Lúc Dung An đưa Kỳ Lân quả cho mấy vị đường ca, Mặc Sĩ Phong và Dung lão gia tử cũng đã nói chuyện xong. Vừa ra ngoài, đã thấy bọn Dung Khải cầm Kỳ Lân quả trong tay, đại đế liếc mắt một cái đã nhìn ra Kỳ Lân quả trong tay bọn họ là Dung An đưa.
“Vẫn còn?” Mặc Sĩ Phong tuy không thường xuyên vào không gian của Dung An, nhưng cũng có thấy đám linh thực đó. Chỉ chưa đếm trên cây có bao nhiêu Kỳ Lân quả mà thôi, cây ăn quả Kỳ Lân thường không kết ra nhiều trái cao cấp cùng một lúc, may mắn thay, trong không gian của Dung An chỉ có một ít cây ăn quả Kỳ Lân, nếu không cũng không thể lấy ra nhiều Kỳ Lân quả cấp 7 như vậy.
Mặc Sĩ Phong có chút chua xót, lúc đính hôn, tiểu vương hậu cũng cho mình Kỳ Lân quả cấp 7. Nhưng đó là 5 năm trước, bản thân hắn cũng hiểu, khi đó tiểu vương hậu có thể lấy ra Kỳ Lân quả cấp 7 đã không tệ rồi.
“Chỉ mấy quả này,” Dung An nhìn Mặc Sĩ Phong, còn tưởng đối phương vẫn đang trò chuyện với tổ phụ, “Anh muốn sao?”
“Muốn!” Thứ đường ca tiểu vương hậu có, hắn sao có thể không có, Mặc Sĩ Phong quyết đoán đẩy mấy người bên cạnh Dung An ra, ngồi xuống cạnh tiểu vương hậu, “Nhưng đợi trở về mới lấy.”
Hai người lấy riêng, đại đế tỏ vẻ hắn còn có thể đi vào không gian của tiểu vương hậu một chuyến. Giúp tiểu vương hậu hái linh quả trong không gian, đây cũng là một loại tình thú.
“Trở về lấy cấp cao hơn?” Dung Duệ nói giỡn, “Tiểu An, em sẽ không làm tổn thương trái tim chúng ta ha?”
“Cũng không có cấp cao gì, lớn lắm chỉ là cấp 7,” Dung An thành thật trả lời, “Còn là sơ giai.”
Không gian tuy rằng mở rộng hơn một chút, nhưng cấp bậc linh quả vẫn chưa tăng trên diện rộng, nhưng vào lúc này, có thể vượt qua cấp 6 và cấp 7, đã không tệ rồi.
Thấy Dung An có vẻ không vui lắm, Dung Uyên yên lặng nhìn Dung An, sau đó tiếp tục nhìn Kỳ Lân quả trong tay, quyết định nên ăn thế nào, khi nào thì ăn. Dung Uyên cũng không phải chưa ăn Kỳ Lân quả, chỉ là ăn do nhân công nuôi trồng, không phải từ thiên nhiên.
“Còn có một ít cấp thấp, chỉ có thể xem như hoa quả bình thường để ăn,” Dung An thấy Dung Uyên nhìn chằm chằm Kỳ Lân quả, hắc tuyến, “Có thể cho các anh một ít.”
“Quá lãng phí!” Dung Duệ mãnh liệt chỉ trích hành vi này, “Có thể mang ra ngoài bán, không ít kẻ có tiền thích ăn loại linh quả này, tiền không là vấn đề.” Bản thân Kỳ Lân quả vốn đã đắt hơn linh quả thông thường, Dung Duệ cho rằng đây là một cơ hội kinh doanh rất tốt, “Nếu em sợ phiền toái, anh có thể giúp em, tiền bán được, em giữ làm tiền riêng.”
Mặc Sĩ Phong tự hỏi tiểu vương hậu có phải rất thiếu tiền hay không, Dung Duệ sao lại xúi giục tiểu vương hậu như thế, huống chi hắn đã mở cho tiểu vương hậu một shop online, cũng có nhân viên chuyên môn trợ giúp tiểu vương hậu, cơ bản không cần dựa vào Dung Duệ.
“Một chuyện nhỏ mà thôi,” Mặc Sĩ Phong vội nói, “Đã xử lý.”
Dung Duệ trừng lớn mắt liếc đại đế, nhưng lại thua dưới ánh mắt lạnh nhạt của đối phương, “Tiểu An à, nếu đại đế đã giúp em xử lý tốt.”
“Duệ ca……” Thay đổi thiệt nhanh, Dung An không thể không cảm thán đại đế cường đại, một ánh mắt là có thể làm người khác khuất phục, chỉ là Duệ ca có phải quá không được việc hay không.
Người một nhà ngồi trò chuyện với nhau một lúc, Mặc Sĩ Phong chuẩn bị đưa Dung An về hoàng cung, còn tiếp tục nói nữa, những người này chắc chắn sẽ bảo tiểu vương hậu ở lại, bản thân hắn có lẽ sẽ phòng không gối chiếc. Đại đế tỏ vẻ đây là chuyện lớn có hại cho tinh hệ, vì tương lai tinh hệ, bọn họ vẫn nên sớm về hoàng cung.
Đối với việc đại đế sốt ruột về hoàng cung, Dung An không nói thẳng để đại đế ở lại, Dung gia cùng hoàng cung khá gần, có thể thường xuyên trở về. Trở lại hoàng cung, biểu tình Mặc Sĩ Phong trở nên nghiêm túc, làm Dung An tưởng xảy ra chuyện lớn gì.
“Chúng ta có thể sẽ không có con quá nhanh.” Mặc Sĩ Phong thở dài, hôm nay sau khi nghe Dung lão gia tử nói xong, hắn nghĩ vẫn nên đem chuyện này nói cho Dung An.
“Cái gì?” Dung An khó hiểu.
“Năm đó ta với đường ca Dung Khải của em lên chiến trường, bị thương.” Mặc Sĩ Phong ho nhẹ.
“Kỳ thật anh thích là Khải ca?” Dung An não động mở rộng, “Anh vì cứu anh ấy nên bị thương?”
Mặc Sĩ Phong thiếu chút nữa bị sặc nước miếng của mình, tiểu vương hậu nghĩ cái gì vậy, “Không phải, chỉ là chấn thương bình thường, với đường ca của em cũng chỉ là bằng hữu!”
“Ồ.” Dung An gật đầu, còn tưởng đối phương muốn nói với mình chuyện lớn gì.
Xem ra tiểu vương hậu còn chưa hiểu ý mình muốn nói, Mặc Sĩ Phong lại giải thích, “Chỉ là chịu chút chấn thương, có ảnh hưởng đến xác suất sinh dục, nên trong thời gian ngắn có thể sẽ không có con.”
“Ừm,” Dung An lại lần nữa gật đầu, “Nếu em có bé con, đó nhất định là của người khác.”
Mặc Sĩ Phong bị lời của Dung An chọc cười, việc này làm hắn nghĩ đến lời Dung Khải và Dung lão gia tử từng nói, bọn họ hình như đặc biệt chấp nhất với loại phương thức nói chuyện này, “Dù em có bé con, đó cũng là của ta, chỉ là xác suất thấp, cũng không phải sẽ không có con.”
“Cái này cũng tốt.” Dung An tuy rằng chấn động với lời Mặc Sĩ Phong nói, nhưng sau đó lại bình tĩnh, cậu vốn dĩ cũng không muốn nhanh như vậy đã có con. Nếu không thể sớm có con, vậy thì chờ. Sớm hay muộn cũng phải sinh, không phải nói tương lai Già Mã Tinh hệ gắn liền với Phệ Thiên Mãng sao.
“Không để ý?” Mặc Sĩ Phong lo lắng.
“Anh không phải không lo lắng sao.” Dung An xem thường, đại đế cũng không lo lắng, vậy mình sốt ruột làm gì. Đại đế nhất định có biện pháp giải quyết, huống chi việc này cũng không phải một mình cậu sốt ruột là được.
Đại đế tỏ vẻ phản ứng của tiểu vương hậu rất khác so với hắn tưởng tượng, “Vậy không cần quan tâm nữa.”
Xác thật không cần quan tâm, bởi vì không tới một tháng, Dung An ngủ ngủ liền biến thành Kỳ Lân, còn ngủ một ngày một đêm cũng chưa tỉnh. Mặc Sĩ Phong vốn tưởng tiểu vương hậu giống như thường ngày, chỉ là tiểu vương hậu luôn bất tỉnh, đại đế khó tránh khỏi cảm thấy nôn nóng, cuối cùng vẫn mời bác sĩ đến khám.
Vừa khám, bác sĩ nói rằng tiểu vương hậu mang thai. Mặc Sĩ Phong kinh ngạc, bác sĩ này cũng biết tình huống thân thể hắn, hẳn là không nhanh như vậy đâu, thiệt vui sướng!
“Thánh bạch Kỳ Lân là Kỳ Lân có độ dung hợp gien thú nhân mạnh nhất, giá trị dựng dục cũng cực cao,” lão bác sĩ không muốn nhìn bộ dáng ngu xuẩn của đại đế nữa, sau khi ông biết bạn lữ mệnh định của đại đế là Kỳ Lân, ông liền thở phào nhẹ nhõm, sau này lại biết đế hậu là thánh bạch Kỳ Lân, ông triệt để không lo lắng hiệu suất sinh dục của đại đế thấp hay cao nữa, sinh mệnh của bản thân vốn là phải tự mình tìm đường ra, “Thần thú phù hộ.”
Lão bác sĩ nói đây là thần thú phù hộ, cho đại đế một bạn lữ là thánh bạch Kỳ Lân, nếu không Già Mã Tinh hệ rất có khả năng đi về hướng hủy diệt.
“An hiện tại thế nào?” Đại đế lo lắng nhất vẫn là thân thể tiểu vương hậu, tiểu vương hậu hiện tại vẫn chưa tỉnh, “Có vấn đề gì không?”
“Vương hậu tuy rằng đã thành niên, nhưng tuổi vẫn còn quá nhỏ,” lão bác sĩ cảm khái, “Hơn nữa tiểu thú nhân đều cần hấp thu năng lượng từ cơ thể mẹ, vương hậu trong khoảng thời gian ngắn này sẽ cảm thấy mệt mỏi, tận lực cung cấp năng lượng từ cơ thể mẹ, đặc biệt là thai đầu, không nên duy trì hình người trong thời gian dài, một ngày hai mươi bốn tiếng đồng hồ, tốt nhất nên duy trì hình thái Kỳ Lân mười giờ.”
Dung An đang ngủ say không biết chuyện xảy ra bên ngoài, trong mơ cậu thấy không gian của cậu xuất hiện một quả linh quả cực lớn. Hình thái Kỳ Lân của cậu làm thế nào cũng không ôm được, muốn quay quay linh quả, linh quả lập tức lăn ra thật xa. Fuck, loại trái cây này sao lại lăn nhanh như vậy. Dung An vội đuổi theo linh quả, nhưng dù có đuổi thế nào cũng không đuổi kịp. Chờ khi cậu đuổi tới lại tỉnh dậy, vừa vặn thấy đại đế kích động bắt lấy móng vuốt của mình, khó trách cậu đuổi cả buổi cũng không kịp, đều do móng vuốt bị người ta nắm.
Dung An đột nhiên rút móng vuốt của mình trong tay đại đế ra, nhảy xuống giường, muốn biến thành hình người, kết quả phát hiện bản thân làm thế nào cũng không biến được! Lại làm sao vậy, đoạn thời gian trước bởi vì thành niên nên không biến về hình người được, hiện tại lại như thế. Dung An rất không vui, vì sao phải là hình thái Kỳ Lân.
Mặc Sĩ Phong thấy Dung An nhảy xuống giường, vội đi đến bế Dung An lên, cẩn thận nhìn Dung An, xem có xảy ra vấn đề gì không.
‘Lại không biến về được.’ Dung An nhe răng, việc này là một việc đau đớn không thể giải thích đối với Kỳ Lân.
“Qua hai giờ, chắc có thể biến về hình người,” lão bác sĩ dặn dò, “Chú ý một chút, ăn một ít thịt dị thú cao cấp, hầm thật mềm.”
Dạ dày Kỳ Lân cứ yếu ớt như vậy, lực tiêu hóa cũng không tốt như thú nhân. Lão bác sĩ lo lắng những người này không chú ý, cho Kỳ lân ăn cái loại thịt dị thú mà Kỳ Lân cắn không đứt ấy, hàm răng dễ bị nát.
Dung An nghe lời lão bác sĩ nói, nghĩ rằng bản thân mấy ngày nay kén ăn không đủ dinh dưỡng, nên mới không biến về hình người được. Yên lặng liếm móng vuốt, hôm nào cậu lại ăn một ít thứ mình không thích ăn, nhất định không thể không biến về hình người, đây là việc rất mất mặt.
“Được.” Mặc Sĩ Phong đáp, tiểu vương hậu muốn ăn cái gì, thì hẵn sẽ tìm cái đó cho tiểu vương hậu ăn.
Chờ sau khi lão bác sĩ rời đi, Dung An còn không biết bản thân mang thai, đại đế cũng không nói cho Dung An, ngược lại phân phó phòng bếp chuẩn bị thức ăn cho Dung An.
Trong hai giờ, Mặc Sĩ Phong vẫn yên lặng nhìn chằm chằm Dung An, mà Dung An cũng yên lặng co người lại, ôm lấy cái đuôi của mình. Đại đế lại động kinh, Kỳ Lân không cần phải quan tâm Phệ Thiên Mãng, đây là ý nghĩ của Dung An, mỗi lần biến thành Kỳ Lân đều bị người khác nhìn chằm chằm như vậy, Dung An tỏ vẻ mỗi lần cậu mất mặt đều bị đại đế nhìn thấy, cả đời này chỉ có thể trói chặt với đối phương, không thể đi tìm người khác.
Hai giờ sau, Dung An cuối cùng cũng biến được về hình người, tự thở phào nhẹ nhõm một hơi. Sau khi hạ nhân bưng đồ ăn vào, Dung An há miệng thật to ăn hết, không thích cũng nuốt xuống luôn, nhất định không thể để loại tình huống không biến được về hình người này xuất hiện nữa.
“Chậm thôi,” thấy Dung An bị sặc, đại đế vội vỗ lưng Dung An, “Không vội.”
“Không được nói với người khác!” Dung An trừng mắt nhìn Mặc Sĩ Phong, “Chỉ là hai giờ không thể biến thành hình người, cái này không phải chuyện gì lớn.”
“Sao không phải chuyện lớn?” Mặc Sĩ Phong ngẩn người, sau đó hiểu rõ ý đối phương, bỗng nhiên không nghĩ sẽ nói việc mang thai cho tiểu vương hậu biết, “Bọn họ còn dám cười nhạo em? Mấy tên thú nhân đó không phải còn bị người ta đánh đến biến thành hình thú sao.”
“Đó không giống.” Dung An nói thầm, làm sao có thể giống được, bị đánh đến biến thành hình thú, đây là sở thích của thú nhân, là do thực lực không bằng người khác nên mới như vậy, cũng không phải chuyện nhỏ thường ngày. Dung An nhớ lão bác sĩ đã nói, Kỳ Lân cũng phải ăn thịt dị thú cao cấp để bổ sung năng lượng, vậy cậu sẽ ăn một ít, chỉ cần hầm mềm là được, cắn đứt, vậy sẽ không cần lo lắng nát răng.
Không có biện pháp, Dung An nghe đến thịt dị thú cao cấp, liền nghĩ đến những năm cậu phải ăn thịt dị thú trung cấp cao cấp kia, khi đó, cậu còn tưởng mình là thú nhân. Mỗi lần ăn thịt dị thú, đều là căng da đầu mà ăn, sau khi ăn xong sẽ đoán xem hàm răng của cậu có thể kiên trì tới lúc nào.
Hoàng thất không thông báo tin đế hậu mang thai ra ngoài, Mặc Sĩ Phong không muốn tuyên bố quá sớm. Huống chi hắn và tiểu vương hậu kết hôn chưa bao lâu, dân chúng chắc chắn không nghĩ đến bọn họ nhanh vậy đã có tiểu Phệ Thiên Mãng, nhiều lắm là nghĩ qua một hai năm nữa, đế hậu mới mang thai.
Nhưng mà hoàng thất không tuyên bố tin đế hậu mang thai, trên mạng lại xuất hiện tin xác suất sinh dục của đại đế cực thấp. Việc này làm không ít dân chúng lâm vào khủng hoảng, bất luận là đại đế hay là đế hậu, dân chúng cũng không muốn một trong hai người có xác suất sinh dục thấp, điều này có nghĩa là hy vọng tương lai của Già Mã Tinh quá xa vời.
Các vị trưởng lão ở viện Trưởng lão vừa biết tin tức này, trước tiên phái người điều tra rõ ràng, đồng thời cũng lục tục vào cung, bọn họ cần phải biết rõ ràng chuyện này. Bên trong các vị trưởng lão, cũng chỉ có đại trưởng lão biết sự tình từ đầu tới cuối của việc này, xác suất sinh dục đại đế thật sự là rất thấp.
Đại trưởng lão, nhị trưởng lão cùng đại đế ba người ngồi trong thư phòng, nhị trưởng lão vẻ mặt ngưng trọng, “Đại đế, chuyện này là thật?”
“Thật.” Mặc Sĩ Phong gật đầu.
“May mắn bạn lữ mệnh định của ngài là thánh bạch Kỳ Lân,” nhị trưởng lão bỗng nhiên nói một câu như vậy, “Nếu không dân chúng rất thể sẽ giận chó đánh mèo lên đế hậu, cho rằng xác suất sinh dục của đại đế có thể thấp một chút, nhưng giá trị dựng dục của đế hậu phải cao.”
Lời nhị trưởng lão nói rất có lý, khi lâm vào tuyệt vọng mọi người sẽ tìm cái cớ khác để gây mê mình, thậm chí còn nghĩ đến đại đế có phải nên ở chung với những người khác hay không. Dù đại đế cùng những người khác không thể sinh con, nhưng ngựa chết chữa thành ngựa sống, chung đụng với vài người, trong lịch sử không phải không xảy ra, chỉ là phương pháp này một chút tác dụng cũng không có.
Đúng lúc này, quang não đại đế vang lên, thì ra đại đế cũng đã cho người điều tra, bây giờ, tin tức liên quan đã gởi đến quang não của đại đế, “Trên đời này, luôn có vài người không chịu cô đơn.”
Người tiết lộ tin tức trên mạng, không phải ai khác, đúng là Lâm Hoa Nam bị Lâm gia nhốt tại trong nhà. Lâm lão gia tử cũng không biết từ chỗ ai biết được đại đế năm đó bị thương làm cho xác suất sinh dục giảm thấp, vừa vặn bị Lâm Hoa Nam đi ngang qua nghe được, Lâm Hoa Nam liền gửi lên mạng.
Đoạn thời gian này, trong đầu Lâm Hoa Nam đều trống rỗng, không biết mình có thể làm gì, không thể nghiên cứu linh thực, y đã phế. Tâm tình không tốt y cũng không muốn để người khác sống yên, muốn nhìn Dung An bất hạnh, dù Dung An gả cho đại đế trở thành đế hậu, dù giá trị dựng dục của đối phương cao thì sao nào, xác suất sinh dục của đại đế quá thấp, thánh bạch Kỳ Lân cũng không dễ dàng sinh hậu đại Phệ Thiên Mãng. Lâm Hoa Nam cũng không nghĩ việc này sẽ mang đến chấn động lớn cho toàn bộ Già Mã Tinh hệ, càng không lo lắng dân chúng Già Mã Tinh hệ sẽ lâm vào khủng hoảng.
“Tiểu vương hậu đã mang thai,” không đợi đại trưởng lão lên tiếng, Mặc Sĩ Phong trực tiếp nói cho hai vị trưởng lão trước mắt, “Chờ lát nữa sẽ tuyên bố tin tức.”
Già Mã Tinh hệ cũng không có tập tục trước khi mang thai mấy tháng không thể tuyên cáo tin tức, mang thai sinh con ở Già Mã Tinh hệ là một chuyện vui lớn, đặc biệt là đế hậu mang thai, việc này cũng đủ làm người Già Mã Tinh hệ cao hứng thật lâu, bọn họ đều kỳ vọng đế hậu sớm sinh tiểu Phệ Thiên Mãng.
Lúc Dung An nhìn thấy tin hoàng thất tuyên bố với truyền thông, cậu chỉ nghĩ đại đế sao lại rải lời nói dối lớn như vậy, đến lúc đó bọn họ tìm ở đâu ra một tiểu Phệ Thiên Mãng, cũng không thể tìm loài rắn khác giả mạo, vừa nhìn đã lộ. Bằng không lúc đến ngày sinh thì nói sinh ra giống cái, giống cái không có hình thú, vậy không cần lo lắng bị vạch trần. Dung An càng nghĩ càng cảm thấy ý sau có khả năng rất lớn, mà dù vậy thì vẫn có vấn đề, bọn họ đến chỗ nào ôm một giống cái, hơn nữa giống cái kia ít nhất phải giống cậu hoặc là đại đế.
Ngốc ở Ngự Hoa Viên Dung An vừa vặn thấy Hoa Giác đi ngang qua, vội vẫy vẫy Hoa Giác, “Hoa gia có phải có giống cái hoặc là á thú nhân mang thai không?”
“Không có,” Hoa Giác lắc đầu, “Phải tìm bạn cùng chơi cho tiểu vương tử?”
“Không, tìm tiểu vương tử!” Dung An xem thường, “Biểu ca anh ở trên mạng tuyên bố anh ấy có con, vậy phải đến chỗ nào tìm cho anh ấy một đứa a.”
Dung An tất nhiên không cho rằng đại đế chạy đi sinh với người khác, dù có cũng sinh không ra, đây là đại đế vì ứng phó cửa ải khó khăn trước mắt nên nói bừa, việc này lại khó xử hắn.
“Trong bụng anh!” Hoa Giác nghi hoặc, “Còn muốn đi tìm chỗ nào?”
Dung An cúi đầu nhìn cái bụng xẹp lép của mình, hắc tuyến, “Tôi lại không mang thai.”
“Không phải…… Từ từ,” Hoa Giác càng thêm nghi hoặc, “Chị dâu, anh không phải đã mang thai?”
“Đó là biểu ca anh gạt người,” Dung An giải thích, “Không phải lo lắng dân chúng khủng hoảng sao? Cho nên liền……”
“Dừng!” Hoa Giác đánh gãy lời Dung An, “Một tháng trước bác sĩ không phải đã kiểm tra ra, anh mang thai sao, chẳng lẽ sinh non?”
“Cái gì?” Dung An nhíu mày, nói mê sảng gì vậy, bản thân mang thai sao cậu lại không biết.
“Biểu ca còn cố ý dặn dò phòng bếp phải chuẩn bị thức ăn dựng phu cho anh,” Hoa Giác nói, “Anh không phải mỗi ngày đều duy trì hình thái Kỳ Lân trong thời gian dài à, đó là vì bảo hộ đứa con trong bụng.”
Dung An ngốc lăng, cậu vẫn cho rằng bản thân vì thiếu dinh dưỡng nên mới biến thành cái dạng này. Không nghĩ tới là do mang thai, huống chi đại đế cũng nói xác suất sinh dục của hắn thấp, bọn họ có thể không có con quá nhanh. Lời này mới nói bao lâu a, Dung An không cho rằng mình sớm như vậy có bé cưng.
Lúc này, Hoa Giác nhìn thấy Dung An ngốc lăng, hắn nháy mắt hiểu rõ, có lẽ biểu ca không nói cho chuyện chị dâu mang thai cho anh ấy.
“Biểu ca là muốn cho anh kinh hỉ đó, cũng không muốn anh bị áp lực quá lớn,” Hoa Giác vội giải thích, “Nhất định là vì như vậy.”
Dung An bất chấp Hoa Giác đang nói cái gì, cậu cần phải đi tìm đại đế, này đều cái quỷ gì ấy, cậu sao có thể mang thai nhanh thế.
“Chị dâu……” Hoa Giác thấy Dung An chạy nhanh, vội đuổi theo Dung An, “Chậm một chút.”
Cho nên, khi Mặc Sĩ Phong vừa mới tiễn hai vị trưởng lão xong, hắn liền thấy tiểu vương hậu chạy như bay đến chỗ mình, vội tiến lên ôm Dung An, sợ đối phương té ngã.
“Không cho chạy,” Mặc Sĩ Phong vội nói, “Trong bụng em còn có một đứa.”
“Cái gì?” Dung An mở to hai mắt nhìn Mặc Sĩ Phong.
“Em đã có tiểu Phệ Thiên Mãng!” Mặc Sĩ Phong tỏ vẻ lời này vẫn nên nói cho rõ, đỡ phải làm tiểu vương hậu nghĩ hắn nói dối, “Con ruột của chúng ta.”
“Không có khả năng!” Dung An lắc đầu, “Anh không phải nói……”
“Em là thánh bạch Kỳ Lân,” Mặc Sĩ Phong cường điệu, “Độ dung hợp cao, có thể kích thích hoạt tính tinh tử.”
Giờ phút này, trong lòng Dung An có vạn con thảo nê mã chạy như bay qua, cái gì gọi là độ dung hợp cao, cái gì gọi là kích thích, cậu sao lại không biết mấy thứ này. Đã nói, trong thời gian ngắn sẽ không có bé cưng, kết quả…… Dung An sửng sốt trong chốc lát, sau đó hoa hoa lệ lệ mà té xỉu, Mặc Sĩ Phong sợ choáng váng vội vàng bế Dung An lên.
Nhìn thấy một màn này Hoa Giác tự giác đi tìm bác sĩ, nếu biểu ca biết việc này là hắn nói cho tiểu vương hậu biết, hắn nhất định sẽ bị ngược rất thảm.