*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chương 558: Tình yêu trong những điều nhỏ nhặt (6)
Chu Nhiên An cười lạnh: “Tự mình gây ra sai lầm khiến hai công ty phải trả giá vì cô, vậy mà cô vẫn còn kiêu ngạo như vậy, cô không cảm thấy hổ thẹn à? Tập đoàn Thuận Phát quả thật là nhiều nhân tài!” Linda làm sao có thể không nghe ra được trong lời nói này rõ ràng mang đầy sự châm biếm, cô ta vốn đã tự trách bản thân mình bây giờ sắc mặt còn trở nên khó coi hơn.
“Cô Chu Nhiên An đây hà cớ gì cứ phải rắc muối vào vết thương của người khác? Chúng tôi cũng không muốn sự cố này xảy ra, cô vẫn cứ hung hăng gây sự, chèn ép người khác không buông như vậy không lẽ nào còn muốn người khác lấy cái chết đền tội sao?” “Cô…” Chu Nhiên An trong lúc nhất thời không biết nói gì, trừng mắt nhìn tôi.
“Được rồi!” Phó Thắng Nam lên tiếng, nhìn sang Chu Nhiên An nói: “Đã tính được tổn thất chưa? Chu Nhiên An gật đầu: “Đã tính ra rồi!” “Liệt kê hóa đơn các mục ra, thông báo cho người bên bộ phận trí tuệ nhân tạo của thủ đô, làm đợt tiêu bản tiếp theo càng nhanh càng tốt, chuyện của căn cứ đừng để phóng viên tiết lộ ra ngoài, làm tốt nhiệm vụ bảo mật, mọi thứ vẫn làm theo như kế hoạch ban đầu!” Nói xong anh nhìn Trần Văn Nghĩa nói: “Tổn thất cụ thể cậu hãy bàn giao với phòng tài vụ của tập đoàn Thuận Phát.” Trần Văn Nghĩa gật đầu, nhận lấy tài liệu trong tay Chu Nhiên An rồi tiến vào căn cứ.
Mục Dĩ Thâm không có gì để nói, chỉ quay sang nhìn tôi: “Em trao đổi với tổng giám đốc Thăng Nam về căn cứ khoa học!” Sau đó nhìn sang Linda nói: “Cô chú ý một chút về hạng mục của tập đoàn Thuận Phát!” Tôi và Linda gật đầu, thấy anh ta và Phó Thắng Nam bắt đầu bàn bạc việc xử lý việc tiếp theo, tôi và Linda cũng đi vào căn cứ xem xét tình hình.
“Lần này lỗ ít nhất cũng phải hơn ba trăm năm mươi tỷ, không biết sau khi tính xong tổn thất em phải đền bao nhiêu tiền”, Linda vừa nói vừa đi về phía căn cứ. Suy cho cùng thì cũng là vì sai sót của cá nhân mà gây ra tổn thất, dựa theo thỏa thuận hợp phát thì cô ta phải chịu ba mươi phần trăm tổn thất, hai mươi phần trăm còn lại là do người phụ trách hạng mục bồi thường, còn năm mươi phần trăm còn lại do công ty gánh chịu.
Nhưng dù có tính toán như thế nào đi chăng nữa thì lần này tổn thất vô cùng nặng nề, tâm lý không tốt thì thật sự sẽ suy sụp.
Tôi thở dài nói: “Đi vào trước xem sao, nói không chừng bên phía cảnh sát rất nhanh liền có thể tìm được hung thủ, tìm được vật chứng thôi!” “Cứ hy vọng thôi!” Linda nói, không ngừng thở dài.
Căn cứ xảy ra việc như vậy, tiếp theo không thể tránh khỏi có nhiều việc khác, tôi bận đến tối không có thời gian nghỉ ngơi, kết quả thiệt hại được đưa ra, vậy nên mở một cuộc họp ở khách sạn của căn cứ..
Trần Văn Nghĩa đem tài liệu phân phát đến tay từng người, nói: “Đây là tổng thiệt hại của căn cứ, mọi người xem một chút!” Linda vô cùng lo lắng nhìn tài liệu, cuối cùng ánh mắt rời vào mục thanh toán thì gần như không thở được thảng thốt nói: “1050 tỷ?” Trần Văn Nghĩa liếc nhìn cô ta, gật đầu nói: “”Hầu hết những thứ bị lấy đi khỏi căn cứ đều là công nghệ cốt lõi. Chúng tôi không thể loại trừ việc đối phương là vì công nghệ của chúng tôi mà đến, vì bên trong cộng thêm rủi ro trong tương lai.
Một khi ai đó đánh cắp những công nghệ cốt lõi này, lấy đi bản quyền của tập đoàn Phó Thiên thì toàn bộ ý nghĩa của những kỹ thuật này đều sẽ không còn giá trị nữa” “Cũng có nghĩa là nỗ lực hai năm nay tất cả sẽ trở về con số không, cô Linda, thân là một nhân viên không biết những chuyện này đều là việc bình thường” Chu Nhiên An mỉa mai nói: “Tất nhiên, đối với cô mà nói phải bồi thường mấy trăm triệu cũng là một số tiền không nhỏ.” Sắc mặt Linda trắng bệch, Mục Dĩ Thâm nhìn sơ qua tài liệu, nói: ‘Nếu như đã xác định được tổn thất vậy tôi sẽ hẹn luật sư, xử lý việc này nhanh nhất có thể” “Vẫn là tổng giám đốc Dĩ Thâm thẳng thắn!” Chu Nhiên An nói, liếc mắt nhìn về phía tôi, nụ cười mang theo vài phần trào phúng.
Suy nghĩ của tôi cũng không đặt trên người cô ta, vừa tan họp liền lập tức đi theo Phó Thắng Nam. Lúc không để ý Chu Nhiên An, dưới chân suýt chút nữa bị cô ta gạt ngã, vừa hay cách Phó Thắng Nam rất gần, tôi liền trực tiếp bổ nhào lên người anh, nhiều người ở đây như vậy khó tránh khỏi có chút xấu hổ. Tôi lập tức đứng dậy liên tục xin lỗi. Anh mắt Phó Thắng Nam trầm xuống, liếc nhìn Chu Nhiên An, ánh mắt vô cùng lạnh lẽo và hời hợt, Chu Nhiên An sững sờ rồi cúi đầu có chút ủy khuất rời đi.
“Có chuyện gì sao?” Thấy mọi người đều đã đi hết, Phó Thắng Nam liền nói.
“Có thời gian không? Chúng ta nói chuyện một lát” Tôi lên tiếng, hơi thở vẫn còn chút không ổn định.
“Được!” Anh nói xong liền quay người đi ra khỏi phòng họp.
Tôi đi theo phía sau anh, đi được một lúc thấy xung quanh không còn ai, tôi liền nói: “Chuyện của căn cứ, trước mắt vẫn chưa tìm thấy đồ đạc, cảnh sát vẫn đang điều tra, còn chuyện bồi thường thì có thể đợi công an đưa ra kết quả rồi nhắc đến được không?” Anh vẫn luôn đi ở phía trước, tôi không thấy được biểu cảm gì trên khuôn mặt anh, anh cũng không trả lời tôi mà đi thẳng về phía trước rồi đột nhiên dừng lại, tôi không kịp chuẩn bị liền đâm thẳng vào lưng anh, mũi bị đập đến phát đau.
Anh quay đầu lại, nhướng mày: “Em định lấy sắc dụ dỗ anh đấy à?” Tôi??? Mạch não của người này thật sự người bình thường không thể hiểu được.
Tôi lui lại, giữ khoảng cách với anh, nói: “Phó Thắng Nam, anh nghiêm túc suy nghĩ một chút lời tôi vừa nói, làm như vậy có thể công bằng một chút!” Anh không nói gì, từ trong túi lấy ra một cái thẻ, tôi hơi sững người một lúc sau mới phản ứng lại được tôi đã đi theo anh đến trước phòng khách sạn. Anh mở cửa bước vào trong, không để ý đến lời tôi nói, tôi thấy vậy cũng không nghĩ nhiều, đi theo anh vào trong rồi đóng cửa lại.
Tôi nhìn anh rồi tiếp tục nói: “Tôi biết sai sót lần này gây thiệt hại rất lớn đến tập đoàn Phó Thiên… AI” Tôi không ngờ sau khi anh cởi áo khoác ra liền trực tiếp cởi luôn áo sơ mi trên người xuống để lộ cơ bụng rắn chắc và gợi cảm.
Tôi đỏ mặt quay lưng về phía anh, trong lòng không khỏi có chút không nói nên lời, oán trách anh: “Phó Thắng Nam, tự dưng anh cởi quần áo ra làm gì?” “Tắm rửa đi ngủ!” Anh lên tiếng, lời ít mà ý nhiều.
Cảnh sát vẫn chưa đưa ra kết quả cụ thể, nếu như bên phía cảnh sát tìm được đồ vật bị mất thì như vậy là không công bằng với tập đoàn Thuận Phát” Phía sau không có động tĩnh gì, tôi hơi sững người, đợi thêm một lúc vẫn không thấy động tĩnh gì, tôi chỉ có thể quay đầu lại, đồng tử không khỏi giãn ra, Phó Thắng Nam mặc một chiếc quần đùi màu đen để lộ ra thân hình cường tráng.
Tôi nhanh chóng xoay người lại, cảm thấy có chút bất lực: “Tổng giám đốc Thắng Nam, anh mặc quần áo vào trước rồi lát nữa đem đi giặt sau được không?” “Chuyện hôm nay, nếu em không hài lòng với kết quả cuối cùng, nếu em lấy tư cách là thư ký của tập đoàn Thuận Phát đến đây gặp anh thì thân là một thư ký em vẫn không đủ tư cách.
Muốn bàn chuyện này thì cũng nên là Mục Dĩ Thâm. Vậy nên Thẩm Xuân Hinh, bây giờ em lấy thân phận gì đến nói chuyện với anh? Là vợ của Phó Thắng Nam hay là thư ký tổng giám đốc của †ập đoàn Thuận Phát?”