Tổng Tài Thử Hôn

Chương 7




Quý Thư Ny liếc mắt nhìn chiếc ghế dựa, do dự.

“Mời ngồi xuống.” Hắn lại nhắc lại một lần.

Nghe vậy, nàng lập tức ngồi nghiêm chỉnh trên ghế, thấy thế, khóe môi hắn một bên khẽ cong lên.

“Nghe kỹ, ở trong này không cần câu nệ “ Tuy rằng bản thân hắn muốn một người vợ có thể quản lý chuyện nhà cửa chu toàn, nhưng không phải hắn cần một người giúp việc, Hướng Quân Ngạn cảm thấy chính mình nên giúp nàng tự nhiên một chút: “Vừa mới bắt đầu chúng ta đều cảm thấy không quen, ngươi trước cứ xem nơi đây như nhà của mình, cứ thoải mái, bình thường như ngươi vẫn sống ở nhà vậy là tốt rồi.”

Đương nhiên, hắn cũng không quen, nhưng thân là nam nhân, hắn cho rằng người ta đang ở nhà hắn hắn nên có chút “nghĩa vụ” nhượng bộ người ta. Với nàng, đến sống ở một nơi hoàn toàn xa lạ, còn hắn chỉ là tập một chút chắc sẽ quen, đây xem như là vấn đề nhỏ đi.(hana: Hướng ca, ca thật tốt nha *chớp chớp ing*....cư mà được bao lâu *cười nham nhở*)

“Nhưng là......” Nàng đột nhiên cắm môi nói một câu: “Ta bình thường ở nhà đều ăn mặc rất tùy tiện nha.”

“Tùy tiện?” Hắn lại lần nữa nhíu mày, giống như điều nàng nói không phải lời nói của người trái đất. (hana: câu này chính ra là bảo lời tỷ ấy nói như lời người ngoài hành tinh nói, cư mà hana thấy để thế này hay hơn a)

“Chính là mấy kiểu áo phông đã nhạt màu và quần thể thao a......” Cùng với một đại tổng tài nói đến chuyện mình ăn mặc lôi thôi, da mặt Quý Thư Ny bình thường có dày cỡ mấy cũng không nhịn được xấu hổ mà cúi đầu.

Hắn theo lời nàng đánh giá cách ăn mặc của nàng lúc này.

“Cái này là mới mua.” Nàng khẽ ngước mắt lén nhìn hắn thấy hắn đang nhìn mình vội vàng giải thích. Nàng cũng biết hành động không cẩn thận của người “Ở” có thể ảnh hưởng đến hình tượng của chủ nhân nên ngay ngày hôm sau khi trúng tuyển, nàng đã mượn tiền của mẹ quyết tâm chuẩn bị ình thật tươm tất trước khi đến nhận việc.

“Ta xem có không được.” Hắn bình thường cũng không quan tâm quá đến chuyện trang phục nữ nhân.”Đồ đã nhạt màu sao còn tiếp tục mặc????”

“Cũng không có bị rách, hơn nữa quần áo bình thường giặt nhiều sẽ nhạt màu a.” Nàng tận lực giải thích sao cho đúng lý hợp tình. Tiết kiệm là đức tính tốt nha.

Hướng Quân Ngạn mày rậm khẽ nhếch, hắn không biết nên khen ngợi nàng thành thực, hay là nên kêu nàng ngốc khi ngay trước mặt người có thể sẽ là chống mình nói ra những điều này, ít nhất thì cũng phải biết giả vờ một chút chứ, sao nhanh như thế đã mang khuyết điểm của mình nói ra chứ??

“Nếu trong nhà nhất thời có khách đến chơi, ta sợ sẽ làm ngươi mất mặt nha.” Nàng mặt nhăn cái mũi nói.

“Không quá kì quái là được rồi. Trong nhà cũng rất ít khi có khách, mà nế có ta sẽ nói trước với ngươi.”

“Thật vậy sao?” Quý Thư Ny khuôn mặt nhỏ nhắn nháy mắt tỏa sáng. “A, trước tiên là phải nói cho rõ nha, nếu như lúc nào ngươi thấy ta mặc đồ không vừa ý, phải nói với ta nha, ta sẽ lập tức đổi lại, không nên đùng một cái vì chuyện này mà đem ta đuổi đi nha.” Nàng vì quá kích động khiến cho nửa người cơ hồ muốn vắt ngang bàn ăn.

Hướng Quân Ngạn phát hiện, tuy rằng phản ứng cùng giọng nói của nàng có vẻ như rất bình tĩnh, nhưng hắn tựa hồ như đã bắt đầu quen, thì ra khả năng thích ứng của hắn lại lợi hại như vậy.

“Ngồi xuống đi.” Hắn vươn tay chỉ về chiếc ghế vốn đã cách cái mông của nàng một khoảng xa.

“Nga...... Thực xin lỗi.” Nàng le lưỡi.”Ta là hơi kích động quá.”

“Ta không có thói quen kích động, khi ta ở nhà, mời ngươi hãy khắc chế một chút.” Đối với người “Thử hôn” này mà nói, việc không bị hắn dọa cho chạy mất mặt,lại đối với hắn thẳng thắn thành khẩn cũng đã là “Lễ thượng vãng lai” lắm rồi, nếu không...... (hana: “Lễ thượng vãng lai” là gì ai biết chỉ hana với á)

Hắn dự định cùng nàng sau khi đã sống chung một tháng, liệu khí ấy có thể cũng nàng tiếp tục tiến thêm một bước hay không, chỉ sợ đến khi ấy nàng chưa quen sẽ cho hắn là loại người chỉ thích chuyện “sắc giới “.

Hắn biết rõ tính cách của mình, biết hắn có thể là một người chồng “đúng chuẩn” nhưng lại không phải là một người yêu tốt, hắn không hiểu chuyện yêu đương nam nữ, thậm chí còn không biết cái gì là quan trọng tạo nên tình yêu.

Hắn cũng không muốn nàng sớm như vậy phát hiện “âm mưu” ấy, hắn có thể vất vả lên kế hoạch để thể hiện chút “tâm ý” vậy mà nàng lại chọn cách chống đỡ vô cùng thẳng thắn và thành khẩn, có lẽ nàng cũng cảm nhận được người “chồng tương lai” nàykhông phải là người có thể cùng nàng hàng ngày nói chuyện yêu đương mà chỉ nói chuyện cuộc sông, sẽ giống như nói chuyện về việc nàng thích ở nhà mặc mấy bộ đồ đã phai màu

Đúng, quần áo mặc lâu giặt nhiều sẽ phai màu...... Hắn không phát hiện mình lại lặng lẽ nhăn mày.

“Ta cũng rất ít khi kích động như vừa rồi.” Nàng bày ra bộ mặt vô cùng thành thật.

“Giọng nói của ngươi cũng lớn đến khác người.”

Nàng hơi sửng sốt nói: “Ta nói chuyện quá lớn sao??” Nàng chỉ tay vào mình ngạc nhiên.

“Có đôi chút...” Chuyện thứ nhất đã nói ra, chuyện thứ hai cũng nói rồi, chuyện thứ ba liền như nước xối xả tuôn ra: “Trong nhà chỉ có hai chúng ta, ngươi không cần cố ý nói to ta cũng vẫn nghe thấy.”

“Ta nói chuyện vốn là như vậy!” Quý Thư Ny hai gò má bỗng nhiên đỏ ửng, nhịn không được vội thanh minh phản bác, không nghĩ lại nói to hơn khi trước. Bị ông chủ, hơn nữa lại còn là một đại soái ca ghét bỏ chê bai giọng nói mình qua to, khiến cho cô gái trái tim nữ tính như nàng vô cùng xấu hổ.

Hướng Quân Ngạn nhướn cao hai hàng lông mày hắn kết luận: “Thực kinh người.”

“Ngươi.....” Một cảm giác vô cũng lạ lẫm đang nổi lên bên trong nàng, nàng dám đảm bảo đây là sự tức giận......Hoặc là “thẹn quá hóa giận“. Nàng bình thường không mấy khi tức giận, luôn ôn nhu hiền lành, chỉ có mẹ nàng là hay quăng cho nàng vô số những cơn giông bão mà thôi, thế nhưng ông chủ mới của nàng với thái độ “chỉ sợ thiên hạ chưa đủ loạn” đã cả gan dám làm thay đổi tâm tính của nàng, làm áu nóng đang chảy trong người nàng không nhịn được muốn bùng nổ.

Nhưng hắn là ông chủ của nàng...... Đáng giận! Nàng khó khăn lắm mới tìm được công việc này nha!

“Có vấn đề gì sao?” Hướng Quân Ngạn hiển nhiên đối với thái độ kia của nàng có chút nghi ngờ.

Bất quá giờ phút này, vẻ mặt của hắn biến hóa một cách kỳ diệu. Hắn vừa rồi phát hiện thẳng thắn thành khẩn là hành động vô cùng không đúng, hắn bình thường nói chuyện với người khác rất thẳng thừng,chỉ là hắn không ngờ đến tình huống mình cũng đối tương “thử hôn” mới ngày đâu gặp mặt sao lại có thể sỗ sàng như thế, theo như những nữ nhân mà hắn biết, bọn họ không ai là người quá thích nghe những lời nói thật, cho nên vị trí bạn gái bên cạnh hắn luôn luôn được bỏ trống

Nếu ở bữa tối đầu tiền, Quý tiểu thư kia không đem ngay bát canh hắt lên người hắn, hoặc làm những hành động có tính công kích cao và ngay sau đó thu xếp quần áo rời đi, hắn nghĩ......Có lẽ chuyện hai người có thể cùng nhau vươt qua ba tháng “sống thử” là rất cao.

“Có.” Nàng đáp.”Ta có thể nói sao?”

“Đương nhiên.” So với biểu tình nhạt nhạt không chút thay đổi ban đầu thì giờ đây miệng Hướng Quân Ngạn không chủ ý khẽ cong lên. Hắn cảm thấy biểu tình của nàng lúc này thật buồn cười quá đi.(hana: sói bắt đầu xuất hiện)

“Sau khi ta nói xong sẽ không bị ngươi đuổi đi chứ?”

“Ta cam đoan.” Nghĩ đến khả năng “nhà gái” có thể sẽ không bỏ của chạy lấy người hắn nói: “Ngươi có thể nói thoải mái.” Hắn nhàn nhã dựa lưng vào ghế,ánh mắt nhìn thẳng vào nàng chăm chú lắng nghe.

“Ngươi thật sự là cái đồ Vương....bát....đản!” Nàng khẩn cấp phun ra mấy từ.

Hắn lộ ra nụ cười chết người hàng thật giá thật: “Ta đang nghe đây.” (hana: ca ấy bắt đàu rùi á)

Quý Thư Ny kích động đứng lên.”Của ta giọng nào có lớn quá đâu! Ta ở nhà đều như vậy cùng mẹ ta nói chuyện có thấy gì không tốt đâu! Là giọng của ngươi quá nhỏ!”

“Nếu không muốn gọi giọng của ngươi là “quá to“...... Kia có lẽ nên đổi là..... “Cao vút.” Được không???” Hắn thử đổi cách dùng từ.

“Cao vút?” Nàng đem âm điệu kéo cao vài độ, làm cho hắn hiểu được thế nào mới là “cao vút“.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.