Trọng Sinh Trở Về Ngày Muội Muội Bị Hãm Hại

Chương 5




Ta không giỏi ăn nói, Ninh Viễn Hầu phu nhân thấy ta không đáp lời, tự nhiên cũng không nói nhiều với ta nữa, chỉ yêu cầu Vệ Tư Vi đi theo ta chơi cùng.

Ta đến đây là vì có chuyện quan trọng phải làm, không rãnh chơi đùa cùng người khác. Mắt thấy Giang Uyển cùng mẫu thân càng đi càng xa, cùng thế gia quý nữ ở cùng một chỗ gần ao, ta liền nhanh chóng đuổi theo.

Ninh Viễn Hầu phu nhân cùng Vệ Tư Vi nhìn thấy Giang Uyển từ xa. Thấy ta rời đi, vội vàng đuổi theo, xô đẩy ta hướng về phía ao.

Bây giờ ta đã biết tính toán của bọn họ, ta dĩ nhiên sẽ biết phòng bị khi Vệ Tư Vi xuống tay với ta lần nữa. Ta nghe cách đó không xa “ùm” một tiếng, có người hô to.

Liền ngay lúc đó thấy Vệ Tư Vi vươn tay, ta xoay người không chút do dự nép sang một bên, nhận tiện ngáng chân Hầu phu nhân, làm bà ta ngã nhào vào trong ao giống như ta ở kiếp trước.

Trong lúc nhất thời có hai nữ quyến rơi xuống nước, trên bờ hoảng loạn xôn xao.

Một người hét lên: “Có người rơi xuống nước”.

Một người hét lên: "Ai đó, đến nhanh lên, có người rơi xuống nước, đến nhanh lên."

Vệ Tư Vi thấy ta không rơi xuống nước, lại khiến mẫu thân nàng ta rơi xuống, sợ tới mức sắc mặt trắng bệch, lời cần nói cũng chưa kịp nói.

Mẫu thân cũng nghe thấy xảy ra chuyện, cùng Xương Ấp bá phu nhân vội vàng chạy tới, nhìn thấy ta đứng bên bờ ao, liền kéo ta lại hỏi: “Tạm muội của con đâu, Uyển nhi đi đâu rồi?”

Ta đang muốn chỉ cho mẫu thân nhìn thấy, chợt nghe phía bên kia náo động, Vệ Cư An cuống quýt từ phía sau chạy tới, cởi áo không chút nghĩ ngợi mà nhảy vào trong nước.

Ta thấy vậy lập tức hô to kêu cứu: “Là tam muội muội rơi xuống nước, mau cứu tam muội muội của ta, người mặc y phục màu hồng kia là tam tiểu thư của phủ Tề Quốc Công, cứu được nàng ta, phủ Tề Quốc Công chắc chắn sẽ hậu ta.”

Vệ Tư Vi nghe vậy lập tức có phản ứng, vội vã kêu cứu: “Nhị đệ, nhị đệ, mau cứu mẫu thân, người cũng bị rơi xuống nước!”

Âm thanh thê lương, kêu cứu còn to hơn ta.

Hơn nữa, vừa rồi nàng ta cũng chưa từng nhìn qua đối diện, lại biết người vừa nhảy vào trong ao là Vệ Cư An, đủ để chứng mình nàng ta cùng Ninh Viễn Hầu phu nhân sớm đã biết rõ kế hoạch của Giang Uyển và Vệ Cư An.

Điều này càng khiến ta thêm quyết tâm không để cho hai mẫu thân bọn họ được lợi, nàng ta kêu to, ta càng kêu to hơn. Cho đến khi Vệ Cư An đứng ở trong nước, giữa Giang Uyển và Ninh Viễn Hầu phu nhân, hắn không biết nên cứu ai trước.

Chỉ thấy hắn quay sang trái nhìn về phía mảng màu hồng đang chìm nổi, rồi quay sang phải nhìn về phía mảng màu xanh lục một hồi, suy nghĩ mãi, cuối cùng hắn chọn bơi về phía Ninh Viễn Hầu phu nhân.

Giữa người trong mộng cùng mẫu thân, hắn đã chọn mẫu thân.

Cho dù không cứu được Giang Uyển, nhưng nếu sau này người khác có nhắc đến, vẫn sẽ khen ngợi hắn có hiếu đạo, trọng tình nghĩa, là một người đạo đức.

Chỉ có Giang Uyển, sống hai đời đều bị người ta vứt bỏ.

Cũng không biết là muội muội ngốc của ta, nếu có ký ức của hai kiếp sẽ cảm thấy như thế nào.

Trong đám người chỉ có mẫu thân ta là thật lòng yêu thương lo lắng cho Giang Uyển, vừa nghe nàng ta rơi xuống nước, liền gấp đến loạn, vừa kêu người tới cứu, vừa muốn tự mình nhảy xuống cứu nàng ta.

Chỉ là nơi đây là phủ Xương Ấp bá chứ không phải phủ Tề Quốc công, làm sao có người nghe lệnh của bà.

May là lúc ta đến đã cẩn thận, tìm khắp nơi xem có vật gì dùng được hay không. Ta liền giấu một cây tre dài ở hòn non bộ sau vườn.

Lúc này khi thấy Vệ Cư An đã đưa ra lựa chọn cho bản thân, ta lập tức chạy tới lấy cây tre chìa ra cho muội muội.

“Tam muội mau bắt lấy, tỷ kéo muội lên!”

Nước ao lạnh lẽo, Giang Uyển bị ngâm đến tay chân tê cứng, nhưng vẫn nằm mơ chờ Vệ Cư An đến cứu nàng, trước mắt nhìn thấy Vệ Cư An xoay người đi cứu Ninh Viễn Hầu phu nhân, nàng bất động lênh đênh trên mặt nước như đã ch.ết rồi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.