Đối với Selena mà nói, nàng là một nữ nhân tràn đầy mộng tưởng.
Năm nay nàng mới hai mươi tám tuổi nhưng lại không thể không gả cho lão James hơn năm mươi tuổi.
Nguyên nhân chỉ vì gia tộc của lão James quá hiển hách, mà gia tộc của nàng muốn thông gia với bọn hắn để phát triển ở Anh quốc.
Selena không có lý do gì để từ chối cả.
Vì gia tộc, nàng chỉ có thể vứt bỏ mọi thứ.
Huống chi gia tộc của James cũng thuộc hàng có tiếng ở Anh, không phải ai cũng được gả vào đó.
Sau khi kết hôn, Selena theo chồng đến Hồng Kông.
James trở thành cảnh ti ở thuộc địa cao cấp này, còn nàng thì mỗi ngày chẳng có việc gì làm, nếu không đọc tiểu thuyết tình cảm lãng mạn để giết thời gian thì là đến Macao chơi bài để tiêu khiển.
Đối với những hành động của nàng, James đều nhìn thấy hết, cũng không dám lên tiếng, thậm chí còn thuận theo Selena muốn làm gì thì làm.
Bởi vì hắn biết mình không xứng với Selena.
Hắn thì quá già, không thể cho nàng niềm đam mê mà nàng mong muốn, trong khi Selena lại gợi cảm và trẻ tuổi như vậy.
Thế là, dưới sự ngầm đồng ý của James, tần suất Selena đến sòng bạc Macao càng lúc càng tấp nập.
Lần nào James cũng sẽ cắt cử vệ sĩ bảo vệ cho nàng, đương nhiên cũng là để giám sát nàng, xem nàng thua bao nhiêu tiền, hoặc nàng ở cùng một chỗ với nam nhân nào.
Mặc kệ là nam nhân già hay là nam nhân trẻ, đối với nữ nhân của mình, nhất là nữ nhân xinh đẹp đều luôn ẩn chứa sự nghi ngờ.
Lúc này, sở dĩ Selena chấp nhận Thạch Chí Kiên, mời hắn uống rượu, một phần là vì Thạch Chí Kiên đã cứu nàng ngoài đại sảnh, mặt khác là tâm lý trống rỗng của nữ nhân quấy phá, nàng muốn ông chồng đang giám sát nàng đằng sau phải ghen ghét.
Có thể nói, lúc này Thạch Chí Kiên và Selena ngồi đối diện nhau, ngoài mặt thì trò chuyện vui vẻ, trên thực tế là đều có suy nghĩ của riêng mình.
…
Nửa tiếng sau.
Thạch Chí Kiên uống xong ly rượu vang, thuận tiện cầm khăn tay lau miệng, sau đó nheo mắt cười nói: “Theo thói quen của người Anh, khi bạn bè gặp nhau, đặc biệt là trước mặt một quý cô, trước tiên bọn hắn sẽ nói chuyện về thời tiết trong vòng nửa tiếng, sau đó mới bàn đến chuyện chính.
Bây giờ, mặc dù chúng ta không bàn luận về thời tiết nhưng bàn luận về rượu vang đỏ, ta nghĩ cũng nên đi vào chủ đề chính rồi.”
“Thật sao? Trước hết để ta đoán xem ngươi muốn nói cái gì.
Đây là lần đầu tiên chúng ta gặp nhau, trước kia chúng ta chẳng biết gì về nhau cả.
Vì ta và ngươi chẳng có mối liên hệ gì, như vậy chỉ có một lý do, ngươi là vì chồng của ta là James mà đến.” Selena nói xong, ánh mắt xanh thẳm nhìn Thạch Chí Kiên, khóe miệng hơi nhếch lên, lộ ra đường cong mê người.
Thạch Chí Kiên gật đầu: “Không sai, ngươi nói rất đúng.
Ta là vì James tiên sinh mà đến.”
Nói xong, Thạch Chí Kiên búng tay ra ngoài một cái.
Cửa phòng mở ra, Xà Tử Minh lúc trước chỉ phụ trách lái xe xách một vali bước vào.
Xà Tử Minh đến bên cạnh Thạch Chí Kiên, đặt vali lên bàn, lúc này mới khom người rời đi.
Bên ngoài, hai vệ sĩ cảnh giác nhìn Xà Tử Minh, còn có Thạch Chí Kiên bên trong phòng.
Cửa phòng một lần nữa đóng lại.
Thạch Chí Kiên không chút do dự mở vali ra, đứng dậy, xoay chiếc cặp lại, nói với Selena: “Ở đây có ba triệu, đủ bù đắp số tiền ngươi đã thua tối nay, ngoài ra vẫn còn thừa lại rất nhiều.”
Selena nhìn một vali đô la Hồng Kông, không khỏi giật mình.
Nàng nhìn Thạch Chí Kiên, không lên tiếng.
Thạch Chí Kiên lịch sự chỉnh lại quần áo của mình, một lần nữa ngồi xuống, dùng tay gõ vào vali: “Tuyệt đối là tiền thật, ngươi có thể kiểm tra.”
Selena mỉm cười, đưa tay mở chiếc túi màu đỏ trên bàn, lấy ra một hộp thuốc lá Shoubai Ladies, nhẹ nhàng đưa lên miệng.
Nàng lại lấy một chiếc bật lửa bằng kim loại dài nhỏ, tách một cái châm lửa đốt điếu thuốc, lúc này nàng mới nhếch cặp đùi thon dài của mình lên, hơi hếch cằm thở ra một ngụm khói mang theo mùi bạc hà: “Thật ngại quá, Thạch tiên sinh.
Tiền này ta không thể nhận.”
Thạch Chí Kiên mỉm cười, lấy gói thuốc Marlboro, rút một điếu rồi ném gói thuốc lên bàn: “Ta có thể hỏi một câu tại sao không?”
“Bởi vì ta không phải James.
Ta chỉ là vợ của hắn, rất nhiều chuyện ta mặc kệ, không muốn quản cũng chẳng muốn nhúng tay.”
Thạch Chí Kiên nhún vai, châm điếu thuốc: “Ta hiểu ý của ngươi.
Có vẻ cuộc sống của ngươi và chồng của mình không được hài hòa cho lắm.”
“Lời này của ngươi có ý gì?” Selena hơi tức giận, giống như Thạch Chí Kiên đã cởi bỏ áo khoác thân sĩ, lộ ra vẻ mặt vô lại.
“Nguyên nhân còn cần ta nói sao? Nếu một nữ nhân không muốn nhúng tay vào chuyện của chồng, nguyên nhân chỉ có hai.
Thứ nhất, nàng bị chồng vứt bỏ.
Thứ hai, nàng vứt bỏ chồng.”
“Thật sao? Đây chính là chân lý mà ngươi rút ra được?” Selena lại hút một hơi thuốc: “Đối với ta mà nói, ta chỉ là không muốn tự tìm phiền não.
Nếu ta đoán không sai, số tiền này không phải của ngươi, hẳn là của một thanh tra nào đó.”