Trọng Sinh Từ Orochimaru Bắt Đầu

Chương 69: Chiến với Mandara - 2




Rồi sau đó hai người không bàn mà hợp, động tác nhất tề cùng khởi công kích, cả hai giáp mặt, khổ vô cung kiếm va chạm vào nhau phát lên hỏa hoa.

Nhưng Mandara đã đáng sợ hơn, với sự tăng phúc của Mangekyou Sharingan từ mắt trái khiến cho động thái thị lực của hắn trở nên nhanh nhạy hơn, động tác càng thêm đáng sợ, lưu loát và độc ác.

Nhoáng cái chỉ với vài lần trượt kiếm đã khiến cho Orochimaru trở tay không kịp, thậm chí ngay cả việc phòng thủ cũng là một điều khó khăn, bất đắc dĩ Orochimaru chỉ có thể tránh đi chỗ yếu hại.

Nhưng đòn vung kiếm đó của Mandara cũng làm Orochimaru trọng thương, chỉ một kiếm chém ngang, hai nửa thân thể Orochimaru đã tách rời.

“ Chém eo!” Mandara mặt vô biểu tình.

Vốn dĩ hắn định bồi thêm một đợt tấn công khách, nhưng may thay Orochimaru thân thể đã bộc phát lên cường đại màu đen Chakara, từng điều tựa như sắt thép kim cương xiềng xích xuất hiện bao bọc lấy hai nửa của cơ thể Orochimaru.

Giữa hai miệng vết thương, từng điều im cương xiềng xích duỗi dài kết nối với nhau tựa như sợi tơ kéo hai nửa thân thể hắn lại với nhau.

Màu đen Chakra xiềng xích tan đi, để lộ ra thân ảnh của Orchimaru hoàn hảo không chút tổn hao nào.

“ Thật không thoải mái chút nào, đây là lần thứ mấy ta bị thương như vậy rồi” Orochimaru vừa nói vừa vặn eo, bình chỉnh nốt những phần lệch lạc của cơ thể, cả người hắn bốc lên kinh người nhiệt lượng để chữa trị tổn thương cũng như cố gắng không gây ám thương cho cơ thể.

“ Ngươi bây giờ vẫn còn chưa nhận ra sự chênh lệch giữa hai ta, hay đi theo ta, phụ tá cho ta thống nhất nhẫn giới, ta sẽ đáp ứng những điều ngươi muốn.” Mandara đứng nguyên tại chỗ vẫn cố gắng dụ hoặc mời chào.

“ Ngươi tưởng mỹ, ta rất tò mò, hẳn là ngươi biết ta có Phi Lôi Thần chi thuật, nếu muốn chạy chốn ngươi hẳn không có khả năng ngăn cản được, vậy tại sao ngươi vẫn mạo hiểm bại lộ thân phận để bắt ta.” Orochimaru không cho là vậy, đối với đã biết trước cốt truyện hắn mọi lời nói đều là xàm ngôn, Mandara không có thứ gì để hấp dẫn hắn cả.

Đương nhiên ngoại trừ thập vĩ thân xác, nhưng nghĩ đến chắc hẳn Mandara không thể nào hiện tại cho hắn tiếp xúc thứ đó.

“ Bởi vì ta biết ngươi sẽ không cưỡng lại nổi dục vọng muốn biến cường, có thể ngươi từ chối ta nhưng sâu thẳm trong linh hồn ngươi đang mách bảo ngươi nên đi theo ta.” Mandara mê hoặc nói.

Thực ra sở dĩ hắn giám xuất hiện không phải vì cái gì mệnh trung chú định hay đáy lòng mách bảo, mà là hắn đoán được Orochimaru sẽ ở lại.

Đúng vậy là ở lại đối chiến với hắn, cùng là thiên tài Mandara rất hiểu tính cách của Orochimaru, bởi vì là thiên tài nên hắn có lòng kiêu ngạo, bởi vì là thiên tài nên hắn có ý chí muốn vươn lên, muốn khiêu chiến thử thách.

Cho nên lần đối chiến thủy ảnh đó Orochimaru có thể lựa chọn rút lui nhưng hắn không làm, bởi vì hắn muốn biết tầm của mình ở đâu, biết thực lực mình thế nào, biết mình cần phải nỗ lực ra sao.

Đương nhiên kiêu ngạo cũng có giới hạn, Orochimaru không ngông cuồng đến mức không biết trời cao đất dày, coi mình là nhân vật chính lâm trận có thể đột phá, não tàn mà tự làm khổ mình liều bác tính mạng.

Chính vì điều tra qua Orochimaru cho nên Mandara có thể đại khái đoán được tính cách của Orochimaru, đây cũng là một phần thực lực của Ninja, nắm bất được tình báo của đối phương.

Nhờ đó hắn có thể chắc chắc Orochimaru khi gặp hắn sẽ không ngay lập tức lâm chận mà chạy, và... chỉ cần Orochimaru không lâm trận bỏ chạy như vậy tất cả mọi thứ hắn đều sở điều khiển trong tay. Mandara ánh mắt sắc lạnh chợt lóe lên, tự tin mỉm cười.

“ Ngươi tiếp tục nói, ta nghe đây.” Orochimaru bĩu môi, cả người nổi lên từng điều màu vào kim cương xiềng xích.

Từng điều kim cương xiềng xích tụ lại với nhau thành một chỉnh thể chẳng mất bao lâu một đầu hoàng kim con rắn khổng lồ xuất hiện trước mặt Mandara, uy áp đè ép lấy hắn.

Đối mặt với hoàng kim cự mãng uy áp Mandara tỏ vẻ không hề hấn, cả người bình chân như vại, vẻ mặt điềm tĩnh mà chiêm ngưỡng trước mắt điều cự mãng.

“ Đây có vẻ như ngươi cải tiến từ Mộc Long thuật của tên ngốc kia, trông cung được đấy nhưng ta có điều thắc mắc không biết uy lực của nó thế nào.” Mandara không chút sợ hãi, hứng thú mà phân tích.

“ Rồi ngươi sẽ biết.” Orochimaru điều khiển đuôi rắn khẽ quất.

Cả một vung tựa như biến sắc, như một cơn lốc quét nơi đi qua trở thành bình địa.

Trong pha quất đuôi này, Orochimaru đã kết hợp thêm Phong Thuộc tính Chakra tính chất biến hóa, cho nên trong gió có lẫn lấy từng điều vô hình lưỡi dao, mỗi lưỡi dao uy lực ngang ngửa từ A đến S cấp nhẫn thuật thạo thành lực phá hoại, chúng hợp lại với nhau tạo thành đao thế nơi đi qua tựa như đậu hũ bị đao cắt để lộ ra trơn nhẵn mặt phẳng.

Đương nhiên chiêu này cũng tiêu tốn Chakra nhưng đối với việc này Orochimaru tỏ vẻ hắn không thiếu.

“ Thật kinh khủng cú quất đuôi, uy lực đã hơn hẳn vĩ thú.” Đương nhiên Chakra đao gió không thể nào qua nổi vốn dĩ có khả năng nhìn thấy chakra từ Mangekyou Sharingan của Mandara.

Nhẹ nhàng vài lần thuẫn thân, trên kiếm phụ lấy Chakra ngạnh kháng vài đợt lưỡi đao gió, Mandara bình yên vô sự cả người không chút tổn hao tránh thoát tránh thoát phô thiên cái địa đao trận.

“ Ta xem Mangekyou Sharingan chỉ tồn tại ở một bên mắt trái chứng tỏ ngươi đã mất đi một Mangekyou Sharingan bên phải, xem ra ngươi không thể nào bật lên Susanoo đối kháng với ta.” Orochimaru tại trong đầu của hoàng kim đại mãng, chắp tay đứng thẳng, từ trên cao nhìn xuống nói, sau đó đuôi mãng lại một lần quất lần này thanh thế to lớn hơn rất nhiều, có được không thể cản nỏi chi thế.

“ Ngươi đoán đúng, nhưng phải làm ngươi thất vọng rồi.” chỉ thấy đối mặt với phô thiên cái địa bão táp hủy diệt tính, Mandara vẻ mặt bình tĩnh, cả người cũng trôi nổi bốc lên khổng lồ chakra, chẳng mấy chốc một bộ xương khổng lồ được chakra bao bọc, dần dần phát triển thêm đầy đủ da thịt và áo giáp, 2 tay cầm lấy hai thanh Chakra trường kiếm có hình thù như tia chớp.

Cả người khổng lồ gào thét, tựa như thị uy với trước mặt quái thú, sau đo nó huy động hai thanh Chakra quang kiếm phất mạnh về phía Orochimaru.

Hai đại nhẫn thuật thế đi không giảm bão táo gặp nhau, nhưng không may đối mặt với đệ nhị trạng thái Susanoo nhẫn thuật của Orochimaru có vẻ yếu hơn rất nhiều.

Sau khi phá tan Orochimaru nhẫn thuật, một loại vô hình thế kiếm vẫn lao nhanh, mục tiêu của nó là Orochimaru trong đầu hoàn kim đại mãng.

Bất ngờ không kịp chuẩn bị, hay có vẻ như Orochimaru vững tin vào độ vững chắc đến từ Hoàng Kim đại mãng, cho nên hắn không có chánh né.

Nhưng không may cho Orochimaru, một màn chém eo lại tái diễn với hắn, hai nửa cơ thể lại tách rời nhau ra tựa như hoa quả bị chém đôi trên không trung mà lơ lửng.

“ thật mạnh!” Orochimaru chỉ nói ra một câu từ tận đáy lòng, sau đó cả hai phần thân thể của hắn nhờ có Hoàng Kim đại mãng chakra bảo vệ không chịu quá nhiều hao tổn, không như đỉnh ngọn núi phía sau hắn bây giờ đã trở thành bình địa.

Thế kiếm đi không giảm, rất nhiều ngọn nói đều bị cắt phẳng, thổi tan mất ngọn.

Cơ hồ không chút do dự, hai nửa cơ thể Orochimaru lại trường ra rất nhiều điều màu vàng chakra xiềng xích, chúng lôi kéo, kết nối lại với nhau, chỉ trong chốc lát một Orochimaru hoàn hảo không chút tổn hao gì lại xuất hiện trước mặt Mandara.

“ Ngươi thật khó đối phó!” Mandara nhìn thấy cảnh này rất là bất đắc dĩ.

Đối mặt với Orochimaru, hắn thậm chí còn có cảm giác ức chế hơn ở bên cạnh tên ngốc Hashirama, thực lực thì không bằng, nhưng khả năng bảo mệnh thì nhất lưu, nếu không phải hắn có nắm chắc bắt giữ lấy Orochimaru thì hắn Mandara cũng không nghĩ đến muốn bại lộ trước đối thủ như này, may mắn trước trận chiến hắn đã chuẩn bị chu toàn át chủ bài.

“ Đây là lần thứ hai ta bị chém eo, lần thứ hai,” Orochimaru cả người khó chịu, đối mặt với tình huống này, ai cũng vậy, trước mặt đối thủ cho hắn cảm giác luôn luôn hơn mình một đầu, tuy rằng biết mình có thể chạy chốn nhưng làm hắn rất khó chịu.

“ Ngươi đã nhân thấy được sự chênh lệch thực lực giữa hai bên ta và ngươi chưa! Hay thôi đi, và theo ta, ta sẽ cho ngươi nhưng gì ngươi muốn, ta sẽ cho ngươi thực lực.” Mandara cả người kiềm nhiên chắp tay trước ngực tự tin mà đứng trong Susanoo đối với Orochimaru nói.

“ Còn chưa xong đâu!” Orochimaru mặt mũi đã không thể giữ được bình tĩnh, hắn quyết định phải bộc phát hết toàn bộ khả năng của mình bác một phen.

“ Xem ra vẫn phải đánh cho đến khi ngươi chịu phục mới được.” Mandara bất đắc dĩ nói.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.