Trọng Sinh Chi Lãng Tử Quay Đầu

Chương 308




Cơ giáp cấp SS của Lạp Hỗ tinh cầu vốn dĩ vẫn chiếm cứ ưu thế về số lượng, hơn nữa tính năng tổng hợp của Hắc Kiêu Hào còn cao hơn cơ giáp cấp SS bình thường, quân địch căn bản không có phần thắng.

Chiến đấu cơ hồ hiện ra xu thế nghiêng về một bên.

Không bao lâu, phái cầm quyền của Triều Qua tinh cầu cũng hồi phục lại tinh thần từ sau hỗn chiến và gia nhập chiến đấu, mười mấy giá cơ giáp của Hắc Vương Tinh cùng Triều Qua tinh cầu rơi vào tình trạng bị bao vây tiễu trừ!

Nơi dừng chân của đội xanh.

Vu Dục thấy kết cục cơ bản đã xong, vì thế gọi Hạ Mạt ra khỏi hầm trú ẩn.

“Randall thế nào?”

“Một vài người đang vây bắt thế lực còn sót lại của Hắc Vương Tinh cùng Triều Qua tinh cầu.”

“Sẽ có nguy hiểm sao?” Hạ Mạt vội vàng hỏi.

Vu Dục một bên nhanh chóng đi về phía doanh trại chỉ huy một bên trả lời Hạ Mạt: “Nguy hiểm khẳng định có, chẳng qua hệ số nguy hiểm cũng có nhiều có ít.”

Hạ Mạt cũng biết vấn đề của mình có chút dư thừa, im lặng không lên tiếng đi theo Vu Dục vào doanh trại.

Sau khi tiến vào doanh trại, Vu Dục vẫn luôn trong trạng thái vô cùng bận rộn, Hạ Mạt đứng ở một bên cảm thấy khá không dễ chịu, hơn nữa cậu bây giờ là đội trưởng tiểu tổ chế tạo cơ giáp, ở thời kỳ đặc thù sau chiến tranh như thế này đội chế tạo cơ giáp nhất định rất cần cậu, vì thế cậu chủ động hỏi: “Cháu có thể giúp gì không?”

Vu Dục sửng sốt ngẩng đầu, tựa hồ đến bây giờ mới nhớ tới bên trong doanh trại còn có một người là Hạ Mạt, trầm ngâm một lát, nói: “Sau khi chiến đấu kịch liệt cơ giáp S hao tổn nghiêm trọng, cháu đi đến đội chế tạo cơ giáp chỉ đạo mọi người mau chóng chữa trị cơ giáp đi.”

Vừa lúc hợp ý cậu, Hạ Mạt gật đầu, xoay người rời đi.

Vu Dục lại không yên tâm mà gọi lại cậu, “Nhớ không được chạy khắp nơi, chỉ có thể đi tổ chế tạo cơ giáp, biết chưa?”

“Vâng.”

Vu Dục nhìn Hạ Mạt rời đi, đến khi hoàn toàn không nhìn thấy bóng dáng của cậu mới tập trung tinh thần nhìn video.

Hạ Mạt đi về phía tiểu tổ chế tạo cơ giáp, ven đường chỗ nào cũng là cảnh tượng đìu hiu rách nát, quái thạch cùng doanh trại bị oanh tạc nhiều vô số kể, số lượng người bệnh cũng nhiều, cũng may tình huống không nghiêm trọng, mấy nhân viên trị liệu như Lance vội đến chân không chạm đất.

Hạ Mạt đứng tầm 2 phút trước phòng đất mộc mạc được xây dựng tạm thời mà Lance đều không chú ý đến cậu, có thể thấy được trong lòng y bây giờ chỉ còn nhớ được đám thương binh nằm đầy đất.

Hạ Mạt chậm rãi thu hồi ánh mắt, nhấc chân đi về phía trước.

Chỉ tầm nửa phút, cậu đã đi đến doanh trại của tổ chế tạo sư, 20 tên chế tạo sư không có một ai nhàn rỗi, tất cả đều đang vội vàng chữa trị cơ giáp bị tổn hại, căn bản không có ai chú ý đến cậu.

Cậu thấy vài cỗ Vinh Quang 3000X để ở một bên không ai hỏi thăm, phóng thích tinh thần lực tìm kiếm, nguyên lai là nguồn năng lượng hao hết. Cái này thật ra không khó, đối với cậu mà nói chuyện bổ sung năng lượng cho cơ giáp cấp S dễ như trở bàn tay.

Ở phút thứ 3 khi Hạ Mạt tiến vào nơi này, rốt cuộc có người chú ý tới cậu.

“Phó quan!”

Thanh âm này vô cùng vang vọng, trực tiếp làm cho đám chế tạo sư cả kinh phải dừng lại động tác trong tay, nhất trí nhìn về phía Hạ Mạt.

Ngô Mai quả thực khó có thể che dấu cảm xúc trong mắt, nàng nửa áy náy nửa hưng phấn mà nói: “Ngài rốt cuộc tới! Nơi này có 3 cỗ Vinh Quang 3000X, tôi cũng biết năng lực của mình nên không dám tự tiện bổ sung năng lượng, đang chờ ngài đến a!”

“Giao cho em đi” Hạ Mạt nhìn khuôn mặt trắng bệch của Ngô Mai, nhịn không được nhắc nhở, “Tinh thần lực của chị đã tiêu hao 70% rồi đúng không? Chú ý giữ lại một chút để phòng ngừa tình huống như lúc trước.”

“Vâng!” Ngô Mai kích động nói, sau một lúc lâu lại bổ sung một câu, “Cảm tạ phó quan quan tâm!”

Hạ Mạt xua xua tay, nhắm mắt lại, bắt đầu tiến hành bổ sung năng lượng cho Vinh Quang 3000X, chỉ trong vài phút ngắn ngủi, cỗ phi thuyền thứ nhất đã được bổ sung xong.

Ngô Mai thấy thế lập tức liên hệ nhân viên điều khiển mang phi thuyền đi.

Hạ Mạt không nghỉ ngơi một chút nào, trực tiếp tiến hành bổ sung năng lượng cho chiếc phi thuyền thứ hai, tốc độ lần này vẫn nhanh như cũ.

Bổ sung năng lượng cho chiếc phi thuyền thứ hai xong Hạ Mạt mới bớt chút thời gian nhìn tiến độ của mọi người, ai cũng đều phi thường nỗ lực, cho tới bây giờ đã xử lý được một phần ba số cơ giáp.

Cậu vừa lòng gật gật đầu, xoay người tiếp tục bổ sung năng lượng cho chiếc thứ ba.

Ai ngờ được vừa mới phóng thích ra sợi tinh thần cậu đã cảm thấy đầu váng mắt hoa, duỗi tay đỡ lấy mặt ngoài kim loại của cơ giáp, cảm giác lạnh lẽo truyền đến làm cho cậu thoáng thanh tỉnh một chút.

Ngô Mai chú ý tới tình huống bất thường của cậu, đi tới nhỏ giọng hỏi: “Phó quan, ngài không thoải mái?”

“Không có.” Hạ Mạt cười cười, sắc mặt không hề tốt một chút nào.

Ngô Mai cũng không phải đặc biệt tin tưởng lời nói của cậu, nhìn Hạ Mạt một hồi lâu mới nói: “Ngài đi về trước nghỉ ngơi đi? Dù sao chiến đấu cũng đã tới lúc kết thúc, bên chúng ta đang chiếm thượng phong, khẳng định có thể làm cho tàn đảng……”

Nói còn chưa dứt, bỗng nhiên có hai tên lính dẫm lên thiết bị đẩy phản trọng lực bay nhanh về phía phòng chỉ huy.

Hạ Mạt nhìn chằm chằm bóng dáng của hai người kia, trong lòng bỗng dưng nổi lên một dự cảm không tốt, “Làm sao vậy?”

Ngô Mai lắc đầu, tỏ vẻ mình không rõ ràng lắm.

Ngay sau đó mặt sau lại chạy tới vài binh lính, Hạ Mạt tay mắt lanh lẹ chặn lại một người trong đó, “Đã xảy ra chuyện gì?!”

Người nọ thấy là phó quan liền lập tức trả lời: “ Hắc Vương Tinh cùng Triều Qua tinh cầu bị buộc đến đường cùng, thế lực còn sót lại của Hắc Vương Tinh toàn bộ đầu hàng nhưng người của Triều Qua tinh cầu lại định tự bạo!”

“Tự bạo?!” Hạ Mạt cùng Ngô Mai kinh hô ra tiếng.

“Đúng vậy, phản quân của Triều Qua điều khiển cơ giáp cấp S, một khi tự bạo hậu quả không dám tưởng tượng! Cho nên chúng tôi mới phải chạy nhanh đi xin chỉ thị của chỉ huy!”

“Randall đâu?!” Tình huống quá mức nguy cấp, Hạ Mạt ngay cả kính xưng cũng không quản, thế nhưng lúc này cũng không ai quan tâm đến vấn đề chi tiết đó!

“Đám người của Randall điện hạ đang kéo dài thời gian! Thế nhưng ý định của phản quân Triều Qua là muốn ngọc nát đá tan!”

Lời này đã hoàn toàn dọa đến Hạ Mạt, cậu vội vàng ném xuống công tác, đi theo binh lính về phía doanh trại chỉ huy, chờ đến khi cậu chạy đến bên cửa thì bụng bỗng nhiên có chút đau, đỡ vách đá làm hít sâu, vừa lúc nghe thấy bên trong truyền đến thanh âm, “Đội một đội hai nhanh chóng phân tán! Nhớ bảo vệ an toàn của bản thân!”

Thanh âm này là Vu Dục, Hạ Mạt nghe rất rõ ràng.

Không đợi cậu thở ra một hơi đã nghe thấy một thanh âm khác nói,: “Báo cáo chỉ huy! Chúng tôi đã phân tán bốn phía…… Không xong! Một người của tàn đảng Triều Qua đang đuổi theo Randall điện hạ!”

Trái tim của Hạ Mạt bỗng nhiên co rụt lại, ngón tay đặt lên trên vách tường không tự chủ được mà bấm vào vách đá.

Trong đầu cái gì cũng không nghĩ được, mấy chữ “Randall có nguy hiểm” liên tục lặp lại thể hiện độ tồn tại trong đầu cậu! Cậu gắt gao nhấp môi, thân thể đều ngăn không được mà run rẩy!

Randall có nguy hiểm!

Randall có nguy hiểm!!

Nên làm như thế nào?!

Lập tức tiến lên cứu hắn?!

Không không không, bình tĩnh, nhất định phải bình tĩnh!

Cánh tay rũ ở bên sườn chậm rãi buông ra, Hạ Mạt vuốt ve cái bụng hơi nhô lên, không ngừng nhắc nhở bản thân phải giữ bình tĩnh, nhất định phải bình tĩnh, thế nhưng ngay lúc này cậu lại nghe thấy một tin tức làm cho cả người đều hỏng mất!

“Chỉ huy! Cơ giáp do Randall điện hạ điều khiển hình như xảy ra vấn đề, hình như là, hình như là nguồn năng lượng hao hết!”

“Nhanh cứu viện!”

“Chúng tôi đang nỗ lực đuổi theo, nhưng khoảng cách quá lớn……”

Oanh! Một sợi dây lý trí cuối cùng cũng đứt gãy!

Cậu không chút nghĩ ngợi mà phóng xuất ra Vinh Quang 3000X, nhảy lên phi thuyền lao ra doanh trại!

Trong doanh trại chỉ huy, Vu Dục đầy mặt sương lạnh, hít thở sâu mấy hơi hắn mới chợt nhớ tới, “Hạ phó quan đâu?!”

Mấy binh lính hai mặt nhìn nhau.

Một Alpha trong đó nói: “Báo cáo chỉ huy, vừa rồi tôi còn nhìn thấy hắn ở doanh trại chế tạo cơ giáp……”

“Ngàn vạn lần không thể cho hắn biết Randall điện hạ có nguy hiểm! Biết không?!”

Sắc mặt của binh sĩ Alpha phi thường cổ quái.

Vu Dục thấy hắn muốn nói lại thôi, trong lòng lộp bộp, “Có chuyện nói thẳng!”

“Vâng!” binh sĩ Alpha lập tức đứng thẳng thân thể, “Báo cáo chỉ huy! Phó quan, phó quan đã biết Randall điện hạ có nguy hiểm!”

“Cái gì?” Vu Dục đột nhiên đập mạnh lên bàn, “Bây giờ hắn ở đâu?!”

Binh sĩ Alpha nhớ lại “Vừa rồi ngài ấy muốn trở lại cùng với thuộc hạ, không biết sao lại không thấy đâu.”

Vu Dục hung hăng trừng tên lính kia, biểu tình cực độ dữ tợn, “Cậu, cậu, nếu hắn xảy ra chuyện, ta xem cậu làm thế nào?!” Vu Dục lập tức bỏ xuống sự tình trước mặt lao nhanh ra khỏi doanh trại.

Binh sĩ bị biểu tình của Vu Dục khiếp sợ, hắn sợ hãi mà nhìn binh lính chung quanh, thanh âm run rẩy hỏi: “ Chỉ huy, chỉ huy đây là làm sao vậy? Vì sao lại không được cho phó quan biết Randall điện hạ gặp nguy hiểm?”

Các binh sĩ cũng không hiểu mà lắc đầu.

Vu Dục đi đến sân chế tạo cơ giáp, hai mắt đỏ bừng, cao giọng hô to: “Phó quan đâu? Phó quan ở nơi nào?!”

Ngô Mai thấy hắn vội vàng đi qua, “Phó quan không phải đi tìm ngài sao? Sao vậy, các ngài không thấy?”

Nghe thấy lời này, tâm của Vu Dục đã lạnh hơn phân nửa, hắn lập tức run rẩy gọi video cho Hạ Mạt, thế nhưng vẫn luôn ở trong trạng thái không có người nhận, hắn cơ hồ muốn điên rồi!

Lúc trước tại sao mình lại đồng ý Hạ Mạt cùng đi đến đây?! Tại sao mình lại đồng ý Hạ Mạt cùng đi đến đây?!

Tìm chết sao?!

Hắn hung hăng đạp một cái lên quái thạch, sau đó phóng thích cơ giáp cấp SS Hắc Kiêu Hào, bay về phía nơi dừng chân đội đỏ!

Trên Vinh Quang 3000X, Hạ Mạt không ngừng gia tốc, nhưng vô luận là phi thuyền có tính năng cường đại đến mức nào thì cũng có hạn mức cao nhất!

Cậu gấp muốn chết, hốc mắt đều nghẹn đỏ!

“Nhanh lên! Nhanh lên! Lại nhanh lên!”

Randall chính là trụ cột tinh thần của cậu, không thể xảy ra chuyện, nhất định không thể xảy ra chuyện!

Nội tâm nôn nóng không thôi, cậu hận không thể lập tức bay đến bên người Randall!

Hai tay không tự giác mà nắm chặt tay vịn, mắt thấy thời gian đã qua đi một phút!

Nguồn năng lượng của cơ giáp hao hết, dù cho là một phút ngắn ngủi thì vẫn sẽ có khả năng xuất hiện vô số biến số không thể vãn hồi!

Cậu nên làm như thế nào? Như thế nào mới có thể lập tức đến bên người Randall?!

Trong đầu là một cuộn chỉ rối, đầy đầu của cậu đều là suy nghĩ làm cho phi thuyền mau lên, mau lên!

Sợi tinh thần bởi vì hỗn loạn trong lòng mà không tự giác phát ra, vô tình bao trùm lấy cả chiếc phi thuyền, bạch quang lóe lên, phi thuyền bỗng nhiên phát sinh rung động kịch liệt, bầu trời đen vậy mà bị cứng rắn xé ra một lỗ hổng, lỗ hổng kia càng ngày càng lớn, cuối cùng nuốt trọn lấy phi thuyền!

Cùng lúc đó, tầm mắt chuyển dời đến nơi dừng chân của đội đỏ.

Randall ngồi trong khoang điều khiển của Hắc Kiêu Hào, toàn bộ phòng điều khiển đều lập loè ánh sáng đỏ, “Cảnh cáo! Cảnh cáo! Nguồn năng lượng còn thừa 1%, xin lập tức đình chỉ vận hành cơ giáp!”

Thần sắc Randall dị thường nghiêm trọng, hắn nhíu mày nhìn thoáng qua dòng chữ màu đỏ chói mắt trên màn hình, chậm rãi dời mắt, sau đó nhìn chằm chằm cơ giáp cấp S đang không ngừng tới gần, lại một lần nữa ấn xuống nút gia tốc.

Tiếng cảnh báo trong phòng điều khiển càng thêm chói tai, Randall dứt khoát đóng lại hệ thống cảnh báo!

Trong hình chiếu 3d, dòng chữ cảnh báo màu đỏ vẫn không biến mất, càng thêm lập loè nhanh chóng giống như là bùa đòi mạng! Biểu thị sinh mệnh của hắn sắp đi đến phần cuối!

Hết chương 308.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.