Tổng Thống Đại Nhân, Đừng Kiêu Ngạo!

Chương 92




Editor: May

“Lộ Tình Không đúng không, điểm thi ngược lại không thấp, thành tích thi…… ngược lại cũng không tồi. Nhưng cô xem trường học là khách sạn sao? Lại thiếu hai phần ba khóa! Gần đây còn thiếu thi hai môn!”

“Sinh viên dựa vào học bổng tiến vào như cô vậy, xin khóa vừa học vừa làm, lại có thể còn không tuân thủ kỷ luật, không quý trọng cơ hội học tập không dễ này, còn cả ngày gây chuyện thị phi, còn ra thể thống gì!”

Lưu chủ nhiệm tạm dừng một chút, luôn mãi xét duyệt tư liệu cá nhân của cô, xác định đây là thành tích học tập cũng không tệ lắm, nhưng một sinh viên không hề bối cảnh, thiếu khóa nghiêm trọng bình thường, xử phạt lên tự nhiên cũng không cần nương tay.

“Mặc kệ là lý do gì, cô công khai đánh bạn học là hành vi thực nghiêm trọng, danh dự trường học trăm năm của chúng tôi đều sẽ bị con sâu làm rầu nồi canh như cô liên lụy.”

“Sinh viên phẩm học kiêm ưu như bạn học Thái Hiểu Hàm vậy mới là tấm gương mọi người học tập, vì không ảnh hưởng bạn học khác, hiện tại tôi lệnh cưỡng chế cô tự động thôi học, lập tức kêu người nhà của cô tới trường tới gặp tôi, tôi hỏi cô có phục hay không!”

Tình Không đã đau đến khuôn mặt nhỏ trắng bệch, nghe được lời như vậy, chỉ có cười lạnh lùng, sự tình còn chưa có điều tra rõ ràng, liền trực tiếp định tội danh cho cô.

Một chủ nhiệm giáo vụ hèn liền có thể trực tiếp tiên trảm hậu tấu bức cô thôi học, hay cho một trường học trăm năm, rốt cuộc ai mới là con sâu làm rầu nồi canh chân chính?

Thái Hiểu Hàm tự nhiên là vui mừng ra mặt, cô ta cho rằng phạt Lộ Tình Không lớn một chút đã là không tồi, không nghĩ tới Thái chủ nhiệm trực tiếp để ả thôi học.

“Chú Lưu thật là nhìn rõ mọi việc, sau khi Lộ Tình Không này thôi học, cháu tin tưởng suất lớp học công tác bên ngoài nhất định sẽ bay lên.”

“Hiểu Hàm cháu vừa lòng là được, khụ khụ…… chú cũng là xử lý theo lẽ công bằng mà thôi.”

“Tôi - không - phục!” Lộ Tình Không lạnh lùng nhìn chằm chằm Lưu chủ nhiệm, nhịn xuống đau đớn, nói ba chữ.

“Không phục cũng phải phục, lập tức bảo người nhà của cô tới gặp cô.” Chuyện này ông muốn tốc chiến tốc thắng, như vậy đến trước mặt ông chủ Thái tranh công, thuận tiện còn có thể lấy chút chỗ tốt.

“Tôi đã năm đầy mười tám tuổi, chuyện của tôi, chính tôi làm chủ! Còn có phán quyết của ông, tôi - không - phục!”

“Kiệt ngạo khó thuần, gàn bướng hồ đồ.” Lưu chủ nhiệm nói xong tám chữ này, trực tiếp lật tìm người giám hộ từ trong hồ sơ của Lộ Tình Không.

Tình Không chỉ là lạnh lùng nhìn Lưu chủ nhiệm gọi điện thoại, cô cũng muốn biết, sau khi biết cô xảy ra chuyện, Lão Lộ có thể giống khi còn nhỏ, lập tức liền tới đây cứu cô hay không.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.