Trừ Yêu Truyện - Thị Chúc Chúc A

Chương 27: Thật chặt, thật thoải mái (H)




(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); A Lê nhíu mi lại, thống khổ rên rỉ, nàng cảm giác đã bị cắm đến tận cùng, dương căn thô to khiến hoa huy*t tắc nghẽn lại không lưu một chút khe hở, thậm chí nàng có thể cảm nhận rõ ràng được gân xanh nhô lên. Nóng như vậy, nóng đến phát bỏng, làm cho người ta sợ hãi.

Lục Trường Uyên thở hổn hển, cúi đầu nhìn nơi hai người kết hợp, hoa huy*t nhỏ hẹp của A Lê đã bị dương v*t cương cứng của hắn căng ra khiến huyệt khẩu mềm thịt mỏng lại giống như trong suốt, phảng phất như sắp nứt. Nhưng là, dương căn của hắn vẫn còn một đoạn đang lõa lồ bên ngoài, kêu gào, bành trướng, khát vọng muốn nhanh chóng cắm vào thân thể A Lê, muốn được nàng gắt gao vây lấy. Tách hai chân A Lê lớn ra chút nữa, hắn hạ eo hướng phía trong đẩy thêm vài phần.

"A..." Tức khắc A Lê trợn tròn mắt, cắn môi khóc ra tiếng, "Không cần... Không cần vào nữa, sắp hỏng rồi...."

Nàng đạp loạn hai chân, dùng tay xô đẩy ngực hắn, hoàn toàn không phối hợp. Nàng không ngừng giãy giụa, vặn vẹo thân mình, trong lúc vô ý lại đem dương căn dữ tợn kia kẹp càng chặt thêm.

"Hừ..." Lục Trường Uyên kêu lên một tiếng, bị nàng kẹp đến mức trên trái nổi đầy gân xanh, thật chặt, tường thịt gắt gao áp bách dương căn hắn, thiếu chút nữa không nhịn được mà bắn ra, thật là xứng với cái danh yêu tinh.

Hắn thở dồn dập hổn hển, nhẹ dỗ dành nàng:"Được được, ta không đi vào, ngươi thả lỏng một chút, đừng cắn chặt như vậy."

A Lê khụt khịt, thử thả lỏng thân thể, mở hai chân lớn hơn chút nữa. Giữa hai chân kia thực là quang cảnh mê người, huyệt khẩu hồng nộn, nhỏ hẹp run rẩy chứa đựng cự vật của hắn, cố sức nuốt lấy. Hô hấp Lục Trường Uyên đục ngầu, tức khắc đỏ mắt, nằm trên A Lê kích thích phần hông, bắt đầu đưa đẩy. Cự vật thô căng đả thông đường đi, ở giữa hoa huy*t ra ra vào vào, nhanh chóng chạm đến hoa tâm kiều nộn, hai quả trứng đồng thời đánh lên thân thể khiến âm thanh vang to.

"Ư...A a a...Đừng nhanh như vậy...Chậm một chút...Ư..."

Quá nhanh, vì Lục Trường Uyên uống xà huyết nên cả người đều hưng phấn, chỉ biết không ngừng chọc vào rút ra, hoàn toàn không biết thế nào là thương hoa tiếc ngọc, cũng không hề sử dụng kỹ xảo gì đáng nói. A Lê bị động tác lỗ mãng của hắn đâm cho khóc thút thít, cái miệng nhỏ hồng khẽ nhếch, phát ra những tiếng kêu động lòng người.

Lục Trường Uyên thở hổn hển, cúi đầu cắn vành tai nàng, giọng nói khàn khàn:"A...Tiểu hồ ly, bên trong ngươi thật mềm, thật chặt, thật thoải mái, ta vẫn còn muốn đi vào..."

Dứt lời, hắn cử động phần hông, hung hăng dùng sức hướng vào sâu tận cùng bên trong, khai phá cung khẩu nhỏ hẹp.

"Ách a..." A Lê khẽ rên một tiếng, lưng cong lên theo phản xạ, thân thể như bị lưỡi dao sắc bén bổ ra, nàng đau đến mức toàn bộ thân thể đều run rẩy.

Mười ngón tay bạch ngọc bóp chặt cánh tay Lục Trường Uyên, nàng gian nan thở phì phò, khóc lóc lên án Lục Trường Uyên:"Đạo trưởng, ta đau qua...Huhu, không có chút thoải mái nào...Ta từ bỏ..."

"A...Thật chặt, toàn bộ đều đi vào, tiểu hồ ly ngươi kẹp ta thật thoải mái." Lục Trường Uyên thỏa mãn, cúi đầu nhìn chỗ hai người kết hợp, dương căn của hắn đã hoàn toàn chôn sâu trong nàng, bị nàng gắt gao vây lấy. Chỗ đó của nàng cực nhỏ, vừa chặt vừa mềm, lại vừa ấm vừa ướt, càng sâu bên trong càng chặt, căng chặt khiến hắn tê dại đến tận xương.

Quá mức thỏa mãn, dục vọng đã khống chế thần trí hắn, muốn dừng mà không được. Hắn bóp lấy eo nhỏ của nàng, đem hạ thân nàng dính lại chặt chẽ, nhanh chóng cử động hông bắt đầu mạnh mẽ luận động, nhiều lần đều là đâm sâu đến tận gốc rễ, mạnh mẽ va chạm với cổ tử cung, dâm dịch trong suốt bắn ra, tưới ướt nơi riêng tư hai người đang chặt chẽ kết hợp.

"A a...Nhẹ một chút... Ô..." A Lê bóp cánh tay Lục Trường Uyên, móng tay cắm sâu vào da thịt, nàng có cảm giác mình sẽ bị hắn làm đến chết, sâu trong cung khẩu bị đâm đau đến tê liệt.

A Lê bị hắn dũng mãnh đâm cho lay động không thôi, hai quả đào tròn trịa trước ngực theo động tác thọc vào rút ra mà nhảy lên, như tiểu bạch thỏ trắng trẻo, đáng yêu mê người. Cổ họng Lục Trường Uyên khô khốc, hắn cúi đầu ngậm lấy một bên phấn nộn, dùng sức liếm mút, trong thân thể nổi lên cảm giác muốn bạo ngược nàng làm hắn nhịn không được cắn một cái. Đồng thời dưới thân dùng sức đâm vào chỗ sâu, quy đầu góc cạnh cọ vào cổ tử cung kiều nộn, chen vào miệng tử cung nhỏ hẹp.

"A a..." A Lê đột nhiên hét lên một tiếng, cả người run run lên, trong đầu chợt mê man, hoa huy*t điên cuồng co rút lại, gắt gao cắn lấy dương căn đang chôn trong cơ thể, một dòng nước ấm phun ra, tưới lên đỉnh mã mắt căng trướng.

"Hừ..." Lục Trường Uyên kêu một tiếng, đường đi đột nhiên co rút thiếu chút nữa khiến hắn không nhịn nổi, hắn nặng nề thở, tạm thời bất động chôn sâu trong cơ thể nàng, hưởng thụ cảm giác khi nàng đạt đến cao trào rồi siết chặt lấy hắn, khoái cảm không ngừng xâm chiếm.

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.