Tổng tài tôi chẳng thể yêu! - Chương 95 - 3: Hôn lễ dưới thánh đường
Chương 95 - 3: Hôn lễ dưới thánh đường
Lạc Tư Vũ lập tức thay đổi sắc mặt, giống như bị người ta chạm trúng vết thương, hơi thở có chút nguy hiểm vừa muốn trả lời thì từ nơi nào không biết Hoàng Tịch Liên xoay một vòng va vào người của Trí Quân khiến cô chếnh choáng lạc khỏi vòng tay của Lạc Tư Vũ
Dĩ nhiên đang yên đang lành cũng không ai ngờ đến, cũng may là Hoắc Duật Hy tinh ý thoát khỏi Tề Thiếu Khanh, theo đó anh thuận tay kéo Trí Quân lại để cô không tiếp tục va vào người khác nữa
Sau chuyện này thì Hoàng Tịch Liên lại làm như không, còn lợi dụng chuyện này chui vào ngực của Lạc Tư Vũ
Thật sự bất ngờ với hành động này của Hoàng Tịch Liên, Lạc Tư Vũ đưa mắt tìm Tư Cảnh Hàn một cái mới thấy hắn đang nhàn nhã đi đến
Những quan khách có mặt không nghĩ quá nhiều, chỉ cho đây là chút sự cố nhỏ nên chuyên tâm nhìn bạn nhảy của mình là hơn cả
Hoàng Tịch Liên nhìn Lạc Tư Vũ thì mỉm cười tươi tắn, "Trùng hợp như vậy không bằng chúng ta trao đổi bạn nhảy một lát đi, tôi sẽ không xấu tệ đến nổi làm Lạc phó tổng mất hứng chứ?"
"Hoàng tiểu thư nghĩ nhiều rồi" Lạc Tư Vũ không đẩy cô ấy ra xem như là một loại thành ý đối với người nhà Hoàng Nam, nhưng cuối cùng không quên đánh mắt về phía Trí Quân đang ở bên cạnh Tề Thiếu Khanh
Dù sao cũng bị cắt ngang, Hoắc Duật Hy không có ý định nhảy tiếp, ra hiệu cho Tề Thiếu Khanh ở lại với Trí Quân còn bản thân thì dời bước trở vào phía trong sảnh
Nếu ai tinh tường có thể để ý thấy Hoắc Duật Hy rời đi thì một người lẻ loi còn lại trong nhóm người đang hòa vào điệu nhảy cũng theo bước cô đi ở đằng sau
Tề Thiếu Khanh đánh mắt nhìn theo đã thấy nhưng anh không tỏ thái độ gì, cực kỳ ôn nhu dìu bước của Trí Quân
"Tổng tài, anh không cần phải cố gắng, hay là để tôi bảo Hoắc Duật Hy quay lại"
"Không cần đâu" Anh cười nhẹ: "Tiểu Hy có lựa chọn riêng của cô ấy, ngược lại tôi rất muốn xem thật ra nữ trợ lý cuồng công việc của tôi có thể nhảy tốt đến đâu, sẽ làm tôi hãnh diện với người khác chứ?"
Lỗ tai của Trí Quân vì câu nói này của anh hơi dựng đỏ, tay chân đột nhiên lúng túng không biết phải đặt ở đâu cho phải, không giống lúc ở cùng Lạc Tư Vũ, động tác nào cũng tự nhiên, dứt khoát rõ ràng
Nhìn ra điểm này, Tề Thiếu Khanh than nhẹ một tiếng nhưng không nói gì thêm, rất chậm rãi hướng dẫn cô thích ứng
Dù đã cảm nhận được có người đi theo sau lưng mình tuy vậy Hoắc Duật Hy vẫn duy trì tốc độ, không gấp gáp, không chậm chạp đi về phía bàn người phục vụ cầm một ly champagne rồi xoay một đường quay lại nhìn người đàn ông đi theo phía sau từ nãy đến giờ
Ngược lại với cô, Tư Cảnh Hàn lại nhấc một ly nước ép đưa đến bên môi, vờ như không có chuyện gì đi đến đứng ở cạnh cô nhìn về những người đang hòa vào điệu nhảy Cũng có một vài quan khách ở xung quanh đó, thấy hắn liền tiến lên bắt chuyện
Hoắc Duật Hy đứng bên cạnh nghe hắn chưa uống được nửa ly rượu thì những người kia không biết vì lý do gì đều nở nụ cười tản đi hết, để lại một mình hắn đứng đó với ly nước ép trong tay
Có lẽ lại là một màn đuổi khách khéo léo, khiến người khác dù bị hắn từ chối nhưng vẫn mang cảm giác trúng được giải độc đắc
Hai người vẫn đứng đó, cách nhau chừng ba mét nhưng không ai nói với ai lời nào, hắn không bắt chuyện thì cô càng không có lý do mở lời trước
Nghĩa tình đã cạn, chỉ còn lại tiếng người dưng và những mối hận thù
Hắn và cô từ đêm hôm đó đã không còn là gì của nhau nữa, cả làm bạn bè bình thường cũng không được
Từ đám đông đôi lúc sẽ thấy Hoàng Tịch Liên đá mắt với Tư Cảnh Hàn, không biết có phải vì cô ấy cố tình hay không nhưng mấy lần liên tục lần nào cũng để Hoắc Duật Hy nhìn thấy Mà đổi ngược lại là Tư Cảnh Hàn lại nâng ly trong tay, cũng đáp lại mỹ nhân một nụ cười dịu dàng
Hắn hiếm khi cười thật tâm, mà nụ cười như thế lại chẳng mấy khi Trước kia cho dù là cô thì hắn cũng ít khi biểu đạt loại cảm xúc này, nhưng hôm nay mấy lần liền tục lại vì Hoàng Tịch Liên mà không câu nệ
Hoắc Duật Hy hừ lạnh trong lòng, đàn ông như hắn đúng là loại động vật vô tình
"Cô sống tốt không?"
Ngay lúc không chú ý nhất, bất ngờ Tư Cảnh Hàn lại lên tiếng, Hoắc Duật Hy ban đầu là bất ngờ, tiếp theo đó là thấy buồn cười, mỉa mai nhìn hắn:
"Tư tổng, anh đang hỏi tôi sao? Cảm ơn anh đã quan tâm, nhưng anh có cảm thấy hỏi câu đó rất phí phạm hay không, thoát khỏi địa ngục thì có điểm nào mà không tốt chứ?"
Tư Cảnh Hàn không thay đổi sắc mặt, vẫn giữ ánh mắt nhìn về Hoàng Tịch Liên, nhưng chẳng biết trong mắt hắn có phải là cô ấy hay không hoặc có họa chăng chỉ là một mảng lam biếc tĩnh mịch
Giọng hắn thấp mà lạnh, vào một đêm mùa đông lại càng giảm độ ấm nên vừa nói đã nghe ra sự vô tình: "Sao còn chưa trở về Mỹ?"
"Trở về? Vì sao tôi phải trở về?" Hoắc Duật Hy tỏ vẻ không hiểu, nhìn hắn
Tư Cảnh Hàn cũng quay lại nhìn cô, làn môi mỏng của hắn ửng hồng dưới trời lạnh, tươi như dâu tây vừa chín, nhưng lại mềm mại như màu anh đào, tất cả càng thêm nổi bật trên khuôn mặt trắng nõn, trong suốt
Không hiểu vì sao Hoắc Duật Hy có cảm giác Tư Cảnh Hàn rất khác lạ so với trước đây, từ trên khuôn mặt của hắn không nhận được sắc huyết nào cả, vô cùng mỏng manh
Cô nhìn hắn lâu như vậy rốt cuộc chớp mắt một cái, đổi lại hắn cũng cho cô một đáp án
"Trước đây đến Trung Quốc đối với bản thân chỉ là dạo chơi, những chuyện kia cũng đã quá, bây giờ chẳng phải cô nên trở về Hoắc gia sao?"
"Tư Cảnh Hàn, anh quan tâm chuyện của một người dưng sao?" Hoắc Duật Hy khẽ vân vê tà váy, đôi chân dài quyến rũ hơi lộ ra, cô cười không vui, không buồn: "Trước đây nếu không gặp những biến cố kia thì có lẽ sẽ là như vậy, nhưng bây giờ thì tôi đổi ý rồi Tôi sẽ ở lại, mà còn phải ở lại rất lâu nữa, đến khi nào chồng tôi trở lại Mỹ thì thôi"
Mi tâm của Tư Cảnh Hàn lập tức nhíu lại nhìn Hoắc Duật Hy Còn cô thì rất vui vẻ nhấp một chút rượu: "Tư Cảnh Hàn, thật sự tôi phải cảm ơn anh là đằng khác, nếu không có anh thì làm sao tôi nhận ra được anh Thiếu Khanh đối với tôi có bao nhiêu thật lòng, nếu không có anh thì làm sao tôi nhận ra kết hôn với anh ấy sẽ là một lựa chọn sáng suốt đến mức nào"
Dường như sắp nói đến đoạn hay nên Hoắc Duật Hy phải dừng một chút, cô đưa mắt lên nhìn bầu trời, đôi mắt và nụ cười của cô đều mang theo ý cười mãn nguyện: "Chẳng phải trước đây anh từng nói mẹ của anh theo đạo thiên chúa sao? Tôi nghe nói những cặp đôi đã thề nguyền trước chúa thì không được tách ra, nên là muốn hoàn toàn lột bỏ lớp vỏ sủng vật của anh, tôi nghĩ có một đám cưới ở thánh đường với anh Thiếu Khanh cũng thật viên mãn biết bao Anh nói phải không?"
__________
28/4/2019
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại AzTruyen.net và Ngontinh.vn