Quá khác thường!
Nàng không phải nhân vật trong thế giới thực a!
Nhưng suy nghĩ kỹ, sau khi linh khí khôi phục đã thấy quá nhiều chuyện cổ quái kỳ lạ, cho dù có nhân vật trong thế giới huyễn tưởng cũng không kỳ quái lắm.
Nước ngoài vốn tồn tại tín ngưỡng, chắc có thủ đoạn tương tự đồ đằng. Đương nhiên cũng có thể sáng tạo ra sinh mệnh thể.
Có lẽ đây là sai sót trong quá trình thu thập tín ngưỡng.
Thiếu nữ kia chỉ Lâm Dịch: “Ngươi mau xem, hắn thật sự nhìn thấy ta, ánh mắt đang chạy theo kìa!”
Alice nhìn theo ngón tay của nàng.
Chỉ thấy thiếu niên kia không lớn, con ngươi đen nhánh, vô cùng đẹp trai, ánh mắt trong veo, nhưng biểu cảm hơi kinh ngạc, chắc vì nhìn thấy thần linh.
Thiếu nữ mắt sáng khoanh tay trước ngực, nghĩ lại còn sợ: “Đại Hạ quả nhiên là địa phương thần bí, bảo sao thần chi nguyên thủy cũng không muốn đặt chân đến.”
Alice kinh ngạc nói: “Không phải lực lượng tinh thần có thể tăng cường nhờ tu luyện sao?”
Thiếu nữ mắt sáng cảm thán: “Tăng cường thế nào cũng chỉ đạt đến đỉnh phong của con người, tiến vào lĩnh vực bán thần cần có huyết mạch của thần linh.”
“Hắn cũng là con của thần?”
Thiếu nữ mắt sáng gật đầu: “Chắc thế, sau hoàng hôn chư thần, chúng thần lưu lại mồi lửa, muốn đốt thánh hỏa, tìm về thần chi nguyên thủy. Lúc ta tỉnh lại, phần lớn ký ức đã mất, thậm chí không biết mình là ai. Hắn là con của thần, có lẽ biết lai lịch của ta, Alice...... Nghĩ cách tiếp xúc với hắn.”
Alice gật đầu, lại nhìn Lâm Dịch, ghi nhớ dáng vẻ của hắn, sau này tiếp xúc xem sao.
Lâm Dịch không hề biết mình bị nhớ thương, chú ý một hồi, phát hiện người khác không nhìn thấy, đang nghi hoặc thì bị Uông Tiểu Ngư kéo đến khán đài.
“Đại ca!” Xà Huệ hưng phấn kêu lên.
Uông Tiểu Ngư lập tức không vui, kéo nàng: “Ngươi biết Dịch ca ca của ta?”
Xà Huệ đắc ý: “Anh của Bảo Nhi sao ta không biết, hỗn đản Đồng Đại Hữu bị đại ca đánh bay đấy.”
Lâm Dịch lấm lét nhìn trái phải, không phát hiện Tống Bảo Nhi.
“Bảo Nhi không đến?”
Xà Huệ lắc đầu nói: “Buổi sáng đi tu luyện, nói là sắp đột phá. Nàng đã Võ Đồ trung kỳ, đột phá chẳng phải thành Võ Đồ hậu kỳ?”
Phải biết Tống Bảo Nhi mới 13 tuổi a!
Nếu có thể duy trì tốc độ này, Đồng Đại Hữu – Võ Đồ mạnh nhất dưới 16 tuổi - nhằm nhò gì a!
Nhưng nàng cũng đau buồn, mình tuy có tài nguyên của Xà gia, nhưng bây giờ chỉ là Võ Đồ trung kỳ, xem ra sắp bị Tống Bảo Nhi bỏ lại.
Vừa cao hứng cho bằng hữu vừa có tiểu tâm tư, không muốn bị bỏ rơi.
Tống Bảo Nhi có thể đột phá, chắc vì đan dược mình cho.
Lâm Dịch phát giác Xà Huệ hình như không cam lòng, không nhịn được cười: “Chờ có Huyết Khí đan, thực lực của ngươi sẽ nhanh chóng đuổi theo.”
Xà Huệ gật đầu, cũng rõ ràng đạo lý này.
Nhưng rồi lại sững sờ, sau đó nhìn Lâm Dịch.
Huyết Khí đan do Lâm Dịch giao ra, nói cách khác gia hỏa này có hàng?
Sợ rằng Tống Bảo Nhi đã dùng tới loại đan dược này!
Nhất thời thấy rất tủi thân, đại ca không coi ta là người mình!
Lâm Dịch bị nhìn cho tê cả da đầu, nói gấp: “Chúng ta mới quen, ta nào có chuẩn bị. Bảo Nhi cũng mới nhận được, ta còn căn dặn nàng đừng nói cho người khác. Ngươi đi xin Bảo Nhi một viên, nói là ta đồng ý, sau này cho các ngươi tiếp.”
Lâm Dịch có chút Huyết Khí đan, nhưng là loại bình thường nhất.
Xà Huệ chăm sóc Bảo Nhi như thế, Lâm Dịch không thể thiên vị. Chỉ là Huyết Khí đan dùng thủ đoạn đan đạo, nguyên vật liệu tương tự, không sợ không giải thích được.
Có vấn đề thì đẩy cho Cổ Lan.
Có bản sự các ngươi đi tìm sư phụ của ta, tìm được coi như các ngươi lợi hại!
Xà Huệ hài lòng, Uông Tiểu Ngư bất mãn nhìn Lâm Dịch.
Lâm Dịch dở khóc dở cười nói: “Sau này ta cho ngươi.”
Uông Tiểu Ngư vỗ tay: “Cảm ơn Dịch ca ca!”
Xà Huệ kéo nàng: “Làm sao các ngươi quen nhau?”
Hai người bắt đầu hàn huyên.
Lâm Dịch quan sát võ giả đang so tài.
Một người là võ giả Nhật Bản, một người là cao thủ của học viện Bách Võ.
Sau khi linh khí khôi phục, trong đại quốc đều có không gian dị thứ nguyên.
Đại Hạ có khá nhiều không gian dị thứ nguyên, mấy tiểu quốc xung quanh thì không có gì cả.
Nhưng bọn hắn dùng tài nguyên giao dịch với các quốc gia, Đại Hạ cũng truyền một phần tri thức võ đạo, nhưng thực lực luôn yếu hơn Đại Hạ.
Nhưng những năm gần đây, hình như Nhật Bản xảy ra biến hóa. Mười mấy năm trước xuất hiện tình trạng hôn mê trên phạm vi lớn, sau đó xuất hiện không ít cao thủ, tăng cường thực lực bản thân.
Học viện Bách Võ không phải học viện võ giả nhất lưu, thậm chí xếp hàng cuối trong 13 chỗ.
Nhưng ứng đối Nhật Bản đã dư xài.
Cộng thêm đây là hội giao lưu, không phải sinh tử đọ sức, không cần để ý thắng thua, lão viện trưởng cũng không đến, để người khác phụ trách chuyện này.
Song phương chiến đấu.
Học sinh của học viện Bách Võ chiếm thượng phong, không bao lâu đã đánh bại đối thủ.
Hình như học viện Bách Võ và Nhật Bản đang quyết định nhân tuyển trận tiếp theo.
Lúc này, Lâm Dịch nghe thấy âm thanh kỳ diệu.
Sau đó đầu óc chấn động, như có một thứ muốn tiến vào ý thức của mình, nhưng Trúc Mộng kinh chủ tu thần hồn, thần thức mạnh mẽ. Đừng nhìn Lâm Dịch bây giờ là Luyện Khí, chủ tu Trúc Mộng kinh cộng thêm kỳ ngộ trong mộng, sợ rằng thần thức đã sánh bằng Trúc Cơ đỉnh phong.
“Takahisa!”
Nguồn âm thanh là Alice, nàng chỉ nói hai từ, âm thanh đã ảnh hưởng không ít người.
Đại biểu Nhật Bản không nhận ra dị dạng, thay đổi ý nghĩ trước đó, quyết định nhân tuyển, Takahisa Itoru.
Lâm Dịch nhíu mày nhìn Alice.
Thủ đoạn vừa rồi là gì?
Hình như liên quan đến tinh thần lực, tương tự thôi miên nhưng cao cấp hơn, vậy mà vô thanh vô tức ảnh hưởng đến quyết sách của đối phương.
Nếu Lâm Dịch không tai thính, cảm nhận được dị dạng, có khi không phát hiện ra vấn đề.
Thảo nào lần trước nghe nàng hát, có cảm giác kỳ kỳ quái quái.
Có lẽ do thu âm, năng lực này yếu đi rất nhiều.
Nàng còn trẻ mà đã vang dội liên minh phương tây, cũng hấp dẫn một nhóm fan hâm mộ của Đại Hạ, ngoại trừ năng lực ra, còn có khả năng đặc biệt này.
Lâm Dịch lại hiếu kỳ quan sát thiếu nữ trôi nổi, có quan hệ với nàng không?
Bách Võ thành bàn bạc.
Nếu Đồng Đại Hữu không xảy ra chuyện, chắc sẽ phái hắn ra làm đối thủ, nhưng bây giờ chỉ có thể lựa chọn Quách Thế Khôn thứ hai.
Luận thực lực, hai người đều là Võ Đồ đỉnh phong.
Giao thủ với nhau, càng nhanh như điện chớp.
Học viện Bách Võ tuy hệ thống bề bộn, nhưng chỉ là nhập môn. Sau khi tinh tiến sẽ lựa chọn một chủ phương hướng, phương hướng khác cùng lắm là phụ trợ.
Song chưởng của Quách Thế Khôn đại khai đại hợp, hoàn toàn khác Takahisa Itoru linh hoạt.