Trái Tim Anh Chỉ Có Em - Chương 45
Yên Nhi và Hân Vy qua ánh mắt có thể biết là chuyện này có liên quan đến Y Trân liền gật đầu đồng ý, Kha Dương cùng Thiệu Văn cố gắng giữ vẻ mặt bình tĩnh Buổi tối, tại biệt thự Cung gia, Thiệu Văn cùng Kha Dương đi xuống tìm gì ăn mở tủ lạnh nhìn thấy bánh kem Thiệu Văn lấy ra rồi nói:" Đây chẳng phải là bánh kem lúc sáng tên khốn kia tặng cho Khả Hân sao?"
Dì Hà đi đến nói:" Đúng vậy thưa thiếu gia, lúc nãy Khả Hân tiểu thư quên lấy về"
Thiệu Văn đột nhiên nở nụ cười gian tà:" Được rồi dì hãy đi ra đi"
Dì Hà đi ra ngoài, Thiệu Văn cầm cái bánh kem ra đặt lên bàn rồi nó với Kha Dương:" Anh hai! Đây là bánh kem của tên khốn kia chắc là Khả Hân đang muốn cùng Yên Nhi và Hân Vy ăn đó chúng ta hãy xử nó trước đi"
Kha Dương chỉ cần nghe thấy tên kia yêu Yên Nhi thì cơn ghen lại nổi lên, ánh mắt đáng sợ nhìn Thiệu Văn gật đầu Hai người cầm muỗng lại ánh mắt hừng hực lửa tay dứt khoát đâm tanh bành chiếc bánh kem, Thiệu Văn vừa ăn bánh kem vừa nói:" Anh hai! Rốt cuộc tên khốn đó là ai vậy chứ? Em muốn chôn sống hắn ghê đó"
Kha Dương lời nói như muốn giết người:" Chôn sống là còn quá nhẹ trước tiên chúng ta phải lột da, rút gân hắn rồi băm hắn thành trăm mảnh cho cá mập ăn"
Y Trân đang nằm ngủ thì đột nhiên nhảy mũi một cái, cảm giác ớn lạnh hết cả người
Sáng hôm sau, Khả Hân, Hân Vy cùng Yên Nhi đi đến chỗ hẹn, Yên Nhi giọng nói nhẹ nhàng hỏi:" Tại sao chúng ta lại đến nơi này? Rốt cuộc người đó là ai?"
Khả Hân cười nhẹ nói:" Chúng ta cứ vào bên trong đi rồi hai em sẽ biết"
Bước vào quán có tên là Meteor, bên trong quán được trang trí rất đẹp xung quanh chỉ là là hoa rất nhiều loài hoa khác nhau đầy đủ màu sắc, đây là quán mà bốn người các cô thường hẹn nhau
Khả Hân nhìn xung quanh rồi mỉm cười dẫn hai người các cô qua một bàn nằm gần cửa sổ, ngồi xuống Hân Vy cùng Yên Nhi nhìn chăm chăm một người từ trên xuống dưới toàn là màu đen, Y Trân tháo khẩu trang và nón ra mỉm cười dịu dàng:" Đã lâu không gặp"
Hân Vy cùng Yên Nhi nhìn thấy cô liền ngỡ ngàng, kinh ngạc nước mắt lưng tròng, người run lên, nước mắt lăn dài trên má của Yên Nhi, cô đưa tay lên sờ mặt của Y Trân tay cô run bần bật:" LàLà cậu sao Y Trân? Tớ không có ảo giác đúng không?"
Y Trân nhìn các cô mỉm cười một nụ cười yên bình, nhẹ nhàng từ trước đến nay chưa bao giờ có:" Là tớ cậu không bị ảo giác"
Hân Vy cùng Yên Nhi bước đến ôm chặt lấy Y Trân khóc nức nở, Hân Vy nghẹn ngào:" Thật tốt quá cậu còn sống, tớ cứ tưởng là sẽ mất cậu mãi mãi"
Yên Nhi khịt khịt mũi, nhìn Khả Hân cùng Y Trân hỏi:" Rốt cuộc mọi chuyện là sao?"
Khả Hân cùng Y Trân kể cho hai cô nghe hết mọi chuyện, rồi cùng nhau trò chuyện tâm sự hết những nổi nhớ nhung của mình
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại NgonTinh.vn