Trọng Sinh Chi Võng Du Báo Thù (Bỉ Ngạn Vong Ưu

Chương 18: Danh của Lam Phong




Bách Lý Khinh Doanh sau khi lấy được bảo tang kho báu thì ngay lập tức chạy về thành thị, nhìn nhìn chiếc chìa khóa trong suất, hơi hơi thở ra, may là vừa khéo hết lượt mở cửa kho tàng ẩn thì cửa hàng Long Nha cũng không còn lo ngại gì nữa.

Nhìn nhìn tất cả bào tàng thu thập được, khóe môi Khinh Doanh hơi hơi nhướng lên, cuối cùng cũng thu thập đầy đủ. Cô chọn trong đống đồ vật 12 mảnh thủy tinh trong suất y như nhau nhưng mỗi thứ một màu, xem xét qua.

[Vật phẩm nhiệm vụ] Mảnh vỡ Thủy Tinh thần thánh.

Thủy tinh đỏ, mảnh vỡ thỷ tinh thần thánh. Thuộc tính hỏa, chức năng không biết, phẩm cấp không biết. Bạn có nên giao nộp nó cho chủ thành???

Lither từng là vị pháp sư vi đại nhất trong lịch sử nhân loại, ngài đã mang đến bao cống hiến cho nhân loại, Bắc Đại lục tôn vinh ngài. Tu Tuyết đế quốc thờ phụng ngài.

Trước khi ngài dời đi phàm giới đa để lại một bảo vật cho Tu Tuyết đế quốc, tuy nhiên, trong nội loạn 100 năm trước, bảo vật đã bị đánh cắp và vỡ tan ra từng mảnh.

Khinh Doanh xem xong, đôi môi hơi nhếch lên, đi vào Long Nha Đế Điếm, đặt 12 mảnh vỡ mà cô trộm được trong các bảo tàng cạnh nhau. Ngồi một lúc, thấy mấy mảnh thủy tinh vẫn không có động tĩnh, cô đành liên lạc với Ám Sắc Nguyệt:

“Nguyệt Nguyệt, Thủy Sắc Thiên Thiên có tới chưa?”

“Nàng ta tới cũng khá lâu rồi a~~”

Khinh Doanh nhếch môi cười, nhanh chóng nói:

“Mau đưa bọn họ tới chỗ ta!”

Đợi một lúc, Khinh Doanh thấy hai bóng dáng bước vào, một là Thủy Sắc Thiên Thiên dễ thương, còn người đằng sau đi vào lại là một nam tử râu ria xồm xoàm, ánh mắt lờ đờ, không minh bạch, bước chân lảo đảo. Khinh Doanh nhìn một chút, nhíu mày, đây là ca ca của Thiên Thiên?

“Mời ngồi!”

Khinh Doanh lễ phép nói rồi quay qua Thủy Sắc Đê Điều:

“Ngươi là đại ca của nàng?”

Bách Lý Khinh Doanh nhìn kĩ, hai huynh đệ này có gì giống nhau nhỉ? Một người xin đẹp đáng yêu còn một người thì lôi thôi không chịu được. Thiên Thiên cười nhẹ:

“Cô đừng cười nhé, huynh ấy là người làm rượu nên cứ suất ngày như vậy đấy.”

Bách Lý Khinh Doanh thần sắc kinh ngạc, người chơi sinh hoạt làm rượu thực sự không nhiều, bây giờ lại gặp được một người ha? Kì lạ. Nói chuyện một lúc mới thấy Thủy Sắc Điều ợ rượu nói:

“Muốn ta làm cho các ngươi? Được, làm cho ta một xưởng nghiên cứu rượu, ta sẽ đáp ứng!”

Yêu cầu này quá vô lí, một xưởng chế rượu đối với sơ kì này là một điều khó khăn, cho dù có đại lượng tài phú cũng như vậy thôi! Thực sự là,…. Khinh Doanh nhíu mày một lát, để mời được Thủy Sắc thiên Thiên, như vậy,… đáng!

“Được, ta đồng ý. Ngươi sẽ là chủ quản xưởng chế rượu mới, tuy nhiên, xưởng chế rượu chắc phải vào giai đoạn open beta mới hoạt động được!”

Thủy Sắc Đê Điều cười ngây ngô đáp ứng, Khinh Doanh thầm lau mồ hôi, nói với Thủy Sắc Thiên Thiên:

“Cô chọn nghề nghiệp là Ma pháp sư, nhưng nghề nghiệp sinh hoạt chủ yếu là Chú Họa sư đúng không?”

Thủy Sắc Thiên Thiên nhanh chóng gật đầu, Khinh Doanh mừng thầm nhưng trong mắt không lộ vẻ gì cả, chỉ lạnh nhạt đưa cho nàng một cuốn sách, nói:

“cô thử vẽ cho ta xem chú thuật cấp 1, bùa dung hợp đi!”

Chỉ thấy Thủy Sắc Thiên Thiên gật nhẹ đầu, lấy từ trong hành lí ra giấy và bút, nhanh chóng nói:

“Ta biết làm bùa dung hợp, nhưng xác xuất thành công chỉ khoảng 70%.”

Vừa dứt lời, bóng bút lay động, cô bé vô cùng chăm chú nhìn vào tờ giấy, vài nét vẽ qua đi, một ấn văn hiện lên trên lá bùa màu vàng, cực kì linh động, còn mang theo khí tức ma pháp nhàn nhạt, mà chán của Thiên Thiên thì lại đầy mồ hôi.

Khinh Doanh cầm lấy phù chú, khẽ gật đầu hài lòng nói:

“Hai người có thể đi gặp Ám Sắc Nguyệt để kí hợp đồng!”

Sauk hi hai người rời đi, Khinh Doanh cầm lấy bùa Dung Hợp, thần sắc vui mừng cực kì, bay giờ thật sự không kiếm đâu được người có thể vẽ bùa dung hợp hoàn mĩ gần như đạt tới cấp 2 như thế này. Thủy Sắc Thiên Thiên đúng là thiên tài chú họa sư!

Cô lại bày 12 mảnh thỷ tinh đủ loại màu lên bàn, tay cầm phù chú giơ lên cao rồi vứt vào đống thủy tinh. Mười hai khối thủy tinh không ngờ được phát sáng rực rỡ, 12 màu luân chuyển, một lúc sau thì ánh sáng biến mất, trên bàn xuất hiện một khối thủy tinh lấp lánh 12 cạnh tỏa sắc quang mang, đẹp cực kì.

Khinh Doanh bước tới cầm quan sát:

[Vật phẩm nhiệm vụ] Thủy Tinh Thần Thánh.

Vật phẩm truyền kí lịch sử, mang tính bảo hộ cho Tu Tuyết đế quốc, đa bị mất tích 100 năm. Thuộc tính: Không rõ.

Bách Lý Khinh Doanh gật đầu vui vẻ bỏ khối thủy tinh vào hành trang, quay người định đi gặp chủ thành thành Tô Nhĩ. Đang đi trên đường chợt nghe thấy tiếng người chơi khẽ bàn tán:

“Nghe nói có người gặp được Boss dã ngoại, lại còn là boss hi hữu nữa! chúng ta qua đó thử xem!”

“Hừ, ngươi nói nghe thì hay lắm, đến tay chúng ta được sao? Chẳng phải các đại công hội đã tranh nhau hết rồi!”

“Đúng nhỉ? Nhưng,… hay chúng ta cứ tới đó xem thử?”

Khinh Doanh quay người lại, hỏi:

“Huynh đệ, con quái đó tại nơi nào?”

Võ sư kia nhìn nhìn Khinh Doanh trong đấu bồng màu đen, nghĩ nghĩ, rồi nói:

“Ta nói huynh đệ không sợ chết thì mau tới ngoại vi rừng Lạc Nhật!”

Khinh Doanh ngạc nhiên, rừng Lạc Nhật, Boss dã ngoại ở đó chắc cũng không dưới cấp 17 đâu nha? Cấp bậc của cô, ừm, chắc là đủ để đi cướp đồ!

Khinh Doanh mỉm cười, tia giảo hoạt dấu nơi đáy mắt, cười cười rời đi. Vừa ra ngoài thành cô đã cất đấu bồng cùng áo choàng đi, một thân vấy rực lửa đỏ cả góc trời, cô nhếch miệng.

Bỉ Ngạn Vong Ưu cô khi đoạt Boss cũng là danh chính ngôn thuận mà đoạt!

Khinh Doanh nhanh chóng chay đến rừng Lạc Nguyệt, thấy người chơi đang tập trun giết con quái hình nửa người nữa rắn, tuy là nam nhân nhưng cũng rất yêu mị.

Boss cấp 18, Vương tử Madus.

Khinh Doanh đứng yên lặng trên đỉnh cây cao nhìn xuống, có vẻ như không ai chú ý đến cô. Còn cô lại chú ý đến một bóng dáng!

Lam Phong, sao anh ta lại ở đây? Nơi này chủ yếu chỉ có các đại công hội, người chơi tự do cơ bản là không dám lại nơi này. Khinh Doanh cười cười, thú vị đây a~, lại chú mục thêm một phần.

Một lúc sau, máu của vương tử Madus sắp cạn, tâm thần cô chấn kinh thật sự, hắn ta, là người chơi sao? Một kiếm đoạt mạng vương tử Madus, tới chiêu thức cuối cùng vương tử cũng không kịp sử dụng, ngay sau đó vật phẩm của vương tử kia tuân ra.

Lúc này Khinh Doanh mới quay người nhìn qua đống vật phẩm, hai mắt sáng lên nhìn qua một chương thiết sách, dải lụa vươn dài cuốn lấy nó. Vừa lúc đại lượng người chơi đang chăm chú nhìn Lam Phong cướp hết đồ cùng tranh giành nên không nhiều người chú ý tới cô.

Trong thầm lặng Khinh Doanh còn cướp thêm 2 món đồ nữa và diệt sát mấy tên người chơi phát hiện ta cô, lúc này một người chợt gào lên:

“Là hắn đã lấy đi đại lượng vật phẩm!”

Lúc này mấy người chưởng quản công hội lớn dần bao vây Lam Phong nhưng chỉ thấy hắn rút kiếm ra, lúc sau, mấy chục người chơi bao vây đã ngã xuống, Khinh Doanh cả kinh.

Tên Lam Phong này, nếu không thể là bạn, tốt nhất không nên dây dưa với hắn! Ám Phong chi bộ, một trong 8 bộ pháp cao nhất của Kiếm sĩ, không phải thuộc loại có sách skill học được mà là do bản thân lĩnh ngộ, tên Lam Phong này, Luân Hồi đang trong giai đoạn Close beta, làm sao có người như vậy???????

Ý nghĩ nghi hoặc như vậy, Khinh Doanh không khỏi ung dung nhắn tin cho Lam Phong:

“Ngươi có thể tự mình thoát khốn được không?”

“Có!”

Một câu trả lời chắc nịch trả lại. Khinh Doanh không khỏi cười cười:

“Nếu thêm cả ta nữa thì sao?”

Nói xong, Khinh Doanh phi thân từ trên cành cây xuống, một kiếm sĩ áo đen như mực, một vũ sư y phục đỏ rực như lửa. Hai người đứng đối diện nhau, các thành viên công hội vừa nhìn tên người chơi thì thấy tên Bỉ Ngạn Vong Ưu cùng Lam Phong đều đỏ như máu. Chứng tỏ, cả hai người này đều vừa giết người xong.

Tuy bóng dáng Khinh Doanh bé hơn, nhưng đứng đối diện Lam Phong lại cho thấy khí áp của cô không yếu hơn chút nào! Người chơi nhìn thấy, kinh dị bàn tán:

“Nhìn xem, đó là Ma Vũ Bỉ Ngạn Vong Ưu!”

“Ai da, tên kia đen thật, lại vị Ma nữ kia nhắm tới!”

“Kiếm sĩ kia điên rồi, lại dám đối mặt với nàng ta!”

Lam Phong mỉm cười bất đắc dĩ, nói:

“Nói trở mặt ngay được!”

Khinh Doanh cười khinh miệt, có lợi không chiếm mới gọi là lạ, nếu không có cô, Lam Phong rất có thể rời đi nơi này nhưng kiềm chân hắn, quá dễ đối với cô!

“Tiểu tổ tông, cô muốn gì?”

Lam Phong bất lực nói.

“Hoặc chiến, hoặc giao ra nửa số vật phẩm!”

Lam Phong nhìn nhìn về phía xa, một đoàn người vô cùng nhiều đang chạy tới, có lẽ là thành viên chỉ lực của đại, trung các công hội tập trung muốn kiếm miếng cơm khi hai người giao chiến. Hắn suy nghĩ một lát rồi nói:

“Được, nếu cô giúp ta thoát khốn!”

Khinh Doanh liếc mắt qua mấy ngàn người chạy tới, khinh miệt nói:

“Được!”

Đã định sẵn, nơi này không thể thoát khỏi một trận đánh ác liệt.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.