Tổng Tài Tôi Yêu Chính Là Anh

Chương 97




Nhan Mạt Hàn không hề biết , bây giờ trong thế giới của cô chỉ còn tồn tại lại tiếng đập của trái tim

"Mạt Hàn , em không cần sợ" Nam Cung Ảnh từng bước tiến đến ,

Nhan Nhậm lúc này như kiến bò trên chảo nóng "Mày , mày còn bước đế tao sẽ nổ súng.."

Nam Cung Ảnh dừng bước , nhún nhún vai , hắn hiểu được tuy rằng đã có mười mấy điểm đỏ chỉa sau lưng Nhan Nhậm nhưng nếu Nhan Nhậm nổ súng , tâm điểm sẽ là đầu của vợ hắn ! Chỉ cần bóp còi , Nhan Mạt Hàn liền chết

"Ông không phải là muốn tiền sao? Tiền đã để trong cóp xe , tốt nhất ông hãy cầm lấy và thả cô ấy ra" Nam Cung Ảnh tựa như không sợ chết , từng bước một là tiến tới phía trước

Lúc này , Nhan Nhậm có chút run run " Mày , mày còn tiến đến nữa tao sẽ nổ súng lập tức giết chết hai đứa tụi bây" Nhan Nhậm gào thét , cầm súng chỉa thẵng vào Nam Cung Ảnh

"Nhan Nhậm ! Ông buông xuống , cầm tiền đi đi , chúng tôi sẽ không báo cho cảnh sát chỉ cần ông đừng làm điều gì tồi tệ là được" Nhan Mạt Hàn ngẩng đầu , mang theo sự khủng hoảng khi nhìn thấy Nhan Nhậm đang chỉa súng vào Nam Cung Ảnh

" Ha ha ha ha ha ha ha , thả người?! ha ha ha , mày thật là vui tính , tao muốn hai tụi bây cùng nhau chết" Nói xong , hắn bang bang nhanh chóng hướng tới Nam Cung Ảnh nổ súng nhưng tất cả viên đạn bị lệch hướng , chỉ còn viên duy nhất bị xẹt qua đầu , bắn tới đối diện , lúc này trong lòng Nam Cung Ảnh liền " nổi dậy"

"Được , chết chúng ta cùng chết , tôi có vào lời muốn nói với Mạt Hàn , ông ra ngoài đi lấy tiền đi" Nam Cung Ảnh chỉ chỉ , quơ quơ tay , thuận tiện che dấu " mười mấy điểm đỏ"" kia , nếu không sẽ bị phát hiện

Nam Cung Ảnh chỉ chỉ ra cửa , Nhan Nhậm nhìn xung quanh kho hàng nhưng không phát hiện ra cửa sổ đằng sau lưng của Mạt Hàn

"Được , thừa dịp còn chút thời gian tụi mày hãy nói với nhau đi" Nhan Nhậm quyết tâm , gật đầu nữa thân xoay người về phía cửa kho hàng

"Cạch" một tiếng cửa kho hàng bị khoá lại

Nam Cung Ảnh lập tức ngồi xổm xuống , kéo kéo dây thần trên người Mạt Hàn

" Này , anh thật ngu ngốc tới đây cứu tôi làm gì?" Nhan Mạt Hàn vặn vẹo cơ thể có chút tê dại

" Tiểu nha đầu ngốc , không cứu thì cứu ai?" Nam Cung Ảnh cốc vào đầu cô một cái , không nghĩ Nhan Nhậm ngu vãi X , kêu hắn ra ngoài hắn liền ra

Rất nhanh , dây thừng trên người Mạt Hàn đã được tháo bỏ , Nam Cung Ảnh nhìn bốn phía , không có lối nào để thoát ra , bất quá chỉ có cánh sửa sổ nhỏ có thể cho Mạt Hàn chui ra . Bỗng nhiên " Cạch" một tiếng , cánh cửa bị đá văng ra

"Được , cái con tiện nhận này , tao sẽ giết mày , cho tao một triệu , tìm cớ để tao đi ra rồi tính trốn thoát à?"

Nhan Nhậm nổi điên gầm rú , lấy súng chỉa ngay vào Nhan Mạt Hàn

Trong lòng Nam Cung Ảnh lập tức kêu réo , xong rồi , Âu Dương Dật và Doãn Thiệu Hàn bọn họ hành động thiếu suy nghĩ rồi

Nam Cung Ảnh liền kéo người Nhan MẠt Hàn về phía sau lưng , từng bước chậm rãi lui về sau

Chợt Nhan Mạt Hàn thấy điểm đỏ ngay mi tâm , cô hiểu được , súng đang nhắm ngay hắn

Mười năm không gặp ba? Ông ấy lại muốn cô chết trước mặt ông ấy?

Nhan Mạt Hàn muốn hỏi ông trời vì cớ gì mà đối xử với cô như vậy

"Tao sẽ giết tụi mày ...A..." Nhan Nhậm hung tợn tiến lên , nhấn còi súng ..

"Đùng.." một tiếng nổ , Nhan Mạt Hàn không hề suy nghĩ cùng thời điểm " Không cần" Cô lập tức lao ra xoay qua ôm người Nam Cung Ảnh , cổ tay đang còn bị Nam Cung Ảnh nắm chặt

Một giây sau , tương dương với thời gian đó

"Nổ súng , nổ súng" Doãn Thiệu Hàn cùng Âu Dương Dật bên ngoài gào thét , hai tròng mắt đỏ đậm , cái người đàn ông chết tiệt kia đã nổ súng bắn bọn họ

Máu , tựa như hoa anh túc , ở trên trán Nhan Nhậm " nở rộ" .. Hai mắt nhìn thân thể ở phía xa , "Phịch" rồi ngã xuống..

"Mạt Hàn , Mạt Hàn" Nam Cung Ảnh không thể tin được , trong tay của mình đã dính đầy máu tươi...


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.