Trong Mộng Ta Có Đại Lão (Ngã Mộng Lý Hữu Đại Lão

Chương 194 : Chỉ những phiền toái này sao?




Thẩm Thiến cũng nhìn chằm chằm Lâm Dịch, ánh mắt như biết nói chuyện, dù không mở miệng, Lâm Dịch vẫn hiểu được ý của nàng.

Lực lượng một người chung quy có hạn. Lâm Dịch cũng định bồi dưỡng một số người.

Nếu lựa chọn người ngoài mà hắn không biết nội tình, rồi dùng các loại thủ đoạn tàn nhẫn khống chế đối phương để tránh bị bán, còn không bằng bắt đầu từ người bên cạnh.

Ở chung lâu như thế, hai bên đã quen thuộc.

Cổ Lan cũng đề cử như vậy.

Cộng thêm Thư Ký là vạn năng tiểu tuyển thủ, có thể hỗ trợ rất nhiều việc. Nếu nàng có thể tu luyện, mình sẽ nhàn hơn rất nhiều.

“Để ta hỏi sư phụ, đúng rồi, lúc trước nhờ ngươi tìm quả, có manh mối gì không?” Lâm Dịch hỏi đến chuyện này.

Thẩm Bối Bối lắc đầu: “Vẫn chưa tìm được, chắc là ở khu vực yêu thú cấp cao.”

Chuyện tìm kiếm không thể trực tiếp phát động Võ Tôn hoặc là Tông Sư, lúc đầu luôn lấy Võ Sư làm chủ, lục soát khu vực yêu thú cấp thấp trên diện rộng.

Nếu có thể tìm được thì tốt, không tìm thấy mới thử khu vực sâu hơn, bởi vì phong hiểm sẽ gia tăng.

Lâm Dịch cũng biết Ngũ Linh quả khó tìm, đây là đồ tốt để Địa Đạo Trúc Cơ. Thiên Đạo Trúc Cơ quá khó, hơn nữa còn rất nguy hiểm, chỉ hơi vô ý là chết.

“Quả càng nhanh càng tốt.” Không có Ngũ Linh quả thì rất khó Trúc Cơ.

Suy nghĩ một lát, Lâm Dịch lại nói: “Ngoài ra ta còn cần vài dược liệu, cũng phải hỗ trợ tìm.”

“Ngươi đưa tư liệu đây, ta sẽ sắp xếp.” Thẩm Bối Bối gật đầu, Đường Tư đã sắp xếp những chuyện này, nàng có thể điều động một phần lực lượng.

Bây giờ Lâm Dịch chỉ cần dược liệu của Trúc Cơ đan và Huyết Khí đan cho Võ Tôn, cũng có thể chuẩn bị một ít tài liệu Chân Nguyên đan.

Bởi vì nếu truyền thụ công pháp tu luyện cho người khác thì cần cung cấp tài nguyên, Lâm Dịch phải trữ sớm ít hàng mới được.

Bây giờ tiêu chuẩn đan đạo của hắn đã rất ổn định, chí ít đan dược cảnh giới Luyện Khí và Trúc Cơ có thể nói là dễ dàng, tỷ lệ trung phẩm tăng lên rất nhiều.

Người khác tu luyện không có ưu thế trong mộng như mình, tuy hoàn cảnh tốt đẹp, nhưng có thêm đan dược tương trợ thì sẽ làm ít công to.

“Được!”

Thẩm Bối Bối hay nghịch điện thoại vào buổi sáng, bởi vì rất nhiều tin tức gửi qua điện thoại, nàng có thể căn cứ tình hình mà sắp xếp hành trình và thời gian.

“Hả?” Đột nhiên, Thẩm Bối Bối kinh ngạc nói: “Các ngươi mau xem!”

Lâm Dịch và Thẩm Thiến vội vàng đến gần.

Chỉ thấy trong một đêm, một video bá chiếm rất nhiều trang web, về cơ bản top 5 hot search đều liên quan đến chuyện này.

Thời đại ngày nay rất khó gặp tình cảnh này, Lâm Dịch cũng kinh ngạc.

Lại nhìn nội dung video, trong mặt trăng có cái bóng đang nhảy múa, quá trình này duy trì hơn 1 phút.

Dù là marketing, cũng không công ty nào có thể mua chuộc tất cả trang web, bá chiếm tất cả hot search, trên internet có rất nhiều thảo luận về chuyện này.

< Người của tu chân giới càng ngày càng không tuân thủ quy củ, đã nói không tiến vào thế gian >

< Ta là Thiên đế, trấn sát tất cả địch nhân trên thế giới >

< Trên mặt trăng có Thường Nga thật sao? >

......

Các diễn đàn đều thảo luận chuyện này, Lâm Dịch nhìn đồng hồ, hình như là đêm qua.

Lâm Dịch nhớ ra, hình như Cổ Lan ra tay từng đấy thời gian, về sau nàng cảm thấy tiếp tục sẽ tạo thành phiền toái nên quyết đoán thu tay lại.

Lâm Dịch hồi hộp.

Chỉ những phiền toái này sao?

Người ra tay ngăn cản Cổ Lan ở trên mặt trăng?

Trước đây có một quan tài thuỷ tinh rơi từ mặt trăng xuống, nữ nhân kia rời khỏi, chẳng lẽ về lại chỗ đó?

Lâm Dịch không biết nhiều, Cổ Lan chắc có thể giải quyết đối phương, nhưng nàng quá mạnh, không thể làm tham khảo để phán đoán thực lực của tồn tại này.

Lâm Dịch hiếu kỳ nói: “Trên mặt trăng thật sự có người sao?”

“Ta biết sao được?” Thẩm Bối Bối trợn trắng mắt.

“Không phải đã thành công lên mặt trăng sao?” Lâm Dịch biết, trước khi bộc phát tai nạn, các quốc gia đã lên được mặt trăng.

“Chắc là không phát hiện được gì.” Thẩm Thiến bổ túc một câu.

Nếu trên mặt trăng thật sự có người, tuy không công bố ra, nhưng sẽ có chu ti mã tích, nhân viên nội bộ sẽ nắm giữ một ít tình báo.

“Cũng đúng.” Phạm vi hoạt động không lớn, chắc là không có thu hoạch.

Dư luận trên internet bắt đầu chia thành hai phe.

Có người nói đây là marketing, nêu ra các loại ví dụ để chứng minh đây là video fake, không phải chuyện thật.

Cũng có người nói đây là Thường Nga, là thần tiên.

Chẳng qua bất kể thuyết pháp nào, đều không có chứng cứ quyết định.

Nhưng một số người bắt được cơ hội, đăng ký nhãn hiệu, thiết kế logo, thậm chí còn chưa nghĩ ra để làm gì, chiếm vị trí trước tính sau.

Lâm Dịch cảm thấy trong thời gian ngắn rất khó yên tĩnh, trừ phi các đại bình đài ra tay, đồng thời đè tin tức này xuống.

Một đêm này, Lâm Dịch ngủ rất ngon, nhưng định trước có quá nhiều người không ngủ được.

Ngoài thành!

Mấy vị phó sứ của Cửu Tinh tháp tập hợp, thảo luận vấn đề bây giờ. Mọi người không ai phục ai, ai cũng muốn làm lão đại, nên mới tranh luận không ngừng.

Nhưng chuyện khiến bọn hắn đau đầu là yêu thú.

“Yêu thú quả nhiên không đáng tin cậy, con báo kia giết người trông coi thông đạo của chúng ta!” Một phó sứ hết sức tức giận.

“Những năm này mua rất nhiều dược liệu trong thành, chuyển ra từng tí một giúp nó tu luyện, kết quả là bạch nhãn lang nuôi mãi không quen!”

“Trước đó còn rất tốt, làm sao đột nhiên thành như vậy?” Có người vẫn khá bình tĩnh.

“Ai biết, người đã bị giết, buổi tối không báo cáo theo giờ quy định nên có người qua xem tình hình, kết quả cũng mất liên lạc, buổi sáng mới phát hiện chuyện này.”

“Hung ác như thế, nói cũng không nói?”

Yêu thú cấp 7 rất mạnh, có thể sánh bằng cao thủ Tông Sư, vẫn luôn là đồng bạn tốt của Cửu Tinh tháp, giúp mọi người có địa điểm sinh tồn an toàn. Nhưng đột nhiên xảy ra biến cố, khiến bọn hắn không kịp chuẩn bị.

“Ta thấy phải làm rõ chuyện gì xảy ra......”

Mọi người đang nói thì bên ngoài truyền đến một tiếng gào cuồng bạo.

Mọi người lập tức cảm thấy khí huyết cuồn cuộn, đầu óc sắp nổ tung, không...... Đầu của bọn hắn thật sự nổ tung.

Nơi đây mạnh nhất chỉ là Võ Sư đỉnh phong, đối mặt yêu thú cấp Tông Sư thì không khác gì hài nhi vừa ra đời, không có năng lực phản kháng.

Một tiếng gào, phụ cận võ giả không nổ tung đầu thì thất khiếu chảy máu, nhất thời một vùng thê thảm. Thế lực ở khu vực này, gần như toàn diệt.

Báo yêu cấp 7 lạnh nhạt đi vào khu vực, nghĩ thầm đám phế vật này cũng dám châm ngòi, muốn mình và yêu thú khác đánh nhau rồi thừa lúc lưỡng bại câu thương thì giết ta đúng không!

Nếu các ngươi làm trước, vậy ta không khách khí.

Dù sao các ngươi không có bao nhiêu giá trị lợi dụng, phẩm cấp của dược liệu không lên nổi, đã không còn trợ giúp với mình. Nếu các ngươi cụp đuôi sinh hoạt, ta chưa chắn để ý đến, hết thảy là các ngươi tự chuốc.

Lâm Dịch không thể nghĩ ra, mình mơ mơ hồ hồ làm loạn một trận, lại vô tình một mẻ hốt gọn cao tầng còn lại của Cửu Tinh tháp ngoài thành. Coi như còn một ít vận khí tốt tránh thoát, cũng là tàn binh bại tướng, không đáng để lo.

Cũng khó chịu như thế, còn có Quang Minh Thần Vương.

Cổ Lan tiết lộ một chút khí tức, đã là diệt thế với thế giới này.

Vừa nghĩ tới ngọn nguồn của khí tức chính là bên kia trận pháp, hắn đã sắp sụp đổ.

Cũng may khí tức không kéo dài, thoáng qua rồi biến mất.

Lúc đầu hắn tạm thời không muốn cứng chọi cứng với Hỗn Độn Thần Vương, nhưng vừa nghĩ tới chính vì đối phương, mình mới chọc phải phiền toái lớn như thế, sao có thể nuốt được cơn tức này, hơn nửa đêm đã điểm binh mã giết tới.

Khí tức của Cổ Lan bao phủ toàn bộ vũ trụ, Hỗn Độn Thần Vương cũng cảm nhận được.

Đang sợ đến mất hồn mất vía thì thấy đối thủ cũ tìm tới cửa, tưởng rằng đối phương đang giở trò, song phương liền giết. Tổn thất không ít người mới chấm dứt chiến tranh, nhao nhao trốn về hang ổ của mình.

Quang Minh Thần Vương bị thương nhẹ, mình vốn là thần linh với người bình thường, lúc này cũng bắt đầu thỉnh cầu thần bái Phật, kỳ vọng đại nhân vật kia đừng đến nữa.

Đầu sỏ gây tội Lâm Dịch, hoàn toàn không biết chuyện này.

Buổi sáng mọi người tách ra.

Alice gọi điện đến.

“Chúng ta sắp về nước.” Alice gọi chia tay.

Lâm Dịch sững sờ nói: “Nhanh như vậy?”

Những ngày này mình phiền toái quấn thân, không dám mời Alice để tránh liên lụy đến nàng. Không ngờ miễn cưỡng coi như xong chuyện, Alice đã phải đi.

“Đã ở rất lâu, nếu không phải mua đan dược, ta đã sớm về nước.” Alice cười khẽ.

Lâm Dịch hiếu kỳ nói: “Mua được?”

Liên minh phương tây mua thứ này làm gì, mọi người biết rõ ràng. Lâm Dịch đề nghị thêm Mê Thất hương vào, để tránh bị phá giải đan phương. Cho nên Đại Hạ thay đổi ý nghĩ, bán trước một đợt cho liên minh phương tây.

Chúng ta bán thuốc, phân tích được hay không thì nhìn bản sự của các ngươi.

Nếu các ngươi phân tích không ra, lúc ấy vẫn có thể tới tìm chúng ta. Bởi vì mọi người đều trên một cái thuyền, chúng ta sẽ không hét giá.

Chẳng qua liên minh phương tây có dã tâm lớn, không muốn bị Đại Hạ nắm mệnh mạch, cho nên bỏ giá cao mua trước một đợt, muốn phá giải đan phương tự bán.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.