Trèo Cửa Sổ Gây Án: Ông Xã Ra Tay Nhẹ Nhàng

Chương 188: Mỗi ngày nhìn phân vua có thể nhớ đến vua




“ Mẹ cháu hồi phục tốt, cháu mau đến thăm mẹ đi, bạn trai cháu sáng sớm đã đến để tìm cháu.” Người phụ nữ cùng thôn cười nói.

“ Vâng.” Thủy Miểu Miểu đáp một tiếng, hỏi: “ Tiền cháu gửi có đủ không?”

“ Đủ, đủ. Cháu đúng là một đứa con hiếu thuận, con dì mà được một nửa như cháu thì thật là tốt.” Người phụ nữ cùng thôn thân thiện nói.

“ Vậy chào dì, cháu đi trước.” Thủy Miểu Miểu nói xong vội vàng bước đến thang máy.

Cô lo lắng, nếu như Thẩm Mạc Thần đuổi theo ra, khẳng định cô chạy không nổi với đôi chân dài của anh.

Thủy Miểu Miểu quyết định đi thang bộ, đi lên đến tầng 2 đứng ở phòng vệ sinh nữ, đợi Thẩm Mạc Thần ra cô sẽ rời đi.

Điện thoại di động sáng lên, Thủy Miểu Miểu nhìn, là Lục Tú Nhân gọi, cô nhắm mắt nhấn nút nghe.

“ Vãn Vãn, con đang ở bệnh viện à?” Giọng Lục Tú Nhân trầm xuống rất nhiều.

“ Vâng.” Thủy Miểu Miểu không thể nói dối được.

Lục Tú Nhân trầm mặc 3 giây, giọng không được tốt hỏi: “ Con không muốn gả cho Thẩm tiên sinh là vì vẫn yêu Dạ Lăng Dật?”

“ Không mẹ ạ.” Thủy Miểu Miểu không cần nghĩ lập tức trả lời.

“ Vãn Vãn, Dạ Lăng Dật tràn đầy dã tâm, lúc xưa cậu ta hay lui đến là vì Hạ gia nhà chúng ta còn thế lực, cậu ta sẽ không bao giờ ở bên một người phụ nữ không còn thể lực dựa vào, điều này con vẫn chưa rõ sao?”

“ Mẹ, con biết.” Thủy Miểu Miểu khéo léo nói.

“ Hơn nữa, trên ti vi có đưa tin cậu ta và con gái của Thủ tướng anh đã đính hôn?” Lục Tú Nhân giọng khẳng định.

Thủy Miểu Miểu ánh mắt nhìn xuống, lông mi dài che đi cảm xúc không ổn định trong mắt, trả lời lại: “ Chắc là thế, con cũng không rõ lắm.”

“ Cô ngốc này, cậu ta cho tới bây giờ chưa từng yêu con.” Lục Tú Nhân vừa đau lòng vừa phẫn hận nói.

Thủy Miểu Miểu dừng lại một chút, nâng lên khóe miệng, trong mắt đã có lệ, cười nói: “ Đều là chuyện khi còn bé, con cũng không yêu anh ta đâu. Cho nên, con cũng không bị thua thiệt gì.”

“ Thật không yêu?” Lục Tú Nhân hoài nghi, gượng hỏi.

“ Thật mẹ ạ.” Thủy Miểu Miểu khẽ nói, nước mắt bất giác rơi xuống.

“ Vậy thì tốt, Thẩm tiên sinh đang đi ra ngoài tìm con, hai đứa gặp nhau thì gọi điện cho mẹ.” Lục Tú Nhân nói rồi cúp điện thoại.

Thủy Miểu Miểu thở ra một hơi, vừa định cất máy đi thì một số điện thoại lạ gọi đến.

Thủy Miểu Miểu hoài nghi nhấn nút nghe.

“ Em rất thích ở nhà vệ sinh sao?” Tiếng của Thẩm Mạc Thần hài hước vang lên.

Thủy Miểu Miểu sợ hết hồn, len lén ngóc đầu ra, hai mắt đen liếc ra bên ngoài.

Không nhìn thấy Thẩm Mạc Thần.

“ Chẳng lẽ anh không đi vệ sinh bao giờ hả?” Thủy Miểu Miểu hỏi ngược lại.

“ A.” Thẩm Mạc Thần ý vị sâu xa cười lên một tiếng, khẩu khí đột nhiên lạnh đi nói: “ Tôi đang suy nghĩ xem sau khi kết hôn có nên mang giường của em để trong nhà vệ sinh, nhìn phân vua có thể nhớ đến vua.”

Thủy Miểu Miểu biết Thẩm Mạc Thần đang tức giận, nhưng anh nói chuyện quả thật khó nghe.

“ Thẩm tổng, anh ác như vậy, có người phụ nữ nào muốn gả cho anh?” Thủy Miểu Miểu phản bác nói.

“ Cho nên, cũng chỉ có thể tìm em thôi.” Thẩm Mạc Thần giọng tà nịnh nói.

Thủy Miểu Miểu: “ …”

Cô xứng đáng cả đời xui xẻo vậy sao?

Thủy Miểu Miểu khẽ nâng khóe miệng, ngoài cười nhưng bên trong không cười nói: “ Như vậy cũng xem như là vinh hạnh đặc biệt nhưng xin nhường lại cho người khác. Tôi lớn tuổi không có sức đâu mà giằng co.”

Thủy Miểu Miểu nói xong, không đợi anh nói thêm gì, lập tức cúp điện thoại.

Thẩm Mạc Thần nổi trận lôi đình, lần đầu tiên bị một người phụ nữ cúp máy.

Chờ anh tìm được cô, nhất định phải đánh mông cô mới được.

Thủy Miểu Miểu căn chừng Thẩm Mạc Thần đã rời đi liền từ trên cầu thang cẩn thận đi xuống. Xác định không gặp nguy hiểm mới hiên ngang đi ra khỏi bệnh viện.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.