Tổng Tài Tôi Chẳng Thể Yêu!

Chương 98 - 9: Trở về địa ngục.




Hoắc Duật Hy ngập ngừng không khẳng định cũng không phản bác, Dylan thấy thế cứ cho là cô ngại nên kéo cô ngồi xuống ghế chờ Tư Cảnh Hàn trở vào, trong thời gian này anh ta cho chuyên viên trang điểm dặm lại phấn cho cô, chủ đích để kẻ lắm tiền kia thấy hài lòng khi quay lại.

Thế mà bất ngờ hơn cô ngồi xuống chưa bao lâu thì bên ngoài có người đi vào.

"Này, em đừng nghịch ngợm quá, Tề gia nổi đóa thì lại không hay." Là giọng của Mặc Lạc Phàm, Hoắc Duật Hy ngạc nhìn quay lại, đúng là anh ấy mà chẳng những thế đi bên cạnh còn có một cô gái ăn mặc sành điệu, chẳng ai khác là Hoàng Tịch Liên.

Hoàng Tịch Liên tinh mắt thấy Hoắc Duật Hy đầu tiên, cười tươi được nước bước nhanh đến trong sự ngỡ ngàng của Hoắc Duật Hy.

Dylan thấy Hoàng Tịch Liên không tỏ ra xa lạ, cười vui vẻ: "Cục cưng hôm nay đến chơi sao?"

Hoàng Tịch Liên lắc lắc ngón tay rồi đánh cằm về phía cô gái đang mặc áo cô dâu, bảo: "Cục cưng đến vì cô ấy."

"Hai người có quen sao?" Dylan ngạc nhiên hết nhìn Hoàng Tịch Liên lại nhìn Hoắc Duật Hy, còn Hoàng Tịch Liên đã ngồi bẹp xuống cạnh Hoắc Duật Hy, rất tự nhiên giới thiệu: "Đương nhiên, cô ấy là cô dâu của người em thích mà."

Dylan há hốc mồm chẳng hiểu làm sao, anh ta là lần đầu nghe được hai người có cái loại quan hệ không vui này lại vì đối phương mà đến chỗ thử áo cưới để cười nói đấy.

Anh ta biết Hoàng Tịch Liên đã rất lâu, khi cô còn hoạt động trình diễn ở trong nước cho tới Victoria's Secret, cô là cục cưng của nhiều nhà thiết kế nổi tiếng với số lượng đại diện cho hàng trăm mẫu thiết kế mới. Chỉ là không ngờ mẫu con gái luôn tự tin và ngạo kiều như Hoàng Tịch Liên có lối suy nghĩ cũng thật cá biệt, bây giờ anh ta chỉ biết cười chứ không nói được câu nào thêm.

Hoắc Duật Hy có Hoàng Tịch Liên cũng không tỏ vẻ khó chịu, mà điều cô chú ý hơn là Mặc Lạc Phàm sao lại có mặt ở đây.

Anh ấy thấy cô nhìn mình thì xua tay, vuốt vuốt mũi.

"Em gái lấy chồng anh không thể theo chụp một tấm ảnh cưới sao?"

"Tư Cảnh Hàn gọi anh đến à?" Hoắc Duật Hy nhíu mày.

Không chỉ có cô mà cả Dylan cũng nhíu mày nhìn Mặc Lạc Phàm, cứ như đang tìm tòi lục địa, anh ta đang suy nghĩ người đàn ông đẹp trai vừa xuất hiện này có lai lịch to bự thế nào cả Tư Cảnh Hàn phải gọi đến để chụp vào bộ ảnh cưới của mình.

Mặc Lạc Phàm chẳng quan tâm ánh nhìn của người khác đi lại ngồi xuống vị trí trống còn lại bên cạnh Hoắc Duật Hy, "Không phải hắn nói mà là Lạc Tư Vũ cho anh biết."

"Vậy A Tư không đến sao?"

"À, một lát hắn họp xong sẽ đến sau." Mặc Lạc Phàm rõ ràng nói, nhưng cứ thấy Dylan nhìn mình mãi thì mất tự nhiên, gắt lên với anh ta: "Anh nhìn cái gì, trước giờ chưa thấy trai đẹp bao giờ sao?"

"Ô hô!" Dylan đột nhiên vỗ tay kêu một tiếng, hình như đã nhận ra điều gì đó, anh ta sà xuống dựa vào Mặc Lạc Phàm: "Cậu là Mặc Lạc Phàm phải không - đại phá gia chi tử Mặc gia mà cục cưng hay nhắc tới không? Dựa vào giọng điệu này thì y hệt với mô tả rồi. Không ngờ lại bảnh bao đến vậy."

Mặc Lạc Phàm nghe đến cụm từ "phá gia chi tử" thì ngay lập tức quay phắt sang nhìn Hoàng Tịch Liên đang giả vờ lảng tránh cầm miếng cam trên bàn bỏ vào miệng, anh rít lên: "Hoàng Tịch Liên, giỏi lắm, uổng công anh xem em là bạn chí cốt còn đưa em đến đây!"

Hoàng Tịch Liên giả vờ ngây thơ cười trừ trong rất gợi đòn, Mặc Lạc Phàm tức đến giậm chân nhưng không thể làm gì, chỉ có Hoắc Duật Hy là chẳng hiểu làm sao, khá bất ngờ khi mối quan hệ của Hoàng Tịch Liên và Mặc Lạc Phàm lại thân thiết đến vậy.

Nhưng Hoàng Tịch Liên đến đây là có ý gì cô vẫn chưa hiểu lắm, xét về góc độ bạn bè thì cô và cô ấy không thân thiết, xét về quan hệ giữa cô ấy và Tư Cảnh Hàn thì hôn lễ này đáng lẽ cô ấy càng không nên đến, thế mà cuối cùng lại vui vẻ cùng Mặc Lạc Phàm đến đây, không biết là có dụng ý nào khác không?

"Ơ, Tiểu Bạch đâu Tiểu Duật Hy nhỉ?" Mặc Lạc Phàm nhìn xung quanh chẳng thấy tên bạn thân đâu cả nên nghi hoặc.

Dylan lần nữa giải thích Tư Cảnh Hàn đang đi nghe đi điện thoại, Mặc Lạc Phàm ừ với anh ta không mấy thân thiện rồi quay ngoắt sang Hoắc Duật Hy bàn chuyện một lát sẽ chụp hình như thế nào, có thể nói còn hào hứng hơn chú rể.

Hoắc Duật Hy không thể không nói: "Anh có phải hơi thiên vị không, lần trước em và anh Thiếu Khanh chụp ảnh cưới anh còn không đến, bây giờ lại hào hứng đến vậy, các anh không phải là bạn à?"

Nụ cười của Mặc Lạc Phàm đông lại, có chút khó xử xẹt qua ánh mắt nhưng anh vẫn gượng gạo cười: "Cái này thật sự là anh có lỗi với Tề gia, nhưng mà Tiểu Duật Hy thân mến, dù em kết hôn với ai anh cũng mong em được hạnh phúc, Tiểu Bạch tuy có chút hung dữ nhưng anh tin hắn sau này sẽ không tổn hại em đâu."

_______________


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.