Trọng Sinh Từ Orochimaru Bắt Đầu

Chương 112: Tiền Chuộc Tù Nhân




Chỉ là chậm nửa nhịp, nhưng nguy cơ lại ngay sớm chiều.

Nhìn chảo gang đã gần ngay trước mắt, lôi ảnh cảm thấy mình xong, nhưng đúng lúc này một dòng nước cuốn đi hắn xuống đáy đại dương, nhờ vậy lôi ảnh tránh thoát một kiếp.

“ Nhớ ta không hảo hữu!” Thủy ảnh giờ đây đang dùng thủy hóa thân thể đông hóa một vùng nước biển chắn trước mặt Lôi Ảnh.

“ Ngươi!” Lôi ảnh không biết nói lời nào, kẻ thường ngày không thích giờ đây lại là kẻ trước tiên đứng ra bảo vệ mình.

Tiếp sau đó lần lượt thân ảnh cũng thuẫn thân xuất hiện che trước mặt lôi ảnh.

“ Âm ảnh chúng ta công nhận thực lực của ngươi có đủ tư cách đàm phán với chúng ta!” thủy ảnh thu lại tươi cười nhìn trước mắt người khổng lồ trịnh trọng nói.

“ Như vậy các vị hãy chuẩn bị tiền dao dịch trở lại chính các ngươi đồng bạn, sau đó chúng ta sẽ bàn về việc hợp tác sâu hơn giữa các làng.” Amida không có rút đi Titan thân hình nói.

Trái lại đối diện với trước mặt ngũ đại Kage hắn giờ này lại cẩn thận dị thường, luôn luôn duy trì lấy khổng lồ uy vũ hoàng kim Titan chính diện nói chuyện.

“ Nhất định.

Nhất định!” Thủy ảnh mỉm cười nói.

“ Như vậy các vị không có thắc mắc gì, vậy thì tiễn khác.!” Amida ra lệnh đuổi khác.

“ Vậy chúng ta cáo từ!” Đệ tam hỏa ảnh đưa ảnh mắt nhìn mọi người rồi chắp tay rời đi.

Amida nhìn theo chúng ảnh dùng độn thuật biến mất, hắn cũng di chuyển khổng lồ thân hình trở về hòn đảo.

Đứng tại trên đảo, giải tán đi khổng lồ hoàng kim titan bí thuật, cả người hắn mệt mỏi quỳ sụp trên mặt đất thở dốc.

Vừa lúc trước, đối diện với ngũ ảnh chỉ là hắn cường chống mà thôi, đến giới hạn hắn nhưng không muốn để kẻ địch bắt được yếu hại nên cường chống mà thôi.

“ Làm tốt lắm Amida!” Orochimaru xuất hiện trước mặt Amida, phất tay mội cái, Trì trũ thuật ánh sáng bao khỏa, Amida cả người nhanh chóng khôi phục.

“ Tạ ơn đại nhân!” Amida cung kính quỳ một chân.

“ Đứng lên đi, ngươi đã là ảnh một làng, sau này lễ tiết nên bỏ.” Orochimaru phất tay.

“ Vâng đại nhân!” lời tuy nói vậy nhưng Amida vẫn đầy mặt cung kính.

“ Từ bây giờ ngươi hãy ở trên hòn đảo này xây dựng một khu vực riêng chuyên để kinh doanh đối ngoại với các làng.”

“ Vâng đại nhân.!” Amida dõi theo Orochimaru chỉ thị, hắn nhìn trống trải hòn đảo, chỉ để lộ ra nham thạch, Amida vững tin sau một thời gian nữa nơi đây sẽ là một trung tâm kinh tế phồn hoa.

.

.

.

“ Làng Âm Thanh quả là một nơi ngọa hổ tàng long, ảnh cấp cường giả không chỉ một người!” Trong lúc dời đi phong ảnh cảm khái.

“ Lần này có lẽ chúng ta cần bàn bạc kỹ lưỡng hơn về đối sách.” Đệ tam nhìn ôm cánh tay phải của mình Lôi ảnh cau mày nói.

“ Ưm!” Lôi Ảnh lần này hiếm thấy không phản đối, thay vào đó là nét mặt ngưng trọng.

“ Quan trọng hơn là chuộc được lại Vĩ thú trở về, mất đi vĩ thú chúng ta chẳng khác nào đoạn mất một cánh tay cả!” Thổ ảnh thổn thức.

“ Phải như vậy!” chúng ảnh gật đầu.

..

..

.

Làng thác nước, tại một khu rừng bí rậm nguyên thủy.

Hai thân ảnh đang có một cuộc giao dịch không muốn người biết.

“ Anh hùng! Đồ vật ngươi đã mang đến!”

“ Ta đã mang đến một phần Thất Vĩ Chakra, hy vọng ngươi sẽ giữ lời hứa.” Người nọ ném ra một quyển trục.

“ đương nhiên đây là những nhẫn thuật ngươi cần, còn về vật tư ta sẽ phái người âm thầm chuyển tới.” Người còn lại cũng mừng rỡ, sau khi kiểm tra thì lấy từ trong lòng ra một quyển trục khác ném lại.

“ Hy vọng vậy.”

Cuộc dao dịch ngầm cứ như vậy hoàn thành một cách chóng vánh, người đến rồi lại đi, không ai nói nhiều thêm một câu.

Hai người lạ mặt đó chính là Phong ảnh, cùng với làng thác nước ảnh.

Bởi vì làng cát không có con Vĩ thú thứ hai như các làng khác để làm vật trao đổi, cho nên phong ảnh cái khó ló cái không, âm thầm liên hệ với làng thác nước, ngôi làng duy nhất ngoài ngũ đại nhẫn thôn có thể sở hữu vĩ thú.

Thác Nước Ảnh, hắn ta vừa là người uống anh hùng thủy cho nên có thể gọi hắn là anh hùng cũng không sai.

Sống sót sau khi uống anh hùng thủy là không đủ để trở thành ảnh của làng thác nước, nhưng khi anh hùng nắm giữ trong mình Thất Vỹ thì lại có đủ tư cách để trở thành ảnh của làng thác nước.

.

.

.

Làng Âm Thanh, dưới mật thất phòng thí nghiệm.

Nơi đây chung ương nhất đang đứng sừng sững chín bồn khổng lồ nuôi cấy, giờ đây đã có 6 bồn nuôi cấy chứa đựng sinh vật tại bên trong.

Orohimaru dùng ánh mắt thưởng thức, chiêm ngưỡng bên trong bồn dịch 6 sinh vật lạ.

Thật bất ngờ bên trong sinh vật lại giống như vĩ thú thu nhỏ bản nằm yên lặng tại đó.

Những sinh vật trong bồn dinh dưỡng này, tất cả chúng đều được Orochimaru tạo ra dựa trên Chakra của Vĩ thú.

Theo tuần tự bọn chúng là phiên bản thu nhỏ của Nhất Vĩ, Tam Vĩ, Tứ Vĩ, Lục Vĩ, Bát Vĩ, cùng Cửu Vĩ.

Cơ bản bộ sưu tập cửu đại vĩ thú bây giờ hắn chỉ thiếu Nhị Vĩ, Ngũ Vĩ cùng với Thất Vĩ mà thôi.

“ đến giờ ăn rồi!” Orochimaru nói thầm một câu, sau đó dơ lên tay phải của mình.

Chỉ thấy tay hắn không gặp trở ngại xuyên qua thành thủy tinh, từ trên thân mini Bát Vĩ nhẹ nhàng kéo xuống một miếng thịt, đưa vào trong miệng nhấm nuốt.

Nuốt xong miếng thịt, Orochimaru cả cơ thể biến đổi, trên lưng vậy mà mọc lên xúc tu bạch tuộc, trên trán cũng bắt đầu mọc ra sừng trâu.

Nhưng rất nhanh những dị thường cơ quan đó bắt đầu bị thu vào cơ thể, đến cuối cùng Orochimaru lại bình thường như không có việc gì sảy ra, nếu như không phải quần áo sau lưng có vết rách vậy thì mọi người chỉ tưởng như mình bị ảo giác.

“ Vĩ thú thịt quả nhiên kích hoạt gen ẩn vốn có trong cơ thể của ta, khả năng khôi phụ của ta vậy mà lại tăng lên một tầng thứ mới.”

Hắn cảm nhận cơ thể mình biến hóa cả khái nói.

Thậm chí nếu bây giờ chặt đi một cánh tay, Orochimaru hắn cũng giám chắc có thể mọc lại một cánh tay như mới.

Sở dĩ Orochimaru nói là gen ẩn bởi vì, Nguyền ấn của hắn vẫn còn đang tích tụ năng lượng, cơ thể gen còn chưa bị cải tạo.

Cho nên như Kim Giáp, Ngân Giáp sau ăn Bát Vĩ thịt mà có được biến đổi, Orochimaru cũng như vậy.

Hắn đang kích hoạt lấy ẩn trong cơ thể mình Lục Đạo Huyết mạch, không phải nói là ẩn trong cơ thể mình Thập Vĩ năng lực.

Tiếp theo hắn đưa ánh mắt thèm ăn của mình đến Tam Vĩ và Tứ Vĩ, Orochimaru hôm này nhất định phải nếm được thịt rùa và khỉ.

Cái bóng của hắn tại mật thất vô hạn kéo dài, nó biến đổi càng nhiều hình thù kỳ quái, có khi thì khổng lồ bành trướng, có khi lại thu nhỏ biến thành hình tròn.

Một lúc sau, Orochimaru nhẹ nhàng lau đi trên miệng vết bẩn, cảm giác dư vị vừa qua mà liếm môi.

“ Vị như thịt gà!”

“ Bây giờ ta chỉ còn thiếu Nhị Vĩ, Ngũ Vĩ cùng Thất Vĩ, tin tưởng chúng sẽ sớm tự động được đưa đến trước mặt ta thôi.!” Orochimaru khóe miệng nhếnh lên.

..

.

.

Quả nhiên như Orohimaru nói, không lâu sau đó Phong Ảnh, Thủy Ảnh, Thổ Ảnh cùng với Lôi Ảnh đích thân tới để chuộc lại nhân trụ lực đã bị làng âm thanh bắt trở về làng của mình.

Thủy Ảnh đem đến một phần Lục Vĩ Chakra, tuy rằng Orochimaru đã có được nhưng hắn vẫn rất vui lòng nhận nó bởi vì mục đích của hắn lần giao dịch này đã đạt được.

Phong ảnh trao đổi bằng một phần Thất Vĩ Chakra.

Thổ Ảnh lại đem đến Ngũ Vĩ Chakra.

Lôi Ảnh góp một phần Chakra Nhị Vĩ.

Như Vậy, Cửu đại vĩ Chakra đã tề tập đủ.

Tiếp nhận làng của mình Nhân Trụ Lực, các ảnh cảnh thận kiểm tra, xác nhận Jinchūriki của làng mình chỉ là Chakra hao hết mà bị hôn mê mà thôi, không ảnh hưởng đến tính mạng thì thở phào một tiếng.

Bọn họ đánh mắt nhìn nhau, xác nhận đối phương vĩ thú không bị rút ra thì đồng thời gật đầu.

“ Tiền trao, cháo múc, giao dịch đã xong chúng ta cáo từ!” Các ảnh riêng phần mình hộ tống nhân trụ lực rời khỏi Làng Âm Thanh.

Mang theo bên mình chứa đựng Vĩ thú chakra bốn quyển trục, Amida nhìn theo đã rời xa chúng ảnh, hắn lo lắng liệu ngôi làng sẽ đón nhận tai kiếp gì.

“ Bọn hắn đã đi!” Orochimaru thình lình xuất hiện bên cạnh vẫn còn đang trầm tư Amida.

“ Đúng ,, vậy thưa đại nhân..

đây là thứ ngài cần, Chakra còn lại của các Vĩ thú.” Amida hồi lại thần, nhanh nhẹn kính dâng lên vừa mới lấy được Vĩ thú Chakra.

“ Ngươi là tốt lắm Amida, ta có việc đi trước, còn lại công việc ngươi hãy tự chủ mà sử lý.!” Orochimaru sau khi lấy được mình muốn vĩ thú Chakra, thì gấp không trờ nổi trở về thí nghiệm, tùy ý phân phó vài câu rồi biến mất.

Để lại thất thần Amida, giờ khắc này hắn mới tỉnh táo lại, hắn đầy mặt hy vọng.

“ Đúng vậy, dù có việc gì đi nữa, dù trời có sập xuống thì vẫn có người che trở cho làng.”

“ Đó chính là Đại Nhân ngài, Orochimaru đại nhân!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.