Trọng Sinh Ấm Hôn: Tổng Giám Đốc Khẽ Cưng Chiều

Chương 13: Chap-18




Chương 13: Thật sự là do cô thuê người đâm chết

Mong các bạn nghe thử bản audio chương ở dưới rồi đưa ra nhận xét giúp mình có nên đưa thêm audio vào không nhé ♥

Chương 13: Thật sự là do cô thuê người đâm chết

Cái này chính là, ba người phụ nữ cũng trên một đài diễn.

Mà ba người phụ nữ này lại chính là mẹ anh, vợ anh, và chị gái của bạn gái cũ mà anh yêu nhất.

Thẩm Mục Hàn đau đầu xoa ấn đường của mình, cuối cùng quyết định đẩy mẹ mình đi vào phòng bếp: “Mẹ, nếu Thiến Thiến hiếm khi tới nhà chúng ta chơi, mẹ nên bắt đầu chuẩn bị bữa tối.”

“Không phải, con trai, con vẫn chưa nói cho mẹ biết, rốt cuộc là giải phẫu cái gì?” Cung Linh Lan còn có chút không thuận theo, không chịu buông tha.

“Chuyện giải phẫu, nếu con rảnh sẽ nói rõ với mẹ. Mẹ nấu cơm trước đi.” Dứt lời, Thẩm Mục Hàn liền giành trước một bước, đem cửa phòng bếp đóng lại.

Cùng lúc đó, Mạc Thiến Thiến thừa dịp Thẩm Mục Hàn và mẹ anh nói chuyện trong phòng bếp, cô ta lập tức thay đổi sắc mặt, hung dữ tới gần Mạc Thi Ý.

“Sao cô biết về cuộc phẫu thuật kia của anh Thẩm?”

“Nếu muốn người khác không biết, trừ phi mình không làm.” Mạc Thi Ý khẽ cười một tiếng, lại lặp lại câu trả lời cho Mạc Thiến Thiến.

Mạc Thiến Thiến tức giận cắn chặt răng, nhíu mày: “Cô dám điều tra tôi?”

Cứ như vậy trong nháy mắt, cô ta dường như cảm thấy Mạc Thi Ý đứng trước mặt mình hết sức xa lạ. Chủ yếu là vì, cô ta thực sự không nghĩ ra, con khốn này đột nhiên sao lại có năng lực, có thể điều tra rõ ràng mọi chuyện như vậy.

“Ngay cả khi cô đã đổi trắng thay đen, chẳng lẽ tôi không được nói thật sao?” Mạc Thi Ý dù bận vẫn ung dung ôm lấy cánh tay mình, trong ánh mắt còn mang theo vài phần khinh thường.

Kiếp trước cô mãi đến khi chết mới hiểu toàn bộ chân tướng, sống lại một lần như vậy, đương nhiên cô phải nghĩ cách thay đổi cục diện ban đầu, tuyệt đối không thể lại để uổng phí mạng.

Ánh mắt Mạc Thiến Thiến thoáng nhìn thấy người đàn ông từ trong phòng bếp đi ra, ngay sau đó cô ta lui về sau một bước, một bàn tay che miệng mình, trừng lớn hai mắt, làm ra vẻ không thể tưởng tượng.

“Cô nói cái gì? Hóa ra Toa Toa thật sự là do cô thuê người đâm chết. Vì sao? Tuy chúng ta không phải cùng một mẹ sinh ra, nhưng tốt xấu gì em ấy cũng là em gái của cô.”

Đối mặt với cốt truyện đột nhiên bị xoay ngược này, Mạc Thi Ý cũng đứng ngốc một lát, không thể lập tức nói tiếp.

Kết quả giây tiếp theo, quanh thân Thẩm Mục Hàn mang theo gió lạnh tới, lập tức nắm lấy bả vai cô, dường như có thể nghe thấy tiếng xương kẽo kẹt vang lên.

“Mạc... Thi... Ý... Quả nhiên chính là cô, chính cô đã hại chết Toa Toa.”

“Tôi thuê người giết người sao?” Cuối cùng Mạc Thi Ý cũng phục hồi tinh thần, mặc kệ trên vai truyền đến đau đớn, nghiêng mắt nhìn về phía vẻ mặt vui sướng khi thấy người gặp họa của Mạc Thiến Thiến đứng sau lưng người đàn ông. Mỗi câu đều là nói với cô ta: “Từ lúc tôi còn rất nhỏ, đã bị bà mẹ tiểu tam kia của cô dụ dỗ Mạc Kỳ Sơn đuổi tôi ra ngoài. Loại người như ông ta sao có thể là ba tôi? Tiền đi học đều là ông ta lấy danh nghĩa cho ‘mượn’, từ nhỏ đến lớn tôi vội vàng kiếm tiền còn không đủ, đâu có tiền để đi thuê hung thủ?”

Nghe được hai chữ “Tiểu tam”, Thẩm Mục Hàn bỗng dưng nhíu mày.

Vì sao Toa Toa, còn có Thiến Thiến đều luôn mồm nói với anh, Mạc Thi Ý này mới là con gái tiểu tam? Mạc gia của bọn họ không thể để lộ đứa con riêng này ra ngoài ánh sáng?

Chẳng lẽ trong đó còn có hiểu lầm mình chưa làm rõ ràng? Mạc Thiến Thiến cũng không ngờ, Mạc Thi Ý luôn dễ bắt nạt hôm nay lại có miệng lưỡi sắc bén như vậy. Mắt thấy dường như trong lòng anh Thẩm có nghi ngờ, cô ta chạy nhanh tiến lên một bước, ra vẻ yếu đuối cãi lại: “Mẹ tôi và ba đã sớm yêu nhau từ trước, rõ ràng chính mẹ cô ỷ vào trong nhà có tiền, một hai phải gả cho ba tôi. Đến nỗi...”

Nói tới đây, cô ta dừng một chút, người trộm nhích lại gần Thẩm Mục Hàn, chớp hai mắt vô tội nhìn về phía anh: “Anh Thẩm, anh có biết lúc trước vì sao ba em tức giận đuổi Thi Ý ra ngoài không? Thật ra, có một lần tan học, bọn em bị mấy người bạn khác kéo đi quán bar chơi, kết quả đúng lúc thấy em Thi Ý. Em ấy... ăn mặc lộ liễu ngồi trong lòng một lão già.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.