Tổng Tài Ngốc Nghếch Của Nhà Ai?

Chương 103




Hạ Lam làm bà chủ cửa hàng nho nhỏ còn chẳng có mấy lúc rảnh, ấy vậy mà Văn Minh kì quái này lại đủ thời gian dông dài.

Hết phục vụ cô ăn sáng xong xuôi lại bày trò cùng nhau chia sẻ việc nhà. Ngay khi thấy người dọn dẹp thường xuyên đến nơi, cậu ta không nói hai lời liền cưỡng ép người ta nghỉ việc bằng một khoản đền bù nho nhỏ. Bác gái này cũng rất không khí phách, ngay khi thấy Văn Minh rút tiền ra, lập tức cười như hoa, gật đầu chạy biến. Này! Cô trả lương cho bác ấy cũng đâu phải ít, cớ gì nhìn thấy trai đẹp hào phóng lại nỡ bán đứng cô như thế chứ? Đáng ghét!

Vậy là dù muốn hay không Hạ Lam cũng phải bắt tay vào làm việc cùng Văn Minh. Mà.. thật ra cô cũng thích chuyện này, vì nếu cô thật sự không muốn có thể dứt khoát bỏ ra ngoài, hoặc tìm người khác ngay lập tức kia mà. Thôi thì tận hưởng nó cũng không phải tệ, bởi dù sao Hạ Lam cũng chưa trải nghiệm qua cảm giác cùng người khác chia sẻ những việc nhỏ nhặt này bao giờ.

Hai người cùng nhau dọn dẹp bếp, giặt toàn bộ chăn ga gối đệm, lôi thêm cả đống quần áo đã chất lâu trong tủ ra thanh lý sạch sẽ. Tiếp đến là công việc hút bụi và lau dọn toàn bộ kính cửa, làm sạch sàn. Cuối cùng vườn cây lớn ở bên ngoài nhà cũng được sờ đến. Vợ chồng nhà dửng mỡ không những dọn dẹp tỉa cây tỉa cành mà còn nghĩ đến chuyện lợi dụng đống đất thừa đầy dinh dưỡng này để trồng một vườn rau xen với hoa! Vừa đẹp mắt lại vừa có đồ sạch để ăn, đúng là quá thông minh, quá chăm chỉ!

"Mệt không?" Văn Minh nhìn Hạ Lam ngồi dựa lưng vào bóng cây lớn, vui vẻ lau mồ hôi cười hỏi "Lần đầu làm việc cường độ cao à?"

"Cậu chắc gì đã hơn tôi?" Hạ Lam hướng mắt nhìn lên, ánh sáng phía sau bị Văn Minh che đi quá nửa, khuôn mặt tinh mỹ của cậu ta được hoa nắng tô điểm, rực rỡ đến mức khiến người ta muốn trầm mê.

Tự dưng cô có suy nghĩ, thực ra nếu sau này cứ bình dị như vậy mà sống cũng không phải quá tệ!

"Từ nhỏ đã làm đại thiếu gia ốm yếu, chắc việc nặng nhất cũng chỉ có giặt quần áo chứ gì?"

"Vợ đúng là càng lúc càng khinh thường anh!" Văn Minh bĩu môi, ngồi xuống bên cạnh cô. Cậu ta giống như biết ma thuật, lấy từ đâu đó ra hai cây kem mát lạnh "Muốn ăn không?"

"Dĩ nhiên!" Hạ Lam chọn lấy một vị mình thích, sau đó ung dung bóc vỏ, cảm nhận hương vị lạnh lẽo ấy tan dần trong khoang miệng của mình "Toàn hỏi thừa!"

"Chắc sắp 10h!" Văn Minh cũng học theo cô, bóc kem bắt đầu thưởng thức "Ăn xong tắm rửa thay đồ chút sau đó chúng ta đi chợ! Đồ ăn ở chợ tươi hơn trong siêu thị nhiều!"

"Tổng giám đốc ML, cậu thật có dáng làm vợ hiền!" Hạ Lam phì cười, buông lời đùa giỡn đầy ác ý. Ai tin được không? Người này mấy hôm trước còn chưa đụng tí nào vào chuyện nấu nướng, ấy vậy mà hôm nay đã nắm rõ phương thức làm đồ ăn, chọn nguyên liệu rồi! Ánh sáng nhân vật chính thiệt đáng sợ, chói lòa gấp mấy lần nắng hè! "Sau này ai lấy được cậu đúng là có phúc!"

"Sau này thế nào ai biết được chứ?" Văn Minh nheo mắt, dùng bàn tay còn lại xoa xù mái tóc đã được buộc gọn của Hạ Lam "Chỉ cần biết hiện tại cái phúc này thuộc về em là được!"

"Hiện tại?" Hạ Lam hất bàn tay ma quỷ đang cố gắng làm rối mái tóc của mình ra, nhíu mày "Hiện tại này kéo dài đến khi nào?"

"Đến khi em không cần nó nữa thì thôi!"

"..." Hai gò má thanh xuân của thiếu nữ nào đó đột ngột đỏ rực. Hạ Lam cảm thấy ngay lúc này, que kem trên tay cũng không thể làm dịu được cơn nóng khô trên môi của cô. Văn Minh thấy Hạ Lam yên lặng không đáp, ngạc nhiên nhìn qua chỗ cô. Chỉ thấy gương mặt xinh đẹp động lòng người ấy sát cạnh bên mình, hai gò má còn phơn phớt hồng quá mức mê hoặc.

Dường như bị ánh nắng sai khiến, lại dường như là mong mỏi thôi thúc đã lâu, Văn Minh nhoài người, đặt lên môi cô một nụ hôn thật nhẹ. Không ngờ tới, người trước mặt vốn dĩ bị động lại đột ngột đáp lại cậu. Đôi môi nhỏ của cô tham lam nhào tới, muốn nuốt trọn môi cậu, nuốt trọn cả con người cậu!

Đôi mắt đen sâu thẳm bừng tỉnh một niềm vui xa lạ. Văn Minh nhắm mắt, không hề khách sáo ném kem trên tay ra xa, đè nghiến Hạ Lam xuống mặt cỏ êm ái..

*

Y tá Si Tình làm việc không hề tập trung một chút nào. Bác sĩ Thái nói cô đưa dao phẫu thuật, cô liền lẫm lẫn đưa ra khăn lau. Bác sĩ Thái lại bảo cô đưa nhíp, cô liền gấp gáp đưa ra băng gạc..

Thái độ không chuyên nghiệp này khiến cho cả ekip đều ngạc nhiên và dĩ nhiên cũng thành công làm người hòa nhã như Ngọc Thái phải tức giận. Đừng đùa, bình thường anh ấy có thể ngọt ngào vui vẻ, bị người chọc cũng không hề giận dữ. Nhưng một khi Ngọc Thái bước chân vào phòng phẫu thuật, anh liền tự đóng băng, đưa bản thân vào trạng thái "chỉ có một người nằm trên giường kia tồn tại"! Và nếu có ai phá ngang buổi phẫu thuật, chậm trễ khiến buổi phẫu thuật này có khả năng thất bại.. Tất cả những kẻ đó sẽ được chứng kiến một mặt khác của bác sĩ thiên thần!

Bị Ngọc Thái trừng mắt một cái, Y tá Si Tinh lòng đau như cắt, tự biết điều lui lại phía sau để một người khác có kinh nghiệm hơn lên sàn. Mở cửa phòng phẫu thuật, nhanh chóng đi ra ngoài mặc kệ mấy người nhà bệnh nhân nhào đến hỏi han. Y tá Si Tình còn đang rối rắm chết đi được, thời gian đâu mà đáp lời họ chứ?

Sáng sớm nay, khi cô vừa đến bệnh viện liền nhận được thông tin tình báo của mấy chị gái làm cùng. Bọn họ nói rằng vừa hợp tác đi "dằn mặt" em gái xinh đẹp bên khoa thực nghiệm hợp tác với ML xong! Mới đầu khi nghe tin này, Si Tình còn chưa nhận thức được em gái xinh đẹp được nhắc đến trong lời của họ là ai. Mãi một lúc sau, khi thấy Hồng Ngọc đi cùng Ngọc Thái vào phòng làm việc riêng của anh cô mới vỡ lẽ.

Sau đó sự việc đúng như Si Tình đoán định, đám người này làm việc không khoa học, bắt nạt người ngay trong bệnh viện bị Ngọc Thái bắt gặp. Đã thế còn khiến anh ấy nhìn thấy dáng vẻ đáng thương của Bạch Liên Hoa kia, khiến anh nảy sinh lòng thương tiếc đối với cô ta, càng nâng niu cô ta ác liệt hơn nữa. Đã vậy không hiểu Hồng Ngọc này dùng ma âm gì, làm Ngọc Thái từ lúc giải cứu cô ta đến giờ liền nảy sinh nghi hoặc và ghét bỏ với cả thế giới. Thậm chí khi cô muốn tiếp cận anh như bình thường, pha cafe cho anh anh cũng không thèm để ý chút xíu nào.

Nhớ lại lúc đó, khi bước vào phòng bắt gặp cảnh hai người ấy ân ân ái ái, trái tim nhỏ của Si Tình không nhịn được dâng lên một nỗi niềm khó tả. Ngọc Thái tự thân vén tay áo của cô ta ra, cánh tay trắng muốt như ngà, xinh đẹp, mịn màng còn gấp mấy lần tay cô. Hiệu ứng thị giác tốt, kết hợp với khuôn mặt nhỏ xinh đẹp và nhu thuận hết sức đã khe khẽ cúi xuống kia.. Đúng là đủ sức hấp dẫn toàn bộ đàn ông trên thế giới!

Chẳng lẽ cô lại thua dễ dàng như vậy?

Cô ta đã có bao kẻ đón đưa, còn cô.. Cô là người gặp Ngọc Thái trước, từ đầu tới giờ luôn hướng về anh ấy chưa hề đổi thay..

Không được!

Không thể như vậy!

Đã thế, Si Tình này sẽ không thèm làm người tốt đẹp gì nữa! Để xem, cô sẽ phá hoại hai người này thế nào!

Ngô Ngọc Thái! Tôi không có được anh, người khác - nhất là cô ta - đừng hòng!

*

Biệt thự Đào gia mấy hôm nay yên ắng đến bất ngờ.

Thật ra nói "mấy hôm nay" cũng không hẳn là chính xác, bởi vì nhà họ Đào làm chính trị, và nhiều nhất cũng chỉ có vài ba vị quan chức cấp cao nên nơi này rất ít khi được dùng để tổ chức tiệc tùng, hội họp gì đó. Ai chẳng biết, những người cầm quyền luôn là những kẻ bị soi nhiều nhất chứ? Làm gì có ai dại dột đem tiềm lực của mình khoe mẽ cho thiên hạ biết làm chi?

Vậy nên, chính xác hơn cần phải khẳng định: biệt thự Đào gia mấy hôm nay yên ắng hơn hẳn mấy ngày trước!

Lý do rất đơn giản: nhị thiếu gia - Đào Thanh Tùng, người được xem là vương tử vườn trường, ánh nắng mùa xuân ấm áp, trai trẻ năng động thời đại mới.. mấy ngày này tâm trạng không tốt nên không nói chuyện, cũng không ra ngoài!

Người làm trong nhà có thể không đoán được lí do vì sao, nhưng người thân của Thanh Tùng lại hiểu rất rõ, cậu chàng này buồn thảm như vậy vì vô tình vấp phải một cú rất đau!

Cách đây một thời gian, báo chí đưa tin khu Đông thuộc về Trịnh gia, nhưng tin vui chưa kịp đến tai nhị thiếu đã lập tức đổi thành tin buồn. Bởi Trịnh gia chia làm hai phái đối lập tham gia dự thầu, và đáng tiếc, bên trúng thầu lại là bên phe địch - Trịnh Văn Hóa. Lần đầu ăn đau, còn bị người ta bêu rếu bằng cách đem toàn bộ đồ đạc trong lúc công tác ném ra khỏi cửa, còn cái gì mà trả lương bồi thường hủy hợp đồng sòng phẳng, lần sau đừng tới đây đòi.. Câu nói này đủ gây ra sát thương vô cùng lớn với người có lòng tự trong cao như Thanh Tùng, khiến anh mãi cũng chưa thoát khỏi vây hãm do bản thân tự tạo ra. Mãi đến ngày hôm trước, không hiểu Thanh Tùng từ dạ tiệc nghe được thông tin gì mới bắt đầu kích động và vui vẻ trở lại.

Trạng thái này vẫn kéo dài đến tận bây giờ, khi mà anh đã dùng điện thoại bấm gọi đi cả chục cuộc rồi mà chưa có người nhấc máy. Chưa khi nào sự kiên nhẫn lại dâng cao như thế trong lòng Thanh Tùng, làm chính bản thân anh còn thấy ngạc nhiên về khả năng tiềm tàng của mình. Và bố anh - người luôn nghĩ anh nóng nảy không làm được việc lớn phải có cái nhìn khác về anh! Ông gật gù thầm nghĩ, biết rút kinh nghiệm từ vấp ngã là tốt, thôi, có lẽ nên kéo thằng bé về chính trị đạo được rồi, kinh doanh quá nguy hiểm đối với nó!

Thật lâu, thật lâu sau, bên đầu dây kia mới có động tĩnh. Thanh Tùng chưa đợi người đó nói gì đã vội vàng xưng danh: "Hạ Lam, tôi Thanh Tùng đây! Này, làm gì mà gọi cả ngày không được vậy?"

"Anh thoát khỏi u ám rồi đấy à?" Người bên kia dường như đang cười, lại dường như đang châm biếm. Thanh Tùng tỏ ra bản thân đã quá quen với sự thất thường của người này nên không thèm để tâm luôn "Giỏi quá! Hôm nào ăn mừng bằng món lẩu không?"

"Quán đấy chất lượng kém, ăn xong còn bị tiêu chảy!" Thanh Tùng bĩu môi chê bai khả năng đãi hàng của Hạ Lam, trực tiếp hạ bệ ý nghĩ muốn mỉa mai anh của cô nàng. Mà thôi, kết nối điện thoại không phải với mục đích cãi nhau, vào đề trước đã! "Này, cô biết tin gì chưa?"

"Mấy ngày nay có chuyện Huyện trưởng Dương đấy chứ gì?" Hạ Lam ậm ừ, loáng thoáng bên đầu dây kia có tiếng nam trầm đang thì thầm. Cô nàng này nói chuyện không tập trung, thậm chí có lúc còn quay sang đối thoại với người bên cạnh.

Thanh Tùng hơi khó chịu, thứ anh khó chịu không phải thái độ bất lịch sự của Hạ Lam mà là vì anh thắc mắc.

Người đang ở cạnh cô là ai? Dường như bọn họ còn rất hòa hợp! Cười khúc khích vui vẻ, đùa giỡn những điều nhỏ nhặt mà không cần quan tâm xung quanh..

Chồng Hạ Lam chỉ là kẻ ngốc, hơn nữa chẳng hề có dấu hiệu gì cho thấy cô yêu thích cậu ta. Vậy thì người này là người nào? Nhân tình của Hạ Lam? Và nguyên do thật sự Hạ Lam từ chối Thanh Tùng hôm ở hội đấu thầu chẳng phải do cô không vấn đề, cũng không phải do cô có chồng mà chính là vì vị tình nhân bí ẩn này?

Sự khó chịu tăng dần theo cấp số nhân..

Nói rằng tôi không toàn tâm toàn ý với cô nên cô không đồng ý, thế còn gã này? Hắn ta hết lòng yêu cô thật hay chỉ muốn lợi dụng tiền của cô?

"Này! Anh làm sao đấy? Nếu không còn gì tôi tắt đây!"

"Không! Còn!" Thanh Tùng bừng tỉnh lại khỏi cảm xúc kì lạ trong lòng. Ha ha, nói như anh đang ghen ấy không bằng! Tuyệt đối không có chuyện đó! Hạ Lam bên ai là chuyện của cô ta!

"Tin tức mật đấy! Hôm qua còn loáng thoáng nhưng hôm nay đã được khẳng định rồi!"

"Là chuyện gì vậy?"

"Liên quan đến tập đoàn Trịnh gia! Chỉ trong mấy ngày mà đã có mười mấy cổ đông lớn nhỏ bí mật bán tháo cổ phần!"

"..."

"Quan trọng hơn, tất cả đều đã bị mua đứt bởi một đám người giấu mặt.. Dự là rất nhanh thôi, Trịnh gia sẽ thay máu một lần nữa!"

* Cuộc sống mà, ai rồi cũng thay đổi, có điều là thay đổi theo hướng tốt hay xấu mà thôi. Bạn Si Tình chuẩn bị trở thành phản diện của phản diện, mng thử xem bạn ấy định vào vai gì nhớ


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.