Trọng Sinh Ấm Hôn: Tổng Giám Đốc Khẽ Cưng Chiều

Chương 19: Chap-24




Chương 19: Là Mạc Thiến Thiến bảo em làm thế?

Chương 19: Là Mạc Thiến Thiến bảo em làm thế?

Giọng nói quen thuộc, Thẩm Mộ Tuyết hoảng sợ lùi về sau mấy bước.

Mạc Thi Ý mở khung tin nhắn của mình và Bùi Tử Thâm trong điện thoại di động ra, sau đó đưa cho Thẩm Mục Hàn: “Trước khi nói bậy, chi bằng xem trước một chút xem, lòng tốt của em gái anh đã làm ra chuyện gì?”.

Thẩm Mộ Tuyết đột nhiên phản ứng kịp, trong nháy mắt kinh hãi mà muốn cướp điện thoại của Mạc Thi Ý vào trong tay.

Nhưng cô ta nhanh, tốc độ của anh trai cô ta càng nhanh hơn.

“Tuyết nhi, em quá làm cho anh thất vọng rồi”.

Thẩm Mộ Tuyết cứng ngắc ngẩng đầu, tóm lấy cánh tay Thẩm Mục Hàn thật chặt: “Anh, anh nghe em giải thích…”

“Có cái gì để giải thích nữa, sự thật đã rành rành trước mắt. Chi bằng để chị đoán một chút, nếu như chị không nhìn thấu tất cả, mà dựa theo lời nói của em chạy đến khách sạn. Như vậy bây giờ, vào lúc này, có phải cũng sẽ bị truyền thông định tội chị và Bùi Tử lăn lộn với nhau không, mà Bùi Tử bởi vì thông đồng với đàn bà đã có chồng và lạm dụng ma túy, bị gièm pha đến mức khiến cho hình tượng xuống dốc không phanh, thậm chí một ảnh đế có tiền đồ sáng lạn chỉ có thể rời vào tình cảnh ảm đảm rời khỏi giới giải trí. Mà chị, một cách tự nhiên, càng ngày càng khiến anh trai em chán ghét mà vứt bỏ, cuối cùng bị đuổi khỏi Thẩm gia. Chị nói có đúng hay không?”.

Cho dù không cần nhìn vẻ mặt càng ngày càng hoảng hốt của Thẩm Mộ Tuyết, Mạc Thi Ý cũng biết tất cả những chuyện này đều sẽ xảy ra, chẳng qua chỉ là xảy ra ở đời trước.

Mà đời này, cô đã sớm có chuẩn bị.

Trước khi xảy ra sự cố gọi là “ảnh khiêu dâm”, cô chỉ có thể liên lạc với Bùi Tử trước tiên sau khi nhận được tin nhắn, sau đó Bùi Tử lại trực tiếp tìm Vu Kỳ Nhi hỗ trợ diễn một màn này.

Bây giờ xem ra hiệu quả thật sự không tệ, cũng không uổng công Bùi Tử Thâm hứa hẹn để Vu Kỳ Nhi đóng nữ chính trong một bộ phim của anh ấy, xem như là trả lại ân tình cho cô ta.

Cho dù sự việc đã gần như được giải quyết, Mạc Thi Ý cũng không cho phép nuốt xuống cục tức này.

Tiếp theo cô lại nói: “Tôi vẫn không rõ, tôi với cô không cừu không oán, tại sao cô vẫn muốn đẩy tôi vào chỗ chết?”.

“Bởi vì cô không xứng! Cô chẳng qua chỉ là tiểu tam giống như người mẹ tiểu tam của cô, nếu không phải do cô, Thiến Thiến cũng không cần chịu ấm ức như vậy. Nếu như cô thật sự trong sạch, vậy tại sao cô lại đột nhiên mất tích, bây giờ tai sao lại đứng chung một chỗ với anh ta!”

“Ah?”. Mạc Thi Ý nhướn mày: “Tôi chỉ đến thành phố Lân thăm hỏi thầy của tôi, tâm sự về cuộc đời, khi trở về lại vô tình gặp được bạn của tôi, thuận tiện trò chuyện, cô có tin không?’.

Thẩm Mộ Tuyết chán ghét bĩu môi: “Ai tin cô!”

“Là Mạc Thiến Thiến bảo em làm như vậy?”.

Thẩm Mục Hàn hỏi ngược lại mà không mang theo bất kỳ tình cảm gì dọa Thẩm Mộ Tuyết giật mình, cô ta vội vã giải thích: “Không liên quan đến Thiến Thiến, đều là chủ ý của em. Em không đành lòng để Thiến Thiến chịu ấm ức, anh muốn trách thì trách em, cô ấy cái gì cũng không biết”.

“Cô không đành lòng để chị em tốt của cô chịu ấm ức, mà nhẫn tâm đẩy lên người khác? Hay là chị em tốt của cô cái gì cũng không biết kia, toàn bộ quá trình lại ở một bên quan sát chỉ huy”.

Bùi Tử Thâm vẫn luôn không nói gì, trong khi trợ lý của mình kéo một người cải trang đang nhăn nhó đi tới thì đã vội vàng không kịp chuẩn bị mà mở miệng đánh lên mặt của Thẩm Mộ Tuyết.

Mạc Thiến Thiến hận muốn chết.

Cũng không biết đã xảy ra chuyện không may ở bước nào, rõ ràng nhân vật nam nữ chính nên bị gièm pha đang bình yên vô sự đứng ở chỗ này, mà cô ta lại rơi vào tình thế tiến thoái lưỡng nan.

“Các người muốn làm gì, mau buông ra!”.

Bùi Tử Thâm hừ một tiếng, tiến lên nửa bước rồi tháo mũ và kính mắt mà Mạc Thiến Thiến dùng để ngụy trang ra: “Chi bằng cô giải thích trước một chút, Thẩm Mộ Tuyết nói chuyện này không liên quan chút nào đến cô, tại sao toàn bộ quá trình cô đều có tham dự, thậm chí còn dẫn dắt bọn họ đập vỡ cửa vào thời cơ thích hợp nhất. Nhưng đừng cưỡng chế nói cái gì mà đi ngang qua, camera giám sát ở đây tôi đã nói người ta sao ra một bản”.

“Khôn phải, không phải như thế. Là một người bạn của tôi, cô ấy là một phóng viên, cô ấy gọi điện thoại nói cho tôi biết, em gái Thi Ý vậy mà lại đi vào khách sạn với minh tinh lớn Bùi Tử Thâm! Tôi là sợ anh Thẩm bị tổn thương, cho nên cũng tới xem một chút. Anh Thẩm, thật sự không phải em…”. Sắc môi và sắc mặt của Mạc Thiến Thiến đồng thời trắng bệch, lúc giương mắt nhìn về phía người đàn ông, dáng vẻ của cô ta đã lê hoa đái vũ*.

(*Lê hoa đái vũ: Giống như hoa lê dính hạt mưa. Vốn miêu tả dáng vẻ khi khóc của Dương quý phi. Sau này được dùng để miêu tả sự kiều diễm của người con gái)

Chẳng qua là, Thẩm Mục Hàn nhíu chặt chân mày, không lập tức hé răng. Mà Bùi Tử Thâm nở nụ cười gằn, mở ra một đoạn ghi âm từ trong điện thoại của mình, tiếp theo tiếp tục chất vấn cô ta: “Rốt cuộc là người bạn phóng viên của cô gọi điện thoại nói cho cô biết, hay là cô ta nói cho cô biết? Ha hả, còn đoạn video điên rồ truyền trên mạng, cũng do cô cầm đi cho người bạn phóng viên của cô, đúng không?”.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.