Trong Mộng Ta Có Đại Lão (Ngã Mộng Lý Hữu Đại Lão

Chương 91 : Anh của Tống Bảo Nhi




Đường Tư đánh nhịp: “Vậy thì vất vả lão gia tử, Bách Võ thành nhất định hết sức ủng hộ.”

Tôn lão gia tử suy nghĩ một lát nói: “Sản xuất hàng loạt chắc không quá khó, nhưng ta hi vọng đan dược có thể mở rộng đến toàn bộ Đại Hạ, không chỉ tiêu thụ ở Bách Võ thành.”

Đường Tư cười nói: “Đương nhiên rồi.”

“Nếu được ngươi đáp ứng, ta sẽ nghiên cứu đan phương. Nhưng chuyện này liên quan đến tương lai của Đại Hạ, chỉ riêng Tôn gia e rằng chậm trễ thời cơ, ta muốn liên lạc lão hữu chín nhà.” Tôn lão gia tử cân nhắc.

Thập đại thế gia danh y liên thủ?

Đường Tư đương nhiên sẽ không ngăn cản.

Lâm Dịch cũng thấy to chuyện rồi a!

Nhưng Tôn lão gia tử toan tính không nhỏ, không phải mời nhà khác qua nghiên cứu cách sản xuất hàng loạt, mà định liên thủ thôi diễn đan phương, tranh thủ thay thế nhiều dược liệu hơn, nâng cao hiệu quả của đan dược.

Đây là đan dược cho Võ Đồ sử dùng, cũng có hiệu quả cực tốt với Võ Sư.

Nếu như có thể tăng thêm một bước, với Đại Hạ có trăm lợi mà không hại.

Tôn lão gia tử suy nghĩ một lát lại nói: “Đan này có tên không?”

Lâm Dịch nói: “Hay là dùng tên Huyết Khí đan, đồng thời tham khảo phân cấp của yêu thú, định nghĩa là Huyết Khí đan nhất phẩm, Huyết Khí đan nhị phẩm?”

Tôn lão gia tử vỗ đùi nói: “Đề nghị này rất hay, bây giờ đan dược của võ giả đều gọi là Huyết Khí hoàn, phân chia không tiện lợi lắm. Loại còn lại gọi là Liệu Thương đan, được không?”

Lâm Dịch cười nói: “Toàn bằng lão gia tử làm chủ.”

Quyền đặt tên đan dược mà thôi, Lâm Dịch không hứng thú mấy, chỉ cần Tôn lão gia tử nhận lời hợp tác, Lâm Dịch đã rất hài lòng.

Còn được bao nhiêu tiền, thật ra không cần để ý.

Cho dù là một viên đan dược cho hai ba đồng, một năm Đại Hạ sẽ tiêu thụ bao nhiêu đan dược?

Mình đã chiếm hời lớn.

Tôn lão gia tử nói với Lâm Dịch: “Chuyện Đồng gia, ta cũng không thể giúp gì. Nhưng có Đường cô nương, ta tin tưởng không ai dám động tới ngươi.”

Thật ra hắn vẫn quá khiêm tốn.

Với thanh danh của gia tộc danh y, dù là tòng quân hay tham chính đều có thể gặt hái thành công, nhưng bọn hắn không có hứng thú, chỉ một lòng truy cầu y đạo, nghiên cứu đan dược, tạo phúc Đại Hạ.

Nhưng nếu bởi vậy mà xem thường bọn hắn, không khỏi quá ngốc.

Ai sẽ không bị thương?

Ai cũng có lúc sinh bệnh.

Năng lượng của bọn hắn vượt xa người thường tưởng tượng.

Chỉ là bọn hắn không tranh quyền thế, không mở tiền lệ mà thôi.

Lúc trước trò chuyện với Đường Tư, thật ra đã tỏ ý, ta không thích Đồng gia.

Đường Tư cũng bày tỏ, quan phương sẽ xử lý chuyện này.

Có thể nói, trong mấy câu đơn giản như thế, vận mệnh của Đồng gia đã được quyết định. Đan dược mới tất nhiên không có phần của bọn hắn, mà Huyết Khí hoàn trước đây chắc chắn sẽ bị đào thải, mất căn bản lập mệnh, Đồng gia còn năng lực xoay người?

Thảo luận kết thúc.

Đường Tư nghiến răng nói: “Tôn lão gia tử, vãn bối có yêu cầu quá đáng.”

“Nói đi!”

“Chị em của vãn bối - Thẩm Thiến trọng thương, đến nay chưa lành. Nếu như chư vị thần y tập hợp, có thể chẩn trị cho nàng không?” Đường Tư hơi xấu hổ.

Nhưng cơ hội này là ngàn năm một thuở.

Bỏ lỡ lần này, có trời mới biết bao giờ bọn hắn mới hội tụ, còn vừa vặn chọn Bách Võ thành.

Dược Vương thành chỉ có bốn gia tộc danh y, sáu gia tộc còn lại ở thành khác. Với điều kiện bây giờ, bọn hắn muốn gặp nhau cũng không dễ dàng.

Tùy tiện rời thành, phải đối mặt yêu thú uy hiếp. Nếu không nhờ đan dược, sợ rằng rất khó thuyết phục bọn hắn, cho dù bọn hắn chịu, quan phương cũng không nỡ a!

Thẩm Bối Bối vô cùng khẩn trương, sợ đối phương không đáp ứng.

Tôn lão gia tử cười nói: “Chuyện Thẩm Thiến ta cũng biết, sau khi người đến, ta sẽ nhờ bọn hắn liên thủ chẩn trị, hi vọng có thu hoạch.”

“Cảm ơn lão gia tử!” Đường Tư nói gấp.

Tôn lão gia tử gật đầu nói: “Bổn phận mà thôi, hơn nữa không thể bạc đãi Lâm tiểu huynh đệ, ta không rành chuyện làm ăn mấy.”

Đường Tư tỏ thái độ nói: “Lão gia tử cứ yên tâm, phía trên đã quyết định nhân tuyển hợp tác.”

Tôn lão gia tử gật đầu nói: “Vậy ta yên tâm, cùng đi xem tiến độ nghiên cứu đi.”

Mọi người ra ngoài.

Cửa chính có một người, thấy Tôn lão gia tử đi ra, hắn kích động vẫy tay.

Tôn lão gia tử lạnh nhạt nói: “Để hắn vào đi!”

“Chào Tôn lão gia tử.”

Đồng Lập Toàn nghe ngóng nhiều nơi, cuối cùng cũng có người lộ tin tức, biết điểm dừng chân của Tôn Không Minh, vội vàng lái xe đến.

Nhưng bởi vì xung quanh bị quân đội bảo hộ, hắn tốn hồi lâu cũng không vào được. May mà Tôn lão gia tử lên tiếng, mới thuận lợi đi vào.

Tôn lão gia tử bình tĩnh gật đầu: “Tiểu Đồng à, ngươi tới làm gì!”

Đồng Lập Toàn khẩn trương nói: “Nghe nói phía trên lấy được đan dược mới.”

Đường Tư cười nói: “Đồng gia chủ tin tức linh thông.”

Đồng Lập Toàn lúng túng nói: “Xin thứ lỗi, dù sao Đồng gia cũng buôn bán đan dược.”

Hắn cũng biết Đường Tư, nhưng trước đó chưa từng gặp mặt.

“Đã đến rồi thì cùng đi xem đi.” Tôn lão gia tử suy nghĩ một lát nói.

Người đã tới cửa, cũng không thể giả bộ không thấy.

Đồng Lập Toàn mừng rỡ, cho rằng Tôn lão gia tử không phản đối Đồng gia đại diện tiêu thụ đan dược. Chỉ cần hắn tử gật đầu, vấn đề sẽ không lớn.

Còn Lâm Dịch và Thẩm Bối Bối, hắn đều không biết. Với thân phận của Đồng gia, người bình thường hắn không để vào mắt, đương nhiên cũng không quan tâm.

Nơi ở của Tôn lão gia tử, trưng dụng một căn cứ nghiên cứu.

Vốn để nghiên cứu dược vật, đầy đủ các loại thiết bị. Trong phòng nghiên cứu, không ít người đang bận rộn khảo thí hiệu quả của đan dược.

Bất kỳ dược vật nào được đưa ra, đều cần trải qua rất nhiều thực nghiệm, bảo đảm tính an toàn.

Nhất là đan dược của võ giả.

Nếu thật sự có tai hoạ ngầm, khiến võ giả gặp phải bất trắc thì đúng là tự hủy Trường Thành.

Toàn cao thủ của quân đội tham dự thực nghiệm, công tác bảo mật cực tốt.

Từng nhóm số liệu được đưa ra.

Sau khi võ giả dùng đan dược, tăng bao nhiêu thực lực, có bao nhiêu ảnh hưởng với thân thể, tất cả mọi người nhận được một phần số liệu đóng dấu.

Đồng Lập Toàn xem xét, lập tức không kiềm chế nổi kích động.

“Đan dược này quả thật...... Quá thần, dược lực ôn hoà, hiệu quả gần gấp sáu Huyết Khí hoàn cho Võ Đồ, còn tốt hơn Huyết Khí hoàn cho Võ Sư. Võ Đồ sử dụng được bởi vì thực lực không đủ, không thể luyện hóa quá nhiều dược lực, nên mới lãng phí. Mấu chốt là chi phí hạ xuống 2/3, nếu giao cho Đồng gia đại diện tiêu thụ, ta chắc chắn khiến võ giả chấp nhận đan dược mới trong một tháng.” Lúc nói lời này, Đồng Lập Toàn còn nhìn Tôn lão gia tử.

Tôn lão gia tử khó xử lắc đầu, lại nhìn Lâm Dịch nói: “Đáng tiếc...... Đan phương này không phải của lão phu.”

Đồng Lập Toàn lập tức hiểu ý, vội vàng kích động nhìn Lâm Dịch: “Tiểu huynh đệ xưng hô thế nào?”

“Lâm Dịch, anh của Tống Bảo Nhi.” Lâm Dịch cười một tiếng, rất hiền lành.

Đồng Lập Toàn vừa nghe, không rõ vì sao hắn tự giới thiệu là anh của Tống Bảo Nhi, nhưng suy nghĩ cẩn thận, sắc mặt đại biến, đã biết vấn đề ở đâu.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.