Trong Mộng Ta Có Đại Lão (Ngã Mộng Lý Hữu Đại Lão

Chương 139 : Không...... Ta sợ ngươi đánh ta




Nàng sờ khuôn mặt nhỏ, má trái còn đau rát, dáng vẻ hung ác của Lâm Dịch lúc bạt tai như xuất hiện trước mắt.

Nàng cực kỳ sợ hãi, nghẹn ngào nói: “Ta là một huyết ma hợp cách, ta từng tiếp thụ chín năm giáo dục huyết ma tinh anh. Ta không sợ, ta không hề sợ, hu hu hu...... Ta muốn về nhà! Đại bại hoại thật đáng sợ a! Một lời không hợp liền đánh ta!”

......

Lâm Dịch đột nhiên giật mình tỉnh lại, một đêm đã qua, giấc mộng tuy ngắn nhưng rất đáng sợ.

Ngộ nhỡ mình bị đầu độc, trầm luân trong giết chóc thì xong con bê.

Đây là mộng cảnh gì?

Mình trêu chọc con hàng này ở đâu?

Giết giết giết, giết con mẹ ngươi!

Rời giường rửa mặt, làm điểm tâm, nghỉ ngơi một hồi, mọi người chuẩn bị xuất phát.

Đúng ra Tống Bảo Nhi về từ hôm qua, nhưng bởi vì hẹn Uông Tiểu Ngư và Xà Huệ, ba tiểu gia hỏa đến ngủ nhà Uông Tiểu Ngư.

Lâm Dịch thấy mà vui, Tống Bảo Nhi chơi cùng các nàng, không sợ ở học viện bị ức hiếp nữa.

Buổi sáng Lưu Quân sẽ đưa các nàng đến.

Lâm Dịch nhìn Pinduoduo, hôm qua đặt hàng mười mấy cái camera năng lượng mặt trời, hôm nay đã rời kho, sẽ đến trong mấy ngày.

Đến lúc đó lắp ở từng vị trí, thả một nhóm dược liệu vào, chắc sẽ bắt được trộm.

Lâm Dịch lái xe, Đường Tư và Thẩm Bối Bối ngồi phía sau.

Đường Tư để tay sau gáy, nổi bật dáng người vô cùng tinh tế, nàng suy nghĩ một lát nói: “Liên minh phương tây muốn nhờ Alice mua Huyết Khí đan mang về, ngươi thấy thế nào?”

Lâm Dịch hiếu kỳ nói: “Theo tính cách của liên minh phương tây, chắc mua về để nghiên cứu phá giải đan phương!”

“Chúng ta không nỡ, đám Tôn lão gia tử tốn bao công để bảo mật đan dược, tránh bị nước ngoài phá giải đan phương. Khó khăn lắm mới làm ra một nhóm, bán cho nước ngoài thì quá thua thiệt, người mình còn chưa dùng.” Đường Tư phiền muộn nói.

Đầu tư đan dược không thể bắt kịp ngay.

Điều chỉnh thiết bị, trồng trọt dược liệu, thay đổi các phương diện.

Đại Hạ người đông, quân đội cũng không ít, trước mắt đang sản xuất nhóm đầu tiên. Sản lượng chế tạo thử hiện nay, còn không đủ cho người Đại Hạ sử dụng.

Một câu, không nỡ.

Đồng thời cũng lo lắng phương tây phá giải đan phương.

Lâm Dịch nói gấp: “Ta nhớ có một dược liệu tên là Mê Thất hương!”

“Sao ta không có ấn tượng?” Đường Tư nghi hoặc nói.

“Vật kia khá là gân gà, chắc không ai phát hiện ra, cho người đi tìm là được. Thêm một ít vào Huyết Khí đan, vừa không ảnh hưởng đến dược hiệu, còn hỗn loạn thành phần dược liệu. Người ngoài không thể nhìn ra, đây là nguyên nhân nó tên Mê Thất hương.” Lâm Dịch cười nói.

Đương nhiên, đan sư khẳng định có thể phân biệt ra, nhưng bây giờ ngoại trừ hắn, lấy đâu ra đan sư?

Đặt thuốc viên dưới dụng cụ khoa học, cũng có thể phân tích rõ ràng.

Nhưng rất nhiều thành phần là dược liệu linh khí khôi phục, là dấu hỏi với mọi người, đẩy ngược đan phương kiểu gì?

Muốn suy diễn ra đan phương, phải nắm giữ những ẩn số này, khá là gánh nặng đường xa.

“Thật sao?” Đường Tư hai mắt phát sáng.

Lâm Dịch gật đầu nói: “Đương nhiên là thật, ngươi có thể cho bọn hắn tìm, sau đó chế tạo một nhóm Huyết Khí đan bán cho liên minh phương tây. Vừa vặn kiếm chút lời, chờ sản lượng đan dược tăng lên, bọn hắn cũng có thể kiếm được mà thôi.”

“Quá xấu.” Thẩm Bối Bối không nhịn được nói.

Rõ ràng chiếm tiện nghi của liên minh phương tây.

Đại Hạ cũng không cho rằng, bán nhóm đầu tiên cho người khác thì mình thua thiệt, trái lại đổi được không ít lợi ích.

Lâm Dịch híp mắt nói: “Ta đã thỏa mãn yêu cầu của bọn hắn, Đại Hạ nỡ bán đan dược sao?”

Nói đùa, mình không có ý kiến này, khẳng định Đại Hạ không nỡ bán quá nhiều.

Đường Tư đã liên lạc đám Tôn lão gia tử, thử một phen xem sao, nếu được thì có thể bán.

Để điện thoại xuống, Đường Tư cười híp mắt: “Ngươi hố liên minh phương tây như thế, không sợ Alice tức giận?”

“Alice có thể đại biểu liên minh phương tây?” Lâm Dịch thấy lạ.

Đường Tư lắc đầu nói: “Nàng đương nhiên không được, nhưng gia tộc của nàng rất có thế lực. Ngoài sáng không tra được, thực tế là một trong những gia tộc có lịch sử lâu đời của Anh, thực lực rất kinh khủng.”

Nước ngoài ẩn giấu một vài gia tộc rất mạnh mẽ, Lâm Dịch cũng rõ ràng. Nhưng phần lớn là tin đồn, không ngờ mình còn tiếp xúc đến.

“Nàng cùng lắm là mua hộ, nào phải hố nàng.” Lâm Dịch cười một tiếng.

Đường Tư cười không nói.

Lâm Dịch nhanh chóng lái xe đến khách sạn Minh Châu, gọi điện cho Alice, nàng cải trang xong lén lút chạy ra.

Không lo bị phát hiện.

Nhờ Altria bay cao một chút, thấy hết tình huống xung quanh.

Lên xe, Lâm Dịch lái đến địa điểm chọn trước.

Trên xe, Đường Tư nói chuyện đan dược với Alice.

Lâm Dịch cũng thấy khác thường.

Không phải chị là quản lý cấp huyện của Đến Ngay Đây sao?

Nhưng ta nhìn từ đâu cũng thấy, thân phận của ngươi không bình thường a!

Thẩm Bối Bối cũng trò chuyện hai câu.

Altria trôi nổi trong xe nói chuyện phiếm với hắn.

Đến bờ sông, lũ tiểu gia hỏa đã đến từ sớm, đang chơi đùa. Lưu Quân xứng chức đứng bên cạnh, phụ trách bảo hộ các nàng.

Lúc Alice xuống, ba tiểu gia hỏa lập tức hét ầm lên.

Thường ngày các nàng không phải như vậy, có thể thấy mị lực của thần tượng lớn đến mức nào, triệt để biến thành fan cuồng.

Alice đã cải trang cẩn thận, khác với gái tây cao lớn xương to, dáng người của nàng giống con gái phương đông hơn. Nhỏ nhắn xinh xắn, đội thêm cái mũ, người bình thường rất khó lưu ý đến.

Lâm Dịch thì cùng Lưu Quân chuyển đồ xuống, chuẩn bị làm đồ ăn.

Các cô gái tập hợp với nhau, líu ra líu ríu thảo luận đề tài của mình, cảnh tượng hài hòa khiến Lâm Dịch như được hưởng thụ thịnh yến thị giác.

Đẹp nhé!

Sau khi chuẩn bị thỏa đáng, Lâm Dịch bắt đầu nướng.

Trên bàn xách tay có bánh ngọt đồ uống cho lũ tiểu gia hỏa.

Các nàng rất kích động, kéo thần tượng và các chị đi dạo khắp nơi, thỉnh thoảng đưa mấy xâu nướng như hiến bảo.

Lâm Dịch và Lưu Quân ra sức nướng.

Lũ tiểu gia hỏa cũng chen chúc thể nghiệm, đáng tiếc ngoại trừ Tống Bảo Nhi, hai người khác quả thật năng lực có hạn. Lần đầu thử tự làm, không nắm chắc hỏa hầu, bị cháy hết.

Các nàng làm không biết mệt, buổi trưa nhanh chóng trôi qua.

Lúc xế chiều, Lâm Dịch dẫn các nàng leo núi, ngắm phong cảnh, một ngày cũng trôi qua.

Lâm Dịch thỉnh thoảng ngẩn người nhìn Tống Bảo Nhi.

Mình rất ít thấy nàng buông lỏng như thế, nàng nhỏ tuổi nhất, nhưng cống hiến với cái nhà này không ít.

Thấy nàng dần dần có bạn chơi cùng tuổi, vui vẻ với người đồng lứa, mà không chỉ tươi vui trước mặt người nhà, Lâm Dịch thở phào nhẹ nhõm.

Buổi tối ngủ ở nhà Lâm Dịch.

Lưu Quân lái xe về nghỉ ngơi, Uông Tiểu Ngư có Đường Tư bảo hộ, không thể xảy ra vấn đề gì.

Ba người Tống Bảo Nhi chen chúc trên giường nhỏ, thảo luận vui đùa, rất lâu không chịu ngừng. Đường Tư lo bị phát hiện, buổi tối không mò đến ngủ với Lâm Dịch, khiến hắn cảm thấy rất tiếc nuối.

Mơ mơ màng màng nhập mộng.

Lại đi vào không gian tăm tối kia.

Lâm Dịch chửi bậy, đúng là gặp quỷ!

Hắn không muốn đến nơi này a!

Quá tà môn.

Ngộ nhỡ không cẩn thận bị loạn tâm thần, sẽ đánh mất lý trí.

Tối hôm qua khẩn cấp chạy trốn, cũng vì lo lắng ở quá lâu sẽ ảnh hưởng đến mình.

Nhưng hôm nay không nghe thấy âm thanh kia.

Ngoan rồi?

Lâm Dịch thả thần thức, vậy mà không tìm được đối phương.

Nơi này đen kịt, hình như diện tích không nhỏ. Lâm Dịch không muốn ở lâu, chỉ có thể mò mẫm tiến lên, muốn tìm được tung tích của đối phương.

Tìm một hồi, vậy mà vẫn không tìm được.

“Hừ...... Thứ này còn biết thông minh trốn đi?”

Lâm Dịch không dám rụt rè, ngộ nhỡ đối phương biết thời gian của mình có hạn, nắm lấy nhược điểm này, kéo mình chết ở đây thì phiền toái.

Hắn trầm giọng nói: “Ngươi giở trò quỷ gì, còn không mau đi ra cho ta.”

“Không...... Ta sợ ngươi đánh ta!” Âm thanh của tiểu nha đầu kia truyền tới.

“Ta không đánh ngươi.” Lâm Dịch nói gấp.

“Ngươi lừa ta!”

“Ngươi có thể trốn tiếp, nhưng bị ta tìm được, cam đoan đánh ngươi thành người thực vật. Đang yên đang lành gây sự, loạn tâm thần của ta, hủy tâm trí của ta, giết chết ngươi cũng đáng.” Lâm Dịch hừ lên.

“Ta...... Ta không muốn hại ngươi, chỉ cần ngươi nghe ta, sẽ có thể thành Tiên thành Thánh.”

“Ngay cả ta cũng đánh không lại, sao khiến ta thành Tiên thành Thánh?” Lâm Dịch buồn cười.

“Ta còn nhỏ, trước đây bị trấn áp, ý thức mơ màng nên không thể thuận lợi trưởng thành, bởi vậy ta rất yếu. Nhưng chỉ cần ngươi nghe theo, ta sẽ có thể mạnh lên.”

Lâm Dịch sững sờ nói: “Vì sao bị trấn áp, ngươi đến cùng là cái gì?”

“Bản thể của ta là thiên ngoại kỳ thạch, trước đây có một đạo sĩ rất rất xấu, hắn muốn dùng ta luyện chế pháp bảo, ta không đồng ý nên bị trấn áp, rất vất vả mới tỉnh lại.”

Chín năm giáo dục huyết ma tinh anh bắt buộc từng nói, nếu đối phương rất mạnh, phải tỏ ra yếu kém, biểu hiện điềm đạm đáng yêu có thể mê hoặc đối phương.

Không nói cho ngươi, lỗ mũi trâu kia phát hiện ta có vấn đề nên mới trấn áp!

Haiz, mạng ta thật khổ a!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.