tại TP Ngọc Lan, không phải là dựa vào chiêu bài "đỉnh cấp nha nội" để mà chèo chống, cũng không phải dựa vào quyền lực của "bí thư thành ủy" mà thiết lập. Trên người Liễu Tuấn có rất nhiều thói quen tốt đáng để cho Lý Đào học tập, cũng chính là "điểm nổi bật" và "mị lực của nhân cách" trên TV thường nói!

Uy vọng của Liễu Tuấn, đầu tiên thành lập ở trên nhân cách mị lực của y, điểm khiến các cán bộ TP Ngọc Lan chịu phục nhất chính là Liễu Tuấn công chính vô tư. Bất kể trước đây anh là "chi chính" của ai, chỉ cần anh nỗ lực làm việc, làm ra thành tích thì sẽ được Liễu bí thư xem trọng, có thời gian hợp lý sẽ không chút do dự đề bạt trọng dụng. Đồng thời, mặc kệ anh là "tâm phúc" của ai, chỉ cần anh làm việc lười biếng "chiếm nhà vệ sinh mà không chịu đi ị", Liễu bí thư sẽ răn dạy ngay mặt, nếu như ai bị Liễu bí thư răn dạy ba lần liên tiếp, cơ hồ đã có thể kết luận, tiền đồ của anh đã đến hồi kết, trong thành phố có rất nhiều bộ môn nhàn tản, rất nhiều "ghế lạnh" đang chờ anh đi ngồi !

Mà điều khiến thị dân bình thường bàn tàn say sưa nhất chính là sự quan tâm của Liễu Tuấn đối với vấn đề dân sinh, cùng với "thuyết pháp chắc chắn" trong thành phố, phàm là quyết định trong thành phố đã đề ra thì phải chấp hành tốt. Tình hình "sấm to mà mưa nhỏ" thậm chí "sét đánh mà không có mưa" tại Ngọc Lan cơ bản là không nhìn thấy.

Có thể Liễu Tuấn không thể giải quyết được toàn bộ phiền của thị dân Ngọc Lan, nhưng lời y đã nói ra đã khiến độ tín nhiệm của thị dân Ngọc Lan đối với đảng uỷ và Chính phủ từng bước tăng trở lại. Điểm này, từ những ngôn luận trên internet có thể nhìn thấy. Trang web dân chúng của quốc gia xưa nay những thứ như hình ảnh và ngôn luận giận giữ, xoi mói có thể thấy khắp nơi, nhưng web dân tại Ngọc Lan, trên thái độ đối đãi với "Thành ủy số 1", ngoài ý muốn vẫn duy trì nhất trí. Rất nhiều web dân còn rất thân mật xưng Liễu Tuấn là "Liễu ca", một số người lớn tuổi thì trực tiếp xưng hô Liễu Tuấn là "Tiểu Liễu", mặc kệ xưng hô ra sao, đánh giá đều là rất cao. Từ khi Liễu Tuấn đến nhậm chức thị trưởng, bộ dạng biến đổi trong một năm của thành phố tất cả mọi người đã rõ như ban ngày. Ngày hôm nay liên hệ theo bổn phận, Lý Đào chủ yếu nói hai vấn đề.

Chuyện thứ 1 là về kiến thiết lại lại tòa Phủ thị chính mới. Kiến nghị này đã có từ hơn 1 năm trước, trải qua lựa chọn nghiêm ngặt và thiết kế kỹ càng, phương án xây dựng tòa đại lâu Phủ thị chính mới, ở trên hội nghị Thường vụ Phủ thị chính và hội nghị thẩm ủy Thành ủy đều thu được nhất trí thông qua, tại trong năm nay sẽ phá thổ động công, miếng đất dưới chân Liễu Tuấn và Lý Đào cũng đã bán ra, người mua chính là "Điền sản Quảng Hạ", cuối cùng Liễu Tuấn cũng tặng thể diện cho Đinh Linh.

Mặc dù nói đại viện Phủ thị chính Thành ủy bán đấu giá vẫn chọn dùng phương thức công khai, nhưng thái độ của Liễu Tuấn vẫn cực kỳ quan trọng. Chung Hải Vận từng rất muốn mua được miếng đất hoàng kim này, cuối cùng Cận Hữu Vi lại quyết định vứt bỏ, không có tranh với công ty điền sản Quảng Hạ.

"Bí thư, cao ốc Phủ thị chính mới, theo kế hoạch của chúng ta là cuối năm sau sẽ đưa vào sử dụng, tuy nhiên theo tiến độ hiện tại thì có hi vọng làm xong sớm hơn. Công ty xây dựng bên kia họ nói sẽ tăng cường thêm nhân công, tăng ca thêm giờ, tranh thủ trước ngày 1-7 năm sau sẽ hoàn thành, sau đó lắp đặt những thiết bị công tác cũng sẽ nhanh hơn, tranh thủ trước lễ Quốc Khánh tòa cao ốc Phủ thị chính mới có thể chính thức bắt đầu sử dụng." Lý Đào mỉm cười nói.

"Có thể sớm mấy tháng đương nhiên là rất tốt, tất cả mọi người đều có phòng mới mà ha ha. . . Nhưng mà thị trưởng, anh phải nhắc nhở người phụ trách của công ty xây dựng, tiến độ công trình muốn nhanh, nhưng vấn đề an toàn không được sơ suất, không thể bởi vì đẩy nhanh tốc độ mà bỏ qua an toàn thi công. Điểm này rất quan trọng, mạng người là quý giá nhất, bất cứ thứ gì cũng không thể trao đổi."

Liên quan đến vấn đề an toàn, Liễu Tuấn vẫn là trước sau như một. Liễu Tuấn tuyệt đối không đồng ý dùng an toàn sinh mệnh của công nhân để đi đổi lấy cái gọi là tiến độ thi công.

Lý Đào liên tục gật đầu: "Đúng vậy, bí thư, tôi đã nhắc với họ, ngoài ra còn báo cho bọn phải thực sự bảo đảm chất lượng thi công. Chúng ta trễ một chút cũng không sao, nhưng chất lượng kiến trúc nhất định phải được bảo đảm, bằnh không, cao ốc Phủ thị chính mà thành vấn đề công trình thì quả là mất mặt!" Nói rồi, Lý Đào bật cười.

Liễu Tuấn cười ha ha: "Thị trưởng chu đáo như thế quả nhiên là tốt. Tuy nhiên tôi nghĩ công ty xây dựng Nhất Kiến sẽ không dám hồ đồ như vậy đâu?"

Lý Đào cười nói: "Mặc dù loại khả năng này rất nhỏ, nhưng nhắc nhở một chút cũng tốt."

Liễu Tuấn liền mỉm cười gật đầu, có thể thấy tâm tình của Liễu bí thư cũng khá vui vẻ


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.