Trọng Sinh Chi Lãng Tử Quay Đầu

Chương 447




Dao động hình thành do Màu Bạc X tự bạo thổi quét không gian vũ trụ, gần vạn chiếc phi hành khí của Laurent gần như bị hủy diệt toàn bộ!

Tàn dư của vụ nổ khuếch tán ra xung quanh, phi thuyền Hạ Mạt ngồi cũng chịu ảnh hưởng mà xóc nảy, thế nhưng loại xóc nảy này cũng không nghiêm trọng lắm, còn không đợi ba người trên thuyền phản ứng, tàn tư đã co lại, cuối cùng ngưng kết thành một hố đen loại nhỏ.

Sống sót sau tai nạn.

Lông Vàng nằm liệt trên ghế phụ, trừng lớn mắt nhìn chằm chằm hình chiếu 3D. “Đám người đó đã bị tiêu diệt?”

Không gian vũ trụ đã khôi phục bình tĩnh, khoảng cách của bọn họ cũng đủ xa, ngay cả chiến hạm thật lớn cũng chỉ là một điểm nhỏ trong hình chiếu.

Lông Vàng đông cứng nuốt xuống một ngụm nước bọt, mới nghe thấy Đầu Bạc trả lời: “Hẳn là thế, ít nhất xung quanh điểm nổ mạnh nhất định không sống được.”

“Chúng ta an toàn?”

“Đúng vậy.”

“Nhiệm vụ của chúng ta đã hoàn thành?”

“……”

Lông Vàng cùng Đầu Bạc không hẹn nhìn về Hạ Mạt trên ghế chỉ huy, lúc này mới phát hiện Hạ Mạt đã lâm vào trạng thái hôn mê!

“Vương tử phi! Vương tử phi!”

Lông Vàng nhanh chóng kéo ra đai an toàn nhảy đến bên người Hạ Mạt, liên tiếp hô vài câu cũng không nhận được đáp lại, tâm tức khắc lạnh nửa phần! Hắn vô cùng khẩn trương mà lấy ngón trỏ đặt dưới mũi Hạ Mạt, ngừng thở cảm nhận “Còn may….”

“May cái gì?!” Đầu Bạc nhìn chằm chằm bàn tay dính đầy máu tươi của mình, âm thanh không khỏi run rẩy “Tiểu vương tử sắp sinh non!”

Sau khi bộ đội chủ lực bị thiệt hại, Laurent lập tức mang theo gần một trăm tên lính còn sót lại định trở về Lạp Hỗ.

Lúc này trận chiến trên Lạp Hỗ tinh cầu đã tiến vào giai đoạn gay cấn, theo sự gia nhập của quân Gammar, Airwolf, Vô Hoa cùng Khung Đỉnh, Nội các cùng Hắc Vương Tinh liên tiếp bại lui.

Chiến trường chủ đạo Hoàng cung

Đầu trọc Cách Đặc cùng Á Lực điều khiển cơ giáp hình người cấp S đối kháng với sự bao vây đến từ bốn phương tám hướng.

Mắt thấy càng nhiều huynh đệ bị bắt, Á Lực hung hăng nhổ một ngụm “Boss! Chúng ta bị tên tiểu tử thối Laurent kia chơi!”

Cách Đặc lợi dụng khoảng thời gian đổi mới băng đạn để nhìn xung quanh. Chiến trường đầy khói thuốc súng nơi nơi là thi thể bị tàn phá, trong đó tuyệt đại đa số chính là người Hắc Vương Tinh!

“Không nghĩ tới Hoàng đảng có thể tro tàn lại cháy!”

“Boss! Lui lại đi!”

“Lui! Vì cái gì không lui! Lại tiếp tục chống cự như vậy ngay cả mạng ta cũng mất! Mọi người nghe lệnh! Dùng tốc độ cao nhất lui lại!”

Hai cỗ cơ giáp màu xanh đậm lập tức bay lên không trung.

Nhưng lui lại cũng không dễ dàng như bọn họ tưởng tượng, chiến sĩ Gammar lấy A Đạt cầm đầu xung phong đi phía trước, lợi dụng đầy đủ ưu thế về cơ giáp, lại một lần nữa bức hai cỗ cơ giáp này trở lại mặt đất!

Cách Đặc cùng Á Lực liều chết giãy dụa, cuối cùng bởi vì nguồn năng lượng cạn kiệt mà bị bắt sống.

Cùng lúc đó, trong bộ chỉ huy tác chiến trên không.

Chiến đấu sắp kết thúc, càng đến thời khắc mấu chốt càng không thể qua loa!

Trong phòng trong suốt, Lannado đang nghe chiến báo từ tiền tuyến, Vu Dục mới nói đến chuyện bắt sống thủ lĩnh của Hắc Vương Tinh, Lannado bỗng nhiên nhận được cuộc gọi video đặc biệt.

Hắn làm thủ thế tạm dừng với Vu Dục, ấn xuống nút nghe, lập tức thấy đội trưởng đội hộ vệ đang vô cùng hoảng loạn “Bệ hạ, tiểu đội số 10 báo cáo, đại bản doanh của Laurent đã hoàn toàn bị hủy hoại, hơn một vạn chiếc cơ giáp còn lại của đảng Nội các đều bị hố đen cắn nuốt, khả năng còn sống gần như bằng không….”

Tất cả mọi người ở đây nghe thấy lời này không khỏi đầy mặt vui mừng.

Vừa mới nhận được tinh thủ lĩnh của Hắc Vương Tinh bị bắt, hiện giờ lại được báo rằng đại bản doanh của Laurent đã bị hủy!

Nội các dần hiện xu hướng suy tàn, Hoàng đảng thế như chẻ tre! Nếu tiếp tục phát triển như thế này thì không một giờ nữa Hoàng đảng có thể đạt được thắng lợi hoàn toàn!

Lannado vừa lòng gật đầu,quan tâm hỏi: “Mạt Mạt hiện tại ở nơi nào? Có bình an hay không?”

Ngũ quan của đội trưởng cơ hồ muốn nhăn lại vào nhau.

Lannado cứng lại, nháy mắt liên tưởng đến cái gì, tươi cười tan đi hơn phân nửa, thanh âm cũng trở nên trầm thấp “Mạt Mạt có bình an hay không?”

“……”

“Có bình an hay không?!”

“Bẩm, bẩm bệ hạ, tình huống của vương tử phi chỉ sợ không tốt lắm, như là, như là muốn sinh non! Mặt khác….”

Lannado cùng Vị Chinh không hẹn mà cùng nắm chặt nắm tay.

Sắc mặt Edern nháy mắt trắng bệch, thấy đội trưởng đội hộ vệ còn ấp a ấp úng, lạnh giọng quát: “Có chuyện mau nói!”

“Mặt khác, Randall điện hạ đã mất đi liên hệ, vô cùng có khả năng bị cuốn vào hố đen….”

“Đông!” Liên tiếp nghe thấy tin dữ, cho dù tâm trí của Edern có bình tĩnh thì cũng không khỏi nhũn người ngã ngồi trên ghế.

Sắc mặt của Lannado cũng không tốt hơn là bao, hắn miễn cưỡng ổn định thân hình, nháy mắt nhìn chằm chằm vào đội trưởng “Lời không thể nói linh tinh!”

“Thuộc hạ không dám! Vương tử phi đã được đưa đến trung tâm cứu viện lâm thời; còn Randall điện hạ, thuộc hạ còn đang nỗ lực tìm kiếm….”

Thủ lĩnh Hắc Vương Tinh bị bắt, đại bản doanh của Laurent bị hủy, vốn nên tâm tình vui sướng, nhưng hiện tại bởi vì tin dữ theo nhau tới mà làm người không có một chút cảm giác vui mừng nào.

Bầu không khí trong phòng trong suốt vô cùng trầm trọng.

Edern bỗng nhiên đứng dậy, có lẽ bởi vì động tác quá nhanh mà nhất thời y cũng đứng không vững, thiếu chút nữa té ngã.

Lannado đỡ lấy y, thanh âm khàn lại “Bọn nhỏ đang ở trong giai đoạn khó khăn, chúng ta làm trưởng bối phải kiên trì, dựng lên một mảnh trời cho bọn chúng.”

Edern thuận thế nắm lấy tay hắn, nhìn sắc mặt Vị Chinh cũng đang vô cùng nghiêm trọng, nói: “Chuyện trên chiến trường giao cho các anh, em, em đi xem Mạt Mạt…”

“Trên đường cần thận.” Lannado thấp giọng đáp, chờ Edern đi tới cửa bỗng bổ sung: “Trước đừng nói chuyện Randall cho Mạt Mạt.”

“Em hiểu.”

Lannado cùng Vị Chinh nhìn chằm chằm bóng dáng của Edern, thẳng đến y biến mất sau cánh cửa kim loại dày nặng mới chậm rãi thu hồi ánh mắt, đau kịch liệt, bi thương nhanh chóng chuyển hóa thành phẫn nộ cùng chiến ý!

Nội Các, Hắc Vương Tinh, Fillet, Thạch Sư, Ba Na Đạt…… Nếu bọn nhỏ có mệnh hệ gì, ta sẽ để các ngươi chôn cùng!

Lửa đạn liên miên, đêm đen giống như mực cũng bị nhuộm thành một vùng sắc màu rộng lớn.

Edern chịu đựng ánh lửa đầy trời vọt vào trung tâm cứu viện lâm thời.

Trong trung tâm cứu viện là một mảnh bận rộn, bác sĩ cùng hộ sĩ qua lại rộn ràng, người bệnh thống khổ rên rỉ, cùng với người nhà lòng như lửa đốt….

Mọi người nhìn thấy y thì thân hình cứng lại, ngay sau đó không hẹn mà cùng tránh ra một con đường.

Edern chần chờ nhìn những người hai bên đường, y có thể cảm nhận được quan tâm thân thiết cùng kính ý chân thành từ trong ánh mắt của họ. Mà tất cả những điều này, nhất định có liên quan đến nỗ lực của Hạ Mạt cùng Randall! Y biết!

Chóp mũi ê ẩm.

Thời khắc sợ hãi như vậy, y một mình chạy đến đây. Có một khoảnh khắc y thậm chí nghĩ, nếu Randall không phải vương tử, nếu Hạ Mạt không phải vương tử phi, như vậy những điều mà bọn họ gặp phải hiện tại hoặc những điều sắp gặp trong tương lai có phải đều có thể miễn trừ? Bởi vì thân phận này, hai đứa nhỏ ba lần bốn lượt rơi vào trong nguy hiểm; bởi vì thân phận này, hoàng tôn mà y thật vất vả chờ đợi đến phải ra đời khi vẫn chưa đủ tháng.

Nhưng mà khi y thấy cảm kích cùng kính nể trong ánh mắt những người này, y bỗng nhiên cảm thấy thực kiêu ngạo, vì mình có thể là ba ba của hai đứa nhỏ này mà cảm thấy kiêu ngạo!

Y hít sâu một hơi, lấy ra dũng khí đi về phía phòng giải phẫu.

Nửa đường, y bỗng nhiên nghe thấy một thanh âm khàn khàn “Vương tử phi sẽ bình an, chắc chắn sẽ bình an.”

Edern bỗng dưng ngừng chân, nhìn về phía phát ra âm thanh, đó là một Alpha sắp được đưa vào phòng giải phẫu khoa ngoại, nam hài này vô cùng trẻ tuổi, mặc đồ tác chiến của đội hộ vệ hoàng gia. Hai bên háng của hắn đã huyết nhục mơ hồ, vải vóc rách rưới trộn lẫn với máu, vô cùng dữ tợn.

Nam hài nhìn thấy Edern nhìn chằm chằm hắn, vô cùng sang sảng cười rộ lên, lộ ra hai cái răng nanh trắng tinh “Bọn họ nhất định sẽ bình an, bởi vì vương tử phi là người tốt, Randall điện hạ cũng là người tốt.”

Thân hình Edern buông lỏng, tiến lên nửa bước hơi khom lưng “ Cảm ơn cổ vũ cùng an ủi của cậu, ta cũng tin bọn họ nhất định sẽ bình an.”

Edern ngồi nửa giờ bên ngoài phòng giải phẫu, trong lúc này, Lannado cùng Vị Chinh cùng phát tới 10 cuộc gọi video, sau khi kết nối thành công câu đầu tiên đều là “tình huống của Mạt Mạt thế nào?”

Edern lại một lần cắt kết nối, ngẩng đầu nhìn dòng chữ “đang mổ” lập lòe, trong lòng càng thêm không chắc chắn.

Người phụ trách trung tâm nói, Lance đang ở trong phòng mổ, cũng là một trong những bác sĩ chiến trường hỗ trợ đỡ đẻ. Nếu có thể, Edern thật hận không thể kéo Lance ra nghiêm hình tra khảo, chất vấn tình huống của Hạ Mạt, nhưng mà y không thể!

Edern nôn nóng đi dạo một vòng lại một vòng, thậm chí vô số lần phá hủy hình tượng mà bám vào mép cửa, lại không nhìn thấy gì cả. Y suy sụp ngồi trên ghế đơn nhỏ, cúi đầu nhìn chằm chằm mặt đất gập ghềnh, suy nghĩ dần dần tự do. Đột nhiên, y nghe thấy thanh âm mở cửa vô cùng rõ ràng, y đột nhiên quay đầu xem cửa phòng giải phẫu, đèn phòng mổ không có!

Chưa từng có lúc nào khẩn trương như lúc này! Cho dù khi y kết hôn sinh con cũng không khẩn trương như vậy Y cảm thấy nửa người dưới của mình đều mềm, giống như bị người khác khống chế vậy, hoàn toàn không nghe đại não chỉ huy!

Y vẫn không nhúc nhích ngồi trên ghế đơn nhỏ, dùng thanh âm vô cùng máy móc bình tĩnh hỏi: “Mạt Mạt thế nào?”

Không có bác sĩ trả lời.

Nhưng mà giây tiếp theo y liền nghe được âm thanh khóc nỉ non của hai đứa trẻ, còn có giọng nói mơ màng suy yếu của Hạ Mạt từ bên trong!

Hết chương 447.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.