Trở Về Mạt Thế

Chương 50: Tiếp tục trò chơi 2




Sáng sớm hôm Hứa Chí Vỹ thông báo cho tất cả mọi người phải chuẩn bị ngày mai gấp rút lên đường. Người trong đoàn xe nhanh chóng đi thu thập mọi thứ. Các anh vui vẻ nhìn cô, vì các anh biết sắp tới kịch hay để xem. Các anh sẽ không phải ăn dấm chua với tên khốn kiếp Hứa Chí Vỹ kia nữa, những ngày qua các anh đã phải ra ngoài làm mấy công việc nhàm chán thu thập vật tư kia. Cứ ngỡ mình không tồn tại để không bị dấm chua ngập chết. Các anh ra ngoài kia chém giết tang thi mà cứ nghĩ đó là tên khốn Hứa Chí Vỹ đó. Nếu còn nhìn hắn ta lâu hơn các anh sợ mình sẽ xong lên từng đao từng dao 1 lốc da lốc thịt của hắn, vì hắn dám đụng vào Linh Nhi yêu dấu của bọn họ. Bây giờ sắp lên đường cô bé của họ chắc chắn sẽ nhanh chóng thực hiện xong kế hoạch của mình. Tới lúc đó các anh có thể giết chết cái tên kia rồi. Hứa Chí Vỹ đang ở 1 nơi khác bỗng nhiên cảm thấy rùng mình 1 cái.

Thời gian nhàn chán cứ thế mà trôi qua, Âu Dương Linh nhàn nhã ngồi uống trà và kể lại chuyện lúc nhỏ với các anh. Mọi người đều hết sức vui vẻ, bọn họ không thèm đếm xỉa đến mọi thứ xung quanh. Sau đó cô phân công cho từng người thực hiện kế hoạch của mình, các anh đều hết sức vui vẻ hỗ trợ cô. Khi màn đêm buông xuống kịch vui chính thức bắt đầu.

Như đã hẹn trước Hứa Chí Vỹ và Dương Tử Yên lại tiếp tục ở nơi đó lăn giường, Âu Dương Linh chờ sau khi bọn họ đánh trận xong thì đốt mê hương làm cho họ bất tỉnh. Ở 1 nơi khác Vũ Văn Thành Ngọc đánh ngất Khương Hạo rồi khiêng đến căn nhà hoang cô đang chờ sẵn.

Âu Dương Linh xếp 3 người kia ngây ngắn nằm trên giường sau đó lấy từ trong không gian ra 1 loại thôi tình hương cực mạnh đốt lên. Trong lòng cô lại đau xót đây cũng là thuốc cô mua của hệ thống tốn thêm 1 000 kim tệ nữa. Khi đốt hương lên lại không màu không mùi lại không có biểu hiện gì khác thường nên không ai có thể nhận ra họ trúng tình dược cả.Vì bọn họ mà bây giờ cô trở thành kẻ nghèo khó.

Trong lúc đợi tình hương phát hiêu tác dụng Vũ Văn Thành Ngọc và Âu Dương Linh tìm 1 chỗ ẩn náo chờ xem kịch vui. Cô tò mò muốn xem tình hình chiến đấu của bọn họ như thế nào lại bị bàn tay của Vũ Văn Thành Ngọc ngăn cản. Anh tuyệt đối sẽ không để bé con của anh bị người ta dạy hư, càng tuyệt đối không thể để cô nhìn thấy cơ thể của người đàn ông khác. Sau khi nghe 1 loạt động tĩnh lớn bên trong Âu Dương Linh báo hiệu cho phía bên kia hành động, còn mình thì lặng lẽ trở về đoàn xe.

Vừa về tới đoàn xe không được bao lâu cô đã nghe thấy tiếng kêu thất thanh: “ Có trộm mau bắt trộm. Bọn chúng muốn trộm vật tư của chúng ta, mọi người mau bắt chúng lại.”

Âu Dương Linh và mọi người trong đoàn xe chạy đến thì có 2 bóng đen lướt qua. Bọn cô 1 đường đuổi theo chúng vô cùng hăng say. Không ngờ lại bị mất dấu bọn chúng, mọi người chia ra khắp nơi tìm kiếm. Nhưng trong lúc vô tình lại nghe được những âm thanh làm cho người ta đỏ mặt tía tai. Tiếng thở gấp tiếng rên rỉ cứ không ngừng vang lên bên tai, tất cả mọi người cùng nhau vào trong bãi xe xem thử.

Cảnh tượng bên trong làm cho tất cả mọi người vô cùng bất ngờ. Bên trong bãi xe cũ cư nhiên có 1 cái giường lớn, trên giường còn có 3 người điên cuống quấn quýt với nhau. Ánh đèn mờ ảo chiếu vào 3 thân ảnh tạo nên 1 khung cảnh vô cùng dâm mĩ. Càng ghê gớm hơn nữa là lúc này 2 người đàn ông trên giường đang làm chuyện thân mật với nhau, còn người phụ nữ thì đang sung sướng rên rỉ cầu hoan.

Âu Dương Linh cũng trợn tròn mắt với cảnh tượng này, ai ui cô không ngờ khẩu vị của tên Hứa Chí Vỹ này lại nặng như vậy. Không lẽ bao nhiêu lâu nay hắn vẫn luôn cố gắng khắc chế giới tính thật của mình, nhờ có cô mà hắn mới thật sự trở lại là chính mình. Cô càng ngày càng cảm thấy mình làm được nhiều việc tốt a. Hạ Quan Trường thì cố che mắt cô lại khỏi cảnh tượng ghê tởm này. Các anh ra sức bảo vệ Linh Nhi trong sáng của bọn họ khỏi sự dơ bẩn ở đây.

Mạc Nguyệt xong lên cho Hứa Chí Vỹ 1 cái tát làm hắn tỉnh táo lại. Sau đó cô ta ra sức đánh Khương Hạo và Dương Tử Yên làm bọn họ cũng bắt đầu tỉnh táo trở lại. Cô ta nổi điên lên như 1 con đàn bà chanh chua la hét ầm ỹ: “ Các người đang làm cái trò gì vậy hả. Các người không cảm thấy buồn nôn sao. Hứa Chí Vỹ tên chết tiệt này không phải anh nói mình đi dụ dỗ Âu Dương Linh sao bây giờ lại ở đây làm cái chuyện ghê tởm này.”

Hứa Chí Vỹ bị tiếng la hét của cô ta làm cho tỉnh táo hẳn rồi quan sát tình hình. Mọi người trong đoàn đều tập trung ở đây ánh mắt khinh bỉ, ghê tởm liếc nhìn anh. Còn anh đang nằm ở trên giường thân thể trần truồng, hơn nửa thứ to lớn của anh còn đang ở bên trong Khương Hạo. Hứa Chí Vỹ trong lòng danh lên 1 cảm giác buồn nôn. Anh nhanh lấy thứ kia ra khỏi người Khương Hạo, nhưng làm anh không ngờ nhất chính là thứ kia của anh cư nhiên đã ra bên trong Khương Hạo. Anh nhanh chóng xử lý thứ dơ bẩn kia rồi nhanh chóng mặt quần áo vào.

Khi Khương Hạo lấy lại được tinh thần thì vô cùng hoảng hốt, anh cư nhiên bị người ta thông, hơn nữa còn bị thứ ghê tởm của hắn bắn vào trong. Dạ dày dâng lên cảm giác cuồn cuộn lên Khương Hạo lên tục nôn khan. Anh vốn dĩ vô cùng thất vọng hụt hẫng vì bản thân mất đi dị năng, anh muốn quên hết mọi thứ nên mới mượn rượu giải sầu. Thế nhưng khi anh đang say thì có cảm giác bị người ta đánh bây giờ lại ở trên giường cùng tên kia làm cái chuyện buồn nôn nhất này.

Ở 1 bên khác thì Dương Tử Yên không ngừng rơi nước mắt. Rõ ràng cô đang cùng Triệu Tử Kỳ vụng trộm làm chuyện xấu. Sao bây giờ lại biến thành cô nằm với 2 tên đàn ông ghê tởm kia. Hơn nữa cô còn cảm giác được mình đã hoan ái với 1 trong 2 người, vì bên trong của cô vẫn còn bạch dịch không ngừng chảy ra. Bây giờ lại còn bị nhiều người như vậy bắt gặp chuyện xấu của bọn họ. Tất cả thể diện của cô đều mất hết rồi, trong lòng cô vô cùng hoang mang sợ hãi.

Trong lúc bọn họ vẫn còn đang trong suy nghĩ của mình Mạc Nguyệt lại cho Hứa Chí Vỹ 1 cái tát nữa: “ Cái tên tra nam chết tiệt nhà anh tôi đánh chết anh. Anh cư nhiên dám phản bội tôi, lại còn làm ra nhiều việc ghê tởm như vậy nữa. Không phải lúc nào anh cũng nói là yêu tôi, vì tôi sao. Tất cả đều là dối trá phải không, tôi phải tự tay giết chết anh tên khốn nạn.” nói xong cô ta lại bắt đầu dùng dị năng công kích Hứa Chí Vỹ. lại bị hắn dễ dàng ngăn chặn lại.

Hắn ta rống giận: “ Cái con đàn bà chết tiệt này cô điên đủ chưa, mau dừng tay lại cho tôi. Không thì cũng đừng trách tôi không khách khí.” hắn ta nhanh chóng chế trụ Mạc Nguyệt.

Âu Dương Linh trong lúc này khóc đến thương tâm: “ Hu hu hu như vậy là sao. Vỹ vì sao anh lại làm như vậy, hu hu hu Linh Nhi yêu anh như vậy. Anh lại nỡ lòng nào phản bội tình cảm chân thành của em. Hu hu hu còn có Tiểu Nguyệt không phải em nói em và Vỹ không có chuyện gì hết sao? Bây giờ sự việc thành ra như thế nào em lại nói như vậy, có phải mọi người vẫn luôn lừa dối tôi không. Hu hu hu tôi tin tưởng cái người như vậy, các người sao lại có thể...” câu nói còn chưa xong cô đã ngất liệm. Cũng may Hạ Quan Trường nhanh chóng ôm lây cô vào lòng.

Tất cả mọi người trong đoàn xe thấy Âu Dương Linh như vậy đều đồng cảm không thôi. Bị người yêu và chị em tốt nhất phản bội thì ai mà chịu được chứ. Đã vậy bọn họ còn có sở thích biến thái 3P lại còn có đam mỹ nữa. Tất cả mọi người đều âm thầm mắng chửi khinh bỉ đám người Hứa Chí Vỹ nhưng vẫn không dám nói lời dị nghị nào. Vì dù sao họ cũng là những dị năng giả mạnh nhất của đoàn xe. Có họ thì đoàn xe mới an toàn và không lo thiếu thốn lương thực. Tất cả mọi người đành ngậm bồ hòn không nói gì nhưng vẫn âm thầm tính toán riêng cho mình.

Dương Tử Yên sau khi mặc quần áo xong vội vã ôm lấy cánh tay Triệu Tử Kỳ van xin, nhưng anh lại tránh thoát cô. Anh nhìn cô bằng 1 ánh mắt chán ghét. Dương Tử Yên khóc đến hoa lê đái vũ, nhu nhu nhược nhược suy yếu như muốn ngã: “ Không phải như những gì anh đang nhìn thấy đâu Tử Kỳ là bọn họ gài bẫy em. Em không biết gì hết, em chỉ yêu anh thôi. Anh phải tin em, em hoàn toàn không có bất cứ quan hệ gì với hai tên cặn bã đó hết. Hu hu hu anh phải tin em Tử Kỳ hu hu hu.”

Đáp lại cô ta là 1 giọng nói lạnh như băng: “ Tôi và cô vốn dĩ không có gì cả. Cô không cần phải giải thích với tôi làm gì, lo mà thu dọn tàn cuộc của các người đi. “

“ Tử Kỳ em biết bây giờ anh đang rất giận dữ, em biết trong lòng anh khó chịu, anh cảm thấy mất mặt. Nhưng xin anh hãy tin em, em và bọn họ không có gì thật mà hu hu.” cô ta quỳ rạp dưới đất khóc đến đáng thương.

Triệu Tử Kỳ lạnh lùng nhìn cô ta, ánh mắt của anh như con dao sắt bén cắt từng lát thịt trên người của Dương Tử Yên: “ Cô tưởng tôi là đứa trẻ 3 tuổi dễ lừa gạt à. Cô và bọn họn đã làm những việc dơ bẩn gì thì tự cô biết rõ hơn ai hết. Tôi lặp lại 1 lần cuối cùng với cô, tôi và cô hoàn toàn không có 1 chút quan hệ gì hết. Cô ngoan ngoãn tránh xa tôi 1 chút, lo mà giải quyết rắc rối của mình đi. Đừng có làm phiền tôi, không thì cô tự biết kết cục của mình là gì rồi đó.” sau đó anh nhanh chóng xoay người rời đi, bỏ mặc cô ta quỳ trên mặt đất khóc đến thương tâm.

Bên này Khương Hạo sau khi nôn khan 1 trận thì bắt đầu đánh Hứa Chí Vỹ: “ Tên khốn kiếp bệnh hoạn này, ta đánh chết ngươi. Ngươi lại dám đánh cái chủ ý bẩn thỉu của mình lên ta. Ta phải đánh chết ngươi.”

Hứa Chí Vỹ làm sao dễ dàng bị đánh như vậy, hắn ta dùng dị năng đánh Khương Hạo ói máu nằm trên đất. Hắn nghiêm giọng ra lệnh: “ Các người còn muốn ở đây ầm ỹ dụ tang thi tới nữa à. Ngoan ngoãn trở về đoàn xe cho tôi, chuyện tình hôm nay tuyệt đối không được dị nghị dù là nữa lời. Còn nữa tuyệt đối không được truyền ra ngoài bất cứ cái gì, các người biết hậu quả của kẻ không giữ được miệng mình là như thế nào chứ. Nhanh chóng thu dọn chỗ này cho tốt quay về.”

Mạc Nguyệt vẫn luôn ầm ỹ cũng bị hắn ta đánh ngất sai người khiêng về đoàn xe. Mọi người âm thầm thu dọn rồi quay trở về.

Kế hoạch tiếp theo của Âu Dương Linh là như thế nào nữa đây mọi người chờ chap sau nhé.

Tg mọi người thấy chap này như thế nào nè có hấp dẫn không, có kịch tính không. Có ai mong chờ chap sau không nói tg biết nè. Chap nào ta cũng lan man thông cảm tí nha kaka.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.