Lúc Tạ Tịch mở mắt ra, đập vào mắt là cảnh tượng khiến cậu không kịp phản ứng.
Cậu đứng tại một nơi cực kỳ sáng sủa, ngẩng đầu là một màu trắng chói mắt, không nhìn thấy mặt trời cũng không nhìn thấy điểm giới hạn; dưới chân là sàn nhà trơn bóng như gương, phản chiếu rõ ràng cả người cậu.
Cậu mặc lại quần áo của mình, áo hoodie trắng đơn giản, quần jean cùng giày thể thao, khác biệt duy nhất là quần áo cũ biến thành mới tinh sạch sẽ, ngay cả vết bẩn tẩy không hết trên giày thể thao cũng biến mất.
Tạ Tịch nhìn xung quanh một lần, theo ánh mắt dần dần khoáng đạt, thanh âm ầm ĩ cũng truyền vào trong tai, cảm giác này giống như mới ra khỏi nguồn nước tĩnh mịch, rốt cục nghe thấy thanh âm trên bờ.
Đây là nơi nào? Trò chơi kết thúc rồi sao cậu vẫn không thể về nhà? Hay là lại bắt đầu trò chơi mới?
"Này, mới trở về từ chuẩn thế giới à?" Tạ Tịch quay đầu nhìn sang.
Người nói là một thanh niên chừng hai mươi, dáng dấp rất cao, dáng người lại rất gầy, nhất là một đầu tóc vàng loá mắt, con mắt to tròn, dưới sóng mũi thật cao là cái miệng đang cong lên, vừa nhìn liền biết tính tình cởi mở, rất giỏi giao thiệp.
Tạ Tịch không nhận ra hắn.
Sau khi nhìn thấy mặt cậu, thanh niên tóc vàng liền sững sờ: "Thật xinh đẹp!"
Tạ Tịch: "..." Yên lặng lui về sau một bước.
Mới đi ra từ cái trò chơi kia, Tạ Tịch hơi có bóng ma tâm lý với kiểu câu này.
Thanh niên tóc vàng nhận ra cảnh giác của cậu, cười nói: "Đừng sợ, tôi là thẳng nam." Nói xong hắn gãi gãi sau gáy, thành khẩn nói, "Dung mạo cậu không tệ, rất đẹp..." Có thể là ý thức được từ đẹp này hơi nữ tính hóa, hắn lại sửa lời, "Ý tôi là rất đẹp trai!"
Tạ Tịch chỉ có thể mỉm cười đáp lại, xấu hổ nhưng không thất lễ.
Thanh niên tóc vàng là kiểu người thân thiện, lập tức tự giới thiệu: "Tôi tên là Trọng Kim, là nhà thám hiểm sơ cấp, cậu gọi A Kim là được!"
Trọng Kim, tên này với màu tóc thật sự rất xứng.
Tạ Tịch chỉ nói: "Chào cậu". Cậu không tự giới thiệu.
Cậu không có chút hiểu biết nào với tình huống trước mắt, tùy tiện giới thiệu bản thân có thể sẽ lưu lại tai hoạ. Tuy như vậy có chút không lễ phép, nhưng so với đặt mình vào nguy hiểm thì tốt hơn nhiều.
Trọng Kim cũng không để ý, hắn rất nhanh nhìn ra: "Cậu là người mới!"
Tạ Tịch gật đầu.
Trọng Kim gãi gãi sau gáy nói:" Tôi cũng là người mới, chắc là nhiều hơn cậu một thế giới..." Hắn gọi Tạ Tịch, "Sang bên này, tôi giới thiệu cho cậu!"
Tạ Tịch đầu đầy sương mù, cũng thực sự muốn tìm hiểu về nơi này một chút.
Trọng Kim mang theo Tạ Tịch trực tiếp hướng về phía trước, càng đi, Tạ Tịch càng nhìn đến hoa hết cả mắt.
Không phải vì cảnh tượng nơi này phức tạp hơn, mà là rất nhiều người, phần lớn người đi đường mặc giống Trọng Kim – đồng phục màu trắng bạc, cũng có số ít mặc tùy tiện, nhìn thần thái của họ, phần lớn là mê mang lại mới lạ.
Chắc hẳn những người kia cũng đều là người mới giống cậu, Tạ Tịch nghĩ như vậy.
Đi ước chừng bảy tám phút, Trọng Kim dẫn cậu đi vào một tòa kiến trúc hình bán nguyệt màu xanh trầm.
"Nơi này là đại sảnh." Trọng Kim giải thích, "Là nơi người mới nhất định phải đến đăng ký!"
Không đợi Tạ Tịch hỏi, Trọng Kim đã dẫn cậu đi vào đại sảnh, trong này rộng hơn nhiều so với nhìn từ bên ngoài, cũng là thiết kế giản lược, hoặc là nên nói, trừ một màn nước lớn đằng trước, không còn gì khác.
Trọng Kim nói: "Đến bên này, làm giống tôi nè."
Hắn nắm tay đặt ở trên màn nước, trên màn nước hiện một tầng gợn sóng, sau đó cũng không có thay đổi gì.
Tạ Tịch không lập tức làm theo, liếc mắt dò xét bốn phía trước một phen.
Màn nước cực lớn, hình tròn, rất nhiều người đều đặt tay lên, sau đó nhắm mắt lại. Có không ít người mới mặc thường phục cũng làm theo.
Tạ Tịch thu tầm mắt lại, cũng để tay lên.
Không cần Trọng Kim nói gì, màn nước trước mắt Tạ Tịch nhoáng một cái, ngay sau đó xuất hiện hình ảnh giống giao diện hệ thống.
Tạ Tịch chỉ nhìn lướt qua, con ngươi liền co rụt.
Trọng Kim nói: "Yên tâm, tại thiết bị đầu cuối chỉ cậu có thể nhìn thấy thông tin của mình."
Tạ Tịch khẽ thở ra.
Trọng Kim nói: "Lần đầu tiên tôi cũng giật mình, thông tin của thiết bị đầu cuối thật sự là quá chi tiết mà! Bất quá cậu không cần lo lắng, ngoại trừ cậu, ai cũng không thể thấy!"1
Tạ Tịch gật gật đầu, mặc dù trong lòng có chút nghi hoặc, nhưng cậu không hỏi nhiều.
Quả nhiên, Trọng Kim đã chủ động nói với cậu: "Giờ không cần nhìn thông tin cá nhân vội, mau đi xem ban thưởng nhiệm vụ!"
Tạ Tịch đáp: "Được." Nói rồi cậu nghiêm túc nhìn lại.
Trên màn nước cho thấy thông tin cá nhân của cậu, kỹ càng đến có chút khoa trương, bắt đầu từ khi sinh, đem mười chín năm cuộc đời cậu đều viết đến rõ ràng. Đừng nói cho người khác nhìn, chính Tạ Tịch nhìn cũng cảm thấy kinh ngạc.
Cậu nhìn thấy tên Tạ Tố, tâm tư khẽ động, muốn đi xem tên cha. Ai ngờ trên màn nước, cột liên quan tới cha là một khoảng trống không.
Đây là chuyện gì?
Tạ Tịch nghi hoặc, nhưng cũng không tiện hỏi Trọng Kim – người vừa mới quen, chỉ có thể tạm thời đè sự hiếu kì xuống.
Trừ phần thông tin cá nhân kỹ càng quá mức, giao diện khác lại rất giống hệ thống trong trò chơi. Cột thứ nhất là "chuẩn thế giới", cột thứ hai là "Ban thưởng nhiệm vụ", thứ ba là "Đạo cụ", thứ tư là "Kỹ năng" và cột thứ năm là "Thương thành".1
Tạ Tịch ấn mở ban thưởng nhiệm vụ, màn nước nhoáng một cái, vang lên thông báo: qua cửa "Tình yêu bên trái hay bên phải", độ hoàn thành 100%, thưởng 1000 kim tệ.
Tạ Tịch không rõ giá cả, nên không biết 1000 kim tệ là nhiều hay ít, bất quá cậu nhớ lúc tiến vào trò chơi có một đặc quyền là tiền thưởng tăng gấp mười. Nếu như lúc ấy cậu chọn nó, thì có thể nhận được 10000 kim tệ?
Nghe rất mê người, nhưng nếu như cậu thật sự lựa chọn đặc quyền tiền thưởng tăng gấp mười, sợ là đã không thể hoàn thành nhiệm vụ.
Trọng Kim hỏi cậu: "Thế nào? Ban thưởng bao nhiêu?"
Tạ Tịch không mở miệng. Cậu ấn mở thương thành, nhìn thấy đồ bên trong đều lấy ngân tệ làm đơn vị, ý thức được phần thưởng này e là một khoản tiền cực lớn.
Trọng Kim thấy sắc mặt cậu bình thản, an ủi: "Không sao, phần lớn nhiệm vụ tân thủ rất đơn giản, ban thưởng cũng không nhiều, lúc ấy tôi được một trăm ngân tệ, đã coi như là vận khí rất tốt!"
Một kim tệ tương đương một trăm ngân tệ, Tạ Tịch không cẩn thận được mười vạn ngân tệ...
Trọng Kim lại nói: "Cậu tuyệt đối đừng phung phí, có mấy thứ tỉ suất chi phí - hiệu quả cao nhất, bỏ lỡ rất tiếc!"
Tạ Tịch hỏi hắn: "Thứ gì?"
Trọng Kim chỉ chỉ trên người mình nói: "Bộ chế phục này nhất định phải mua, mặc dù là cấp thấp nhất, nhưng cũng rất tuyệt, có thể đỡ được một lần vết thương trí mạng trong chuẩn thế giới, là phúc lợi phi thường tốt cho tân thủ!"
Tạ Tịch gật đầu, nhìn về phía thương thành, bộ y phục này chỉ cần năm mươi ngân tệ.
Trọng Kim lại nói: "Còn lại năm mươi ngân tệ tôi đề nghị cậu mua ngôn ngữ thông dụng. Trò chơi của tân thủ tự động phân biệt ngôn ngữ, nhưng những nhiệm vụ sau không còn loại phúc lợi này nữa rồi."
Tạ Tịch mở thương thành, trong cột kỹ năng có ngôn ngữ thông dụng, cần bốn mươi ngân tệ.
Trọng Kim nói tiếp: "Còn thừa lại mười ngân tệ cậu liền tùy tâm sở dục đi, bất quá tốt nhất là tiết kiệm một chút, đừng đi thử mấy cái hạng mục giải trí vô dụng kia."
Tạ Tịch nhìn mình còn thừa lại 99910 ngân tệ, cũng tốt a, tiết kiệm một chút.
Đúng lúc này, trên màn nước khổng lồ xuất hiện một đoạn chữ lớn.
[ Thông cáo: thế giới cấp S "Tình yêu bên trái hay bên phải" thông quan, người thiết kế X, người thông quan nặc danh. Cốt truyện thế giới đã lên kệ, hoan nghênh tới mua. ]
Thông cáo như gióng trống khua chiêng, nháy mắt nhóm lửa toàn bộ đại sảnh.
"Ngọa tào, chuẩn thế giới cấp S! Là đại lão nào thông quan?"
"Ta nhớ không nhầm thì chuẩn thế giới này của X đại thần là bản tân thủ. Người, người mới sao?"
"Thật trâu bò, thao!"
"Thế giới cấp S ban thưởng đặc thù, người mới này chẳng phải là một đường phi thăng rồi!"
Tiếng nói chuyện ồn ào, nơi càng xa càng xì xào bàn tán đến không xong.
Trọng Kim cũng chấn kinh: "Người so với người thật làm người ta tức chết a, người mới này cũng quá trâu bò, nhiệm vụ đâu tiên chính là cấp S, còn qua cửa, đây thật là muốn lên trời sao!"
Không có lên trời mà lại một chút cũng không muốn nhớ tới cái trò chơi kia – Tạ Tịch: "..."
Trọng Kim một mặt tiếc hận nói: "Thật muốn biết cốt truyện thế giới cấp S, tiếc là quá đắt, bản text thôi đã cần một trăm kim tệ."
Lời này ý là, còn có bản video?
Lúc này màn nước lại thay đổi, một tòa cổ bảo hoa lệ thời Trung cổ xuất hiện.
Tâm Tạ Tịch xiết chặt.
Trọng Kim đã lên tiếng kinh hô: "Đại lão nào ghê vậy, còn mua bản đầy đủ thả công cộng!"
Tạ Tịch đen mặt, quả nhiên là có bản video? Cậu sẽ bị lộ sao? Đối với địa phương quỷ quái này, cậu một khiếu cũng không thông, chỉ muốn làm người điệu thấp!
Khiến cậu ngoài ý muốn là, người trên màn nước một chút cũng không giống cậu.
Trọng Kim nói: "Thật tiếc, người thông quan nặc danh, không biết dáng dấp ra sao."
Tạ Tịch nhẹ thở ra. Lúc này cậu mới chú ý đến hàng chữ phía dưới màn nước.
Người thiết kế: X.
Tạ Tịch nheo mắt lại: trò chơi này còn có người thiết kế?