Tổng Tài Tôi Yêu Chính Là Anh

Chương 5




Sáng sớm , ánh mặt trời chiếu xuyên qua cửa sổ phòng 5120 . Trên giường , người nào đó ngủ tư thế thật khó coi . Chân của cô tuỳ điệm vác qua eo của hắn , đem hắn trở thành gối ôm của cô

Một tiếng chuông vang lên ….

“ A…” Cung Ảnh lười biếng uống éo thân của mình , liền cảm giác nặng nề , quả không sai , chân của Mạt Hàn đang vác lên người của hắn

“ Đáng chết !” Khổ sỡ gạt bỏ đôi chân của Mạt Hàn mà ngồi lấy , đưa tay lấy điện thoại trên đầu tủ . Vừa nhìn điện thoại , cũng đã biết là ai

“ Ba ! con nghe “ Nam Cung Ảnh lấy tay dụi dụi con mắt

“ Cho con biết hôm nay là ngày cuối cùng , nếu không đem con dâu về cho ta , thì con xem như thế nào a !” Nam Cung Tịch bên đầu dây điện thoại kia la lên . Cung Ảnh không nhanh cũng không chậm , từ từ trả lời “ Ba , yên tâm “ . Sau đó quay sang nhìn cô gái ngủ bên cạnh , liền xác định được . Chính là cô – Nhan Mạt Hàn /

“ Tốt nhất là như vậy ,tối nay trước bảy giờ , ta muốn hai người về cùng nhau . Bằng không , con đợi việc lấy Tư Đồ Ngưng đi “ nói xong ông tiện tay tắt điện thoại

Nam Cung Ảnh bắt đầu vò đầu tự hỏi ông trời sao có thể đối xử tốt với hắn như vậy , ban cho hắn một cô gái thuần khiết như vậy , lần này cần phải hợp với khẩu vị của cha mẹ hắn nữa chứ?

Nở một nụ cười ma quái , hắn đẩy nhẹ Mạt Hàn

“ Này , Này … Dây mauu …!” Cung Ảnh ngọ nguậy thân hình nhưng Mạt Hàn không chịu dậy , thậm chí còn ôm chặt hơn

“ Nếu em không dậy , tôi sẽ cưỡng bức em !” Cung Ảnh nhẹ nhàng bên tai cô mà nói , không ngờ chiêu này thật sự có kết quả nha , sau khi nghe xong , “ Bịch” một tiếng cô tự lăn xuống giường..

“ Ôi cha” Mạt Hàn tự xoa xoa cái mông đang ê ẩm của mình

“ Còn sớm như vậy , ngủ thêm một chút nữa !” Mạt Hàn tức giận , kéo chăn trèo lên giường

“ này , tối hôm qua tôi cho em ở lại đây , còn cho em ngủ cùng giường , bây giờ nghĩ xem em nên làm gì để trả ơn cho tôi đây?” Nam Cung Ảnh đến gần Mạt Hàn , nở nụ cười tinh quái

“ ây , không cho phép đụng đến tôi nha , nói đi , tôi phải làm sao để báo đáp ?” Mạt Hàn ngăn Cung Ảnh lại , liếc hắn một cái , thật không dám tin hôm qua cô lại cùng người này mà ngủ chung một giường một gối.

“ Tối nay , theo tôi về nhà !” Nam Cung Ảnh không cho cô có cơ hội từ chối , xuống giường mặc quần áo vào

“ ôi , cái người đàn ông này thật có hay không khả năng thay đổi . Thật là , cô và hắn quen biết thân lắm hay sao? Mạt Hàn liếc người đàn ông đang cởi bỏ áo ngủ , chỉ chỉ về phía phòng tắm

“ “Sân bay”, Đây là vinh hạnh của em a !” Nam Cung Ảnh tuỳ tay cởi bỏ áo choàng tắm , cô gái này còn dám ghét bỏ anh sao.

“ Anh không thể khen tôi một chút à ? khen một chút thì anh sẽ chết sao?” Nhan Mạt Hàn nhanh chóng ôm lấy y phục của mình chạy về phía phòng tắm . Nhìn vào gương , thật không tin nổi cuộc đời của chính mình có lúc sẽ như thế này

“ Theo hắn về nhà?” Mạt Hàn hét lớn lao về phía phòng vệ sinh , vô tình thấy Cung Ảnh đang mặc quần

“ A, tôi không nhìn thấy cái gì đâu nha !” Lấy đôi tai che mắt , lập tức quay người chạy đi ai ngờ lập tức đụng trúng tường


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.