Chương 3: Chị nhờ anh Xích Dương giúp đỡ
Cho nên ở kiếp trước, khi thấy được chiếm hữu dục của Chung Thiên Thiên đối với Xích Dương, bởi vì tình cảm chị em, cùng với mẹ của cô thuyết phục nên cô bắt đầu nảy sinh lui ý, muốn ly hôn với Xích Dương.
Thế nhưng là cô hết lần này đến lần khác nhường nhịn và làm tổn thương Xích Dương, cuối cùng đổi lấy không phải là người thân lý giải và cảm động, ngược lại là điên cuồng hủy diệt.
Buồn cười là, bên ngoài vô số sát thủ quốc tế cùng lính đánh thuê muốn giết cô, lại không có biện pháp làm gì được cô. Nhưng cuối cùng cô lại bị hại bởi chính mẹ ruột của mình.
Bọn họ không những hủy hoại cô mà còn hủy hoại cả Xích Dương.
Cho nên kiếp này, tình cảm gia đình gì đó đều là mây bay.
Rắn độc không phát uy, tưởng cô là sợi dây thừng có thể tùy ý điều khiển!
Chung Noãn Noãn nhìn chằm chằm Xích Dương, ánh mắt của Xích Dương cũng thỉnh thoảng lướt qua đôi chân trần của Chung Noãn Noãn, ngay cả giọng điệu nói chuyện điện thoại cũng không tự giác lạnh hơn vài phần.
Chung Thiên Thiên một bộ chị gái tri kỷ bước về phía trước, chặn tầm mắt của Chung Noãn Noãn nhìn về phía Xích Dương, nở một nụ cười nói: "Noãn Noãn, lần này em bị bắt làm chị vô cùng lo lắng. Để có thể đưa em ra ngoài sớm hơn, chị đã tìm anh Xích Dương rất nhiều lần."
Chung Thiên Thiên lén liếc nhìn về phía Xích Dương, thấy anh vẫn đang nghe điện thoại không chú ý đến Chung Noãn Noãn, cũng không nghe thấy nội dung họ đang nói chuyện, lúc này mới hài lòng nhỏ giọng nói: "Những lời em nói với anh Xích Dương trước đó thật sự khiến anh ấy rất đau lòng. Anh ấy không muốn quan tâm đến em nữa, nhưng do chị nhiều lần cầu xin khiến anh ấy không kìm lòng được nên cuối cùng anh ấy vẫn đồng ý cứu em ra."
Chung Thiên Thiên không nhận ra, giọng nói của cô vừa dứt, lông mày của Xích Dương gần như khó có thể phát hiện mà cau lại. Rõ ràng anh đã nghe thấy những gì Chung Thiên Thiên nói.
Sau khi nói nhỏ xong, Chung Thiên Thiên lại lớn tiếng nói: "Anh Xích Dương thật sự rất tốt, sau này em nhớ phải cảm ơn anh ấy. Nếu không có anh ấy, mẹ của Chu Cẩm Huy sẽ không rút đơn kiện, em cũng không có khả năng được thả ra sớm như vậy."
Hàm ý, cô có thể ra khỏi tù là công lao của Chung Thiên Thiên.
Chính cô đã cầu xin Xích Dương, Xích Dương nể tình cô nên mới trợ giúp người vợ chưa cưới là cô.
Đồng thời, cô cũng tiết lộ một tin tức với Chung Noãn Noãn: Trong một tháng kể từ khi cô vào trong tù, tình cảm giữa cô và Xích Dương đã phát triển nhảy vọt. Còn cô Chung Noãn Noãn, cho dù hiện tại trên danh nghĩa cô vẫn là vợ chưa cưới của Xích Dương thì đó cũng chỉ là chuyện quá khứ mà thôi.
Nếu là Chung Noãn Noãn tâm cao khí ngạo của trước kia, những lời nói này của Chung Thiên Thiên thực sự sẽ làm cho cô cảm thấy ghê tởm, cũng sẽ khiến cô đối Xích Dương sinh ra khúc mắc trong lòng.
Nhưng bây giờ..
Chung Noãn Noãn nở nụ cười ngọt ngào với Chung Thiên Thiên: "Em còn tưởng là ba mẹ nộp tiền bảo lãnh em ra ngoài, hóa ra là Xích Dương giúp em. Chị, Chị nói đúng, Xích Dương thực sự là một người đàn ông tốt, em thật đúng là nên cảm ơn anh ấy."
Chung Thiên Thiên: "..."
Không phải, cô không phải có ý đó!
Chung Noãn Noãn đem tay mình từ Chung Khuê Quân và Giang Xu Uyển rút ra, đẩy Chung Thiên Thiên đang đứng ở trước mặt cô ra, rồi nhanh chóng lao về phía Xích Dương.
Xích Dương đang giả vờ gọi điện thoại, nhưng thực ra toàn bộ tâm trí của anh đều đặt ở trên người Chung Noãn Noãn. Đột nhiên trước mắt anh lóe lên một cái, một đoàn lông xù xù, mềm mại đồ vật liền đâm vào trong ngực anh.
Xích Dương cả người bỗng trở nên cứng đờ. Mặc dù trên mặt vẫn là một bộ lạnh lùng cao quý, không có chút nào dao động, nhưng xương ngón tay của tay phải- tay cầm điện thoại- trở nên trắng bệch cùng lồng ngực cứng ngắc đến mức có thể đem lỗ tai của Chung Noãn Noãn làm đau, lại đem tâm tình khẩn trương của anh thể hiện vô cùng rõ ràng.