Trừ Yêu Truyện - Thị Chúc Chúc A

Chương 47: Nhét vào sẽ không đau nữa




(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Thân thể bị căng ra để cây gậy vừa cứng vừa nóng chen vào, huyệt khẩu dường như có thể bị xé rách, nóng rát lại rất đau. Tiểu hồ ly cố sức chống đỡ thân thể, cảm thấy khe hở giữa hai chân mình đã tách ra thành một cái miệng nhỏ, thượng thần đỡ côn th*t thô cứng không ngừng thúc vào bên trong. Nàng đau quá, không hiểu vì sao sinh tiểu hài tử lại đau như vậy, nhất định là thượng thần đang trừng phạt nàng tội trộm đồ cho nên cố ý lừa nàng. Tiểu hồ ly rất khổ sở, nàng không muốn sinh con.

Nàng mở miệng kêu to:" Đau quá...Huhu... Ta không muốn sinh hài tử."

Hai chân đạp loạn trên mặt đất, thân mình xoắn tới xoắn lui, thượng thần mới vừa đút được một phần côn th*t vào lại bị vặn liền rớt ra. Quy đầu sung huyết dính dâm dịch chảy ra từ thân thể nàng, đỏ rực lên, cao ngạo thẳng đứng trong không khí trông càng dữ tợn.

Thượng thần thở gấp, sắc mặt chịu đựng nhìn tiểu hồ ly, hắn cúi đầu hôn lên cái miệng nhỏ phấn nộn của nàng, dịu dàng dụ dỗ:"Đút vào là sẽ không đau nữa, nhịn một chút thì sẽ tốt, chẳng lẽ tiểu hồ ly không muốn sinh được một tiểu hài tử đẹp đẽ giống ta sao?

Hai mắt tiểu hồ ly đẫm lệ, mông lung nhìn khuôn mặt thanh tuấn của thượng thần, thật là đẹp, nếu nàng có một hài tử đẹp giống thượng thần, vậy thì nàng sẽ không cần mỗi ngày lo lắng đề phòng chạy tới nhìn lén thượng thần.

"Muốn." Tiểu hồ ly gật gật đầu, nàng lại do dự, mềm mại nói:"Thượng thần nhẹ một chút, mau nhanh bỏ hài tử vào đi."

"Được." Thượng thần nhẹ giọng đáp.

Một lần nữa hắn lại tách hai đùi trắng nõn của tiểu hồ ly ra, đỡ lấy cự vật thô cứng để lên khe thịt nhỏ, cái eo cường tráng đâm về phía trước một phát, quy đầu to lớn đã tiến vào trong hoa huy*t.

"Ưm..." Quy đầu cực đại nhét đầy trong huyệt khẩu, thịt mềm bị căng ra.

Tiểu hồ ly nhíu chặt mày, khẩn trương nắm lớp quần áo dưới thân, đau quá, nhưng nàng muốn chịu đựng, như vậy mới có thể sinh ra một hài tử đẹp đẽ.

Thượng thần bị đường đi nhỏ hẹp kẹp chặt nên thở hổn hển, thật chặt, nơi u mịch này chưa được ai khai phá, mới vừa nhét quy đầu vào đã bị cắn đến gắt gao. Hắn thử đẩy tiếp vào trong nhưng cũng chỉ vào thêm được một chút, chặt đến mức một bước cũng khó đi. Tiểu hồ ly còn luôn không ngừng kêu đau. Thân thể nàng căng cứng lại không thể thả lỏng, cắn chặt hắn thế này làm sao có thể không đau.

"Ngoan, thả lỏng một chút, rất nhanh sẽ không đau nữa." Thượng thần dịu dàng dỗ dành tiểu hồ ly, cúi người phủ lên môi nàng, nhu tình mật ý lưu luyến triền miên.

Tiểu hồ ly nhìn khuôn mặt tuấn tú của thượng thần gần trong gang tấc, nhất thời bị sắc đẹp mê hoặc nên quên kêu đau, ngẩng đầu hôn lên cánh môi khô ráo của hắn, đắm chìm trong nụ hôn nồng nhiệt, thân thể dần dần thả lỏng. Thượng thần triền miên hôn nàng, dưới háng lại tiếp tục tiến lên, chạm đến một lớp vật cản, ánh mắt hắn càng thêm dịu dàng.

Động tác đâm vào không chút lưu tình, rồi lại đem dương căn rút ra một ít, hắn tiếp tục dùng sức hướng vào trong, côn th*t cương cứng thẳng tắp lao đi, đâm thủng lớp chướng ngại.

"Á..." Tiểu hồ ly mở to hai mắt nhìn, khóe mắt trào ra từng giọt từng giọt nước mắt, đau đớn kịch liệt từ hạ thân truyền đến, thân thể nàng run rẩy dữ dội.

Vươn tay xô đẩy ngực thượng thần, tiểu hồ ly khóc sướt mướt nói:"Đau...Hu hu... Ta đau quá, đi ra ngoài... Ta không muốn sinh nữa, tiểu hài tử đẹp giống thượng thần ta cũng không cần."

Đột nhiên thượng thần có chút bất đắc dĩ, khuôn mặt tuấn lãng của hắn cũng không mê hoặc được tiểu hồ ly sao? Nhưng tên đã lên dây, làm sao có thể không bắn.

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.