Trên Trời Rớt Xuống Ba Báu Vật Hai Bảo Bảo Và Một Lão Công

Chương 49: Khiến Cho Trình Hiếu Quân Quỳ Xuống Cầu Xin Em Quay Lại 1




Sếp Hoàng giật mình, “Đuổi việc cô?”

Tô Ánh Nguyệt gật đầu, “Ông tìm tôi thế này…chẳng phải là do tin tức đang lan truyền trên mạng sao?”

“Tin tức gì trên mạng chứ?”

Sếp Hoàng quay đầu liếc cô thư ký đứng bên cạnh với nét mặt lộ rõ nét khó hiểu, “Trên mạng đang lan truyền tin tức gì vậy?”

Cô thư ký kia vội bước tới, nghiêng người, to nhỏ gì đó bên tai sếp Hoàng.

Ông ta đột nhiên cau mày, khuôn mặt đột nhiên trở nên nghiêm túc.

Tô Ánh Nguyệt bất lực thở dài.

Có vẻ như cô không thể nào thoát khỏi số phận bị đuổi việc rồi.

Ngay khi cô định mở lời nói nghỉ việc thì sếp Hoàng đã mỉm cười và khen ngợi cô không ngừng “Cô Tô, đừng lo lắng, tôi sẽ giải quyết mọi chuyện trên mạng êm xuôi cho cô!”

“Tôi sẽ cho người phong sát* Hướng Kim Tâm ngay lập tức!”

*Phong sát: “Phong sát” là một thuật ngữ trong giới giải trí Hoa ngữ, dùng để chỉ những ngôi sao bị khán giả quay lưng, sự nghiệp gần như bị cản trở toàn tập, khó có cơ hội quay lại hoạt động showbiz vì vướng phải scandal hay lỗi lầm cực lớn nào đó.

Ngay khi ông ta thốt ra những lời này, không chỉ Tô Ánh Nguyệt mà tất cả đám nhân viên đang nhốn nháo đứng xem ngay từ đầu ở phía sau đều sững sờ.

Thậm chí, cô thư ký của ông ta còn lặng lẽ bước tới, nhỏ giọng nhắc nhở, “Tô Ánh Nguyệt mới là người nên bị phong sát đúng không ạ?”

Sếp Hoàng cau mày, “Không! Chính Hướng Kim Tâm, cô ta mới là người bị phong sát! Dám tung đoạn video ra ngoài để đổi trắng thay đen thế kia mà!”

“Cô Tô của chúng ta là một diễn viên rất đàng hoàng, khí chất tốt, nhân phẩm cao lại có đạo đức nghề nghiệp.

Người như vậy thì làm sao có thể quyến rũ Trình Hiếu Quân ở Studio này của tôi được cơ chứ!

Dứt lời, ông ta liếc nhìn Ánh Nguyệt, nở nụ cười nói, “Nào! Cô Tô! Đây không phải là nơi để nói chuyện, chúng ta vào trong bàn chuyện thêm.”

Tô Ánh Nguyệt há hốc mồm vì quá đỗi kinh ngạc trước những lời nói đó.

Chuyện này là sao chứ?!

Cô được sếp Hoàng dẫn đến phòng VIP dành cho các vị khách quý trong sững sờ.

Sếp Hoàng đích thân rót trà mời cô, “Tôi đã sắp xếp ổn thoả cả rồi! Đoạn video đó đã bị xoá, nó sẽ không gây ảnh hưởng gì đến sự nghiệp diễn viên của cô cả đâu!”

Sau khi Tần Mộ Ngôn rời khỏi Studio vào đêm qua đã khiến cho sếp Hoàng nghĩ ngợi về điều đó cả đêm.

Mọi người đều cho rằng, Cậu ba nhà họ Tần là một lão già xấu xí, tính tình thì ngang ngược, tàn ác nhưng Cậu ba mà ông ta nhìn thấy vào hôm qua lại là một người hoàn toàn khác với lời đồn kia!

Nhiều người còn đồn thổi rằng, Cậu ba là người chẳng thèm ngó ngàng gì đến vợ mình cả, động một tí sẽ mắng chửi không nguôi nhưng những gì ông ta chứng kiến vào đêm qua thì Cậu ba nhẹ nhàng ôm cô mang ra ngoài như kiểu nâng như nâng trứng, hứng như hứng hoa!

Mặc dù ông ta không biết vì sao Tần Mộ Ngôn lại kết hôn với một diễn viên đóng thế như Tô Ánh Nguyệt nhưng nếu ông ta nắm được con át chủ bài trong tay là cô thì chẳng phải ông ta sẽ không cần phải lo nghĩ về số tiền đầu tư mà tập đoàn nhà họ Tần rót về cho ông ta sao?

Nghĩ đến đây, sếp Hoàng đắc ý cười híp mắt, “Tô Ánh Nguyệt, cô yên tâm! Một diễn viên đóng thế có năng lực như cô, tôi sẽ không vô cớ mà cho cô nghỉ việc như vậy đâu! Tôi sẽ luôn đứng về phía cô, bảo vệ cô”

Ánh Nguyệt nhìn tách trà mà sếp Hoàng đang đưa cho cô, nhận cũng không được mà không nhận cũng không xong.

Mất một lúc lâu, cô mới cắn răng nhận lấy tách trà, “Ừm…Ông vì điều gì mà bỗng nhiên lại tốt với tôi như thế?”

Thái độ của sếp Hoàng vẫn thản nhiên như vậy khiến cô đứng ngồi không yên.

“Bởi vì…”

Sếp Hoàng chưa kịp nói hết câu, cửa phòng VIP đã bị mở toang ra.

Tổng đạo diễn của bộ phim “Tóc Trắng Như Tuyết” bước vào.

“Sếp Hoàng! Tôi muốn thay diễn viên đóng thế đã quyến rũ Trình Hiếu Quân đêm qua.”

Ông ta tiếp tục bước tới và ngồi đối diện Tô Ánh Nguyệt, phàn nàn, “Tôi vừa mới cãi nhau một trận với Lạc Hân ngoài kia.

Cô ấy không đồng ý thay đổi diễn viên đóng thế nên tôi chỉ còn cách tìm ông…”

Tổng đạo diễn rõ ràng là không nhận ra sự hiện diện của Tô Ánh Nguyệt mà nói không ngừng, “Vừa rồi, quản lý của Trình Hiếu Quân đã liên hệ với tôi và nói rằng vụ việc lần này ảnh hưởng đến mối quan hệ tình cảm giữa anh ta và Hướng Kim Tâm quá nhiều.

Do đó, nếu không thay diễn viên đóng thế thì anh ta sẽ từ chối không diễn nữa.”

“Loại diễn viên không có đạo đức nghề nghiệp như cô diễn viên đóng thế kia thì đáng bị phong sát…”

“Vậy cứ để hắn ta từ chối đi.”

Sếp Hoàng ngắt lời tay tổng đạo diễn, nhấp một ngụm trà, “Hắn tưởng hắn đẹp trai đến mức ai cũng muốn quyến rũ hắn sao? Tư cách gì mà dám tự hào với vẻ đẹp của mình như thế chứ?”

Nói xong, ông ta lại nhìn Tô Ánh Nguyệt một cách kiên định, “Cô Tô thấy tôi nói có đúng không?”

Tô Ánh Nguyệt “…”

Tổng đạo diễn đã bị những lời nói kia gây ngạc nhiên đến mức không thể thốt thành lời.

Sau một lúc lâu, tổng đạo diễn hạ giọng, “Kinh phí đầu tư cho bộ phim là 2 tỷ.

Phim đã quay được một nửa.

Nếu Trình Hiếu Quân từ chối diễn, mọi kế hoạch sẽ bị gián đoạn và khiến ta mất tất cả.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.