Trọng Sinh Hậu Cung Sấm Quan Ký

Chương 16




Đôngđixuân đến, dương liễu xanh, rủ dài, Tử Oánh ngồi bên cửa sổ nhìn mấy gốc hải đường,khôngbiết khi hoa hải đường nởsẽlà cảnh tượng như thế nào, nhất định là thập phần đẹp mắt, sắc đỏ nhàn nhạt cảmộtgóc, thu hút bươm bướm vây quanh. Đêm đẹp đa tình ở chỗ dưới ánh trăng trong hương thơm hoa, uống rượu với bằng hữu.

Tiễn gió đông, chắc cũng giống như trước đây?

Nghe Xảo nhinóitrong cung Uyểnâmrất được sủng ái, hàng tháng Hoàng Thượngsẽlâm hạnhmộthai ngày, càngkhôngcầnnóinhững ngày ngẫu nhiên tới chỗ nàng ta dùng bữanóichuyện phiếm. Đại khái vì tuổi cònnhỏ, nửa năm trôi qua cũngkhôngthụ thai, đây chính là điều lo lắng của Hoàng di nương, nửa năm qua luôn tìm phương thuốc sinh con. Quyền lợi trợ giúp quản gia cũng từ Liễu di nương biến thành Hoàng di nương, Hoàng di nương rất đắc ý nhưng Lão phu nhân vẫnkhôngđem bà ta phù chính.

Tháng năm, kì tuyển tú hừng hực tiến hành,đại bộ phận tú nữ các nơiđãvào kinh, đây là kỳ tuyển tú đầu tiên sau khi Hoàng Thượng đăng cơ nên tổ chức rất lớn, có thểnóilà tất cả mọi người đều chú ý theo dõi. Hậu cungkhôngthiếu mỹ nữ, các tú nữ đều muốn tỏa sáng trong kỳ tuyển tú,mộtkhi vào cungsẽlàm rạng rỡ tổ tông.

Mấy ngày gần đây Tử Oánh cũng hao gầymộtchút, tuy biết nàng vô vọng tiến cung nhưng Lão phu nhân vẫn để ma ma giáo dưỡng chỉ dạy cho nàng, chỉ là trong đêm dài tĩnh lặng Tử Oánh khó tránh khỏi lo lắng cho tương lai của mình.

nhẹnhàng thở dài, ngày mai chính là ngày tuyển tú, ít nhiều nàng vẫn có chút khẩn trương, trong cungđãcó Uyểnâmnàng nênđinơi nào?

Sáng sớm Tử Oánhđãbị Tân ma ma gọi dậy, chỉ cho phép uống hai ngụm trà nhuận họng. Tóc vấn kiểu Bách hợp kế, băng đô Xích Kim, trâm thất bảo ngọc bích linh lung, váy hồng khuyên tai nam châu Xích Kim,

Lão phu nhân nhìn thấy gật đầu, vỗnhẹtay nàng “ Tam nha đầu,khôngcần sợ, huân quý nhà cũng là có ân huệ lang.”

“ Cháugáiminh bạch” Tử Oánh phúc thân “ Cháugáicáo từ”

“điđi” Lão phu nhân gật đầu với nàng.

Sơ khảo, nàng cũngkhôngcần lo lắng, với thân phậnhiệngiờ của Uyểnâm, nàng tasẽkhôngdám công khai động thủ. Chỉ sợ và trung khảo bị Hoàng Thượng “ lược” bài tử. Dù là kiếp trước hay kiếp này, nàng đềukhôngđoán được tâm tư của Hoàng Thượng.

Các nơiđãloạiđirất nhiều mỹ nhân,hiệntại tất cả đều là mỹ nhân toàn sắc vẹn toàn, đập vào mắt là mảnh diễm lệ, các tú nữ trúng tuyển hoặc ngồi hoặc đứng khẩn trương, ngườinóichuyệnkhôngnhiều lắm hoặc ngắm hoa hoặc cúi đầu nhìn xiêm y của bản thân.

Mỹ nhân như hoa.

mộtcung nữ mặc y phục màu vàng bưng trà nóng tới, Tử Oánh lấymộtly lại thưởng cho cung nữ đó ít bạc vụn. Cung nữ sau khi nhận thưởng hướng nàng phúc thân, thân mình như đụng phải cái gì ngã về phía nàng, tay nắm lấy xiêm y của nàng.

Hoàn hảo bên cạnh là bàn đá nên Tử Oánhkhôngcó ngã xuống, nhưng y phục là xiêm y mùa hè mỏng manh, bị lôi kéo ráchmộtlỗ trước ngực.

Biến cố đột nhiên này làm nhóm tú nữ bị dọa.mộttú nữ kịp phản ứng lại,điđến bên cạnh xem xiêm y của Tử Oánh.

“ Cũng may ráchkhônglớn lắm vẫn có thể chữa được.”

Tử Oánh nghe vậynhẹnhàng thở ra, nàng tất nhiên biết cung nữ này là người của ai, nhìn cung nữđangquỳtrênmặt đấtnói: “ Ngươi lui xuống tìmcôcôquảnsựlĩnh phạtđi.”

Uyểnâmở trong cung muốn đối phó vớimộttú nữ như nàng rất dễ dàng, cũng có người muốn nhân cơ hội này thu thập Uyểnâm, nàngkhônglo lắng việc này, chỉ là quần áo?

Tú nữ kia lấy trong tay áo ramộthầu bao, bên trong lại là châm tuyến, điều này khiến Tử Oánh kinh ngạc nhonhỏ,trênđầu tú nữ mangmộtcây trâm hoa ngọc lan, khuyên tai trân châu, ăn mặc tao nhã lịchsự, Tử Oánh vừa nhìn liền lập tức thích.

“ Tay nghề của di nương ta vô cùng tốt, ta chỉ học được tám phần.” Tú nữ cúi đầu, lập tức xe chỉ luồn kim, Tử Oánh há hốc mồm muốn hỏi tên nàng ta, tú nữ lại như biết nàng muốn mở miệng “ Ngươikhôngthểnóichuyện, điểm xấu” Trước đây Tử Oánh cũng nghe qua chuyện này, mang theo cảm kích, lĩnh phần nhân tình này cũngkhôngmở miệngnóichuyện.

Vừa khâu xongthìcó thái giám truyền Tử Oánh và vài tú nữ khác tiến điện, Tử Oánh chưa kịp hỏi tên của nàng ta, nàng tađãsớm lui sangmộtbên, Tử Oánhkhônglớn tiếng ồn ào,đitheo thái giám tiến điện. Đúng lúc tú nữ phía trước là Hàn tiểu thư của Bố chính sứđãgặp trong thọ yến của Thái hậu, gật đầu chào hỏi, từ đó giảm bớtsựkhẩn trương.

Tử Oánh chỉnh lại y phục và điều chỉnh sắc mặt nghiêm túc tiến vào, nghe theo khẩu lệnh của thái giám quỳ xuống hành lễ, sau đó cùng các tú nữ khác đứng lên, khoanh tay chờ thái giám tư lễ xướng tên bước ra khỏi hàng tham kiến. Chỉ nghe thái giám tư lễ thét lên từng cái tên:

“Chi nữ sử tư vận muối Chiết Giang, Phùng Tô, mười sáu tuổi ”

“ Chi muội tri huyện Hà Nam An phủ, Hà Phương Tú, mười bảy tuổi.”

Trong điện mặt đất trơn bóng,trêncột là cửu long dát vàng sống động nhưthật, cung nữ thái giám cúi thấp đầu đứngmộtbênkhôngnóigì, chỉ có thanhâmnhư hoànganhcủa các tú nữ quanh quẩn trong điện. Hoàng Thượng chỉ mangmộtthông thiên quan, tinh thầnkhôngtệ, hứng thú đánh giá các nàng. Ngồi bên phải Hoàng Thượng là Hoàng Hậu, đội mũ phượng, y phục đỏ thẫm thêu phượng hoàng vàng, thoạt nhìn so với thọ yến Thái Hậuthìdụng tâm trang điểm hơn. Thái Hậu ngồi bên trái Hoàng Thượngtrênđầu chỉ cài cây trâm san hô như ý, khuyên tai phỉ thúy, trang nghiêm lạikhôngmất thân phận.

Vài vị tú nữ phía trước hành lễ thỏa đáng, ứng đối tự nhiên, nhưng đều có chút khẩn trươngkhôngnóilên lời. Hoàng Thượng ngẫu nhiênnóivài câu chọc cho Hoàng Hậu phải ghé mắt nhìn. Nhưng toàn bộ bài tử đều bị lược, Hoàng hậu dường như thở phảonhẹnhõm.

“ Chi nữ Tả bố chính sứ, Hàn Phong, mười lăm tuổi” Hàn Phong bước ra, cúi đầu phúc thân “ Thần nữ Hàn Phong tham kiến Hoàng Thượng, Hoàng Hậu, Thái Hậu nương nương, Hoàng thượng vạn tuế vạn phúc, Hoàng Hậu thiên tuế cát tường, Thái hậu phúc như đông hải.”

Thanhâmtrầm ổn của Thái Hậu vang lên “ Ai gia nhớ được đứanhỏnày đoan trang trầm ổn, lưu bài tửđi.”

“ Thần nữ đa tạ Thái Hậu ưu ái.” Hàn Phong phúc thân lui xuống, Hoàng Thượng cũngkhôngcó dị nghị gì với ý kiến của Thái Hậu.

“ Chi nữ Hộ Bộ thượng thư, Thẩm Tử Oánh, mười ba tuổi.” thanhâmcủa Thái giám tư tế vang lên, Tử Oánh bước ramộtbước, cung kính phúc thân “ Thần nữ Thẩm Tử Oánh tham kiến Hoàng Thượng, Thái hậu nương nương, Hoàng Hậu nương nương, cung chúc thánh an, Thái hậu nương nương cát tường, Hoàng Hậu nương nương cát tường.”

Hoàng Thượng hứng thú đánh giá Tử Oánh “ Ngươi là tỷ tỷ của Thẩm quý nhân?”

“ Vâng, thưa bệ hạ.”

“ Ai gia nhớ ngươiđãdâng Kim Cương kinh trong thọ yến, bức thêu đó rất được lòng ai gia, Hoàng Thượng người xemkhôngbằng lưu bài tử của nàngđi?” Thái Hậu nhớ Thẩm quý nhân ở tự lý đánh vào mặt bà, nửa năm nay lạikhôngthất sủng, coi như có chút bản lĩnh. Nghenóitỷ muội các nàng bất hòa,khôngbằng đặt cùngmộtchỗ xem ai có bản lĩnh hơn.

“ Nhi thần cảm thấykhôngổn, sợ là Thẩm ái khanhsẽtrách nhi thần đem tất cả nữ nhi củahắnnhét vào hậu cung.”

“ Đó là phúc khí của Thẩm ái khanh.” Thái hậu xoay phật châutrêncổ taykhôngmở miệng, Hoàng hậu xoay ngườinóivới thái giám tư lễ “ Cònkhôngmau đem bài tử lưu lại.”

Tử Oánh thở phàonhẹnhõm, tuy may mắn vào cung nhưng chắc chắn phân vịkhôngcao. Cũng may vào được cung,khôngvội, nàngsẽđem những người hãm hại nàng và con nàng dẫm nát dưới chân, Uyểnâmvào cung cũng tốt, để các nàng bắt đầu ở nơi nàothìkết thúc ở nơi đó!

Chờ các tú nữ tham kiến xong, lại theo khẩu lệnh của thái giám dập đầu tạ ơn Hoàng Thượng, Hoàng hậu, Thái Hậu, sau đó lần lượt ra khỏi điện. Lúc này Tử Oánh mới cảm thấy phía sau lưng đầy mồ hôi,đãlà tháng năm, vẫn là nóng a.

Kiếp trước, nàng là do Hoàng Thượng điều động nội bộ, tất cả đều thuận lợi, trực tiếp lưu lại bài tử, đâu có mạo hiểm nhưhiệntại?

“ Muội muội, ngày sau vào cung mong muội muội chỉ điểmmộthai.” Chi nữ Tả Bố Chính sứ, Hàn Phong nghiêng đầunóivới nàng, giọngnóikhôngtốt, cùng người đoan trang trong điện như hai người.

“ Lời này phải là muộinóimới đúng, ngày sau mong tỷ tỷ chỉ bảo nhiều hơn.” Tử Oánh cũng cười đáp lại.

“ Chắc thái giámđãđến phủ tuyên chỉ,khôngbiết chúng tasẽtiến cung vào ngày nào?” Trong giọngnóicó chút phiền muộn.

“ Tỷ tỷ sao phải phiền lòng, hồi phủsẽbiết thôi.”

“ Là tỷ tỷ nghĩ nhiều.”

Ngoài cung xe ngựa của Thẩm phủđãsớm chờ, trong tay Đào nhi cầm áo choàng màu trắng thêu hoa mai, Xảo nhi sốt ruột nhìn cửa cung. Thấy Tứ Oánh bước ra vội vàng đỡ lấy nàng “ Tiểu thư…” cũngkhôngmở miệngnóitiếp.

Tử Oánh thân thiết tạm biệt với Hàn Phong, lên xe ngựa. Cung nữ hành lễ “ Cung đưa tiểu chủ.”trênmặt Đào nhi và Xảo nhihiệnlên vui sướng.

“ Tiểu thư, mặc thêmđi.” Đào nhi phủ thêm áo choàng cho nàng, Tử Oánh cười chế nhạo Xảo nhi “ Buổi sáng ta phân phó mang theo điểm tâm, ngươi có mang theokhông?”

Ở ngoài điện chờ gầnmộtngày, nội tâm lại thấp thỏm, vì phòng ngừa nênđãmộtngày Tử Oánh chưa ăn gì.

“ Tiểu thư có mang theo.” Xảo nhi lập tức mang hộp thức ăn ra “ Tân ma manóiđiểm tâm này dễ tiêu hóa.”

Tử Oánh cầm lấy ănmộtmiếng, quả nhiên xốp mềm, hương vị lưu lại trong miệng, trong lòng nàng lại nhớ đến vị tú nữ kia,khôngbiết nàng ta có được lưu lại bài tửkhông? Nàng ăn vài miếng điểm tâm Đào nhi liền vội ngăn nàng tiếp tục ăn.

“ Tiểu thư, dù sao cũng là điểm tâm, vẫn nên để về phủ ăn canh nóng.” Tử Oánh lưu luyến bỏ điểm tâm xuống.

Đến Thẩm phủ, đại lão gia, Lão phu nhân và các vị di nươngđãra cửa nghênh đón, nàng chưa có vị phân, đại lão gia quỳ xuốngnói“ Thẩm Lăng Thiên cùng gia quyến bái kiến Tiểu Chủ.”

Đây chính là quân thần có khác.

Mặc dù lần trước Uyểnâmtiến cung cũng thế, nhưngkhôngphải so bản thân trải qua nên cảm xúc trong lòngkhôngcó nửa điểm dao động. Kiếp trước nàng có chút vui sướng,hiệntại lại có chút khổ sở, chẳng lẽ nàngđãcoi nơi này là nhà?

“ Tổ mẫu mau đứng lên, phụ thân…” Tử Oánh nhìntrênmặt Tổ mẫu có ý cười, trong mắt lại có nước mắt, đến cùng vẫn là luyến tiếc nàng tiến cung.

trênmặt Hoàng di nương mang theo ý cười nhưng thoạt nhìn cứng nhắc. Nửa năm nay bà ta hô mưa gọi gióđãquen, sao tiểu tiện nhân này lại có thể vào cung? Uyểnâmkhôngngáng chân nó sao?Đọc nhanh tại AzTruyen.net


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.