Trọng Sinh Từ Orochimaru Bắt Đầu

Chương 100: Thiếu Phụ Jin!




“ Đây đã là kẻ thứ 5 đến do thám, liệu không biết còn cá lọt lưới nào không?” Thần Nông nhìn theo không đầu thân thể hắn cũng không quá để ý bởi vì pháo đài bay vốn dĩ vẫn luôn di chuyển, không ai có thể biết được chính xác vị trí của nó cả.

“ Mệnh lệnh pháo đài di chuyển!” Thần Nông ra lệnh cấp dưới.

“ Tuy rằng bây giờ ngươi có được sức mạnh có thể thống nhất Ngũ Quốc nhưng có một nơi có thể uy hiếp đến ngươi!” Một bóng đen đối với Thần Nông nói.

“ Là ai?, thế lực nào còn có thể uy hiếp ta.!” Thần Nông ánh mắt kinh ngạc, quay người đối với nửa trắng nửa đen hình người nắp ấm hỏi.

“ Một hòn đảo, nơi đó cũng đang phát triển một con nhân tạo Vĩ Thú, nó đang trưởng thành thậm chí hơn hẳn tất cả các con Vĩ Thú khác của Ngũ Đại nhẫn thôn.” Đúng vậy đó chính là Zetsu, kể từ khi biết được còn có con thứ hai Thập Vĩ hắn đã không thể bình tĩnh, chỉ có Thập Vĩ chết kế hoạch Nguyệt Nhãn của hắn mới không sáo chộn.

Cho nên hắn đành phải vận dụng đến một trong các ám tử của mình, Không Quốc vốn là một trong những lúc tình cờ hắn biết đến, biết việc muốn thống trị nhẫn giới Zetsu sẵn sàng cung cấp một ít trợ lực giúp đỡ.

Nào ngờ một giúp không thể vãn hồi vậy mà để đối phương thành công tạo ra một con Vĩ Thú nhân tạo, dần dần cảm nhận được nguy cơ hắn đang muốn tìm biện pháp giải trừ, vốn Zetsu định mượn nhờ Ngũ Đại nhẫn thôn diệt trừ đi Không Quốc, nhưng kế hoạch lại thay đổi, xuất hiện thêm Thập Vĩ mới khiến cho hắn nảy ra ý định dẫn hổ nuốt lang, lưỡng bại câu thương ngư ông đắc lợi.

“ Vậy tại sao không có bất kỳ phong thanh nào?” Thần Nông cảm giác không có khả năng, ngoại trừ Không Quốc bây giờ nắm giữ Nhân tạo Vĩ thú năng lực, còn lại các làng nếu như đã nắm được chúng vậy thì sao đến giờ chưa tranh bá.

“ Bởi vì hòn đảo này không thuộc về bất kỳ Nhẫn thôn nào, nó là do một thế lực mới lập nên, như các ngươi cũng muốn thống nhất Nhẫn giới, có lẽ Vĩ Thú còn chưa thành thục cho nên chưa giám lộ diện.” Zetsu giải thích.

“ Hơn nữa ngươi chỉ cần phái người đi thăm dò là biết được ngọn nguồn, cũng không có mất gì!”

“ Được vậy thì ta sẽ phái người đi, đến lúc đó nếu như là thật vậy thì tiện thể diệt trừ!” Thần Nông quả quyết, một núi không thể có hai hổ, dù cho đó là hổ con.

.

.

.

.

Orochiamru không biết một kế hoạch nhắm vào hắn đang được âm thầm triển khai, hắn sau khi nhìn thấy được miêu tả tình báo về Không Quốc thì không quá để tâm, dù sao chỉ là năng lực cơ động cao, có thể thả ra công kích tương đương với Vĩ Thú Bom mà thôi.

Đối diện với đã có cảnh giác các Ninja chỉ cần công kích đến hắn lợi dụng Phi Lôi Thần dịch chuyển công kích đi là được, với lại hắn bây giờ năng lực đã không sợ Vĩ Thú.

Cho nên đối với nhiệm vụ lần này Orochimaru thấy chỉ cần để lại một Thạch Phân Thân là đủ, còn bản thể thì về lại Làng Âm Thanh huấn luyện thể thuật với Mito không thơm sao?

Chính vì vậy Orochimaru sao khi phân ra một Thạch Phân thân thì bản thân mình đã dịch chuyển về lại làng Âm Thanh.

Đang nguồi bầu bạn với con dâu – Jin, Mito thấy Orochimaru bỗng dưng xuất hiện thì hỏi.

“ Sao rồi Oro?”

“ Không sao, nàng đừng lo, chỉ là có địch quân muốn khiêu chiến Ngũ Đại nhẫn thôn mà thôi.” Sau đó Orochimaru kể hết toàn bộ quá trình, người kể thản nhiên nhưng người nghe thì lại như sấm bên tai không thể nào bình tĩnh.

Tại bên cạnh Mito, người con dâu của nàng Jin cũng lo lắng không kém, nàng lo không phải cho làng Lá mà cho tộc nhân Senju của nàng, những người đã cùng lên lên từ nhỏ.

“ Chúng ta nên trở về giúp đỡ Làng Lá, bây giờ ngôi làng đang cần chúng ta nhất!” Jin lo lắng nói.

“ Việc này thì nàng yên tâm, có phân thân ta tại cho dù có Vĩ Thú tập kích ta cũng có thể đàn áp!” Orochimaru tự tin nói.

× — QUẢNG CÁO —

“ Hơn nữa ta cũng tùy thời quay lại xem xét tình hình của làng, trong trường hợp đột xuất có Phi Lôi Thần ta đây sẽ có thể kịp thời cứu trợ.!” Sợ mọi người lo lắng Orochimaru nói thêm.

“ Thế nhưng mà.

.

.

.!” Jin còn muốn nói gì nhưng Orochimaru đã.

“ Không sao đâu, bây giờ mình nàng đi cũng không thể giúp gì được cho nguôi làng, có ta canh gác ở đó, ta đảm bảo làng Lá sẽ không chịu bất kỳ uy hiếp.!”

Mito nhìn Jin muốn nói lại thôi biểu hiện, nàng biết con dâu của mình vẫn còn vương vấn đối với làng Lá, cũng đúng dù sao cũng là nơi từng sống bao nhiêu năm.

Nhưng nàng cũng không muốn chỉ vì Jin rời đi vậy mà để lộ làng Âm Thanh, mặc dù Mito tin tưởng Jin sẽ không bán đứng nàng, nhưng cẩn thận vẫn hơn, bây giờ Orochimaru mới là điều nàng quan tâm nhất!

Jin thấy Mito không quá ủng hộ nàng nói tiếp, phận làm con dâu nàng đành yên lặng không nói gì, chỉ là khuôn mặt đang trầm tư nàng khiến người khác không biết nàng đang nghĩ gì.

.

.

.

.

Tối hôm đó như thường lệ Jin đi dạo trên hành lang, nàng đi trong vô định, đầu suy nghĩ quá nhiều việc nàng không còn thời gian để ý tới đường đi, cho đến khi một giọng nói đánh thức đang miên man suy nghĩ nàng.

“ Ah Oro ngươi quá mạnh.

.

.

ta không chịu được nữa, ta không xong rồi.

.

ta không xong.

.

..” tiếng nỉ non của Mito vang vẳng trong tai Jin.

Jin biết mẹ chồng của nàng đang cùng với đồ đệ làm gì, nàng đã biết việc này từ rất lâu rồi nhưng chưa bao giờ nói ra, cũng chưa biểu hiện ra.

Jin nào biết rằng Mito cố tình để nàng nghe thấy những tiếng từ thâm tâm phát ra nỉ non thỏa mãn đó để khảo nghiệm đứa con dâu này.

Khi đi dạo Jin sẽ cố gắng tránh đi căn phòng góc cuối hành lang này, mà đến phòng con gái mình Tsunade để bầu bạn, nhưng hôm nay không biết thế nào trong lúc suy tư nàng lại đi đến trước căn phòng mẹ mình.

Jin nghe lấy nhỏ nhẹ tiếng ah xuyên qua thật dầy bức tường đá, có thể gây nên mẫu thân một hồi kêu rên cùng run rẩy như vậy, thân là người từng trải, nàng biết đó là nữ nhân vui thích biểu hiện!!!

Cắn nhẹ môi mềm đỏ mọng, Jin như có điều quyết tâm, không màng tất cả cởi đi trên mình áo khoác, chỉ còn lại hơn mỏng một tầng áo ngủ, lấy tay đẩy cửa đi vào.

“ Ah!!!!!.

.

.

.

.”

Bỗng nhiên có người đẩy cửa đi vào làm Orochimaru đang thường ngày trả bài giật mình không chút phòng bị tuột xích phóng đi, Mito cũng bởi vì vậy mà dẫn đến cao thăng.

“ Jin tại sao ngươi vào đây?” Orochimaru hoảng loạn cả người đắp chăn, tiện thể lấy chăn che cho Mito.

Mito trái lại thì khác, sau cơn cao thăng nàng để mặc chiếc chăn tuột khỏi cơ thể mình, để lộ hoàn mỹ đường cong, vẻ mặt như có dự liệu nhìn chỉ có sa mỏng Jin.

Để chờ được ngày hôm nay Mito đã phải tốn công thiết kế, khơi nên sự tò mò của Jin cùng với lâu ngày dẫn đạo mà thành.

“ Oro! Ta muốn ngươi!” Jin bỏ đi sa mỏng của mình để lộ thân hình chẳng kém cạnh Mito nói.

Orochimaru nhìn trước mặt tựa như Tsunade trưởng thành phiên bản, thậm trí còn mặn mà khuyến rũ hơn, hắn nuốt nước miếng.

× — QUẢNG CÁO —

“ Nếu như vì chuyện về làng vậy thì nàng không cần làm như vậy, ngày mai ta sẽ đưa nàng về làng!” nhưng hắn vẫn rất kiềm chế nói.

“ Không phải, ta đã muốn làm điều này từ rất lâu rồi, chỉ là lần này mới có đủ dũng cảm mà thôi!” Jin lắc đầu, yểu điệu đi đến trước mặt Orochimaru không nói hai lời tiếp môi.

“ Thế Nhưng.

.

.

.” Orochimaru còn muốn nói điều gì thì Mito đã dùng tay nàng chủ động dẫn đạo.

Jin cảm nhận hạ mình rồi quay đầu nhìn người mẹ của mình mặt đầy cảm kích.

“ Oro hãy thương ta!” sau đó nàng ôm lấy hắn.

Cứ thê tiếng vang vọng mùa xuân lại vang lên, kể từ giờ đâu Orochimaru lại phải trả bài thêm một người nữa.

“ Ah đau qua, Oro.

.

.

Lớn.

.

.Chậm chút.

.

.!”

“ Hãy thả lỏng Jin, lần đầu với Oro chưa quen sẽ vậy.”

“ Mẹ.

.

Oro quá.

.

.

ah Ah”

Nghe được những lời nói như vậy Orochimaru càng cố gắng đạp xe, vận động để trả bài.

Sau một lúc Jin cuối cùng cũng thích ứng cường độ cao học tập.

A ah aH AH

Tiếng xấu hổ liên miên không dứt, luôn luôn thay đổi từ giọng người này biến thành người khác.

Đến cuối cùng khi đã kiệt sức Jin cảm nhận thấy Orochimaru có điều bất thường, kinh nghiệm phong phú nàng ngay lập tức làm ra phản ứng.

“ Jin nàng?”

“ Oro hãy cho ta,.

.

.

ta muốn!” Jin đầy mệt nhọc khóa chặt chân mình nói.

Orochimaru thấy vậy cũng không nhiều lời gầm nhẹ một tiếng trước sự chứng kiến của Mito cùng Jin hình thành mối quan hệ khăng khít.

Sau đó ba người nhẹ nhàng an ủi nhau mà chìm vào giấc ngủ đẹp.

.

.

.

.

.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.