Trọng Sinh Chi Lãng Tử Quay Đầu

Chương 392




Randall hô to một tiếng: “Dừng!”

Toàn bộ đội ngũ dừng lại giữa không trung.

Mọi người phóng to hình ảnh trong kính nhìn đêm, bỗng nhiên sắc mặt kịch biến! Bởi vì điểm sáng nhanh chóng biến lớn kia cũng không phải là cửa ra gì! Mà đó chính là đạn pháo siêu to khổng lồ!

Hạ Mạt bị dọa đến một thân mồ hôi lạnh, huyệt động này chỉ rộng 5m, đạn pháo bắn từ đối diện đến thì tỉ lệ chạm mặt lớn đến mức không thể lớn hơn! Mẹ nó cuối cùng cậu cũng đã hiểu tại sao mọi người lại hét lên! Bởi vì cậu hiện tại cũng hận không thể rống hai tiếng!

Lúc này bọn họ đã đi sâu vào được 2000m, lui về phía sau là không có khả năng.

Randall trầm mặt, ra lệnh một tiếng, “Trần Tuấn Vũ, Trần Khiết nghe lệnh, công kích phía bên phải huyệt động! Những người còn lại chờ lệnh tại chỗ!”

Hai người Trần Tuấn Vũ lập tức mang theo hỏa tiễn mini không chút do dự bắn về phía bên phải huyệt động, đất núi rung chuyển, vô số mảnh đá vụn rơi xuống, chỉ trong vòng chớp mắt, phía bên phải đã xuất hiện một cái hố to đường kính tầm 4m.

Randall rống to: “Trốn vào đi!” Đồng thời ôm lấy Hạ Mạt nhảy vào, ôm cậu vào khoảng trống giữa người và vách đá.

Các đội viên theo sát đó trốn vào trong hố.

Hạ Mạt bị Randall bảo vệ trong ngực, còn không quên phóng thích sợi tinh thần hợp thành vách tường phòng hộ kiên cố, ngăn cách nhiệt lượng thật lớn do đạn pháo mang đến.

Mọi người thần kinh căng thẳng đứng im trong động nhỏ, nghe thấy tiếng ầm vang lớn từ bên ngoài truyền đến, tâm nhấc cao ở giữa không trung rốt cuộc buông lỏng.

Randall buông đôi cánh tay ôm hai bên người Hạ Mạt, nói: “Phân giải vách tường phòng hộ, Vương Chiêu đi ra ngoài xem tình huống.”

Hạ Mạt lập tức mở một khe hở trên vách tường, khe hở đó không lớn không nhỏ, vừa vặn có thể để cho Vương Chiêu đi qua.

Vương Chiêu là Alpha, so với Randall, Trần Khiết, Trần Tuấn Vũ thì gầy hơn một vòng, hắn thân thủ nhanh nhẹn bước ra ngoài động, nhìn về phía mọi người vừa đi qua, hô, huyệt động đều đã hoàn toàn sụp xuống! Tầm mắt lại nhìn về phía trước, vách động màu nâu đen đã bị nhiệt độ cực nóng làm tan chảy, phát ra tiếng xì xì, còn có thể ngửi thấy mùi khét gay mũi.

Hắn nhíu mày, nhanh chóng trở lại động, một bộ sắp bị sặc ngất “Con đường đã đi qua đã hoàn toàn bị phong bế, phía trước tạm thời vẫn bình thường.”

Randall gật đầu, “Tiếp tục đi.”

Đoàn người đi ra huyệt động, mùi cháy khét nồng nặc cùng mùi bùn đất hỗn hợp điên cuồng xông vào khoang mũi.

Omega cùng Beta còn tốt, khứu giác cũng không quá nhanh nhạy, chỉ khổ mấy người Alpha, cho dù có lực nhẫn nại mười phần giống Randall thì cũng không nhịn được nhíu mày.

Hạ Mạt chú ý tới vẻ mặt bọn họ thống khổ, không khỏi âm thầm buồn rầu, lúc trước thiết kế Hắc Kiêu Hào tại sao lại không nghĩ tới bổ sung cái chức năng tinh lọc không khí này chứ?

Trong tay không có sẵn nguyên liệu, cậu chỉ có thể từ đường hầm lấy ra nguyên tử hợp thành mặt nạ phòng độc, cũng may mặt nạ phòng độc yêu cầu số lượng nguyên tử không quá lớn, tốc độ hợp thành vô cùng nhanh.

Chỉ trong chớp mắt đã xong một cái mặt nạ.

Thoát khỏi sự quấy rầy của không khí quỷ dị, tốc độ đi về phía trước của tiểu đội rõ ràng nhanh hơn mấy phần.

Không bao lâu, phía trước lại một lần nữa xuất hiện điểm sáng.

Hạ Mạt điều chỉnh ống kính đều sắp hình thành phản xạ có điều kiện loại sợ hãi, lập tức dịch gần về phía Randall, nói trong máy liên lạc: “Có ánh sáng.”

Randall gật đầu, nhanh chóng phóng đại hình ảnh, thần sắc căng thẳng có hơi giảm bớt: “Lúc này thực sự là cửa động.”

“Thật tốt quá!” Hạ Mạt nắm chặt tay, “Chúng ta nhanh chạy ra ngoài!”

Randall không hé răng, xem như cam chịu, đợi đến khi bọn họ sắp chuẩn bị ra khỏi cửa động mới đột nhiên nói: “Chờ một chút.”

Hạ Mạt nghiêng đầu nhìn hắn.

Randall nhìn Trương Lợi.

Trương Lợi hiểu ý, phóng thích máy trinh sát loại nhỏ.

Máy trinh sát là một con chuồn chuồn trong suốt, hai cánh được trang bị camera 360 độ.

Theo chuồn chuồn bay ra huyệt động, cảnh tượng bên ngoài cũng được xuất hiện trong mắt mọi người qua hình chiếu 3D. Bên ngoài huyệt động là một vách đá cao chót vót, phía dưới mây mù vờn quanh, không thấy rõ tình huống dưới đáy như thế nào, còn bên trên đỉnh lại thật ra không có gì bất thường.

Hạ Mạt hỏi: “Đi lên trên hay xuống dưới?”

Randall trầm mặc một lát, nói: “Đi xuống. Địa hình phía dưới càng phức tạp, nếu gặp được kình địch càng có biện pháp phòng thủ.”

“Tuân lệnh!”

Đoàn người điều khiển cơ giáp ra ngoài cửa động, bên ngoài không gian thoáng đãng, mọi người tâm tình kích động thay đổi cơ giáp loại nhẹ sang hình thái thích hợp để đi xuống. Nhưng mà thích ý cùng nhẹ nhàng còn chưa đến nửa phút, bên tai bỗng nhiên truyền đến tiếng nổ lớn đinh tai nhức óc. Mọi người dừng lại nhanh chóng ngẩng đầu, đã thấy hồng thủy lao đến như hàng vạn con ngựa đang phi nước đại!

Bác sĩ chiến trường Hồ Bân không khỏi mở miệng mắng: “Mịa! Cái địa phương rách nát này rõ ràng thiếu nước uống, tại sao tài nguyên nước lại còn dư thừa như vậy! Lãng phí đáng xấu hổ!”

Sắc mặt của Randall cũng không được dễ nhìn “Toàn đội tập trung, gia tốc chạy đi!”

Mọi người theo tiếng hành động, chỉnh tốc độ cơ giáp lên mức cao nhất, thoát khỏi phạm vi nước lũ như một chùm tia sáng. Bọn họ cùng nhau vọt vào tầng mây, còn không kịp nghỉ ngơi, đã gặp phải công kích từng hàng ngàn viên đạn.

Đánh lén cùng công kích liên tiếp, chín người của tiểu đội Lạp Hỗ ngay cả thời gian để thở dốc cũng không có.

Thật vất vả tránh thoát vòng công kích đầu, chín người trốn trong sơn động bên vách đá nghỉ ngơi.

Trương Lợi nhìn về phía phi thuyền bay lượn lờ bên ngoài, nói: “Những công kích này hẳn đến từ ban tổ chức.”

Randall lấy bình nước từ trong ba lô, cởi bỏ nắp bình, đem nước cho Hạ Mạt “Trên người chúng ta có thiết bị truy tung, bọn họ muốn định vị công kích đương nhiên vô cùng dễ dàng.”

“Thiết bị truy tung?” Hạ Mạt sửng sốt một chút, nhanh chóng phản ứng lại “Túi dã chiến?!”

“Đúng vậy.”

Hạ Mạt tức khắc cảm thấy túi dã chiến sau lưng như mọc châm, làm cho cả người cậu khó chịu.

Trương Lợi cười nói: “Đổi góc độ để suy nghĩ, kỳ thật đây cũng là một phương thức để bảo vệ chúng ta. Nếu một người trong này mất liên lạc với các đồng đội khác thì ban tổ chức còn có thể thông qua thiết bị truy tung để tìm người.”

“Tuy ói như vậy…” Hạ Mạt méo miệng “Vậy chúng ta bây giờ ở đây chẳng phải bọn họ cũng biết?”

“Đương nhiên.”

“Vậy tại sao lại không nhân cơ hội công kích?”

“Dù sao cũng phải cho tuyển thủ dự thi thời gian nghỉ ngơi.” Trương Lợi cúi đầu kiểm tra nguồn năng lượng của Hắc Kiêu Hào còn thừa bao nhiêu “Cứ đợi như vậy cũng không phải là biện pháp, nguồn năng lượng còn thừa của cơ giáp chỉ còn khoảng 50%.”

Nghe hắn nói đến cái này, những người còn lại cũng nhanh chóng kiểm tra cơ giáp của mình, đều không ngoại lệ mà chỉ còn chưa đến một nửa, lúc này, sắc mặt của mọi người đều có chút khó coi.

Hạ Mạt vén tay áo “Thừa dịp nghỉ ngơi tớ bổ sung cho mọi người, có thể bổ sung bao nhiêu thì tốt bấy nhiêu.”

Hai mắt Randall hơi trầm xuống “Tiếp theo chúng ta từ bỏ sử dụng cơ giáp hình người, toàn đội tập trung đến Màu Bạc X, thứ nhất là có thể tiết kiệm tiêu hao, thứ hai có thể cho Hạ Mạt càng nhiều thời gian để bổ sung năng lượng.”

Mọi người không có ý kiến gì với đề nghị này.

Trương Lợi thu hồi cơ giáp vào nhẫn không gian “Từ khi đợt công kích đầu tiên bắt đầu đến khi đợt công kích cuối cùng kết thúc đều là một tiếng đồng hồ, chúng ta có thể tổng kết sơ lược, thời gian công kích liên tục là 1 tiếng.”

“Cũng không biết có thể nghỉ bao lâu.” Hạ Mạt đặt bình nước vào tay Randall, Randall nhấp một ngụm nhỏ ở vị trí cậu vừa uống qua.

Hồ Bân chú ý tới không khí tự nhiên thân mật giữa hai người bọn họ, không khỏi cảm thấy vô cùng hâm mộ, hắn không tự nhiên quay mặt đi ho khan hai tiếng: “Nếu công kích cứ luôn cách một khoảng thời gian đến một lần như vậy thì chúng ta sợ là ngay cả thời gian nghỉ ngơi cũng không thể đảm bảo. Một hai ngày còn không sao, nhưng cứ như vậy thời gian dài thì chắc chắn không thể chịu nổi.”

“Cho nên biện pháp tốt nhất chính là nhanh chóng kết thúc thi đấu.” Trần Tuấn Vũ dựa vào vách tường, trong lòng bàn tay đặt một sợi dây, thần sắc vô cùng ôn nhu.

Hạ Mạt nghe hiểu ý ngầm của hắn “Chủ động tìm kiếm đối thủ?”

Vũ Triết vẫn luôn ngồi trong góc mân mê quang não ngẩng khuôn mặt nhỏ, mặt vô biểu tình “Còn cần chúng ta chủ động tìm kiếm sao? Bọn họ đã tới.”

Mọi người: “……”

Trương Lợi thả thiết bị trinh sát ra ngoài cửa động, trong động lập tức xuất hiện tình huống bên ngoài, chín cỗ cơ giáp hình người đang nhanh chóng bay về phía bên này. Trương Lợi phóng đại hình ảnh thu được“Màu đỏ làm chủ, có thể dùng loại nhan sắc này cũng chỉ có Fillet.”

Hồ Bân đứng lên, sắc mặt có chút khẩn trương, “Ứng chiến?”

Randall trầm mặc một lát, “Ta hoài nghi bọn họ cũng không phát hiện chúng ta. Toàn thể đề phòng, trước khi nhận được mệnh lệnh thì không được tự ý hành động.”

“Muốn tránh bọn họ?” Hạ Mạt có chút kỳ quái “Tuy rằng nguồn năng lượng còn thừa của cơ giáp có hạn nhưng hẳn là đủ để ứng phó Fillet tinh cầu.”

“Không, không phải tránh đi.” Randall nói.

Hạ Mạt tựa hồ minh bạch, nghẹn nửa ngày, phun ra hai chữ, “Đánh lén?”

“Đúng vậy.”

――

D. Mongolia ngồi trong khoang điều khiển của cơ giáp hình người, cảm xúc vô cùng táo bạo “Mẹ nó có phiền hay không a, loại công kích này căn bản không có tác dụng, cố tình lại còn tới liên tiếp!”

Đội trưởng Fillet là một nam Beta vô cùng có kinh nghiệm chiến đấu, hắn nghe thấy D.Mongolia oán giận, mày hơi nhíu lại “Được rồi, tất cả các đội ngũ đều giống với chúng ta, cũng không phải một mình chúng ta chịu phải công kích.”

“Khi nào mới có thể kết thúc những ngày quái quỷ làm người bực bội này!”

Beta nam không hé răng.

D.Mongolia hung tợn chửi một câu, tự nhủ: “Cũng không biết người Lạp Hỗ tinh cầu trốn chỗ nào! Trước khi thi đấu không phải cách bọn họ rất gần sao? Nếu ta mà gặp thế nào cũng phải đoàn diện bọn họ!”

Hết chương 392.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.