Chương 380
“Không được! Anh đừng nói vậy!”
Bé Hai phản đối ngay lập tức: “Lần trước, anh nói là anh lớn hơn em nên nhiệm vụ nước sôi lửa bỏng như gặp Hoắc Anh Tuấn phải để cho anh làm!
Đấy mới tính là nhường cho em chứ!”
“..” Bé Lớn trầm mặt muốn ngày, nhắm mắt lại rồi cắn răng, giậm chân một cái. Được âu bé cũng đã chiến tranh lạnh với Bé Hai nhiều ngày như vậy rồi. Trong lòng cậu bé cũng không thấy thoải mái… vì Hoắc Anh Tuấn mà làm tới mức như vậy thì không đáng chút nào! Được rồi, người cao thượng như cậu bé sẽ không chấp mấy kẻ hèn mọn nên cậu bé sẽ để cho Bé Hai vui! Hứ, bỏ qua lần này, để xem Bé Hai còn chơi xấu được lần nào nữa không!
“Được rồi, lần này anh vẫn sẽ đi gặp Hoäc Anh Tuấn. Nhưng mà từ nay về sau, hai người bọn mình phải cạnh tranh công bằng đó”
Bé Hai vốn đã chuẩn bị sẵn một bụng đầy những lời cay nghiệt để chiến đấu đến cùng với Bé Lớn. Nhưng cậu bé lại không ngờ được Bé Lớn sẽ chịu chủ động lui ra khỏi chiến trường khiến cậu bé sững sờ tại chỗ.
Đường Hoa Nguyệt cười cười nhìn trận chiến tranh không mang mùi thuốc súng của hai đứa nhỏ ở đó. Cô hôn lên trán một đứa nhỏ, đứa nhỏ đó thật sự rất thú vị à nha!
Tân Kỳ Tân đã chờ ở trước nhà Đường Hoa Nguyệt. Đường Hoa Nguyệt cũng đã đón Thi Tịnh, lái xe về trước nhà.
Bé Hai và Lục Bạch Ngôn ngồi với nhau trên chiếc xe đang rời đi của Tân Kỳ Tân.
Mặc dù Bé Lớn có cảm thấy hơi thiệt thòi vì lần này không được đi tới nhà chú Tân nhưng cậu bé nhìn thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của đứa em gái ngốc nghếch thì tâm trạng cũng đã khá lên một tí.
Hứ, còn cái cái tên chú nhỏ kia dù được mẹ bảo là người rất rất tốt nhưng có ra sao thì cũng không thể bằng được chú Tân. Mặc dù cậu bé nhường cho Bé Hai thật nhưng mà khi về nhà cậu bé sẽ nhất định khiến Bé Hai phải ngưỡng mộ vì mình thể gặp được người chú nhỏ mà Bé Hai chưa gặp bao giờ!
Trong phòng bao của nhà hàng, Hoắc Cao Lãng có chút bất an nhìn về phía Tạ Đình Phong: “Anh nói thử xem, Cận Khánh sẽ thích tôi sao? Tôi… có rất ít kinh nghiệm tiếp xúc với trẻ con”
Tạ Đình Phong năm chặt tay Hoäc Cao Lãng: “Thi Tịnh chỉ mới gặp cậu có một lần, không phải cũng nhắc mãi về cậu sao. Yên tâm đi, sẽ không có ai không thích cậu đâu.”
Hoắc Anh Tuấn nhìn cảnh tượng này ở đối diện, không hiểu sao cũng bắt đầu cảm thấy sốt ruột, lập tức đưa mắt nhìn về phía cửa ra vào.
Không bao lâu sau, Đường Hoa Nguyệt đã dẫn hai đứa con của mình chạy tới.
Hoắc Cao Lãng đột nhiên khẩn trương đứng dậy, Đường Hoa Nguyệt mỉm cười, buông lỏng tay con gái ra, Thi Tịnh như một con bướm nhỏ lập tức bay tới bên cạnh Hoắc Cao Lãng, ngọt ngào nói: “Chú nhỏ, chúng ta lại gặp nhau rồi nè!”
Hoắc Anh Tuấn bị bánh bao sữa nhào tới như vậy, trong lòng lập tức hóa thành dòng nước, mọi lo lắng kia cũng đều tan biến hết, vội vàng cầm một con thỏ bông đưa cho Thi Tịnh: “Bé yêu, đây là quà chú nhỏ đặc biệt tặng cho con đó, con xem có thích không?”
Thi Tịnh nói chuyện vô cùng dễ nghe còn có thể làm cho mọi người vui vẻ, trước khi đến đây mẹ cũng đã nói cho cô bé biết nhiệm vụ ngày hôm nay là làm thân với chú nhỏ một chút, lúc này còn nhìn thấy những món quà chỉ thấy ở trên mạng nhiều đến vậy, lập tức nói đùa không muốn tiền bay ra ngoài, dỗ dành Hoắc Cao Lãng cười tít mắt.
Đường Hoa Nguyệt cũng dẫn bé lớn đi tới bên cạnh Hoắc Cao Lãng, cậu ấy ngẩng đầu lên, chỉ thấy một cậu bé còn đáng yêu hơn trong ảnh và video đang nhìn chằm chằm mình với đôi mắt sáng như sao, lập tức nảy sinh ra một cảm giác thân thuộc đến kỳ lạ.
Không cần người khác phải nói, hai đứa bé đã nhanh chóng làm quen với Hoắc Cao Lãng rồi.
Ba người lớn còn lại ngồi yên lặng một lúc lâu, không nói gì cả.
Hoắc Anh Tuấn rót cho Đường Hoa Nguyệt một chén trà rồi đặt ở trước mặt cô, Đường Hoa Nguyệt biết rõ không ngăn được anh, đành mặc kệ anh.