Trọng Sinh Chi Lãng Tử Quay Đầu

Chương 300




Phía sau quân đội của Lạp Hỗ tinh cầu, Lance cứng thân thể đi ở hàng cuối, đầu tuy rằng không động nhưng đôi mắt vẫn xoay tròn chuyển động không ngừng.

Y tò mò mà đánh giá bốn phía, nội tâm phun tào: TU301 thật đúng là giống như trên quang não viết, đã hiu quạnh, lại cằn cỗi, hoàn toàn chính là bộ dáng hoang tàn! Chỉ sợ ngay cả săn bắt thú hoang cũng vô cùng khó khăn! Diễn tập quân sự ở loại địa phương này là muốn khảo nghiệm năng lực chịu đói của bọn họ sao?!

Trên mặt Kerry tràn đầy tự hào, đứng ở chính giữa đội ngũ hai bên, cao giọng nói: “Các vị tướng sĩ, trận diễn tập quân sự 5 năm một lần lại chuẩn bị bắt đầu! Đầu tiên, chúng ta hãy cùng vỗ tay chào đón 500 vị chiến sĩ tinh anh đến từ Lạp Hỗ tinh cầu!”

“Bang! Bang! Bạch bạch bạch!” Tiếng vỗ tay đều nhịp vang lên, sau khi phát ra năm tiếng liền dứt khoát chấm dứt.

“Lần diễn tập quân sự trước đã được cử hành ở Lạp Hỗ tinh cầu, lần này là Triều Qua tinh cầu làm chủ nhà, hy vọng có thể thông qua diễn tập mà tăng lên thực lực vũ trang của các bên, đạt được song thắng! Kế tiếp, xin mời đại tướng quân Vu Dục đến từ Lạp Hỗ tinh cầu phát biểu!” Kerry thoáng lui ra phía sau hai bước.

Vu Dục đứng ở trước đội ngũ, thân hình cao lớn, anh khí bức người, hắn không lập tức nói chuyện mà là nhìn thoáng qua 1000 vị binh sĩ ở đây, sau đó lớn tiếng nói: “Trước kia, trong trận đấu tập với Triều Qua tinh cầu, chúng ta chưa từng đạt được thắng lợi! Lúc này, mục tiêu của chúng ta vô cùng rõ ràng! Đó chính là chiến thắng!”

500 tướng sĩ của Lạp Hỗ tinh cầu đồng thời gào rống, “Chiến thắng! Chiến thắng! Chiến thắng!”

Kerry không đổi sắc mặt, thế nhưng nụ cười trong mắt lại giảm đi vài phần.

Vu Dục vừa lòng mà thu hồi tầm mắt, xoay người nhìn Kerry, “Những lời em nói chính là như vậy.”

Kerry gật gật đầu. Vu Dục trở lại phía trước quân đội của Lạp Hỗ tinh cầu.

Kerry đi về phía trước, đến vị trí ban đầu, “Cho dù Lạp Hỗ tinh cầu quyết tâm như vậy thì Triều Qua cũng không sợ hãi một chút nào! Các tướng sĩ, các cậu nói có đúng không?!”

“Đúng! Đúng! Đúng!”

“Thực tốt!” Kerry lớn tiếng nói: “Ta tuyên bố, 1 tiếng đồng hồ sau chính thức bắt đầu diễn tập! Đầu tiên, cho mời đại biểu mỗi bên tiến hành bốc thăm màu sắc của đội!”

Nói xong, hai tên chiến sĩ Alpha đến từ Triều Qua tinh cầu tiến lên, một người trong đó cầm một cái hộp bọc vải đen, một người khác cầm hai quả bóng to nhỏ bằng nhau, chỉ là một cái màu đỏ một cái màu xanh.

Binh lính giơ hai quả bóng lên để cho hai bên xem qua, thể hiện quả bóng không có vấn đề gì, đợi đến khi xác nhận xong liền để cả hai quả bóng vào trong hộp.

Kerry: “Vì để thể hiện tính công bằng của trận đấu, xin mời Lạp Hỗ bốc thăm trước.”

Vu Dục nói với Randall đứng ở đầu hàng: “Cháu bốc đi.”

Randall gật đầu,đi lên phía trước, đứng ở vị trí cách cái hộp chừng 1m, duỗi tay vào trong hộp, lấy ra quả bóng màu xanh.

Kerry thấy thế, nói: “Lạp Hỗ tinh cầu lựa chọn đội xanh! Mời công bố màu sắc của một bên khác.”

Alpha gỡ xuống miếng vải đen, bên trong còn dư lại quả bóng màu đỏ.

“Đã xác định xong hai bên xanh đỏ, đỏ là Triều Qua tinh cầu, xanh là Lạp Hỗ tinh cầu! Tiếp theo xin mời quân lính hai đội vào vị trí, một giờ sau, nhiệm vụ sẽ được phát đến quang não của chỉ huy mỗi đội.”

Nói xong, Kerry lập tức trở lại đội ngũ của Triều Qua, hai tên Beta chừng 40 tuổi chạy chậm lên, xác định địa điểm của đội đỏ với hắn.

Cùng lúc đó Vu Dục cũng trở lại phía trước đội ngũ, mở ra quang não, bên trong là hình chiếu địa hình 3d của TU301.

Hắn nhanh chóng liếc mắt một cái, trên bản đồ cũng không thể hiện rõ ràng vị trí chính xác của đội đỏ đội xanh, theo như cái này thì đầu tiên bọn họ muốn so năng lực thu thập tin tức!

Thu thập tin tức mà thôi, căn bản không phải vấn đề!

Vu Dục gọi ba người thuộc đội thu thập tin tức lên, trong ba người này, Vu Triết tuổi nhỏ nhất, thế nhưng hai vị thúc thúc khác trong đội lại vô cùng tôn kính hắn, nghiễm nhiên coi hắn thành thần hacker!

“Báo cáo trưởng quan, xin ra lệnh!” Ba người tiểu tổ thu thập tin tức đồng thanh.

“Năm phút, xác định đại bản doanh của đội xanh!”

“Vâng!”

Những người được giữ lại sau đợt tuyển chọn nghiêm khắc đều là tinh anh trên các phương diện, cho dù không cần Vu Triết động thủ thì hai người còn lại cũng có thể nhanh chóng xâm nhập vệ tinh TU301, xác định vị trí của đội xanh.

Chỉ trong vòng 3 phút ngắn ngủi đã cho ra kết quả, “Báo cáo trưởng quan, vị trí đã xác định!”

Vu Dục dùng dư quang liếc đến vị trí của đội đỏ, ra lệnh: “Toàn đội xanh nghe lệnh! Lập tức cả đội xuất phát!”

Cùng lúc đó, Kerry cũng hạ lệnh, “Đội đỏ nghe lệnh, toàn đội xuất phát!”

Binh sĩ hai bên nhanh chóng lên phi thuyền, đi về phía địa điểm theo chỉ định của quan chỉ huy.

Trong Vinh Quang 3000X.

Vu Dục ngồi ngay ngắn trên ghế chỉ huy, Cổ Nhạc ngồi ở trên ghế phụ.

Trong phi thuyền trừ hai bọn họ ra thì còn ba người tổ thu thập tin tức lấy Vu Triết cầm đầu và tổ chiến lược do Randall và Trương Lợi cầm đầu, mấy người ngồi ở trong khoang chính.

Randall tâm thần không yên thường thường nhìn qua chỗ phòng chỉ huy. Làm anh em lớn lên từ nhỏ với Randall, Trương Lợi đương nhiên hiểu rõ suy nghĩ của hắn, vì thế nhẹ giọng nói: “Điện hạ.”

Randall nghiêng đầu nhìn hắn.

“Diễn tập diễn ra tận một tháng, thời gian còn dài, không cần nóng lòng nhất thời.”

“Ta biết.” Trên mặt Randall khó được mà toát ra cảm xúc khác “Ta chỉ sợ thật sự là em ấy.”

“Chúng ta ở cùng phi thuyền với hắn, ngài nhất định sẽ có cơ hội xác nhận thân phận của hắn.”

Randall thu hồi ánh mắt, xem như cam chịu cách nói của hắn.

Phi thuyền chỉ bay tầm 10 phút đã đến địa điểm dừng chân.

Vu Dục thông qua máy liên lạc hạ lệnh, “Toàn đội viên nghe lệnh, tiếp đất!”

Một trăm cỗ phi thuyền bay chậm lại, chỉ trong 10 giây ngắn ngủi, 500 tên binh sĩ an toàn chạm đất.

Vu Dục cùng Cổ Nhạc một trước một sau đi xuống phi thuyền, Randall cùng những người khác đi phía sau.

Randall chỉ cách Cổ Nhạc 3m, hắn bất động thanh sắc mà quan sát biểu tình của Cổ Nhạc, Cổ Nhạc từ đầu đến cuối mắt nhìn thẳng, giống như là không chú ý đến hắn.

Nơi dừng chân của đội xanh là một mảnh hoang mạc, trong hoang mạc các cục đá lớn nằm sát nhau, khắp nơi đều là cỏ dại khô vàng.

Vu Dục nhìn qua bản đồ địa hình 3d trong quang não của Vu Triết, sau đó khoanh tròn 10 điểm trên đó “Tất cả thành viên chú ý, chia làm 10 đội, căn cứ bản đồ địa hình xây dựng doanh trại ẩn nấp!”

“Vâng!”

Bọn lính nhanh chóng xây dựng doanh trại dưới sự chỉ huy của đội trưởng, trong lúc này, tác dụng của nhóm chế tạo sư cực kỳ quan trọng.

Nhóm doanh trại đầu tiên được xây dựng xong, Vu Dục nói với năm người Randall: “Các cậu, vào cùng tôi.”

Năm người Randall tiến vào doanh trại chỉ huy, vừa lúc thấy Vu Dục an bài Cổ Nhạc ngồi lên ghế.

Cổ Nhạc cũng không có ý chối từ, giống như không hề kỳ quái với quyết định này.

Nhưng những người khác không biết lý do nên không thể không suy nghĩ sâu xa, đặc biệt là Vu Triết muốn giúp ba ba bắt gian.

Vu Triết còn nhỏ cho nên cũng không che giấu tình cảm, ở trong mắt hắn, thích chính là thích, ghét chính là ghét, không có nhiều thứ linh tinh lằng nhằng! Cho nên khi nhìn thấy đãi ngộ đặc biệt của phụ thân, khuôn mặt nhỏ lập tức trở nên khó coi.

Hắn xụ mặt đứng giữa hai thành viên đội tin tức, mặc kệ Vu Dục nói cái gì cũng không lên tiếng.

Vu Dục thực mau liền nhận thấy thái độ kỳ quái của hắn, thế nhưng cũng không nói thêm cái gì, sau khi hắn xác định xong địa điểm của đội đỏ liền lập tức nói với Randall: “Truyền mệnh lệnh của ta, nhanh chóng để cho chế tạo sư tạo ra thiết bị ẩn nấp để đánh lừa thiết bị trinh sát của đối phương.”

“Vâng!” Randall đi ra doanh trại, truyền mệnh lệnh cho các thành viên đội chế tạo cơ giáp.

Tiểu tổ chế tạo cơ giáp được tạo thành từ hơn 20 vị chế tạo sư, bọn họ là những chế tạo sư được ngàn chọn vạn tuyển từ trong quân đội, tuy rằng đa số là trung cấp thế nhưng kinh nghiệm thực chiến vô cùng phong phú, thiết bị ẩn nấp hợp thành được có thể tránh thoát đa số thiết bị điều tra truy tung.

Một giờ chớp mắt trôi qua.

Trong khoảng thời gian này, hai bên xanh đỏ đều đã hoàn thành xây dựng căn cứ.

Tiếp theo, quan chỉ huy hai bên đồng thời nhận được tin tức, nội dung tin tức phi thường cổ quái.

Trương Lợi thấy Vu Dục nhìn chằm chằm quang não nửa ngày không nói chuyện, vì thế chủ động hỏi: “Tướng quân, nhiệm vụ là cái gì?”

Vu Dục chiếu nhiệm vụ lên giữa không trung.

Trương Lợi nhìn thật cẩn thận:

“Nhiệm vụ một: Sinh tồn dã ngoại 15 ngày. Yêu cầu nhiệm vụ: Trong khoảng thời gian này không thể tiến hành công kích cùng quấy rầy đối phương.”

Cổ Nhạc cảm thấy rất kỳ quái “Đây là loại yêu cầu gì vậy, có liên quan gì đến diễn tập quân sự?”

Randall nhìn đôi mắt của cậu, khó được chủ động nói chuyện, “Đại khái là muốn tiêu hao dự trữ của cả hai bên đi.”

“Tiêu hao dự trữ?”

Randall bổ sung: “Lương khô, nguồn nước, nguồn năng lượng…… Tất cả tài nguyên đủ để duy trì sinh tồn của con người đều hữu hạn. Trong mảnh đất sa mạc hoang vu này, muốn dựa vào tài nguyên hiện có để duy trì sinh tồn cho 500 người là chuyện không thể.”

“Cho nên, nhiệm vụ một chính là để thiết trí chướng ngại cho chúng ta?”

“Không chỉ là chúng ta, bên đỏ cũng giống như vậy.”

“Em cho rằng bên đỏ sẽ dự trữ thật nhiều thức ăn trước khi xảy ra chuyện?”

“Trong lúc thi đấu, trang bị mỗi binh lính mang theo đều hữu hạn. Bao gồm cả thức ăn cùng với nước uống.”

“Bây giờ chúng ta nên làm gì?” Cổ Nhạc nghiêng đầu nhìn Vu Dục.

Vu Dục khép nửa con mắt “Randall, Trương Lợi, các cháu có ý tưởng gì?”

Randall ý bảo Trương Lợi nói trước.

Trương Lợi nói: “Đầu tiên, chúng ta cần phải xác nhận khả năng bổ sung thức ăn nước uống khi số lương thực hiện giờ đã cạn kiệt, cái này cần tiểu tổ thu thập tin tức hỗ trợ. Sau khi xác nhận xong thì mới tiến hành phán đoán được.”

Vu Dục chuyển ánh mắt đến chỗ ba người Vu Triết.

Vu Triết còn đang sinh khí, không để ý đến.

Hai người còn lại thấy thế liền vội vàng chủ động nói: “Nhiệm vụ này có thể giao cho chúng tôi!”

Nói xong bọn họ lập tức mở ra quang não, nhanh chóng xâm nhập vệ tinh quân đội, tiến hành kiểm tra đo lường dấu hiệu sinh mệnh trên tiểu hành tinh này, kết quả nhanh chóng được truy ra.

“Tướng quân……” Sau khi có kết quả kiểm tra, sắc mặt của hai nhân viên đều vô cùng khó coi.

“Có chuyện nói thẳng.” Ánh mắt Vu Dục liếc qua Vu Triết vẫn đang sinh khí, nói với hai người.

“Tình huống phi thường không lạc quan. Số liệu trong quang não thể hiện, trừ bỏ quân đội đóng quân ra thì bình quân mỗi 10m vuông chỉ có 1 sinh mệnh thể, cái này còn chưa loại trừ lượng cỏ dại không thể ăn được, mặt khác, chúng tôi quả thật phát hiện ra nguồn nước, thế nhưng nơi đó cách nơi chúng ta dừng chân vô cùng xa, tương đối gần bên đỏ……”

Nói xong những lời này, mọi người đều lâm vào im lặng.

Hết chương 300.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.