Trọng Sinh Chi Lãng Tử Quay Đầu

Chương 257




Lúc này Lance, quả thực là mừng rỡ như điên lệ rơi đầy mặt!

Y chật vật nhảy dựng lên từ trên mặt đất, đột nhiên tiến đến trước màn hình, hai tay nắm chặt màn hình, lực đạo lớn đến nỗi hận không thể vặn màn hình xuống dưới!

Xem y thấy cái gì?!

Trên màn hình tổng cộng có vài ký hiệu, tất cả những cái ở phía trước đều chỉ là nói nhảm! Thế nhưng hàng cuối cùng HCG vậy mà vượt qua 30?! Đậu xanh rau má đây chính là dấu hiệu của có thai ah!”Hạ, Hạ Mạt, Hạ Mạt mang thai?! Mang thai?! Lão tử rốt cục đã có thể ôm cháu trai rồi!”

Lance quả thực muốn mừng như điên, bước dài đi vào phòng điều khiển, mừng rỡ như điên hô: “Hạ Mạt! Lão tử yêu cậu! Cậu đa…”

“OÀ..ÀNH!”

Một tiếng vang thật lớn, phi thuyền bỗng nhiên xảy ra xóc nảy kịch liệt!

Lance bởi vì không đứng vững, thoáng cái rơi trên mặt đất, cũng may y phản ứng rất nhanh, kịp thời bắt lấy dây an toàn trên vách tường, mới miễn cưỡng ổn định thân hình!

Hạ Mạt quay đầu, thấy y an toàn, lớn tiếng nói: “Nhiệm vụ mới xuất hiện! Tiểu đội có thể công kích lẫn nhau, chúng ta bị hai chi đội ngũ của Fillet tinh cầu giáp công!”

Cmn! Thực sự đến không phải lúc!

Lance đột nhiên vọt tới bàn điều khiển nói với Hạ Mạt: “Cậu tránh ra! Đến lượt tớ đến!”

Hạ Mạt thấy thế, lập tức nhớ tới tình cảnh tiến công mạnh mẽ của Lance lúc đối chiến với Hắc Vương Tinh, do dự nói: “Cậu có được hay không?!”

“Kỹ thuật vẫn tốt! Cậu đừng có mà lộn xộn!” Lance đặt mông ngồi trên ghế điều khiển, trên ghế đột nhiên xuất hiện quang mang màu đen bao kín lấy y.

Bên trong hình chiếu ba chiều, hai chiếc phi thuyền một trái một phải luân chuyển công kích, pháo laser, Pháo Hạt, hoả tiễn, pháo truy tung liên tục bắn phá.

Lance ngay từ đầu còn luống cuống tay chân ứng phó, càng về sau càng nổi giận, trực tiếp khởi động hệ thống đập nát!

Tấm hợp kim sắc bén xuất hiện, Vinh Quang 3000X nhanh chóng phóng tới một chiếc phi thuyền trong đó.

D. Mongolia ngồi trên ghế điều khiển, nhìn chằm chằm cử động của Vinh Quang 3000X, lập tức tâm can nhảy dựng, nhíu mày hỏi: “Bọn họ muốn làm gì?! Thà làm ngọc nát?!”

“Đội trưởng, chúng ta có nên sử dụng sách lược tránh né không?!”

“Loại chuyện này còn cần hỏi?! Đương nhiên!”

Nhân viên điều khiển lập tức khởi đội chương trình tránh né, nhưng mà bọn họ dường như đã quên Vinh Quang 3000X sở hữu ưu thế tuyệt đối về mặt tốc độ, chỉ là trong chớp mắt, Liệt Điểu đã bị đuổi theo, âm thanh bén nhọn “Xoẹt xẹt” vang lên tai không dứt, trong thuyền ánh sáng màu đỏ lập loè, cảnh báo liên tục!

“Chú ý! Chú ý! Thân tàu gặp phải phá hư kịch liệt, thân tàu gặp phải phá hư kịch liệt!”

Trên mặt D. Mongolia  hiện lên thần sắc khác thường, thế nhưng rất nhanh liền khôi phục trấn định, “Hừ! Tự tìm đường chết! Pháo tụ năng lượng chuẩn bị!”

“Đội trưởng, họng pháo của pháo tụ năng lượng đã bị hỏng! Không cách nào khởi động!”

“Đáng chết!”

D.Mongolia hung hăng nhìn chằm chằm vào giá trị hư hao của phi thuyền, trầm giọng nói: “Khởi động chương trình tự bạo! Toàn bộ thành viên bỏ thuyền!”

“Vâng!”

Lance đang được đâm thống khoái, Vu Triết bên này bỗng nhiên kiểm tra ra các nhân viên trên tàu đều nhảy ra bên ngoài, hắn lập tức nói ra: “Kẻ địch chuẩn bị bỏ thuyền chạy trốn! Lance điện hạ! Tranh thủ thời gian lui về!”

Khuôn mặt Lance hiện ra thần sắc khó chịu, điều khiển phi thuyền cấp tốc rời xa Liệt Điểu!

Ngay khi bọn họ rời khỏi không đến hai giây, Liệt Điểu bỗng nhiên tự bạo, trên không trung xuất hiện một đám mây hình nấm khổng lồ!

Trên mặt đất, bốn người Randall đã cất xong vật tư vào nhẫn không gian.

Vốn là bọn họ đã sớm phải liên hệ với đám người Hạ Mạt, nhưng bởi vì hai chi đội ngũ của Fillet tinh cầu cản trở, khiến cho bọn họ không thể không dừng lại ứng chiến.

Mấy người đã từng điều khiển qua hình thái toàn lực của Hắc Kiêu hào, biết được sự lợi hại của nó, nhưng mà đối mặt địch nhân áp chế về mặt nhân số, bọn họ rất khó thoát khỏi dây dưa. Cũng may lúc này đại bản doanh của địch nhân xảy ra vấn đề, quân địch không thể không đến viện binh, lúc này mới làm cho mấy người Randall có khe hở đào tẩu!

“Mở ra cửa khoang, chúng ta chuẩn bị tiến vào phi thuyền!”

“Vâng!” Lance lập tức đè xuống nút mở cửa.

Bốn người Randall nhanh chóng trở lại khoang thuyền, “Nhanh! Đi về phía bắc với tốc độ cao nhất! Rời khỏi chỗ này!”

“Vâng!”

Bốn người mồ hôi đầm đìa trở lại phòng điều khiển.

Trần Khiết trực tiếp tiếp nhận Lance, thuần thục điều khiển phi thuyền rời khỏi hiện trường.

Lance được rảnh, lập tức con mắt tỏa sáng vọt tới trước mặt Randall.

Randall vỗ vỗ bờ vai của y: “Đợi một chút, trước tiên nói cho mọi người nhiệm vụ thứ hai.”

“Thế nhưng chuyện này vô cùng quan trọng…”

“Đợi vài phút.” Randall chém đinh chặt sắt đánh gãy lời của y, đi đến chính giữa phòng điều khiển, phát nhiệm vụ đến quang não của mỗi người “Tranh thủ thời gian, mọi người hãy nhìn nhiệm vụ tiếp theo của chúng ta.”

Hạ Mạt cúi đầu xem xét tin tức, Lance lại gần, nhỏ giọng nói: “Hạ Mạt, đại hỉ ah! Cậu…”

“Suỵt!” Hạ Mạt nhíu mày, “Đợi tớ xem xong cái này rồi nói sau.”

“Cậu! Các cậu…”

Lặp đi lặp lại nhiều lần vấp phải trắc trở, Lance quả thực cũng bị khí bạo rồi!

Đây coi là cái gì?!

Hoàng đế không gấp thái giám gấp?!

Đậu xanh rau má đây chính là Hoàng điệt của bổn cung! Các cậu không thể để bụng một chút?!

Lance tức giận đi tới đi lui, trông thấy tất cả mọi người cúi đầu cẩn cẩn thận thận xem nhiệm vụ, chợt dừng bước, hai tay chống nạnh, hít sâu một hơi rống to: “Hạ Mạt có, bầu, rồi!”

Tất cả mọi người như bị làm thuật định thân, lập tức ngơ ngẩn!

Lance đắc ý nhìn tất cả mọi người, nét mặt rất là kiêu ngạo! Ai bảo lúc nãy các người không nghe tôi nói! Hừ! Biết rõ nặng nhẹ chưa?!

Trần Tuấn Vũ, Trần Khiết, Trương Lợi cùng Vu Triết nhao nhao há to mồm.

Randall trong đầu trống rỗng, ngay sau đó nghĩ đến: Hắn và Hạ Mạt gần một tháng liền chỉ có một lần, mặc dù lần kia vừa vặn cũng không làm bất kỳ biện pháp phòng vệ nào… Chẳng lẽ, chính là một lần trúng?!

Hạ Mạt đã bị tin tức này sợ ngây người, cậu ngây ngốc nhìn chằm chằm Lance, nói cái gì đều nói không ra.

Cuối cùng vẫn là Trương Lợi trước hết lấy lại tinh thần, hắn ho khan hai tiếng, thăm dò nói: “Lance điện hạ, không thể nói lung tung được.”

“Bổn cung làm sao lại nói lung tung?! Kết quả phân tích mẫu máu của Hạ Mạt vẫn còn ở trong phòng! Nếu không tin các cậu có thể đi xem bây giờ ah!”

Lance nhìn thấy bóng lưng của Randall, bĩu môi, “Lúc này mới là biểu hiện bình thường của người sắp làm cha a!”

Hạ Mạt chậm rãi giơ tay lên, cầm chặt cánh tay trái, suy nghĩ đứt gãy, cậu lại có thể tinh tường cảm nhận được cảm giác vui sướng của người sắp làm cha chậm rãi lan ra trong lòng, như là cả người cậu được bao phủ trong mật vậy.

Cậu vậy mà mang thai?

Đứa nhỏ tâm tâm niệm niệm rốt cục đã đến?

Ha ha, ha ha!

Cậu hốc mắt ướt át vuốt ve bụng của mình, mặc dù trong nội tâm vô cùng kích động, nhưng vẫn vô cùng thấp thỏm xác nhận nhiều lần với Lance, “Cậu nói sự thật?”

“Tại sao tớ lại phải lừa cậu? Nếu như cậu vẫn chưa tin, hãy nhìn hình vẽ trên cánh tay của cậu ah.”

Cánh tay nắm tay trái của cậu càng thêm dùng sức, nếu như không phải bây giờ có rất nhiều người ở đây, cậu thực sự sẽ cởi áo ra xem rõ!

Rất nhanh, Randall đã trở về, thần sắc nghiêm trọng đến trước mặt Hạ Mạt, một tay lấy Hạ Mạt ôm vào trong ngực, ngay sau đó như là bận tâm đến cái gì vội vàng buông ra, chỉ cẩn thận từng tí nửa ôm Hạ Mạt, giống như trong ngực là đồ sứ quý báu dễ vỡ.

Hạ Mạt nhẹ giọng hỏi: “Trông thấy kết quả?”

Randall gật đầu.

“Cho nên…”

“Ta sắp làm cha!” Randall quả thực ức chế không nổi nụ cười trên mặt.

Những người khác nghe thấy lời này, nhao nhao toát ra nét mặt hâm mộ.

Trương Lợi hỏi “Lance điện hạ, Hạ Mạt đại khái đã mang thai bao lâu?”

Lance vỗ đầu một cái, “Xem tớ hồ đồ! Hạ Mạt, tranh thủ thời gian tới làm kiểm tra sức khoẻ.”

Randall thoáng buông ra Hạ Mạt, cẩn thận ôm bờ vai của cậu đi ra ngoài, thần sắc khẩn trương quả thực làm mọi người mở rộng tầm mắt!

Ngoại trừ Trần Khiết là người điều khiển phi thuyền ra, tất cả mọi người đi theo Hạ Mạt cùng Randall đi vào chủ khoang.

Lance lấy ra máy kiểm tra sức khỏe từ trong nhẫn không gian, nói với Hạ Mạt: “Nằm vào đi.”

Randall đỡ Hạ Mạt nằm vào trong khoang.

Lance điều khiển máy kiểm tra, quét từ đầu đến đuôi Hạ Mạt một lần, màn hình rất nhanh xuất hiện kết luận: “Hạng mục kiểm tra: Tình huống phát dục của phôi thai

Chỉ số khỏe mạnh của phôi thai: 90%

Thời gian hình thành phôi thai: 1 tháng

Hạng mục chú ý của sản phu:

Một, lại vận động cấm kị của sản phu;

Hai, loại ăn mặc cấm kị của sản phu;

Ba, cấm kị sản phu sinh hoạt tình dục;

Bốn, …”

Lúc Lance nhìn thấy dòng chữ “Một tháng”, trên mặt cũng đã vô cùng khó coi. Y nói với Hạ Mạt: “Đã kiểm tra xong.” Sau đó ngẩng đầu nhìn Randall, “Mấy cái hạng mục chú ý đằng sau không có gì quan trọng cả, em chỉ có một câu muốn hỏi hoàng huynh…”

Lance dừng một chút, bỗng nhiên nâng cao âm lượng, “Một tháng rồi, mà ngay cả Hạ Mạt mang thai anh cũng không biết?!”

Randall hơi quay mặt đi, bảo hộ Hạ Mạt ở sau lưng.

Lance hai tay ôm ngực, khinh bỉ nói: “Hiện tại biết bảo vệ Hạ Mạt rồi sao? Xin hỏi một tháng trước ngài làm gì?! Theo lý thuyết phản ứng ban đầu khi Omega mang thai sẽ rất lớn mới đúng. Sức quan sát nhạy cảm như hoàng huynh vậy mà không cảm giác được gì?!”

Randall sắc mặt áy náy hôn nhẹ trán của Hạ Mạt, “Là ta vô tâm.”

“Bây giờ nói những thứ này làm được cái gì?!” Lance nhíu mày, lòng đầy căm phẫn.

Hạ Mạt tốt tính tình cười cười, “Điều này cũng không thể trách Randall, một đoạn thời gian trước quả thực phản ứng của tớ rất lạ, thế nhưng hai người chúng tớ đều không nghĩ đến phương diện kia, cho nên…”

“Đừng thay hắn giải thích! Môn bắt buộc trước khi trưởng thành của Alpha — 《 Cách chiếu cố Omega 》 có viết rành mạch từng loại phản ứng khi Omega mang thai! Hoàng huynh còn đọc qua từ đầu đến đuôi!”

Randall cúi đầu xuống, nói với Hạ Mạt: “Là ta không được, đều tại ta.”

Hạ Mạt lắc đầu, nói với Lance: “Không phải tớ vẫn rất tốt sao?”

“Hừ!” Lance hung hăng trừng Randall, sau đó cười híp mắt tiến đến trước mặt Hạ Mạt “Ra đây, tớ cho cậu thêm một lần đo lường cụ thể hơn về dinh dưỡng của sản phu, ”

“Được.” Hạ Mạt an ủi tnh nắm nắm bàn tay lớn của Randall, đi theo Lance đi về phía phòng xét nghiệm.

Randall vốn muốn cùng lên, lại bị một ánh mắt của Lance ngăn lại, đành phải lúng túng sờ sờ chóp mũi, im lặng đợi ở cửa.

Hết chương 257.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.