Trọng Sinh Ấm Hôn: Tổng Giám Đốc Khẽ Cưng Chiều

Chương 17: Chap-22




Chương 17: Lại là cái bẫy vô cùng độc ác.

Chương 17: Lại là cái bẫy vô cùng độc ác.

“Lợi hại quá! Đứa trẻ này luôn luôn có thiên phú đặc biệt về thiết kế, không tệ, tự mình gây dựng sự nghiệp, nếu có gì cần hỗ trợ, cứ việc nói với thầy”.

Vợ của Phó Trường Minh thì cười khoát khoát tay: “Bọn cô đã là vợ chồng rồi, còn mặc đồ tình nhân cái gì chứ? Thi Ý, tấm lòng của con, bọn cô sẽ nhận. Không cần phiền phức như thế, a hả…”.

Mạc Thi Ý lại nhìn về phía thầy mình, mắt hơi sáng lên: “Con đã tốt nghiệp rồi, tự có năng lực kiếm tiền, thầy, lúc con học đại học thầy cũng đã giúp con rất nhiều, thậm chí còn cho con mượn tiền tranh thủ ra nước ngoài trao đổi máy móc. Cho nên, ân tình của thầy, học sinh tuyệt đối không quên!”.

“Được được được, có tấm lòng của con là được rồi, thầy đều biết”.

Ban đầu, Mạc Thi Ý còn bị giữ lại ở nhà thầy một đêm, nhưng mà, cô đương nhiên không có mặt dày như vậy, mượn cớ nói mình đã đặt khách sạn, cũng có người bạn khác phải đi thăm.

Sau khi tạm biệt thầy cô, Mạc Thi Ý đương nhiên không muốn trở về nhanh chóng như vậy, đi lung tung không có mục đích, suy nghĩ một đống tâm sự…

Cho nên người thật sự muốn giết hại Mạc Toa Toa rốt cuộc là ai?

Dường như nhận thức rõ ràng về mâu thuẫn giữa mình và Mạc Toa Toa, nếu không sẽ không vu oan cho mình một cách không chê vào đâu được như vậy.

Còn có số tiền lớn mà tài xế kiếm được, sau này bên cảnh sát không tìm mình nữa, chẳng lẽ là đã điều tra ra được manh mối gì có thể chứng minh sự trong sạch của mình rồi sao?

Nhưng nếu quả thực có chứng cứ nguyên vẹn nào, tại sao Thẩm Mục Hàn còn một mực chắc chắn rằng mình chính là người giết hại Mạc Toa Toa?

Chẳng lẽ là Mạc Thiến Thiến…

Mạc Thi Ý không khỏi hít vào một ngụm khí lạnh, càng nghĩ càng cảm thấy cô ta đã nói gì về mình bên tai Thẩm Mục Hàn rồi, dù sao ở kiếp trước, chuyện xấu mà người phụ nữ Mạc Thiến Thiến này làm sau lưng cô đã không chỉ một chuyện hai chuyện!

“…Tôi Bùi Tử Thâm, ngày hôm nay đặc biệt tổ chức buổi họp báo này với Vu Kỳ Nhi, về những video điên rồ lan truyền trên mạng, chúng tôi sẽ giải thích rõ với mọi người một cách triệt để”.

Lúc này, trên đỉnh đầu đột nhiên truyền đến tiếng nói chuyện của Bùi Tử Thâm, Mạc Thi Ý ngẩng đầu lên nhìn theo bản năng.

Thì ra mình đã vô tình bước đến quảng trường trung tâm, mà ở phía đối diện có một màn hình cực lớn, trên màn hình đang phát trực tiếp buổi họp báo của Bùi Tử Thâm.

Vì vậy Mạc Thi Ý đi đến ngồi trên một cái ghế không có người, nhìn Bùi Tử trên màn ảnh, lâm vào hồi ức đời trước.

Trước khi sống lại, cô đã thấy buổi họp báo này trên TV, nhưng lúc đó, Thẩm Mục Hàn không tín nhiệm mình, cho dù Bùi Tử Thâm đã giải thích rõ tất cả trước màn ảnh, cũng không thể thay đổi được gì cả.

Điều khủng khiếp hơn là ngay sau đó, Thẩm Mộ Tuyết đã gửi tới một tin nhắn, lừa cô nói gì đó, nói Mục Hàn uống quá nhiều rượu ở tiệc xã giao, nghỉ ngơi ở khách sạn, vẫn gọi tên cô, bảo cô nhanh qua.

Kết quả thì sao, cũng là một cái bẫy cực kỳ độc ác!

Cô vào bên trong phòng khách sạn, không chỉ là không có một bóng người, còn ngửi được một mùi nước hoa kỳ quái, khiến cho toàn thân cô không tự chủ được mà trở nên khô nóng.

Sau đó nữa, người đàn ông đi vào đầu tiên là người chạy tới từ buổi họp báo, Bùi Tử Thâm. Nếu không phải Bùi Tử Thâm làm người quân tử, bọn họ thực sự sẽ xảy ra chuyện gì đó. Nhưng đối phương hiển nhiên không quan tâm sự thật là gì, làm một nhóm phóng viên chen chúc tới, lúc Mạc Thi Ý nhìn thấy người đàn ông cuối cùng đi vào là Thẩm Mục Hàn, cô biết nói cái gì cũng vô ích.

Mà Bùi Tử Thâm vừa mới giải thích trong buổi họp báo rằng quan hệ giữa mình và anh ta là trong sạch, kết quả một giây tiếp theo lại đã ở cùng phòng khách sạn với cô đang quần áo xốc xếch, cho dù ai cũng biết…

Cũng vì vậy, sự nghiệp giải trí của Bùi Tử bị tổn thương nghiêm tọng, đồng thời bị Thẩm Mục Hàn liên tục chèn ép, cuối cùng rơi vào tình cảnh rời khỏi làng giải trí!

Không phải, lúc này đây, cô tuyệt đối không cho phép chuyện như vậy xảy ra lần nữa!

Quả nhiên, sau khi buổi họp báo kết thúc không được bao lâu, Thẩm Mộ Tuyết đã kịp thời nhắn tin tới cho cô: [Chị dâu, không xong rồi, anh trai em đi xã giao cũng nhiều rồi, bây giờ đã say ngã trong khách sạn Hương Cách Lý Lạp, còn gọi tên của chị! Nhưng em còn đang đi học, không thể phân thân được, chị có thể nhanh chóng đi xem thử không?]


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.