Trái Tim Anh Chỉ Có Em - Chương 75
Trời sáng, Y Trân lái xe chở Lan Nghi về nhà rồi quay về nhà mình, vừa bước vào cô đã nhìn hai người đàn ông đang ngồi đối diện nhau, ánh mắt hừng hực lửa như muốn ăn tươi nuốt sống, Y Trân tiến vào trong đứng trước mặt hai người họ:
"Vũ Phong tại sao anh lại ở đây? Còn có anh nữa Gia Hàn?"
Vũ Phong đứng dậy bước về phía Y Trân, ánh mắt sủng nịnh nhìn cô rồi quay qua nhìn Gia Hàn trừng mắt hỏi:"Em biết anh ta?"
Y Trân bật cười, cô biết rằng anh là đang ghen, cô nhìn gật đầu nhìn anh nói:
" Dĩ nhiên là em biết rồi, anh ấy là Gia Hàn anh trai của Yên Nhi"
Vũ Phong cau mày không ngờ:"Anh trai của Yên Nhi? Sao trước giờ anh chưa từng nghe nói đến?"
Y Trân giải thích cho anh hiểu:"Anh ấy luôn ở nước ngoài nên bọn em ít khi nhắc đến À đúng rồi! Gia Hàn! Tại sao anh lại đến đây?"
Gia Hàn đứng dậy bước đến gần cô, Vũ Phong thấy vậy liền đẩy cô ra phía sau mình, nghênh mặt trừng mắt với Gia Hàn, Gia Hàn nhếch môi mỉm cười nhìn anh bằng ánh mắt sắc lạnh, rồi nhìn cô mỉm cười ôn nhu như hai con người khác nhau vậy:"Anh mới vừa về đây, anh sẽ ở đây luôn anh đến đây là muốn mời em ăn một bữa cơm, chắc em sẽ không từ chối anh đâu?"
Y Trân cười nhẹ, khẽ gật đồng ý Vũ Phong phản ứng kịch liệt:"Không được! Nếu em muốn đi vậy thì anh cũng phải đi"
Y Trân hết cách người bạn trai này của mình, nhìn không ra anh là lão đại bang Hắc Ưng lừng lẫy:"Tùy anh thôi"
Vũ Phong cùng Y Trân lên xe của Gia Hàn, Vũ Phong không cho cô ngồi ở ghế lái phụ nên anh đã ngồi ở đó để cô ngồi một mình phía sau
Y Trân ngồi ở phía sau nhìn hai người đàn ông trước mặt tuy cô lạnh lùng, đầu óc cũng không suy nghĩ bậy bạ nhưng không hiểu sao trong đầu cô bây giờ lại xuất hiện cảnh Vũ Phong và Gia HànCô thật xin lỗi Vũ Phong và Gia Hàn nói thật chứ hai người quá xứng đôi đi trùng hợp một cái là hôm nay hai người lại mặc áo sơ mi đen, quần tây đen chẳng phải rất giống đồ đôi Y Trân thở dài, một tiếng lắc đầu nhìn hai người rồi không tự chủ bật cười
Vũ Phong quay đầu xuống nhìn thấy cô đang cười trong lòng tò mò lại nổi lên hỏi:"Sao đột nhiên em lại cười vậy?"
Y Trân lắc đầu lia lịa cười hì hì:"Không có gì đâu"
Thời gian lặng lẽ trôi qua, trong phòng ăn bầu không khí ngột ngạt đến đáng sợ, dĩa đồ ăn của cô đã đầy ấp thức ăn của hai người các anh gắp cho, hai người các anh cứ nhìn nhau bằng ánh mắt viên đạn, dấm chua trên người Vũ Phong ngày một nồng nặc, Y Trân đành phải cầu cứu Ninh Hinh cô lén lấy điện thoại ra nhắn với Ninh Hinh
Rất nhanh chóng, Ninh Hinh đã có mặt tại nhà hàng, gõ cửa phòng, Ninh Hinh bước vào, cung kính cúi đầu chào cô:"Chủ nhân! Có chuyện quan trọng cần người giải quyết"
Y Trân vội đứng dậy nhìn Vũ Phong và Gia Hàn:"Em có chuyện đi trước đây"
Không đợi hai người các anh nói gì, cô liền cùng Ninh Hinh nhanh chóng bước ra ngoài lên xe lái đi
Trên xe, Ninh Hinh khó hiểu nhìn cô:"Chủ nhân! Hình như em thấy là người đang khó xử giữa hai người họ?"
Y Trân ngồi phía sau, đưa mắt nhìn vào kính chiếu hậu, thở dài:"Gia Hàn thích tôi, tôi cũng đã từ chối lâu rồi nhưng anh ấy vẫn không chịu bỏ cuộc nhưng tôi cũng thể làm gì được một bên là bạn trai tôi một bên là anh trai của bạn thân"
Đột nhiên ánh mắt của Y Trân thay đổi, lạnh lùng hẳn:"Ninh Hinh! Điều tra kỹ Gia Hàn cho tôi, tôi có cảm giác anh ấy có gì đó kỳ lạ khác hẳn lúc trước Đặc biệt là ánh mắt của anh ấy khi nhìn Vũ Phong rất lạnh"
Ninh Hinh gật đầu, lái xe quay về Bạch viên
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại NgonTinh.vn